Kiếm Phá Thương Khung
-
Chương 265: Hỗn Thiên Thánh Đỉnh, Vạn Niên Thánh Thủy
- Ngươi là thứ gì???
Hoa Phong nhìn chằm chằm chiếc ấm quát. Biểu tình trên mặt là một hồi khiếp sợ.
Chiếc ấm không những biết nói, còn biết mắng người, đây tuyệt đối là gặp quỷ.
- Ta là thứ gì ngươi không cần biết!
- Nhưng ta vừa dốc hết tinh lực cả đời để cứu ngươi!
- Nhưng ngươi lại đối xử với ân nhân của mình không bằng cứt chó!
- Nói xem ngươi có phải hay không là một tên bất nhân thất đức, không tính người?
Chiếc ấm tiếp tục mắng chửi Hoa Phong thậm tệ, ngôn từ thô tục đến đáng hận.
- Tinh lực cả đời???
- Ân nhân cứu mạng???
Hoa Phong nhíu mày nghi hoặc, hắn sống lại phải chăng là có liên quan đến cái ấm mười phần cổ quái kia. - Ta là Hỗn Thiên Thánh Đỉnh! - Ta có thể luyện trời luyện đất, luyện hết thảy! - Qua vô số năm tung hoành, quá buồn chán cho nên ta liền ngủ, thức dậy là gặp ngươi! - Nhưng ngươi là một tên cực kỳ đáng hận mèo chó không bằng!
- Vong ân phụ nghĩa, cường hào ác bá, vô sỉ bất lương! Chiếc ấm tự báo ra tên họ, kế tiếp ngoác miệng nổ banh trời đất, bất quá đến cuối vẫn là chửi rủa thậm tệ.
Dường như bị Hoa Phong ném, ngâm mình trong nước lạnh khiến nó tức giận. - Hỗn Thiên Thánh Đỉnh! - Luyện trời, luyện đất, ngươi đang nói đùa đi!
Hoa Phong vừa mới áp chế chấn động lại bị một trận há mồm, cái ấm này không ngờ bản lĩnh ăn tục nói phét cũng quá y là siêu việt.
Luyện trời luyện đất, nghe mà buồn nôn.
- Xú tiểu tử, ngươi lại dám nghi ngờ bổn đỉnh?
- Ta nói cho ngươi biết, không thứ gì trên đời này ta không luyện được!!!
- Vũ trụ tinh không, hồng hoang nhật nguyệt, luyện hết, luyện hết!
Chiếc ấm bị Hoa Phong cho rằng đang khoác lác, tức lại càng thêm tức. Nhưng vẫn như cũ nói chuyện trên trời.
- Ha ha! Cười chết ta!
Hoa Phong nghe đến đây ôm bụng cười to. Cũng may hắn đã cách thủy, nếu không chết vì sặc nước.
- Ta giết ngươi!!!
Chiếc ấm triệt để nổi điên.
Nó không ngờ có kẻ dám nghi ngờ năng lực thần thánh của nó. Đây là tội đáng muôn chết, cần phải bầm thây vạn mảnh.
- Mạng của ngươi là do ta cứu!
- Hiện tại trả mạng cho ta!
- Hừ! Hừ!!!
Chiếc ấm dù tức điên nhưng không làm ra hành động chém giết, mà la hét đòi Hoa Phong trả mạng.
- Trả mạng cho ngươi! Trả bằng cách nào?
- Hơn nửa đồ của ta hồn của ta, mắc gì trả cho ngươi?
- Vả lại ta đâu mượn ngươi cứu ta?
Hoa Phong không tiếp tục cười, mà vênh mặt phản bác. Biểu tình trên mặt tràn đầy khinh bỉ.
- Ngươi...ngươi đúng là quân ăn cướp!!!
- Đồ vong ân phụ nghĩa!!!
Chiếc ấm lần nữa chửi ầm lên. Tức đến cả thân hình cũng bị một trận lắc lư.
- Tiểu tử thời gian của ta không còn nhiều, không đấu khẩu với ngươi nữa!
- Lắng tai nghe cho kỹ đây!!!
Chiếc ấm vốn đang tức giận đột nhiên quay ngoắt một trám tám mươi độ. Giọng điệu mười phần nghiêm túc. Nhưng nếu để ý thì thanh âm dường như có chút suy yếu.
Hoa Phong nghe vậy cũng thu hồi dáng vẻ cợt nhả, dễnh tai chờ đợi, bởi trực giác cho hắn biết những gì tên yêu vật kia sắp nói có liên quan đến hắn.
Chiếc ấm nếu có ngũ quan chắc biểu tình cũng rất đặc sắc, khi trông thấy bộ dạng ngoan ngoãn của Hoa Phong, một người mà trình độ mắng người so với nó không hề kém cạnh.
Hoa Phong tinh thần tập trung, chiếc ấm liền chậm rãi nói.
- Thứ tạo ra ngươi không phải thứ bình thường! Mà là vạn niên thánh thủy!
- Vạn niên thánh thủy là bảo vật trân quý nhất vũ trụ hồng hoang, xếp hàng thứ nhất trên bảng thánh vật!
- Khắp hồng hoang vũ trụ, chỉ có hai nơi có thể tìm thấy thánh thủy!
- Nơi đầu tiên là Thánh Hằng tinh, một tinh cầu vô cùng thần bí, thoắt ẩn thoắt hiện!
- Nơi thứ hai là Quỷ Binh tinh, nơi này còn thần bí hơn Thánh
Hằng Tinh mấy lần!
- Ta không biết ngươi từ nơi nào có được thánh thủy, nhưng ta biết ngươi là người duy nhất trong cái vũ trụ này, có thể hấp thu thánh thủy mà không chết!
- Thậm chí phân giải thánh thủy mà không bị hồn siêu phách lạc!
- Thánh thủy lúc bình thường thì cực kỳ bình thường, nhưng nếu có ai chạm vào nó, liền chết ngay tức khắc, cho dù là Thánh Đế!
- Đó là chạm vào thánh thủy, còn nếu phân giải thánh thủy, chỉ một giọt cũng đủ hủy diệt một vị diện cấp thấp!
- Ta cứu ngươi bởi vì ngươi là một kẻ kỳ lạ nhất mà ta từng biết!
- Ngươi không những hấp thu thánh thủy còn là hấp thu rất nhiều!
- Hơn nữa linh hồn của ngươi cực kỳ đặc biệt, đặc biệt như nào ta không biết, nhưng đây là lý do ngươi có thể khắc chế được thánh thủy!
- Lại nói, thánh thủy vì sao xếp thứ nhất trên thánh vật bảng, là bởi vì nó có thể tạo ra thiên thánh khí! Thiên thánh đan!
- Tuy nhiên với tu vi kiến hôi của ngươi, dĩ nhiên không biết cái gì là thánh khí, thánh đan, chứ đừng nói thiên thánh khí, thiên thánh đan!
Chiếc ấm đột nhiên hướng Hoa Phong khinh thường.
Bất quá không để cho hắn kịp phản bác nó lại nói tiếp.
- Ngươi được tạo ra từ vạn niên thánh thủy, nhưng ngươi không phải là thiên thánh khí!
- Chuyện này là ta không có nghĩ tới! Rất không nghĩ tới!
- Mọi đặc tính của thánh thủy khi tạo ra ngươi liền biến mất!
- Cho nên kiếm thể của ngươi là một loại bình thường nhất, trong những kiếm thể bình thường!
- Còn nữa nếu không phải là thánh thủy thì ngươi đừng mong đúc kiếm thể!
- Vì sao?
Hoa Phong đột nhiên lên tiếng cắt ngang, thần sắc lộ rõ chấn kinh cực độ.
Hắn không thể nào tưởng tượng, cái tinh hoa thần binh lại bá đạo và khủng bố bực này.
Hắn là lướt qua tử thần một cách đầy vận khí và không kém phần bí ẩn.
Chuyện này hắn chỉ có thể cho là Lão Diêm vương ghét hắn nên không tiếp nhận, nếu không hắn đã chết ngay khi nhảy cả người xuống hồ chứa tinh hoa ở mộ binh mật địa, hay nói chính xác hơn đó là Quỷ Binh tinh.
- Hừ!
Chiếc ấm bị ngắt lời liền hừ lạnh bất mãn, nhưng vẫn là nói.
- Chuyện này hiện tại ta chưa thể nghĩ ra!
- Nhưng nói ngươi biết trên đời ngoại trừ thánh thủy, không còn thứ khác đúc được kiếm thể cho ngươi!
- Hơn nữa nếu không phải ta, thì không ai có thể tạo ra ngươi!
Chiếc ấm nói chuyện cực kỳ cao ngạo, nhưng thanh âm lúc này đã suy yếu thấy rõ.
Thời gian dường như quá gấp gáp cho nên nó không cho Hoa Phong hỏi mà tiếp tục nói.
- Ngươi nghĩ ngươi đương không làm ra hành động bệnh hoạn kia sao?
- Ngươi nghĩ nếu ta không dốc hết tinh lực với độ nguy hiểm của thánh thủy sẽ luyện ra ngươi sao?
- Còn nữa cái linh hồn chết bầm của ngươi còn biến thái hơn thánh thủy!
- Cuối cùng thân thể của ngươi, là cái khó khăn nhất!
- Bất quá ta chỉ tạo cho ngươi một thân thể hoàn chỉnh, chứ không tạo ra linh căn cho ngươi!
- Thật kỳ lạ!
Cái ấm nói chuyện rất bá đạo, nhưng nói đến thân thề Hoa Phong nó liền lẩm bẩm như có điều gì khó hiểu.
Nó vốn định tạo cho Hoa Phong một cái kiếm thể có đầy đủ linh căn, nhưng không ngờ chưa kịp làm thì linh căn đã có, không những vậy tu vi còn tự động phục hồi.
Nếu không xảy ra chuyện kỳ quái này, Hoa Phong chỉ là một người bình thường, muốn tu luyện phải làm lại từ số không.
- Ta luyện trời luyện đất, luyện tinh không, luyện nhật nguyệt, còn dễ hơn luyện kiếm thể cho ngươi gấp trăm vạn lần!
- Nói đi phải nói lại, ngươi muốn bất tử sao? Nằm mơ đi!
- Kiếm thể của ngươi chỉ luyện được duy nhất một lần!
- Nếu có lần sau, thì chờ chết đi!
Chiếc ấm bất giác lại mắng Hoa Phong thêm một trận.
- Ta nói nhiều như vậy để ngươi biết quý trọng cái sinh mạng của mình!
- Ngươi là người duy nhất trong thiên địa, có thể lĩnh hội đại đạo nhị sinh khi còn ở tu vi Thiên Địa cảnh!
- Mạng của ngươi rất đặc biệt nhưng quá tam ba bận, ngươi hiểu ta nói gì!
- Cố gắng tu luyện cho tốt thì không gì có thể làm khó được ngươi!
- Hãy là một kiếm giả chân chính thà gãy không cong, đừng bao giờ yếu nhược, bằng không ngươi không xứng đáng với những gì ngươi có!
- Nếu muốn cảm ơn ta, thì kiếm cho ta, vạn niên thánh hỏa!
- Hơn nữa khi ta tỉnh lại phải nói cho ta biết cái không gian giam cầm linh hồn của ngươi là thứ gì?
- Hai cái kia là nhị sinh còn nó là gì?
- Tiểu tử biến thái, cái tinh cầu hạ đẳng này không thích hợp với ngươi!
- Đi tìm thanh kiếm kia, ngươi sẽ có được điều mình cần!
- Thiên Vực tinh...Đan...!!!
Chiếc ấm nói còn chưa hết câu, thanh âm liền im bặt.
- Ngươi sao không nói tiếp!
- Ta còn chưa có hiểu hết!
- Vạn niên thánh hỏa là thứ gì?
- Quỷ Binh tinh là thứ gì?
Chiếc ấm ngừng nói, khiến Hoa Phong một trận ngu người.
Hắn quả thật bị ngu người khi rất nhiều vấn đề chiếc ấm chỉ nói một lần rồi lại qua vấn đề khác.
Cái gì mà chỉ có vạn niên thánh thủy, mới đúc được kiếm thể cho hắn, còn cái gì linh hồn biến thái, còn cả thân thể khó luyện, rồi không đúc linh căn.
Thêm nữa là sao hắn chỉ có thể tạo kiếm thể một lần, hơn nữa vạn niên thánh hỏa là đồ vật như nào. Quỷ Binh tinh ra làm sao, có phải mộ binh mật địa hay không.
Luyện trời luyện đất luyện nhật nguyệt tinh không, còn dễ hơn luyện kiếm thể cho hắn, đây là cái ý gì.....?
- Ngươi sao không trả lời?
Hoa Phong hướng chiếc ấm nghi hoặc.
Nhưng đáp lại hắn chỉ là sự im lặng, cái ấm đang bị dòng thủy lưu cuốn đi, không hề có sự phản kháng, trong khi vừa rồi không mảy may nhúc nhích.
- Là sao?
Hoa Phong rất nhanh lấy chiếc ấm trở về, gõ nhẹ vài cái, thần sắc tràn đầy cổ quái.
Cái ấm vẫn rất bình thường, nhưng hắn không phải bị ngáo đá mà sinh ra ảo giác.
- Thật sự dùng hết tinh lực để cứu ta?
Hoa Phong nhớ lại cuộc đối thoại, liền mơ hồ hiểu ra. Cái ấm nói chuyện mỗi lúc một nhỏ, có vẻ như cố gắng để nói.
- Ta sẽ tìm vạn niên thánh hỏa cho ngươi!
Ném ấm vào nhẫn trữ vật Hoa Phong kiên định nói.
Sau khi đúc kết lại cuộc đối thoại hắn đã hiểu ra vài phần.
Thứ hắn lấy được ở mộ binh mật địa không phải tinh hoa thần binh, mà là vạn niên thánh thủy, những chữ trên tấm bia đá có đến tám thành nói sai sự thật.
Kiếm thể của hắn là được đúc tạo từ vạn niên thánh thủy, nhưng sau khi đúc tạo thì không phải thiên thánh thể, mà là một kiếm thể cấp thấp nhất.
Mọi tinh hoa của thánh thủy đã bị tinh lọc sạch sẽ, để rồi nếu không có tu vi hắn hoàn toàn vô hại.
Còn nữa hắn chỉ có duy nhất một lần tạo kiếm thể, và nếu nguyên liệu không phải vạn niên thánh thủy thì chỉ có con đường chết. Và nếu không có chiếc ấm thì cũng vô pháp sống sót.
Chiếc ấm lợi hại như nào hắn không biết, nhưng chỉ với cái tên Hỗn Thiên Thánh Đỉnh cũng đủ nói lên tất cả.
Cũng chính chiếc ấm kêu gọi hắn mang vạn niên thánh thủy nhảy vào trong nó, để tìm một cơ hội sống sót. Thậm chí là điều khiển, bởi lúc đó hắn không kiểm soát được hành động của mình.
Đó là những điều hắn hiểu được.
Còn việc tại sao linh hồn của hắn có thể khắc chế thánh thủy, thứ đến ngay cả thánh nhân cũng bị diệt sát.
Luyện kiếm thể cho hắn còn khó hơn luyện trời luyện đất là vì sao.
Không tạo linh căn mà tu vi phục hồi, đặc biệt vẫn còn đó hai loại linh đài, hai linh căn, hai đan điền, hai loại kinh mạch, thậm chí đến thập nhị chính kinh cũng có.
Những cái này đáng lý ra đã theo thân thể cũ tan thành tro bụi rồi mới phải.
Vạn niên thánh hỏa ở đâu, Thanh Phong kiếm đi đâu, Thiên Vực tinh là cái đồ vật gì.
Còn cái ấm kia tại sao lại biết hắn hồi sinh hai lần mà nói quá tam ba bận, rất nhiều rất nhiều vấn đề hắn không thể hiểu.
Nhưng chiếc ấm thần bí kia có lẽ lại ngủ rồi, chẳng biết khi nào tỉnh lại, tất cả những gì khó hiểu kia có lẽ cần chính hắn đi tìm hiểu.
- Đạo...Đạo...tâm không...không mất!!!
Sau một hồi suy nghĩ phức tạp, Hoa Phong lại thêm một lần nữa nhảy dựng vì kích động.
Đạo tâm của hắn không ngờ thăng hoa trở lại, đây là chuyện không tưởng.
Hắn vốn nghĩ phải đau khổ lấy về đạo tâm, nhưng nào ngờ nó lại trở về không những vậy còn thăng hoa hơn lúc trước mấy lần.
- Ta nhắc lại một lần nữa, ta nhất định tìm cho ngươi vạn niên thánh hỏa!
- Ta cũng nhất định trở thành một kiếm giả đỉnh thiên lập địa!
- Sẽ không thêm một lần nhu nhược yếu đuối!
- Ai cản ta, ai có thù với ta, tất cả điều phải chết!
Hoa Phong hai nắm tay siết chặt âm thầm hạ quyết tâm trả lại cái nhân tình tái tạo hôm nay.
Hắn cũng quyết tâm giữ vững đạo của mình, hơn hết cũng sẽ quý trọng cái sinh mạng duy nhất này. Và không bao giờ có hai chữ nhân từ trong suy nghĩ.
- Ta đã trở lại, tất cả các ngươi chờ diệt môn đi!!!
- Tiểu Long đi thôi!!!
Hoa Phong sau khi chỉnh đốn lại tất cả, quấn Tiểu Long trên tay, kế tiếp biến mất khỏi đáy hồ.
Truyền kỳ đã trở lại, nhưng là một Hoa Phong hoàn toàn khác.
...
- Ha ha! Ta đã nói rồi, ngươi phải chết trong tay ta!
- Phải chết trong tay...ta!!!
- Không cần một vạn năm, chỉ mười năm...ngươi đợi ta mười năm, ta sè cho ngươi chết trong thống khổ!
Trang Viên xa hoa ở giữa tinh không đột nhiên vang lên tiếng cười đầy âm lãnh.
- Ngươi rốt cuộc không phụ ta kỳ vọng!
- Cứ yên tâm tu luyện, sư tôn sẽ cho ngươi thời gian mười vạn năm!
Tại không gian thần bí cũng vang lên thanh âm kích động. Nhưng kết thúc là một hồi âm trầm.
- Ầm!!!
Trang Viên xa hoa vốn yên tĩnh, bất ngờ bị ai đó đập tan. Và cũng tại chỗ này rất nhanh xảy ra một trận chiến kinh hoàng nhất trong lịch sử Trường Thiên vũ trụ. Năm người đánh một.
Hoa Phong nhìn chằm chằm chiếc ấm quát. Biểu tình trên mặt là một hồi khiếp sợ.
Chiếc ấm không những biết nói, còn biết mắng người, đây tuyệt đối là gặp quỷ.
- Ta là thứ gì ngươi không cần biết!
- Nhưng ta vừa dốc hết tinh lực cả đời để cứu ngươi!
- Nhưng ngươi lại đối xử với ân nhân của mình không bằng cứt chó!
- Nói xem ngươi có phải hay không là một tên bất nhân thất đức, không tính người?
Chiếc ấm tiếp tục mắng chửi Hoa Phong thậm tệ, ngôn từ thô tục đến đáng hận.
- Tinh lực cả đời???
- Ân nhân cứu mạng???
Hoa Phong nhíu mày nghi hoặc, hắn sống lại phải chăng là có liên quan đến cái ấm mười phần cổ quái kia. - Ta là Hỗn Thiên Thánh Đỉnh! - Ta có thể luyện trời luyện đất, luyện hết thảy! - Qua vô số năm tung hoành, quá buồn chán cho nên ta liền ngủ, thức dậy là gặp ngươi! - Nhưng ngươi là một tên cực kỳ đáng hận mèo chó không bằng!
- Vong ân phụ nghĩa, cường hào ác bá, vô sỉ bất lương! Chiếc ấm tự báo ra tên họ, kế tiếp ngoác miệng nổ banh trời đất, bất quá đến cuối vẫn là chửi rủa thậm tệ.
Dường như bị Hoa Phong ném, ngâm mình trong nước lạnh khiến nó tức giận. - Hỗn Thiên Thánh Đỉnh! - Luyện trời, luyện đất, ngươi đang nói đùa đi!
Hoa Phong vừa mới áp chế chấn động lại bị một trận há mồm, cái ấm này không ngờ bản lĩnh ăn tục nói phét cũng quá y là siêu việt.
Luyện trời luyện đất, nghe mà buồn nôn.
- Xú tiểu tử, ngươi lại dám nghi ngờ bổn đỉnh?
- Ta nói cho ngươi biết, không thứ gì trên đời này ta không luyện được!!!
- Vũ trụ tinh không, hồng hoang nhật nguyệt, luyện hết, luyện hết!
Chiếc ấm bị Hoa Phong cho rằng đang khoác lác, tức lại càng thêm tức. Nhưng vẫn như cũ nói chuyện trên trời.
- Ha ha! Cười chết ta!
Hoa Phong nghe đến đây ôm bụng cười to. Cũng may hắn đã cách thủy, nếu không chết vì sặc nước.
- Ta giết ngươi!!!
Chiếc ấm triệt để nổi điên.
Nó không ngờ có kẻ dám nghi ngờ năng lực thần thánh của nó. Đây là tội đáng muôn chết, cần phải bầm thây vạn mảnh.
- Mạng của ngươi là do ta cứu!
- Hiện tại trả mạng cho ta!
- Hừ! Hừ!!!
Chiếc ấm dù tức điên nhưng không làm ra hành động chém giết, mà la hét đòi Hoa Phong trả mạng.
- Trả mạng cho ngươi! Trả bằng cách nào?
- Hơn nửa đồ của ta hồn của ta, mắc gì trả cho ngươi?
- Vả lại ta đâu mượn ngươi cứu ta?
Hoa Phong không tiếp tục cười, mà vênh mặt phản bác. Biểu tình trên mặt tràn đầy khinh bỉ.
- Ngươi...ngươi đúng là quân ăn cướp!!!
- Đồ vong ân phụ nghĩa!!!
Chiếc ấm lần nữa chửi ầm lên. Tức đến cả thân hình cũng bị một trận lắc lư.
- Tiểu tử thời gian của ta không còn nhiều, không đấu khẩu với ngươi nữa!
- Lắng tai nghe cho kỹ đây!!!
Chiếc ấm vốn đang tức giận đột nhiên quay ngoắt một trám tám mươi độ. Giọng điệu mười phần nghiêm túc. Nhưng nếu để ý thì thanh âm dường như có chút suy yếu.
Hoa Phong nghe vậy cũng thu hồi dáng vẻ cợt nhả, dễnh tai chờ đợi, bởi trực giác cho hắn biết những gì tên yêu vật kia sắp nói có liên quan đến hắn.
Chiếc ấm nếu có ngũ quan chắc biểu tình cũng rất đặc sắc, khi trông thấy bộ dạng ngoan ngoãn của Hoa Phong, một người mà trình độ mắng người so với nó không hề kém cạnh.
Hoa Phong tinh thần tập trung, chiếc ấm liền chậm rãi nói.
- Thứ tạo ra ngươi không phải thứ bình thường! Mà là vạn niên thánh thủy!
- Vạn niên thánh thủy là bảo vật trân quý nhất vũ trụ hồng hoang, xếp hàng thứ nhất trên bảng thánh vật!
- Khắp hồng hoang vũ trụ, chỉ có hai nơi có thể tìm thấy thánh thủy!
- Nơi đầu tiên là Thánh Hằng tinh, một tinh cầu vô cùng thần bí, thoắt ẩn thoắt hiện!
- Nơi thứ hai là Quỷ Binh tinh, nơi này còn thần bí hơn Thánh
Hằng Tinh mấy lần!
- Ta không biết ngươi từ nơi nào có được thánh thủy, nhưng ta biết ngươi là người duy nhất trong cái vũ trụ này, có thể hấp thu thánh thủy mà không chết!
- Thậm chí phân giải thánh thủy mà không bị hồn siêu phách lạc!
- Thánh thủy lúc bình thường thì cực kỳ bình thường, nhưng nếu có ai chạm vào nó, liền chết ngay tức khắc, cho dù là Thánh Đế!
- Đó là chạm vào thánh thủy, còn nếu phân giải thánh thủy, chỉ một giọt cũng đủ hủy diệt một vị diện cấp thấp!
- Ta cứu ngươi bởi vì ngươi là một kẻ kỳ lạ nhất mà ta từng biết!
- Ngươi không những hấp thu thánh thủy còn là hấp thu rất nhiều!
- Hơn nữa linh hồn của ngươi cực kỳ đặc biệt, đặc biệt như nào ta không biết, nhưng đây là lý do ngươi có thể khắc chế được thánh thủy!
- Lại nói, thánh thủy vì sao xếp thứ nhất trên thánh vật bảng, là bởi vì nó có thể tạo ra thiên thánh khí! Thiên thánh đan!
- Tuy nhiên với tu vi kiến hôi của ngươi, dĩ nhiên không biết cái gì là thánh khí, thánh đan, chứ đừng nói thiên thánh khí, thiên thánh đan!
Chiếc ấm đột nhiên hướng Hoa Phong khinh thường.
Bất quá không để cho hắn kịp phản bác nó lại nói tiếp.
- Ngươi được tạo ra từ vạn niên thánh thủy, nhưng ngươi không phải là thiên thánh khí!
- Chuyện này là ta không có nghĩ tới! Rất không nghĩ tới!
- Mọi đặc tính của thánh thủy khi tạo ra ngươi liền biến mất!
- Cho nên kiếm thể của ngươi là một loại bình thường nhất, trong những kiếm thể bình thường!
- Còn nữa nếu không phải là thánh thủy thì ngươi đừng mong đúc kiếm thể!
- Vì sao?
Hoa Phong đột nhiên lên tiếng cắt ngang, thần sắc lộ rõ chấn kinh cực độ.
Hắn không thể nào tưởng tượng, cái tinh hoa thần binh lại bá đạo và khủng bố bực này.
Hắn là lướt qua tử thần một cách đầy vận khí và không kém phần bí ẩn.
Chuyện này hắn chỉ có thể cho là Lão Diêm vương ghét hắn nên không tiếp nhận, nếu không hắn đã chết ngay khi nhảy cả người xuống hồ chứa tinh hoa ở mộ binh mật địa, hay nói chính xác hơn đó là Quỷ Binh tinh.
- Hừ!
Chiếc ấm bị ngắt lời liền hừ lạnh bất mãn, nhưng vẫn là nói.
- Chuyện này hiện tại ta chưa thể nghĩ ra!
- Nhưng nói ngươi biết trên đời ngoại trừ thánh thủy, không còn thứ khác đúc được kiếm thể cho ngươi!
- Hơn nữa nếu không phải ta, thì không ai có thể tạo ra ngươi!
Chiếc ấm nói chuyện cực kỳ cao ngạo, nhưng thanh âm lúc này đã suy yếu thấy rõ.
Thời gian dường như quá gấp gáp cho nên nó không cho Hoa Phong hỏi mà tiếp tục nói.
- Ngươi nghĩ ngươi đương không làm ra hành động bệnh hoạn kia sao?
- Ngươi nghĩ nếu ta không dốc hết tinh lực với độ nguy hiểm của thánh thủy sẽ luyện ra ngươi sao?
- Còn nữa cái linh hồn chết bầm của ngươi còn biến thái hơn thánh thủy!
- Cuối cùng thân thể của ngươi, là cái khó khăn nhất!
- Bất quá ta chỉ tạo cho ngươi một thân thể hoàn chỉnh, chứ không tạo ra linh căn cho ngươi!
- Thật kỳ lạ!
Cái ấm nói chuyện rất bá đạo, nhưng nói đến thân thề Hoa Phong nó liền lẩm bẩm như có điều gì khó hiểu.
Nó vốn định tạo cho Hoa Phong một cái kiếm thể có đầy đủ linh căn, nhưng không ngờ chưa kịp làm thì linh căn đã có, không những vậy tu vi còn tự động phục hồi.
Nếu không xảy ra chuyện kỳ quái này, Hoa Phong chỉ là một người bình thường, muốn tu luyện phải làm lại từ số không.
- Ta luyện trời luyện đất, luyện tinh không, luyện nhật nguyệt, còn dễ hơn luyện kiếm thể cho ngươi gấp trăm vạn lần!
- Nói đi phải nói lại, ngươi muốn bất tử sao? Nằm mơ đi!
- Kiếm thể của ngươi chỉ luyện được duy nhất một lần!
- Nếu có lần sau, thì chờ chết đi!
Chiếc ấm bất giác lại mắng Hoa Phong thêm một trận.
- Ta nói nhiều như vậy để ngươi biết quý trọng cái sinh mạng của mình!
- Ngươi là người duy nhất trong thiên địa, có thể lĩnh hội đại đạo nhị sinh khi còn ở tu vi Thiên Địa cảnh!
- Mạng của ngươi rất đặc biệt nhưng quá tam ba bận, ngươi hiểu ta nói gì!
- Cố gắng tu luyện cho tốt thì không gì có thể làm khó được ngươi!
- Hãy là một kiếm giả chân chính thà gãy không cong, đừng bao giờ yếu nhược, bằng không ngươi không xứng đáng với những gì ngươi có!
- Nếu muốn cảm ơn ta, thì kiếm cho ta, vạn niên thánh hỏa!
- Hơn nữa khi ta tỉnh lại phải nói cho ta biết cái không gian giam cầm linh hồn của ngươi là thứ gì?
- Hai cái kia là nhị sinh còn nó là gì?
- Tiểu tử biến thái, cái tinh cầu hạ đẳng này không thích hợp với ngươi!
- Đi tìm thanh kiếm kia, ngươi sẽ có được điều mình cần!
- Thiên Vực tinh...Đan...!!!
Chiếc ấm nói còn chưa hết câu, thanh âm liền im bặt.
- Ngươi sao không nói tiếp!
- Ta còn chưa có hiểu hết!
- Vạn niên thánh hỏa là thứ gì?
- Quỷ Binh tinh là thứ gì?
Chiếc ấm ngừng nói, khiến Hoa Phong một trận ngu người.
Hắn quả thật bị ngu người khi rất nhiều vấn đề chiếc ấm chỉ nói một lần rồi lại qua vấn đề khác.
Cái gì mà chỉ có vạn niên thánh thủy, mới đúc được kiếm thể cho hắn, còn cái gì linh hồn biến thái, còn cả thân thể khó luyện, rồi không đúc linh căn.
Thêm nữa là sao hắn chỉ có thể tạo kiếm thể một lần, hơn nữa vạn niên thánh hỏa là đồ vật như nào. Quỷ Binh tinh ra làm sao, có phải mộ binh mật địa hay không.
Luyện trời luyện đất luyện nhật nguyệt tinh không, còn dễ hơn luyện kiếm thể cho hắn, đây là cái ý gì.....?
- Ngươi sao không trả lời?
Hoa Phong hướng chiếc ấm nghi hoặc.
Nhưng đáp lại hắn chỉ là sự im lặng, cái ấm đang bị dòng thủy lưu cuốn đi, không hề có sự phản kháng, trong khi vừa rồi không mảy may nhúc nhích.
- Là sao?
Hoa Phong rất nhanh lấy chiếc ấm trở về, gõ nhẹ vài cái, thần sắc tràn đầy cổ quái.
Cái ấm vẫn rất bình thường, nhưng hắn không phải bị ngáo đá mà sinh ra ảo giác.
- Thật sự dùng hết tinh lực để cứu ta?
Hoa Phong nhớ lại cuộc đối thoại, liền mơ hồ hiểu ra. Cái ấm nói chuyện mỗi lúc một nhỏ, có vẻ như cố gắng để nói.
- Ta sẽ tìm vạn niên thánh hỏa cho ngươi!
Ném ấm vào nhẫn trữ vật Hoa Phong kiên định nói.
Sau khi đúc kết lại cuộc đối thoại hắn đã hiểu ra vài phần.
Thứ hắn lấy được ở mộ binh mật địa không phải tinh hoa thần binh, mà là vạn niên thánh thủy, những chữ trên tấm bia đá có đến tám thành nói sai sự thật.
Kiếm thể của hắn là được đúc tạo từ vạn niên thánh thủy, nhưng sau khi đúc tạo thì không phải thiên thánh thể, mà là một kiếm thể cấp thấp nhất.
Mọi tinh hoa của thánh thủy đã bị tinh lọc sạch sẽ, để rồi nếu không có tu vi hắn hoàn toàn vô hại.
Còn nữa hắn chỉ có duy nhất một lần tạo kiếm thể, và nếu nguyên liệu không phải vạn niên thánh thủy thì chỉ có con đường chết. Và nếu không có chiếc ấm thì cũng vô pháp sống sót.
Chiếc ấm lợi hại như nào hắn không biết, nhưng chỉ với cái tên Hỗn Thiên Thánh Đỉnh cũng đủ nói lên tất cả.
Cũng chính chiếc ấm kêu gọi hắn mang vạn niên thánh thủy nhảy vào trong nó, để tìm một cơ hội sống sót. Thậm chí là điều khiển, bởi lúc đó hắn không kiểm soát được hành động của mình.
Đó là những điều hắn hiểu được.
Còn việc tại sao linh hồn của hắn có thể khắc chế thánh thủy, thứ đến ngay cả thánh nhân cũng bị diệt sát.
Luyện kiếm thể cho hắn còn khó hơn luyện trời luyện đất là vì sao.
Không tạo linh căn mà tu vi phục hồi, đặc biệt vẫn còn đó hai loại linh đài, hai linh căn, hai đan điền, hai loại kinh mạch, thậm chí đến thập nhị chính kinh cũng có.
Những cái này đáng lý ra đã theo thân thể cũ tan thành tro bụi rồi mới phải.
Vạn niên thánh hỏa ở đâu, Thanh Phong kiếm đi đâu, Thiên Vực tinh là cái đồ vật gì.
Còn cái ấm kia tại sao lại biết hắn hồi sinh hai lần mà nói quá tam ba bận, rất nhiều rất nhiều vấn đề hắn không thể hiểu.
Nhưng chiếc ấm thần bí kia có lẽ lại ngủ rồi, chẳng biết khi nào tỉnh lại, tất cả những gì khó hiểu kia có lẽ cần chính hắn đi tìm hiểu.
- Đạo...Đạo...tâm không...không mất!!!
Sau một hồi suy nghĩ phức tạp, Hoa Phong lại thêm một lần nữa nhảy dựng vì kích động.
Đạo tâm của hắn không ngờ thăng hoa trở lại, đây là chuyện không tưởng.
Hắn vốn nghĩ phải đau khổ lấy về đạo tâm, nhưng nào ngờ nó lại trở về không những vậy còn thăng hoa hơn lúc trước mấy lần.
- Ta nhắc lại một lần nữa, ta nhất định tìm cho ngươi vạn niên thánh hỏa!
- Ta cũng nhất định trở thành một kiếm giả đỉnh thiên lập địa!
- Sẽ không thêm một lần nhu nhược yếu đuối!
- Ai cản ta, ai có thù với ta, tất cả điều phải chết!
Hoa Phong hai nắm tay siết chặt âm thầm hạ quyết tâm trả lại cái nhân tình tái tạo hôm nay.
Hắn cũng quyết tâm giữ vững đạo của mình, hơn hết cũng sẽ quý trọng cái sinh mạng duy nhất này. Và không bao giờ có hai chữ nhân từ trong suy nghĩ.
- Ta đã trở lại, tất cả các ngươi chờ diệt môn đi!!!
- Tiểu Long đi thôi!!!
Hoa Phong sau khi chỉnh đốn lại tất cả, quấn Tiểu Long trên tay, kế tiếp biến mất khỏi đáy hồ.
Truyền kỳ đã trở lại, nhưng là một Hoa Phong hoàn toàn khác.
...
- Ha ha! Ta đã nói rồi, ngươi phải chết trong tay ta!
- Phải chết trong tay...ta!!!
- Không cần một vạn năm, chỉ mười năm...ngươi đợi ta mười năm, ta sè cho ngươi chết trong thống khổ!
Trang Viên xa hoa ở giữa tinh không đột nhiên vang lên tiếng cười đầy âm lãnh.
- Ngươi rốt cuộc không phụ ta kỳ vọng!
- Cứ yên tâm tu luyện, sư tôn sẽ cho ngươi thời gian mười vạn năm!
Tại không gian thần bí cũng vang lên thanh âm kích động. Nhưng kết thúc là một hồi âm trầm.
- Ầm!!!
Trang Viên xa hoa vốn yên tĩnh, bất ngờ bị ai đó đập tan. Và cũng tại chỗ này rất nhanh xảy ra một trận chiến kinh hoàng nhất trong lịch sử Trường Thiên vũ trụ. Năm người đánh một.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook