Khuynh Đảo Thiên Hạ
-
Chương 969: Hăng hái (2)
Hắn thậm chí dám tuyên bố: Từ giờ trở đi, người đầu tư, ừm, cũng chính là lão bản mới không cần đưa tiền. Không chỉ không cần đưa tiền, mà còn tiền chia hoa hồng mỗi năm đều trên mười con số. Đây đã là con số bảo thủ nhất, là con số ước tính tối thiểu nhất!
Công ty Tả Soái thu mua một trăm triệu tiền vốn. Trong vòng vài tháng, một công ty đang đứng trên bờ vực phá sản không chỉ hoàn toàn hồi sinh mà trên thực tế còn sắp trở thành công ty điện ảnh số một.
Hình thức đầu tư này, hai chữ hang hái há có thể đủ để hình dung!
Sếp mới thật sự rất tuyệt vời!
Thủ đoạn vô cùng cao minh, làm việc thì hoàn toàn không nhìn ra được dấu vết gì, quá sắc bén!
Muc thu nhap nay lam cho tat ca moi nguoi vua long nhung lai khien cho chủ tịch công ty, Tả Tiểu Đa vô cùng buồn bực!
"Sao chỉ có 10%?"
Tả Tiểu Đa không hài lòng mấy: “90% ích lợi đều bị người ta thu hoạch. Thế này chẳng phải là làm không công cho người khác à?”
Lý Thành Long trừng mắt: "Người ta ra tiền, lên sân khấu, ra trường học, ra quân đội, còn bị hao tổn ... Chúng ta lấy không 10% mà người còn chưa thấy đủ nữa à? Ngươi cho dù muốn thu gom tiền bạc cũng phải nghĩ đến lương tâm một chút chứ?”
"Dù sao ta vẫn cảm thấy ít."
Tả Tiểu Đa ngửa mặt lên trời thở dài: "Kỳ thật ta chỉ tính đưa 10% ra ngoài ... "
Lúc này, Lý Thành Long hoàn toàn không còn gì để nói.
Nếu thật sự dám làm như vậy, công ty Tả Soai chỉ sợ một giây đều không cầm cự được mà buộc phải đóng cửa!
“Chúng ta không cần phải trả tiền cho mấy thứ chẳng hạn như kịch bản hay diễn viên à?" Tả Tiểu Đa hỏi.
“Không cần."
"Đạo diễn gì đó ... "
“Yên tâm đi, tất cả đều do chúng ta, nhưng tất cả chi phí lúc đóng phim điện ảnh, truyền hình đều không cần chúng ta chi! Được chưa? Hơn nữa hiện tại đạo diễn, diễn viên chính đều đã được quyết định rồi. Bọn họ đều là những người có thực lực nhất ... "
Tả tiểu Đa thở dài: "Thế còn tàm tạm."
Hắn rầu rĩ không vui, nằm trên giường: “Thật nhiều tiền trinh ... Phù Phù, ngươi biết không, lợi nhuận từ những thứ này có thể lên tới hơn trăm tỷ, thậm chí còn nhiều hơn ... Ngươi nghĩ đi, rất nhiều tiền đã vuột khỏi tay chúng ta ... "
Lý Thành Long thở dài. Hắn thật sự không muốn nói chuyện với kẻ tham tiền này nữa, vì vậy hắn trực tiếp lấy ra hai khối Tinh Hồn ngọc thượng phẩm, bắt đầu luyện công.
Hắn chưa bao giờ thấy người nào keo kiệt như vậy.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, cái gì mà tướng pháp thứ nhất, kiếm tiền thứ hai, nên đổi thành kiếm tiền thứ nhất, đệ nhất keo kiệt, yêu tiền vô địch!
“Trong lòng ta vẫn rất khó chịu ... Phù Phù, nếu không ngươi trả số tiền mà lúc trước ngươi nợ ta lại cho ta đi?" Tả Tiểu Đa buồn bã nói.
Nợ tiền?
Lý Thành Long lập tức tiến vào cảnh giới cao thâm quên đi vật ta, có tai như điếc, có mắt không tròng, nhắm mắt làm ngơ, hồn nhiên bất giác ...
Thật sự chính là đất nở núi sụp ngay trước mắt mà mặt vẫn bất biến, hồn nhiên quên mình!
...
Lại mấy ngày sau, thí luyện lần thứ hai của Cao Võ Tiềm Long chính thức bắt đầu!
Trước thí luyện, Tả Tiểu Đa âm thầm đi tìm Phương Nhất Nặc.
"Lão phương, ngươi có thể giúp ta thành lập công ty được không?" Tả Tiểu Đa cảm thấy con mồi mà mình san được lại bị bán đi như vậy thì thật sự rất thiệt!
Lần trước mình lấy được da rắn có chất lượng vô cùng tuyệt vời. Sau khi bán đi, chỉ qua một đoạn thời gian sau, hắn ngay lập tức phát hiện trong trường học có không ít nam nữ đều mặc loại quần áo này, phần lớn còn là nội y ...
Ừm, Tả Tiểu Đa chỉ thấy ở nam sinh, nữ sinh hắn chưa thấy qua.
Lấy loại da rắn này chế thành nội y, ngoại trừ binh khí bình thường khó có thể gây thương tổn, còn có thể bù đắp một phần thương tổn đáng kể về nguyên khí. Có thể nói nó là một bộ nội giáp hộ thân vô cùng quý giá!
Thông qua sàng lọc phán đoán, Tả Tiểu Đa phát hiện con rắn mà mình bán đi, chưa kể đến nội tạng, nội đan, huyết nhục, người ta chỉ dùng mỗi da rắn, miễn là có thể làm được hai bộ quần áo là có thể hoàn lại tất cả tiền vốn mua một con rắn, thậm chí còn dư!
Theo quan sát của Tả Tiểu Đa về kích cỡ nội giáp, da của một con rắn ít nhất có thể làm được mấy chục bộ !!!
Nói cách khác, lợi nhuận của đối phương rất lớn, phần lãi còn thu hoạch được nhiều hơn cả của Tả Tiểu Đa ... ít nhất từ ba mươi đến năm mươi lần!
Sau khi biết chuyện này từ Hạng Xung, Tả Tiểu Đa suýt nữa phát điên.
Tả Tiểu Đa rơm rớm nước mắt.
Rốt cuộc, lão tử đã vứt đi không biết bao nhiêu tiền ...
Phương Nhất Nặc tỏ vẻ, hắn cũng bất lực với điều này.
"Cậu chủ, chỉ có điều địa điểm, máy móc, nhân công, phê duyệt, kênh phân phối ... Chúng ta vốn dĩ không thể xoay sở nổi!"
Sau khi nghe lý do Tả Tiểu Đa muốn lập công ty mới, trong lòng Phương Nhất Nặc rất muốn khóc.
Ngươi chỉ nhìn thấy kẻ trộm ăn thịt, nhưng lại không thấy kẻ trộm bị đánh.
Làm điều đó đâu có dễ dàng vậy?
Dù sao một tên nhà quê đến từ một tieu thành xa xôi thì làm gì có chút kinh nghiệm nào!
Kêu mở hai cửa hàng nội y cho nữ và một quán cà phê là mánh lới để che giấu thân phận. Nhưng mỗi tháng đều phải bù lỗ đó ngươi biết không ?!
Nếu không phải do mỗi ngày ta đều đi ra ngoai làm những việc không cần tiền vốn thì nó đã không thể tiếp tục được nữa mà phá sản từ lâu rồi ...
Vậy mà ngươi lại muốn ta làm ông trùm thương nghiệp ...
Tả Tiểu Đa thất vọng quay về, buồn bực ra ngoài thí luyện.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook