Khuynh Thành Tuyệt Sủng: Thái Tử Điện Hạ Rất Liêu Nhân
-
Chương 324: Hoa rơi nhà ai (1)
Mọi người ở đây nghe thấy lời của nữ tử xinh đẹp, trong mắt đều lộ ra mấy phần mong đợi.
Mỗi lần hoạt động đoạt bảo đều có áp trục, mà áp trục cuối cùng tuyệt đối là thứ tốt nhất trong tất cả vật phẩm của đoạt bảo.
Xa Đồng Đồng lại lộ ra tư thái xoa tay hằm hè, trong mắt mang theo mong đợi và lo lắng: “Bảo vật cuối cùng này không biết sẽ có quy tắc kỳ lạ cổ quái gì, bằng không hôm nay ta liền đến không rồi.
“Điều này thực có khả năng.” Tưởng Hạo bất đắc dĩ cười nói: “Mỗi lần đoạt bảo giống như Địa Cung tặng miễn phí, quy tắc mỗi lần lại càng khác nhau, chỉ có thực lực hoặc tu vi căn bản là không thể.”
Xa Phỉ Phỉ cũng nói: “Đây chỉ là đoạt bảo dưới Linh Hoàng, ta nghe nói đoạt bảo trên Linh Hoàng mới là kịch liệt, đa dạng càng khiến người ta không nghĩ đến, nhưng chúng ta không có cơ hội nhìn thấy đâu.”
Lão tổ của Xa gia tham gia hai lần đoạt bảo cấp bậc Linh Hoàng trở lên, lúc quay về có nhắc qua một chút, những bảo bối đó mới khiến người ta mắt đỏ tim đập, nhưng lại không thể dùng bối cảnh và thực lực để tranh đoạt, dù là ai cũng phải dựa theo quy củ.
“Cũng không biết bảo vật cuối cùng này là gì? Áp trục cuối cùng của hoạt động đoạt bảo lần trước là một cây Linh Thực cấp Vương, cuối cùng bị Trì sư huynh đạt được.” Lý Ngọ có chút khẩn trương nói.
Mỗi lần đoạt bảo chỉ nhắc trước hai người, cho nên toàn bộ dựa vào vận may, tầng lớp trẻ tuổi ở thành trung ương đương nhiên sẽ đến tham gia, nhưng nếu là đệ tử của Hoàng viện hoặc Thánh viện liền có thể bỏ lỡ cơ hội, trừ khi như là bọn họ vừa mới đi làm nhiệm vụ gặp phải.
Ngu Thanh Thiển không biết vì sao, tim đột nhiên đập mạnh, một loại cảm xúc không nói nên lời quanh quẩn, loại cảm giác này sâu hơn nhiều so với lúc nhìn thấy cây cổ cầm đỏ thẫm kia.
Đồng thời, trong đầu Lãnh Lăng Sương đang ở một phòng khác cũng có một dự cảm mãnh liệt, nhất định phải đi đoạt bảo bối áp trục cuối cùng, bằng không nhất định sẽ bỏ lỡ đồ rất quan trọng.
Qua một lúc, một nam tử đeo mặt nạ quỷ có ranh năng màu bạc xuất hiện ở trung tâm đại sảnh, đưa một tấm khăn nhung màu trắng cho nữ tử xinh đẹp.
Mọi người đưa mắt nhìn chằm chằm, phát hiện tấm khăn nhung đó không hề mở ra, bên trong gói thứ gì đó, không khỏi vô cùng hiếu kỳ.
Nữ tử xinh đẹp cẩn thận nhận tấm khăn, nam tử đeo mặt nạ màu bạc đó và nàng ta trao đổi ánh mát liền biến mất ở đại sảnh.
“Các vị, hiện tại bắt đầu tranh đoạt bảo bối áp trục cuối cùng.” Nữ tử xinh đẹp nhẹ nhàng trải tấm khăn trên mặt đất, một quả trứng cỡ nắm tay, xám xịt xuất hiện trước mặt mọi người.
“Đây là thứ gì vậy? Trứng của ma thú sao?” Một người kinh ngạc nói.
“Xám xịt như này nhìn không giống bảo bối!”
“Cũng không nhất định, áp trục bảo bối cuối cùng đều bất phàm, nói không chừng quả trứng này có lai lịch gì đó.”
“…” Rất nhanh các phòng đều nhịn không được sôi nổi bàn tán, không ít người nhìn quả trứng xám xịt này, đều cảm thấy không giống bảo bối.
Lúc quả trứng vừa xuất hiện, tim của Ngu Thanh Thiển đột nhiên đập rất lợi hại, hai đời gần nhất, đây là lần thứ hai xuất hiện loại phản ứng này.
Lần đầu tiên là ở Mạt Thế, lúc nàng gặp được cuốn cổ võ bí tịch đó xuất hiện.
“Thiển Thiển, sao vậy?” Phong Thần nhìn thấy con ngươi bình tĩnh của Ngu Thanh Thiển có thêm nhiều cảm xúc, nhịn không được truyền âm hỏi.
Ngu Thanh Thiển không giấu giếm: “Ta nghĩ quả trứng xám này rất có duyên phận với ta, tim vì nó mà đập rất nhanh, căn bản không thể áp chế loại phản ứng này.”
Mắt phượng hẹp dài của Phong Thần phát ra ánh sáng dị thường: “ Thiển Thiển, quả trứng này nàng nhất định phải giành lấy, nó căn bản không bình thường như vẻ bề ngoài của nó.”
Hiển nhiên Phong Thần đã nhận ra lai lịch của quả trứng, cũng hy vọng Ngu Thanh Thiển có thể giành được.
Mỗi lần hoạt động đoạt bảo đều có áp trục, mà áp trục cuối cùng tuyệt đối là thứ tốt nhất trong tất cả vật phẩm của đoạt bảo.
Xa Đồng Đồng lại lộ ra tư thái xoa tay hằm hè, trong mắt mang theo mong đợi và lo lắng: “Bảo vật cuối cùng này không biết sẽ có quy tắc kỳ lạ cổ quái gì, bằng không hôm nay ta liền đến không rồi.
“Điều này thực có khả năng.” Tưởng Hạo bất đắc dĩ cười nói: “Mỗi lần đoạt bảo giống như Địa Cung tặng miễn phí, quy tắc mỗi lần lại càng khác nhau, chỉ có thực lực hoặc tu vi căn bản là không thể.”
Xa Phỉ Phỉ cũng nói: “Đây chỉ là đoạt bảo dưới Linh Hoàng, ta nghe nói đoạt bảo trên Linh Hoàng mới là kịch liệt, đa dạng càng khiến người ta không nghĩ đến, nhưng chúng ta không có cơ hội nhìn thấy đâu.”
Lão tổ của Xa gia tham gia hai lần đoạt bảo cấp bậc Linh Hoàng trở lên, lúc quay về có nhắc qua một chút, những bảo bối đó mới khiến người ta mắt đỏ tim đập, nhưng lại không thể dùng bối cảnh và thực lực để tranh đoạt, dù là ai cũng phải dựa theo quy củ.
“Cũng không biết bảo vật cuối cùng này là gì? Áp trục cuối cùng của hoạt động đoạt bảo lần trước là một cây Linh Thực cấp Vương, cuối cùng bị Trì sư huynh đạt được.” Lý Ngọ có chút khẩn trương nói.
Mỗi lần đoạt bảo chỉ nhắc trước hai người, cho nên toàn bộ dựa vào vận may, tầng lớp trẻ tuổi ở thành trung ương đương nhiên sẽ đến tham gia, nhưng nếu là đệ tử của Hoàng viện hoặc Thánh viện liền có thể bỏ lỡ cơ hội, trừ khi như là bọn họ vừa mới đi làm nhiệm vụ gặp phải.
Ngu Thanh Thiển không biết vì sao, tim đột nhiên đập mạnh, một loại cảm xúc không nói nên lời quanh quẩn, loại cảm giác này sâu hơn nhiều so với lúc nhìn thấy cây cổ cầm đỏ thẫm kia.
Đồng thời, trong đầu Lãnh Lăng Sương đang ở một phòng khác cũng có một dự cảm mãnh liệt, nhất định phải đi đoạt bảo bối áp trục cuối cùng, bằng không nhất định sẽ bỏ lỡ đồ rất quan trọng.
Qua một lúc, một nam tử đeo mặt nạ quỷ có ranh năng màu bạc xuất hiện ở trung tâm đại sảnh, đưa một tấm khăn nhung màu trắng cho nữ tử xinh đẹp.
Mọi người đưa mắt nhìn chằm chằm, phát hiện tấm khăn nhung đó không hề mở ra, bên trong gói thứ gì đó, không khỏi vô cùng hiếu kỳ.
Nữ tử xinh đẹp cẩn thận nhận tấm khăn, nam tử đeo mặt nạ màu bạc đó và nàng ta trao đổi ánh mát liền biến mất ở đại sảnh.
“Các vị, hiện tại bắt đầu tranh đoạt bảo bối áp trục cuối cùng.” Nữ tử xinh đẹp nhẹ nhàng trải tấm khăn trên mặt đất, một quả trứng cỡ nắm tay, xám xịt xuất hiện trước mặt mọi người.
“Đây là thứ gì vậy? Trứng của ma thú sao?” Một người kinh ngạc nói.
“Xám xịt như này nhìn không giống bảo bối!”
“Cũng không nhất định, áp trục bảo bối cuối cùng đều bất phàm, nói không chừng quả trứng này có lai lịch gì đó.”
“…” Rất nhanh các phòng đều nhịn không được sôi nổi bàn tán, không ít người nhìn quả trứng xám xịt này, đều cảm thấy không giống bảo bối.
Lúc quả trứng vừa xuất hiện, tim của Ngu Thanh Thiển đột nhiên đập rất lợi hại, hai đời gần nhất, đây là lần thứ hai xuất hiện loại phản ứng này.
Lần đầu tiên là ở Mạt Thế, lúc nàng gặp được cuốn cổ võ bí tịch đó xuất hiện.
“Thiển Thiển, sao vậy?” Phong Thần nhìn thấy con ngươi bình tĩnh của Ngu Thanh Thiển có thêm nhiều cảm xúc, nhịn không được truyền âm hỏi.
Ngu Thanh Thiển không giấu giếm: “Ta nghĩ quả trứng xám này rất có duyên phận với ta, tim vì nó mà đập rất nhanh, căn bản không thể áp chế loại phản ứng này.”
Mắt phượng hẹp dài của Phong Thần phát ra ánh sáng dị thường: “ Thiển Thiển, quả trứng này nàng nhất định phải giành lấy, nó căn bản không bình thường như vẻ bề ngoài của nó.”
Hiển nhiên Phong Thần đã nhận ra lai lịch của quả trứng, cũng hy vọng Ngu Thanh Thiển có thể giành được.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook