Kị Sĩ Đen
C31: Kết Thúc Năm Học

"Albus. Chuyện này không bình thường."

"Ta biết, Severus. Nhưng quan trọng là không ai bị thương. Hơn nữa chúng ta không có manh mối nào, không phải sao?" - Dumbledore mệt mỏi thở dài.

"Vậy chúng ta có công bố chuyện này không?" - Mcgonagall hỏi.

"Không cần. Giáo sư Quirrell đột ngột xin nghỉ dạy và rời khỏi trường. Severus, thầy sẽ tạm tiếp nhận lớp Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám cho đến hết năm."

...Phòng Cần thiết...

Harry vừa uống rượu vừa quan sát cuộc nói chuyện trong phòng Hiệu trưởng. Là người thừa kế, cậu có thể quan sát tình huống ở bất cứ đâu trong tòa thành nếu muốn. Không thể không nói trực giác của Dumbledore và Severus vô cùng nhạy bén. Dù không có bằng chứng, họ
vẫn cảm thấy chuyện của Quirrell có vấn đề.

Vẫy tay làm tấm gương trước mắt cùng với ly rượu trên tay biến mất. Lại thay đổi căn phòng cho sáng sủa một chút. Harry ngồi trên ghế chờ Daniel gõ cửa.

"Harry." - Daniel đẩy cửa phòng Cần thiết ra bước vào, theo sau là Hermione, Draco, Blaise và Pansy.

"Harry. Nơi tốt như vậy không chia sẻ với bạn bè. Có phải nên phạt không đây?" - Blaise cười xấu xa.

"Không phải hôm nay nói cho ba người sao?" - Harry mỉm cười.

*Pansy: "Sao tự dưng lại gọi bọn mình đến đây?"


*Harry: "Sắp thi cuối kỳ rồi, muốn hỏi xem mọi người ôn tập đến đâu."

*Daniel: "Vậy cũng đâu nhất thiết phải đến đây?"

Bốp - Hermione đập vào đầu Daniel một cái rõ kêu:

- Daniel, mắt cậu để trang trí à?

Căn phòng này giống hệt thư viện trường, ngoại trừ không có khu sách cấm. Xem ra Harry muốn bọn họ học ở đây.

"Như vậy có thể thoải mái học bài hơn." - Harry nói - "Xem hết lí thuyết đi rồi chúng ta thực hành một chút."

...Hai tiếng sau...

"Em không còn sức nữa." - Daniel vừa thở hồng hộc vừa nói - "Anh thật dã man Harry."

"Đúng vậy." - Bốn người còn lại đồng thanh.

Trong phòng Cần thiết, ba con rắn nhỏ và hai sư tử nhỏ người nằm, người ngồi trên đất. Ngay cả Draco cũng không còn chút sức lực ngồi bệt trên đất thở dốc. Bọn họ vừa cùng Harry đối luyện môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám và Bùa chú. Tất của Merlin, ai ngờ được ma lực của
Harry dồi dào như vậy chứ, thủ đoạn lại còn vô cùng nham hiểm.

"Yếu như vậy sau này sẽ vất vả lắm." - Harry đơn giản nói.


Năm người lập tức im lặng. Câu này nghe như khinh thường họ yếu nhưng thật ra lại hàm chứa quan tâm. Rèn luyện sớm thì sau này sẽ bớt vất vả hơn.

"Được rồi." - Daniel bật dậy - "Đánh tiếp. Em không tin mình không thắng được anh."

"Đúng. Năm chọi một, bọn này nhất định sẽ thắng." - Blaise cũng đứng lên.

Trước ngày nghỉ hè, học sinh nhận được phiếu kết quả. Harry, Hermione, Draco chiếm ba vị trí đầu tiên. Daniel, Blaise và Pansy cũng đứng trong top 20. Năm mươi người đứng đầu Slytherin chiếm một nửa. Đám rắn nhỏ vô cùng vui mừng vì Cúp học viện năm nay chắc chắn thuộc về họ. Đồng thời cũng ngày càng kính nể Harry. Khi gia tộc gửi tin bảo họ tạo quan hệ với con trai lớn của gia tộc Potter này, bọn họ vẫn mang thái độ quan sát là chính. Giờ xem ra, cậu ta thực sự rất tài năng, là một mối đầu tư tốt.

...Trên xe lửa...

"Harry."

"Ừ?" - Harry nhìn em trai từ lúc lên xe đã nhìn mình như thể thiếu nợ cậu.

"Harry. Anh đã nói sẽ dẫn em đến biệt thự của anh chơi."

"Anh biết."

"Vậy bao giờ có thể đi?"

"Xem kế hoạch của ba mẹ đã rồi quyết định."

"Anh nói rồi đó. Không được nuốt lời đâu." - Daniel reo lên rồi chạy đi tìm anh em nhà Weasley chơi.

"Mấy cậu có muốn đến chơi không?" - Harry nhìn ba người bạn tốt của mình hỏi.

"Để bọn mình về hỏi ba mẹ đã." - Ba đứa trẻ đồng thanh.

Bọn họ đều cho rằng Harry không thích người khác bước vào biệt thự của mình. Ngay cả Daniel cũng phải năn nỉ rất nhiều lần mới được đồng ý. Xem ra Harry thực sự coi họ là bạn bè.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương