Với một tràng âm thanh “ông ông”, một tấm màn lớn màu trắng như tuyết trên tường từ từ hạ xuống. Anh ta chưa thực hiện thêm bất kỳ thao tác nào thì màn hình đã tự phát ra ánh sáng trắng như tuyết.

Trên màn hình hiện ra một văn phòng khá tối tăm, ngồi trên ghế là một ông lão với đỉnh đầu bóng loáng và mái tóc trắng gợn sóng sau đầu, mặc một chiếc áo choàng thần giáo màu đen viền bạc.

Ông lão liếc nhìn La An ở bên kia màn hình, rồi đi về phía tấm màn cho đến khi mũi ông chạm vào màn hình.

Sau đó, một điều kỳ diệu đã xảy ra.

Màn hình màu trắng dường như bị mũi của ông ta đẩy ra và chúng đột nhiên phồng lên, lộ ra màu sắc.

Đầu tiên là một cái đầu hói màu da nhạt sáng bóng, sau đó là một vòng tóc xoăn như bờm sư tử màu trắng tuyết phía sau đầu, cuối cùng là toàn bộ cơ thể của ông lão bước ra từ tấm màn trắng!

Bức màn trắng không ngừng lay động như sữa vừa mới bị khuấy lên, hình chiếu của văn phòng tối tăm dường như cũng dập dờn theo.

La An không ngạc nhiên khi thấy ông lão bước ra khỏi màn hình máy chiếu giống như Sadako bước ra khỏi TV, ngược lại còn mỉm cười: "Lão Lê, ông cần phải chơi lớn như vậy sao?"

Lê Mục bước ra khỏi tấm màn, kéo một chiếc ghế và ngồi ở góc bàn gần với La An, nheo mắt bất lực, lắc đầu rồi nói: “Tiểu La, chỉ có mấy người trẻ tuổi như các cậu mới làm mấy chuyện này như thế này thôi.

Cái gì mà internet, cái gì mà video call khiến tôi cảm thấy mất hết quyền riêng tư.

Mau ngắt mạng ở đây đi, để tôi thoải mái nói chuyện chính sự."

La An mỉm cười, lướt tay trên màn hình cảm ứng trên bệ tỳ tay, tắt máy chiếu, thậm chí tắt cả WiFi, bật luôn cả chặn tín hiệu trong phòng.

“Có chuyện gì thì nói luôn đi, dù tôi biết ông tới tận đây nhất định chẳng phải chuyện tốt đẹp gì."

Lão Lê cười nói: "Vậy cũng chưa chắc."

Nói xong, ông ta cẩn thận đặt lên bàn một xấp giấy A4.

"Chỉ cần xem qua một lần cậu sẽ biết ngay. Đừng nói với ai trước khi nó được công khai. Dù sau này cậu có nói tôi là người cho cậu xem, tôi cũng không thừa nhận."

La An cầm tài liệu trên tay, lật giở từng trang.

Các tài liệu mô tả một dự án quốc gia được gọi là "Kế hoạch trở lại của Nữ Thần."

Trong thời Thần Quốc có lời đồn đại, Nữ Thần có thể giao tiếp với mọi người thông qua các giáo sĩ.

Nhưng đó có phải là sự thật hay không, không ai biết được ngoại trừ những giáo sĩ giỏi giả ma giả quỷ nhất.

Sau Tam Chiến, Cộng Hòa Quốc được thành lập, Tòa thánh Nữ Thần đã công khai thông báo rằng Nữ Thần đã ngủ say và sẽ không còn giao tiếp với bất kỳ con người nào nữa.

Sau đó, Tòa Thánh cũng mất luôn trách nhiệm công bố Thần Dụ (lời của thần) và dần suy tàn cho đến khi bị giải tán.

"Nữ Thần trở lại" không thực sự là mời Nữ thần quay về, mà là kết nối ứng dụng Nữ Thần của hệ thống cơ quan quốc gia với ứng dụng WeChat mà mọi người dân đang sử dụng.

Điều này tương đương với việc mở rộng đáng kể phạm vi dịch vụ của ứng dụng Nữ Thần.

Trước đây, chỉ có công chức nhà nước mới có thể đăng nhập vào ứng dụng Nữ Thần để trao đổi với cán bộ các cấp và xử lý công vụ.

Trong tương lai, bất kỳ ai có WeChat đều có thể kết nối trực tiếp với hệ thống công vụ quốc gia.

Họ có thể sử dụng hệ thống này để yêu cầu các quan chức từ bất kỳ bộ phận nào phản hồi về các vấn đề, hoặc họ có thể trực tiếp xử lý nhiều công vụ mà trước đây phải chạy gãy chân mà cũng chưa chắc hoàn thành.

Nhưng nâng cao hiệu suất của cơ cấu quốc gia không phải là điểm cốt lõi ở đây. Cốt lõi thực sự ở đây là sự kết nối từ trên xuống dưới.

Cho phép mỗi công dân có thể trực tiếp đối thoại với quốc gia.

La An điều hành công ty nhiều năm như vậy, đương nhiên anh ta hiểu rõ một điểm, chất lượng sản phẩm là thứ mà thậm chí sự mạnh yếu của một công ty cũng không thể quyết định được, mà mấu chốt quyết định chính là nằm trong tay người sử dụng.

Vô số lỗi tiểu tiết chỉ có thể được phát hiện bởi người đang sử dụng nó.

Nếu bạn có thể hiểu chính xác những rắc rối và mong muốn mà người dùng đang gặp phải, đồng thời tiếp tục giải quyết vấn đề và làm hài lòng họ, bạn sẽ có thể tạo ra sản phẩm tốt nhất.

Mặt khác, nếu các nhà quản lý và nhà phát triển đều tự sướng rằng mình sẽ làm điều gì đó cực kỳ tuyệt vời nhưng lại khiến phàn nàn của người dùng càng lúc càng nhiều như sao trên trời, thì thời điểm đóng cửa của công ty đó cũng không xa mấy đâu.

Quốc gia cũng giống vậy.

Giả sử rằng bản thân Tổng Thống có vô số phân thân, mỗi cái có thể nói chuyện với tất cả công dân trên toàn quốc cùng một lúc, nghe thấy những rắc rối và đề xuất của họ bất cứ lúc nào, thì ông ấy sẽ không bối rối về cách xây dựng chính sách của mình.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương