Không Yêu - Dont Love [h+]
-
C2: Chương 1.
"Tại sao em phải khóc?."
3
Em đang yêu.
Em đã yêu người đó rất nhiều.
Yêu đến độ dâng hiến tim, gan lên vì người đó.
Trời đã quá nửa đêm, chiếc ôtô cua vào gara đổ. Em bước ra khỏi xe với gương mặt đầy mệt mỏi, cả ngày hôm nay của em đã quá mệt, em dường như chẳng còn sức để làm tiếp nữa.
Xách đôi giày cao gót trên tay, đôi chân trần em chạm lên nền đất lạnh, từng bước, từng bước một đi đến nơi mà em gọi là nhà.
Nhà của em, nhà của em và gã. Ngôi nhà đầy yêu thương, thật lạnh lẽo, em cũng chẵng màn nghĩ tới gã bạn trai của em đang ở đây hay làm gì. Em quá mệt để suy nghĩ về kẻ đó.
Vứt đại đôi giày xuống sàn, em bước nhanh tới phòng khách và ngã mình xuống ghế sofa, êm ái thật đấy. Không gian tối om bao trùm trước mắt, mắt cay quá nó dẫn nhoè đi.
Hãy để cho em ngủ một lát, chỉ một giấc dù ngắn mộng.
Cả ngày hôm nay của em đã rất mệt rồi, vì thế hãy dành cho mình một chút gì đó để thả lỏng.
Không còn là hai ta như ngày xưa, không còn nữa. Không còn hình ảnh hai đứa nhóc lúc nào cũng ôm ấp nhau, hình ảnh hai đứa lúc nào cũng tay trong tay, lúc cười, lúc vui. Thời gian thật sự rất tàn nhẫn, nó khiến ta thay đỗi dần đi.
Cứ thế mà em chìm vào giấc ngủ chẳng hay. Cứ nghĩ thời gian lúc này sẽ rất tuyệt nhưng báo thức vội vang lên, trời đã sáng và gã ta vẫn chưa về...
"Lại đi qua đêm..."
Mới đó mà đã 6h30, em bước nhanh về phòng lấy quần áo để thay và ngâm mình một lúc. Hơi nước nóng bốc lên, em thả lỏng cơ thể trong làn nước ấm, các cơ như được xoa dịu dần.
Cùng lúc này thì hắn ta đã về, gã bước vào nhà với chiếc áo đầy vết son, em khá quen rồi, gã đã đi giải toả nhu cầu ham muốn đó.
"Roxana...em đâu rồi?." Sanzu.
1
Lắng nghe âm thanh nước chảy róc rách, gã đi nhanh tới phòng tắm và mở cửa. Quả thật là em yêu của gã đang ở đây, nở nụ cười phởn như hoa, gã lại gần ngồi bên cạnh bồn tay nắm lấy tay em khẽ hôn.
"Anh về rồi, Roxana có giận anh không?." Sanzu.
"Ra ngoài đi Sanzu, em đang tắm đấy."
"Lâu rồi ta không tắm chung nhỉ?." Sanzu.
Gã đứng dậy cởi từng chiếc cúc áo, tháo thắt lưng và vứt hết toàn bộ ra bên ngoài. Nhìn tấm lưng đầy vết cào cấu kia thì cũng biết tối qua gã và con nhỏ nào đó đã rất chi là nhiệt tình.
Ăn vụng thế mà cũng chẳng chùi mép, cũng đã quá quen nên em cũng chẳng thèm để ý làm gì, nhưng việc này nó lặp đi lặp lại đến nổi em thấy ghê tởm những cái hôn, cái ôm của Sanzu.
"Cho anh vào với nào." Sanzu.
Hai người một chiếc bồn nhỏ, nước dâng lên và tràn ra bên ngoài. Sanzu kéo em lại vào lòng mà ôm, gã gục đầu lên tấm vai gầy nhỏ bé của em, tay vòng qua eo kéo cơ thể này sát lại gần nhau.
"Anh có yêu em không Haru?."
"Có. Anh yêu em." Sanzu.
"Vậy tại sao lại quan hệ cùng con ả khác?."
"Cưng à, anh chỉ yêu có mình em mà thôi, những con ả khác chẳng qua là để giải quyết nhu cầu." Sanzu.
4
Gã vừa nói vừa hôn lên cổ, một dấu hôn đỏ hồng in lên làn da trắng trẻo ấy, bàn tay hư hỏng của gã vuốt dần xuống hai bên đùi khẽ bấu nhẹ.
"Vậy nếu em cũng tìm người khác thì sao? Anh sẽ làm gì?."
"..." Sanzu.
"Vậy thì tốt nhất em nên giấu làm sao để anh không biết, nếu không thì anh sẽ xé xác thằng chó đó ra và chơi em trước mặt cái xác đó." Sanzu.
"Em ngủ với thằng khác thì anh sẽ không giận, nhưng nếu em đòi chia tay thì anh sẽ thật sự rất giận đó." Sanzu.
Phản bội thì được nhưng lại không muốn rời xa nhau, ở lâu với thằng điên như Sanzu này Roxana cũng không lạ gì với cái bản tính chó chết của nó.
Mặc mỗi chiếc áo sơ mi rộng của gã, em đứng ngay ở bếp đun nước làm một tách cà phê, gã trai từ phía sau tiến lại ôm, mũi đặt lên vai hít lấy hít để cái mùi thơm nhẹ từ sữa tắm vừa rồi.
"Em thơm thật đấy, thơm hơn mấy con nhỏ ngoài kia nhiều." Sanzu.
2
"Cà phê không?."
"Cho anh một cốc nhé." Sanzu.
Buổi sáng nhỏ ấm áp giữa hai người. Sanzu tuy là một tên khốn, hắn thích ăn phở ngoài đường nhưng lại vẫn muốn ăn cơm, em của gã khi trưởng thành thật sự rất lạnh lùng, em không ghen khi gã đi đu đưa với mấy con à khác. Gã luôn nghĩ dù có chơi gái ngoài đường thì khi về nhà em vẫn luôn bên cạnh gã mà.
Gã tin vào điều đó, vì gã yêu em, và em cũng yêu gã rất nhiều.
Mùi cà phê thơm phức một gian bếp, nhưng cà phê uống sau đi, gã hiện tại rất muốn hôn em, muốn em chiều chuộng gã qua những chiếc hôn nồng nàn.
"Cà phê của anh đây-."
"Để sau đi, cho anh hôn miếng nào." Sanzu.
Đẩy cốc cà phê sang một bên, gã bế em đặt lên chiếc bàn gần đó. Mắt đắm chìm trong tình yêu, tay gã luồn vào tấm lưng trần gợi dục ấy, môi chạm môi từng chút, từng chút một.
Chiếc hôn nồng nàn chào buổi sáng, Sanzu gã thấy hoàn toàn không hề đủ. Nó không hề đủ với một kẻ tham lam như hắn ta, gã muốn nữa, muốn nhiều hơn.
Lưỡi luồn lách vào sâu bên trong, quấn lấy chiếc lưỡi nhỏ của em mà bú mút. Hơi thở dồn dập từ hai phía, tay ghì lấy eo kéo em sát lại gần, ép cơ thể nhỏ xuống giường, gã cười đểu trước ánh mắt chết mê chết mệt đó của em.
"Tối nay anh sẽ về sớm, lâu quá chúng ta không làm em nhỉ?." Sanzu.
"Tối nay sao..."
"Tối nay em bận mất rồi, để hôm khác nhé."
Chồm dậy và đẩy Sanzu sang một bên, em lơ đi ánh mắt đầy chán nản đó của Sanzu. Quả thật hai đứa đã lâu không tình cảm với nhau, em cắm đầu vào công việc, gã thì làm việc ở thế giới ngầm, nơi mà bọn tội phạm lộng hành.
"Tối nay khi nào em tan làm? Anh đón!?." Sanzu.
"Không cần đâu, tối nay em có hợp đồng quan trọng nên anh không cần đón em đâu."
"Đối phương là nam hay nữ?." Sanzu.
"Không rõ."
Môi nhắm lấy ngụm cà phê đắng òm, vị đắng ngập ở cổ họng, em khẽ nhíu mày le lưỡi ra. Có vẽ như em đã quên pha sữa vào thì phải nhỉ?.
Cà phê đắng thật đấy, đắng như cuộc tình của hai ta hiện tại. Càng lúc gã càng thấy em như đang chủ động rời khỏi tình yêu của gã, rời khỏi tình yêu của cả hai. Linh cảm gã mách bảo rằng lẽ nào em đã hết yêu gã rồi chăng?.
Không.
Chắc là em chỉ đang giận gã mà thôi.
"Anh yêu em." Sanzu.
2
"Em cũng vậy!."
2
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook