Giới thiệu
Bạn đang đọc truyện Không Thể Phản Kháng của tác giả Mạch Bách Sinh.
Lâm Đường nhát gan bị dắt vào nhà ma mà mọi người thường đồn đại. Cậu sẽ gặp phải…
Trích đoạn:
Đặt chân vào căn nhà lúc chạng vạng, chuyển hành lý xong, mọi người đều cảm thấy hơi mệt mỏi.
Đồ đạc bày bừa trong phòng khách. Dư Tắc dạo một vòng quanh nhà rồi mới trở về gõ lên cái đèn gắn trên vách tường. Ngọn đèn lắc lư mấy cái, dần dừng lại rồi sáng lên. Lâm Đường bị nguồn sáng bất ngờ làm chói mắt, nhưng cậu vốn có thói quen cúi đầu để giảm bớt cảm giác tồn tại nên cũng chẳng ngẩng đầu lên.
Quản Trạch Thành đứng cách Lâm Đường hơn hai mét, “ế” một tiếng, hỏi: “Có điện à?”
Dư Tắc gật đầu: “Có, tao xem vòi nước rồi, cũng có nước luôn.”
Lâm Đường nhát gan bị dắt vào nhà ma mà mọi người thường đồn đại. Cậu sẽ gặp phải…
Trích đoạn:
Đặt chân vào căn nhà lúc chạng vạng, chuyển hành lý xong, mọi người đều cảm thấy hơi mệt mỏi.
Đồ đạc bày bừa trong phòng khách. Dư Tắc dạo một vòng quanh nhà rồi mới trở về gõ lên cái đèn gắn trên vách tường. Ngọn đèn lắc lư mấy cái, dần dừng lại rồi sáng lên. Lâm Đường bị nguồn sáng bất ngờ làm chói mắt, nhưng cậu vốn có thói quen cúi đầu để giảm bớt cảm giác tồn tại nên cũng chẳng ngẩng đầu lên.
Quản Trạch Thành đứng cách Lâm Đường hơn hai mét, “ế” một tiếng, hỏi: “Có điện à?”
Dư Tắc gật đầu: “Có, tao xem vòi nước rồi, cũng có nước luôn.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook