Kiếm Phá Thương Khung
Chương 249: Không Còn Gì Để Nói

- Chuyện gì?

- Hoàng Long chấp sự cớ gì đứng cho tên kia đánh?

Trận chiến giữa hai người Hoa Phong, đã gây chấn động toàn bộ Thiên Sát phân khu.

Võ giả hiếu kỳ thích xem vui là không ít, cho nên lúc này bên ngoài người tới rất đông, con số đã lên đến vài ngàn người.

Những người mới tới ngây ngốc không hiểu chuyện, trông thấy Hoàng Long bị thương, liền cho rằng hắn là đứng im chịu đòn.

Một người cao ngạo như Hoàng Long, không ngờ để cho người khác đánh, với bọn họ là cái gì đó khó hiểu.

- Hắn làm sao đứng cho tên kia đánh?

- Hắn đánh không lại người ta!

Một võ giả chứng kiến đầu đuôi sự tình, bèn lên tiếng giải thích.

Thần sắc vẫn còn chưa hết khiếp sợ.

- Ngươi là đang nói đùa?

- Tên kia Hoàng Long chấp sự, chỉ cần đè một ngón tay là chết!

Mấy người vừa tới nghe giải thích, không những không cám ơn, mà còn trào phúng. Bọn họ đều cho rằng tên kia cố tình nói láo.

- Các ngươi rất nhanh sẽ biết!

Một võ giả khác đột nhiên xen vào.

- Hừ!

Dù có người thứ hai phụ họa, nhưng đám người mới, vẫn là thập phần không tin tưởng. Còn không ít người vì thế mà hừ lạnh, đầy địch ý.

Bọn họ vẫn cho rằng, Hoàng Long là đang chịu đòn. Mặc dù biểu tình của Hoàng Long lúc này, không giống lắm với suy nghĩ của bọn họ.

...

- Ngươi rồi sẽ biết cái gì gọi là tư cách!

Hoàng Long vừa nói vừa bộc phát khí thế.

Khí thế thế vừa ra, không gian đại sảnh lập tức bị vặn vẹo.

Khí thế như phiên giang đảo hải, khủng bố đến cực điểm.

Khí thế bộc phát cuồng phong cũng theo đó rít gào, khí thế phát ra tựa như hung thần phẫn nộ, không những khiến không gian vặn vẹo, còn mạnh mẽ hướng Hoa Phong đè ép.

- Ngươi ngày hôm nay nhất định phải...chết!

Hoàng Long sau khi đưa khí thế đạt đỉnh, liền nghiến răng phán Hoa Phong tội chết. Nhưng với sự phẫn hận của hắn, chết chưa phải là tất cả.

- Ngươi chỉ có thể nói miệng thôi sao?

Hoa Phong bị khí thế đè ép, mặc dù có chút khó chịu, nhưng không đến mức mất bình tĩnh.

Lời phản bác vẫn mang hàm ý khiêu khích rất cao.

Hắn lúc này đã chuẩn bị sẵn sàng, chỉ chờ để chiến, cho nên nói chuyện không hề điệu thấp.

- Tốt...!!!

- Thiên Thần Sát!!!

Hoàng Long bị khiêu khích, bộ dạng vốn dĩ điên cuồng lại càng thêm dữ tợn, miệng phun ra một chữ tốt, kế tiếp không biết từ đâu lấy ra một thanh đại đao, đại đao vừa xuất, hắn không do dự lập tức bổ ra.

Hoàng Long vung đao, không biết hắn vận dụng thứ gì, mà cả không gian đại sảnh liền trở nên đặc sệt, có cảm giác như nơi đây đã trở thành một cái đầm lầy.

Chẳng những biến không gian thành đầm lầy, đao chiêu do Hoàng Long phát ra, cũng nhanh chóng huyễn hóa thành đạo đao quang màu bạc, đao quang vừa ra, một cỗ khí tức kinh thiên động địa cũng bất ngờ hàng lâm.

Không gian vốn dĩ đã là một cái đầm lầy, nhưng đối với đao quang lại không một chút cản trở.

Đao quang như thần như ma, như hủy diệt vạn vật, nhắm thẳng Hoa Phong gào thét giết qua.

Với sự khủng bố của đao quang, nếu bị đánh trúng Hoa Phong chắc chắn tan xác.



Bất quá dù bị không gian giam cầm, lại đối diện đao quang bá đạo, thần sắc hắn, vẫn là không một chút dao động.

- Phá cho ta!!!

Biểu tình nghiêm túc Hoa Phong há miệng hét lớn.

Sau tiếng hét là một luồng chiến ý phá thể mà ra.

Chiến ý bộc phát viễn siêu người thường.

Viễn siêu chính hắn.

Hắn lúc này như một chiến thần bất bại. Duy ngã độc tôn.

Chiến ý chẳng những phá tan gông cùm của đầm lầy không gian, còn đẩy chiến lực Hoa Phong lên một trình tự rất cao.

- Vạn Vật Phần Thiên!

Ngay lúc đao quang chỉ còn cách mình vài chục thước chớp mắt sẽ ập tới, Hoa Phong liền nhanh chóng vận chuyển toàn bộ chân nguyên, toàn lực dẫn động pháp tắc, kế tiếp vung thương quét ra.

Thương chiêu vừa ra, một đạo thương quang lập tức tạo thành, thương quang ban đầu chỉ đơn thuần là một đoàn hào quang bằng lửa.

Thế nhưng chỉ một đoàn hào quang không bắt mắt, liền lấy một tốc độ khó tin bùng nổ thành một biển lửa.

Nơi nào có vật chất nơi đó có lửa, nơi nào phi vật chất lửa lại càng đáng sợ hơn bội phần.

Đầm lầy không gian vốn vô kiên bất phá, cũng lập tức bị biển lửa đốt thành tro.

Biển lửa không đâu không có, biển lửa bao trùm hết thảy, thiêu đốt hết thảy. Ngay cả đao quang như muôn diệt tuyệt thiên địa, cũng bị đốt đển không còn tăm hơi.

Biển lửa sau khi cắn nuốt toàn bộ công kích, liền lao về phía Hoàng Long với tất cả những hung hãn của cái gọi là lửa.

...

- Thật khủng bố!!!

- Đây...đây...là Thiên Sơn cảnh?

Những õ giả tới trước, trông thấy tình hình, vẫn như cũ bị khủng bố tinh thần, nhưng bọn họ vẫn còn tốt hơn đám người tới sau vô số lần.

Tất cả người mới, miệng mồm há hốc, hai mắt lồi ra.

Biểu tình mỗi người mỗi khác, nhưng bọn họ đều có một điểm giống nhau đó là khó tin, cực kỳ khó tin. Khiếp sợ vô cùng khiếp sợ.

Thiên Sơn cảnh nếu là tuyệt thế thiên kiêu, chỉ có thể miễn cưỡng tiếp chiêu của Sơn Hà cảnh cấp thấp.

Miễn cưỡng tiếp chiêu là một chuyện, đánh bại lại là một chuyện khác.

Thiên Sơn cảnh có thể đánh bại Sơn Hà cảnh cấp thấp, đã là một chuyện gì đó phi thường không thể xảy ra.

Nhưng ở đây ngay trước mắt, một Thiên Sơn cảnh đang sắp sửa đả bại Sơn Hà cảnh, không phải cấp thấp mà là trung cấp.

Tuy rằng còn chưa bại, nhưng chiếu theo tình cảnh trước đó, chắc chắn đã bại qua.

Nếu điều này là sự thật, thì đây là chuyện khó tin nhất trong những chuyện khó tin.

Gọi Thiên Sơn cảnh kia bằng gì, cũng không thể lột tả hết sự biến thái của hắn.

Lúc này đã không còn ai cho rằng, Hoàng Long đứng im chịu đòn nữa rồi, diễn biến kia không cho phép bọn họ nghĩ tới điều đó.

...

- Aaaaa

- Ta không thể bại....không...thể!!!

Hoàng Long trông thấy công kích bị phá, còn là mục tiêu của biển lửa hung bạo.

Đứng trước sự thật khó có thể chấp nhận, hai mắt tơ máu nổi lên chằng chịt. Miệng không ngừng gào thét, triệt để điên cuồng.

- Ngươi phải...chết!!!

- Ngươi...phải...chết...chết!!!

Hoàng Long ngửa mặt gầm rống, khí thế toàn thân lần nữa bộc phát, khí thế lần này mạnh hơn hai lần trước gấp mười lần.

Khí thế vừa ra biển lửa dù hung hãn đến đâu, cũng không thể tiến thêm nửa mét.



- Ngươi đi chết...đi!!!

- Phiên Thiên Chưởng!

Làm cho biển lửa dừng lại, Hoàng Long chưa kịp thở để phát động tấn công, Hoa Phong bên kia đã vỗ ra một chưởng.

Phiên Thiên chưởng cũng giống như Phần Thiên thương, đều lấy lửa làm chủ đạo.

Thế nhưng vừa rồi là biển lửa thì bây giờ là bàn tay lửa.

Hoa Phong xuất thủ, chưởng kình lập tức hóa thành một đại thủ bằng lửa khổng lồ.

Đại thủ che trời phủ đất, lấy một tốc độ cực nhanh đập mạnh về phía Hoàng Long.

- Ngươi mới là kẻ phải...chết!!!

Bị Hoa Phong bất ngờ tập kích, Hoàng Long chẳng những không ngưng trọng, mà còn trở nên cực hung cực ác.

- Cuồng Nộ Phong Vân!

Khi chưởng kình phô thiên cái địa còn cách hắn một khoảng ngắn, Hoàng Long miệng hét lớn, mạnh mẽ một đao chém ra.

Theo hắn xuất thủ, một luồng đao quang màu xanh liền rất nhanh được hình thành.

Đao quang vừa hiện, thiên địa lập tức biến sắc, không gian đại sảnh một lần nữa trở nên đặc sệt.

Biển lửa vốn còn đang gào thét, liền nhanh chóng tắt ngấm, chưởng kình tưởng chừng khủng bố, cũng bị khí thế đao quang đánh tan.

Khi tất cả công kích của Hoa Phong đã tiêu thất không còn, đao quang cũng không định dùng khí thế đả bại hắn, mà nhanh chóng đập về phía hắn với một tốc độ và khí thế vô cùng khủng khiếp.

Nơi đao quang đi qua, nền nhà đại sảnh vốn cực kỳ cứng rắn, cũng bị tàn phá không chịu nổi, một hồi cát bay đá chạy bụi mù tung tóe, cuồng phong rít gào, hệt như ngày tận thế.

- Tới đây!!!

Tuy nhiên sự điên cuồng lẫn công kích của Hoàng Long không hề làm Hoa Phong nổi lên một tia sợ hãi, ngược lại càng làm hắn trở nên hăng máu.

Chiến ý của hắn lúc này đã không còn gọi là chiến ý, mà đã tạo thành một thứ khí thế bất khả chiến bại, khí trung tinh hà, duy ta bất hủ.

Hoa Phong biểu tình nghiêm túc, Hỏa Thần Thương được hắn đem toàn bộ chân nguyên thôi động, lập tức tỏa ra ánh sáng chói lòa, một thứ khí tức không thuộc phạm trù phám binh tục khí từ thân thương mạnh mẽ bạo phát.

Bảo thương sáng chói, khí tức phát ra như quân lâm thiên hạ, đúng lúc này Hoa Phong cũng ngay lập tức vung thương phản kích.

- Thiên Địa Phần Thiên!

Hoa Phong hung hăng quát lớn, lần này hắn xuất ra là một sát chiêu, sát chiêu mạnh nhất trong Phần Thiên Thương Pháp.

Không do dự, không chờ đợi, hạ quyết tâm một kích định thắng bại, hắn đem toàn bộ chân nguyên, toàn bộ ý cảnh cùng pháp tắc gia trì tất cả vào thương chiêu.



Thương chiêu thôi có vẻ như chưa đủ mạnh, để giành lợi thế trước đao quang diệt thiên phá địa, thương ý cũng bất ngờ được hắn phóng xuất.

Thương ý mêng mông che trời phủ đất, trong phạm vi thương ý bao phủ, bất ngờ huyễn hóa ra hàng vạn hàng ngàn vạn tiểu thương.

Tiểu thương chằng chịt phô thiên cái địa, thương ý vô hình, nhưng tiểu thương hữu hình, tiểu thương như ong vỡ tổ, ào ạt đánh về phía Hoàng Long.

Vô số tiểu thương bị đao quang đập tan, nhưng vẫn còn vô số khác lao về phía mục tiêu.

Thương ý vừa xuất, một đạo thương quang cũng lập tực hiện hình.

Thương quang bùng nổ, biến không gian đại sảnh lần thứ hai trờ thành một biển lửa.

Biển lửa cắn vừa cắn nuốt không gian đặc sệt, vừa ngưng tụ thành vô số huyễn ảnh hỏa thương công kích về phía đao quang.

Oanh

Oanh

Oanh

Đao quang phải nói là cực kỳ bá đạo, dù có bao nhiêu hỏa thương cũng không phá tan được nó.

Tuy nhiên hỏa thương số lượng là vô cùng vô tận, mặc dù không thể đem đao quang đập nát, cũng là vây khốn hoàn toàn, khiến đao quang dù cực mạnh, cũng không thể tiến thêm nửa mét.

Chiến đấu bắt đầu bước vào giai đoạn giằng co kịch liệt.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương