"Chuyện gì?"

Lưu Cương chỉ vào Mạnh Phi và nói: "Đây là một trong những tin tặc mạnh nhất thế giới. Chỉ cần ngón tay chạm vào bàn phím, cậu ta có thể xóa sạch mọi bằng chứng chỉ trong vài giây."

Sau đó, anh ta nhìn chằm chằm vào điện thoại của Mục Sóc và nói: "Nếu tôi đoán không lầm, chỉ cần tải những tình tiết hiện tại lên ứng dụng Nữ Thần là đủ để xin lệnh tạm giam rồi đúng không?"

Ý của anh ta là Mạnh Phi phải bị giam giữ ngay lập tức để ngăn hắn truy cập vào điện thoại di động và máy tính nhằm tiêu hủy bằng chứng.

Bây giờ có bốn sự thật:

- Máy tính của Tiêu Hàm chưa bao giờ được điều khiển từ xa.

- Máy tính của Tiêu Hàm đã thực hiện quá trình chuyển khoản.

- Vào thời điểm đó, người duy nhất có thể vận hành máy tính của Tiêu Hàm là Mạnh Phi.

- Mục tiêu chuyển tiền là tài khoản của Mạnh Phi.

Sau khi tải 4 sự thật lên ứng dụng Nữ Thần, không chỉ lệnh tạm giam được ban bố một cách hợp lệ mà cả phiên tòa cũng sẽ được chuẩn bị, nếu không có bằng chứng nào khác xuất hiện, Mạnh Phi sẽ bị kết án thích đáng.

Nhưng Mục Sóc không muốn giam giữ Mạnh Phi.

Anh ta vẫn cho rằng đây là hành vi chống phá của nhóm tin tặc nhắm vào đội đặc nhiệm, chuyện này quá rõ ràng đến mức xúc phạm chỉ số IQ của anh ta!

Mạnh Phi dù gì cũng là một chuyên gia. Nếu như sau khi bị giam giữ lại được chứng minh vô tội thì sẽ rất rắc rối.

Ảnh hưởng sẽ tồi tệ đến mức một điều tra viên cấp bảy nhỏ bé như anh ta không thể gánh vác được.

"Anh Mạnh, hãy ký vào thỏa thuận này và ở đây thêm vài ngày nữa đi, đợi chúng tôi điều tra thực hư mọi chuyện rồi anh sẽ ổn thôi."

Anh ta đã nhanh chóng soạn thảo "thỏa thuận hợp tác" trên điện thoại di động và gửi cho Mạnh Phi.

Nội dung thỏa thuận là Mạnh Phi sẽ tự nguyện hợp tác điều tra, giao nộp tất cả các thiết bị thông minh như điện thoại di động hay máy tính xách tay của mình và ủy quyền cho lực lượng đặc nhiệm phân công chuyên gia phân tích các thiết bị này.

Đồng thời, Mạnh Phi tự nguyện ở tại nơi quy định trong thỏa thuận, chấp nhận giám sát an ninh và không chạm vào bất kỳ thiết bị thông minh nào có truy cập internet.

Cái gọi là địa điểm được chỉ định cũng rất tốt, đó là ở phòng nghỉ ca đêm trên tầng mười của tòa nhà Kim Quy.

Tương đương với đãi ngộ của một khách sạn ba sao, có giường, bàn ghế, tắm nước nóng, ăn uống, ngủ nghỉ không phải lo bất kỳ thứ gì.

Chỉ cầu xin hắn một chuyện là tuyệt đối không đụng tới điện thoại di động, không chạm vào máy tính và không truy cập mạng mà thôi.

Thời gian hiệu lực là ba ngày.

Đây không phải là giam giữ mà là Mạnh Phi tự nguyện ký kết hợp tác, ăn hàng ở không ba ngày, nhẹ nhàng hơn rất nhiều.

Chỉ cần Mạnh Phi ký tên, thỏa thuận này lập tức có giá trị khi được tải lên hệ thống Nữ Thần, cho dù sự tình có đảo ngược thì Mục Sóc cũng không cần phải chịu trách nhiệm.

Tất nhiên, nếu Mạnh Phi kiên quyết phản đối, anh ta sẽ không còn cách nào khác ngoài việc xin lệnh cưỡng ép tạm giam.

Dù vậy, anh ta rất lo lắng rằng Mạnh Phi sẽ từ chối ký kết trong cơn tức giận. Nhiều chuyên gia tính tình rất cổ quái, không phải là anh ta chưa từng gặp qua bao giờ.

Không ngờ Mạnh Phi lại thản nhiên nở nụ cười, dễ dàng ký vào thỏa thuận và không ngập ngừng giao điện thoại luôn rồi.

Trên thực tế, hắn có hai cái điện thoại di động, dứt khoát nộp luôn cả hai.

"Nhưng tôi có một yêu cầu."

"Thầy Mạnh cứ nói."

Mục Sóc vẫn đang đổ mồ hôi.

"Tôi muốn liên lạc với gia đình để họ mang cho tôi một số nhu yếu phẩm hàng ngày."

Mấy chuyện khác thì không cần quan tâm nhưng hắn thực sự không thể chịu được nếu không thay quần áo.

Đây không phải trại giam cũng không phải nhà tù nên không thể cung cấp những thứ này cho hắn.

"Một yêu cầu hoàn toàn hợp lý, không thành vấn đề."

Mục Sóc gật đầu.

Mặc dù nói rằng liên lạc với người nhà không có vấn đề gì nhưng Mạnh Phi lúc này không thể tiếp xúc điện thoại di động cùng bàn phím máy tính, cũng không thể trực tiếp tiếp xúc với thế giới bên ngoài. Vì vậy, anh ta chỉ có thể dùng điện thoại của mình gọi một cuộc.

Mạnh Phi đọc số điện thoại của người thân.

Mục Sóc dùng điện thoại di động của mình để quay số, sau khi nhập hết số điện thoại, anh ta nhận ra rằng đây không phải là một số lạ.

Ngả Đình, đội trưởng tổ 2 của Đội điều tra hình sự?

Hoa khôi cảnh sát độc thân nổi tiếng trong Cục điều tra hình sự, bao nhiêu người cố chấp theo đuổi đều không thành, cô ấy trở thành người thân của vị này từ lúc nào vậy chứ?

Nhưng vừa nghĩ đến chuyên gia nhà người ta cũng thuộc cấp 8 anh ta cũng thoải mái hơn nhiều.

"Đội trưởng Ngả?"

“Tôi đây."

"Chỗ tôi có thầy Mạnh Phi, cô có... biết không?"

Anh ta vốn muốn hỏi Mạnh Phi là gì của cô nhưng nhận thấy nó không được phải phép cho lắm nên trực tiếp bỏ qua.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương