Yên Cửu ngước lên bắt gặp cặp mắt sáng ngời của đối phương đành cố rặn ra một nụ cười, “Trong nhà có một tiền bối là Thể tu nên ta từng theo ông ấy tu luyện hơn hai năm.”

Vẻ sùng bái trên mặt đối phương càng nồng đượm. Ai cũng biết Thể tu là khó tu luyện nhất, thế mà Yên sư đệ còn nhỏ như vậy đã có nền móng vững chắc, chắc chắn tương lai sẽ xán lạn huy hoàng.

Quản sự dưới đài phụ trách việc phân định thắng thua thấy hai người hàn huyên thì không kìm được mà đằng hắng hai tiếng, “Giờ vẫn đang thi đấu đấy...”

Đối phương giơ phắt tay lên nói: “Ta xin nhận thua, ta đã dốc toàn lực mà vẫn không thể phá vỡ lớp phòng ngự của Yên sư đệ, đánh tiếp chỉ tổ rước nhục vào thân thôi.”

Yên Cửu sốc điếng người, trơ mắt nhìn đối phương chắp tay chào mình rồi chạy xuống lôi đài nhanh như chớp.

Quản sự lập tức tuyên bố: “Người chiến thắng là Yên Cửu đỉnh Vô Danh.”

“Khoan đã...”

Nhưng giọng nói yếu ớt của Yên Cửu đã bị tiếng hoan hô của đám đệ tử dưới đài át mất.

Trường Ly lặng lẽ thở dài một hơi, vẫy lá bùa đổi vận trên người, “Yên Tiểu Cửu, bọn mình có nên tới đỉnh Chu Minh đòi lại tiền mua lá bùa đổi vận này không?”

Còn khuya đỉnh Chu Minh mới chịu hoàn tiền, chẳng những thế mà bọn họ còn dùng Yên Cửu để quảng cáo như một ví dụ thành công điển hình nhờ xài bùa đổi vận.

Thừa lúc nhóm đệ tử tiếp theo lên đài, Yên Cửu và Trường Ly nhanh chóng chuồn khỏi đó.

Một người một kiếm về đến đệ tử xá bèn đưa mắt nhìn nhau.

Trường Ly gỡ phắt lá bùa đổi vận vô dụng kia ra với vẻ căm tức rồi hỏi Yên Cửu: “Phải làm sao bây giờ? Hôm nay huynh thắng thì lại phải vào vòng trong à?”

Yên Cửu đau đầu day ấn đường, “Hay ta tìm cách rút lui nhé?”

Trường Ly rầu rĩ bay tới bay lui trên không, “Chẳng phải Thái Diễn chân nhân không cho phép rút lui sao?”

Yên Cửu thử nói: “Thật ra vấn đề lớn nhất hôm nay là gặp phải đối thủ quá yếu, hẳn là thực lực của mọi người ở vòng tiếp theo sẽ mạnh hơn, lúc đó chắc sẽ dễ bị loại hơn nhiều...”

Trường Ly yên lặng nhìn chằm chằm chàng mấy giây, “Huynh có chắc là sẽ không gặp sự cố gì nữa không?”

Yên Cửu nín thinh hồi lâu, bây giờ chàng hết dám hứa hẹn lung tung rồi.

Nhớ lại lời hứa sắt son trước khi lên lôi đài thi đấu của mình, Yên Cửu thấy rát hết cả mặt.

Yên Cửu và Trường Ly ngồi bàn bạc đến tận hoàng hôn mà cũng chưa tìm ra cách nào khả thi kín kẽ.



Hai người đang cùng đường bí lối thì nghe thấy tiếng gõ cửa.

Nhịp gõ rất quen thuộc, Trường Ly vừa nghe đã biết là Triệu sư huynh.

“Triệu sư huynh tới, có lẽ là để chúc mừng huynh lọt vào vòng trong.”

Trường Ly chầm chậm bay ra cửa, dùng đuôi kiếm mở cửa ra.

Quả nhiên là Triệu sư huynh tới với khuôn mặt tươi rói, “Yên sư đệ, chúc mừng đệ nhé!”

Yên Cửu xấu hổ mỉm cười, “Triệu sư huynh đã biết tin ta được vào vòng trong rồi à? Chẳng qua ta gặp may thôi...”

Triệu sư huynh vỗ vai Yên Cửu một phát thật mạnh, “Yên sư đệ, vận may của đệ hiếm thấy lắm đấy!”

Nghe vậy, Yên Cửu chợt có dự cảm không lành.

Trường Ly cũng căng thẳng nhìn Triệu sư huynh, sợ hắn mang thêm tin xấu tới.

Quả nhiên sợ cái gì là cái đó đến.

Triệu sư huynh cười khanh khách nói, “Sau khi thử kiếm có tổng cộng 54 đệ tử lọt vào vòng lôi đài, hôm nay đã loại hết một nửa nên còn 27 người bước vào vòng trong. Vòng trong vẫn thi đấu theo cặp nên có một người bị dôi ra...”

Trường Ly thấy trước mắt tối sầm, đừng nói cái người bị dôi ra này là Yên Cửu nhé?

Triệu sư huynh không cảm nhận được bầu không khí quái lạ trong phòng, hăm hở nói tiếp: “Danh sách thi đấu vừa mới được công bố. Yên sư đệ, đệ trúng giải độc đắc rồi! Đệ được miễn thi đấu vòng hai, vào thẳng vòng ba luôn!”

Môi Yên Cửu run rẩy, “Triệu sư huynh, có lẽ huynh nhìn nhầm rồi...”

Nghe chàng nói vậy, Trường Ly cũng khấp khởi hy vọng.

Triệu sư huynh lại vỗ Yên Cửu cái bốp, “Đệ cũng không dám tin phải không? Thằng nhóc nhà đệ may mắn quá đi mất! Yên tâm đi, ta đã xem tận ba lần, đúng là tên đệ không chệch đâu được.”

Ánh mắt Trường Ly bỗng lộ vẻ tuyệt vọng.

Nàng nghi ngờ ngắm kỹ Yên Cửu từ đầu xuống chân một lượt. Nếu không phải nàng biết chắc cuốn truyện mình đọc chỉ xoay quanh nữ chính thì đã tin Yên Cửu là nhân vật chính rồi đấy.

Người tu đạo đều coi trọng vận may. Triệu sư huynh kích động lại gần Yên Cửu hai bước, “Yên sư đệ, nể tình bọn mình ở sát phòng nhau, đệ có thể cho ta xin ít vía may mắn được không? Ta không tham lam đâu, chỉ mong sang năm tìm được linh kiếm thuộc về mình là mãn nguyện rồi.”

Yên Cửu vẫn chưa tỉnh táo hẳn sau khi nghe tin dữ kia, gượng gạo đáp: “Triệu sư huynh, chắc chắn huynh sẽ được toại ý.”

Bấy giờ, Trường Ly đột nhiên khều lá bùa đổi vận mới bị nàng vứt vào xó lên, đưa đến tầm tay Triệu sư huynh.



Triệu sư huynh từng có kinh nghiệm nhận cải thảo nên không thấy ngạc nhiên nữa, “Lại tặng ta nữa à?”

Trường Ly gật đầu lia lịa, nàng nghĩ có lẽ vận số của mình và Yên Cửu đã bị lá bùa này đảo ngược, phải tống khứ nó càng sớm càng tốt.

Yên Cửu lập tức có cùng suy nghĩ với Trường Ly, chàng vội nói: “Triệu sư huynh, huynh mau nhận đi, hôm nay nhờ ta mang lá bùa này theo nên mới thắng đấy. Có nó chắc chắn huynh sẽ sớm tìm được linh kiếm mình muốn.”

Triệu sư huynh đã lung lay nhưng vẫn thấy hơi ngại, “Thứ này quý giá quá!”

Trường Ly tiếp tục dứ lá bùa đổi vận về phía hắn.

Yên Cửu không ừ hử gì mà nhét luôn lá bùa vào tay Triệu sư huynh.

“Có gì đâu mà, từ lúc ta tới đỉnh Vô Danh đã được Triệu sư huynh giúp đỡ nhiều, nếu lá bùa này có thể giúp huynh sớm ngày tìm thấy linh kiếm thì cũng coi như nó đã phát huy được giá trị rồi.”

Triệu sư huynh vô cùng cảm động nhận lá bùa đổi vận, “Yên sư đệ, sau này nếu đệ cần giúp gì thì cứ việc tới tìm ta, ta nhất định sẽ không chối từ.”

Khó khăn lắm Yên Cửu mới tiễn Triệu sư huynh suýt đòi kết nghĩa huynh đệ với mình đi, sau đó chàng ngồi ngây đơ ra ghế.

“Rốt cuộc ta gặp vận may khỉ gió gì thế không biết!”

Trường Ly bay tới trước mặt chàng, thận trọng nói: “Mai thi vòng hai, mốt thi vòng ba. Đến lúc ấy huynh không được thắng nữa, nếu thắng thêm trận nữa là huynh sẽ lọt vào nhóm mười người đứng đầu rồi phải nhận thưởng trước mặt toàn tông môn đấy.”

Yên Cửu suy sụp gãi đầu, bây giờ mọi chuyện đã lệch xa khỏi kế hoạch âm thầm lẻn vào Kiếm tông ban đầu của chàng.

Nếu để mấy lão chân nhân Quy Nguyên Kiếm tông trao thưởng rồi để mắt đến thì sau này khó mà chạy nổi.

Trường Ly bắt đầu nhẩm tính, “27 người vào vòng hai thì sẽ còn 14 người vào vòng ba. Ninh Tầm chắc chắn sẽ vào chung kết, vậy xác suất huynh gặp nàng ta ở vòng ba là 1/13.”

Trường Ly há hốc miệng, “Xác suất này hơi bị cao nha!”

Không ngờ Yên Cửu nghe vậy lại tươi tỉnh hẳn lên, tuy vào chung kết sẽ gây chú ý nhưng nếu mượn dịp này để đấu một trận với Ninh Tầm thì cũng không lỗ lắm.

Thấy Yên Cửu thay đổi thái độ, Trường Ly tức khắc giận sôi máu.

“Huynh muốn vào chung kết để đấu với Ninh Tầm từ lâu rồi chứ gì?”

Yên Cửu chối đây đẩy: “Làm gì có, đây chỉ là sự cố thôi!”

Trường Ly: Nàng phát mệt vì cứ phải nghe hai chữ sự cố này rồi!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương