Không Thấy Comt Của Em Tôi DIY Không Được
-
Chương 7
Chạng vạng hôm nay, Chu Thành cùng phòng đột nhiên trở về phòng ngủ, cao hứng phấn chấn tuyên bố phòng 521 bọn họ cùng với một phòng bên nữ của lớp tiếng Trung tổ chức gặp mặt, nhường các anh em nhanh dọn dẹp một chút, đổi hảo quần áo liền chuẩn bị xuất môn.
“Tớ không đi.” Đậu Nhạc không chút nghĩ ngợi liền cự tuyệt, cậu tháng này ví đã mau quắt, nói lại loại gặp mặt này cậu căn bản là không có hứng thú.
Viên Dã luôn luôn dựng thẳng lỗ tai, nghe thấy Đậu Nhạc nói, hắn cũng sẽ giả bộ mình là một khối vàng chất lượng tuyệt vời.
Vẫn là cùng phòng Uông Tân nhìn Chu Thành đã muốn xấu hổ thay đổi sắc mặt, mới đứng ra hoà giải, nói: “Ôi chao, em gái lớp tiếng Trung a —— thằng Chu không sai nhé, này mày cũng có thể thông đồng! Hey, cùng đi gặp đi! Viên Dã?”
“…” Viên Dã ở trong lòng lật ra cái mắt trắng, ngoài miệng “Ừ a ô ạ” trong chốc lát không có tin chính xác.
“Đậu Nhạc? Đi thôi đi thôi, thằng Chu chẳng phải vì chúng ta phòng ngủ suy nghĩ thôi. Nói lại cũng đã đáp ứng người ta, đến lúc đó phòng nữ sinh kia toàn bộ đến đông đủ, chúng ta không đi nhiều không nhịn được mặt mũi a.” Uông Tân vừa nói còn một bên hướng Đậu Nhạc nháy nháy mắt.
Đậu Nhạc nhìn ánh mắt Uông Tân rút gân một trận không nói gì, nghĩ một chút, vẫn là tắt máy tính xuống giường.
“Tao cũng đi!” Thấy Đậu Nhạc quyết định muốn đi, Viên Dã liền vội chân chó đuổi kịp. Vô nghĩa, hắn không nhìn kỹ người, đến lúc đó Đậu Nhạc như thế nào bị nữ sinh quải chạy hắn cũng không biết.
Bốn người ở trong phòng ăn ngồi chừng mười mấy phút đồng hồ, chợt nghe Chu Thành luôn luôn nhìn cửa hô: “A! Chỗ này!”
Mặt khác ba người đồng loạt hướng cửa nhìn sang, chỉ thấy ba cô gái trẻ kéo tay nhau hướng về bên này đi tới.
Đậu Nhạc nhìn lướt qua kia mấy nữ sinh, sửng sốt một giây, liền lại cúi đầu chơi di động.
Viên Dã cũng nhận ra, trong ba người mặc váy ngắn tay màu trắng, không phải là nữ sinh trước đó không lâu hắn và Đậu Nhạc ở thư viện nhìn thấy sao?! Nháy mắt thần kinh buộc chặt ở trong lòng đề cao cảnh giác, sớm biết hôm nay sẽ bị Chu Thành tha đến gặp cái gì mặt, hắn nên trước kéo Đậu Nhạc đi quán net chơi game.
Mấy người kia đều là do Chu Thành hẹn, đương nhiên vẫn là để anh ta giới thiệu hai bên.
Viên Dã thế mới biết nữ sinh kia tên gọi La Tương. Quả nhiên, cô ta vừa tới liền an vị đến vị trí đối diện Đậu Nhạc, cứ thế cùng cậu tán gẫu.
Vốn hẳn là còn có một nữ sinh, bất quá trong nhà đột nhiên có chút việc, ngày hôm nay liên hoan cũng là lâm thời đưa ra, nên không thể lại đây.
Cũng may tất cả mọi người là cùng một trường học, mặc dù có mấy hũ nút, nhưng La Tương cùng Chu Thành còn có Uông Tân trái lại rất giỏi nói, không khí cũng không trở thành quá lạnh đạm.
Đậu Nhạc nhìn cái chén đầy rượu trước mặt mình, lại nhìn nước trái cây mấy nữ sinh đối diện, cuối cùng vẫn là đem ý muốn đổi nước trái cây uống nuốt trở vào.
“Tớ không đi.” Đậu Nhạc không chút nghĩ ngợi liền cự tuyệt, cậu tháng này ví đã mau quắt, nói lại loại gặp mặt này cậu căn bản là không có hứng thú.
Viên Dã luôn luôn dựng thẳng lỗ tai, nghe thấy Đậu Nhạc nói, hắn cũng sẽ giả bộ mình là một khối vàng chất lượng tuyệt vời.
Vẫn là cùng phòng Uông Tân nhìn Chu Thành đã muốn xấu hổ thay đổi sắc mặt, mới đứng ra hoà giải, nói: “Ôi chao, em gái lớp tiếng Trung a —— thằng Chu không sai nhé, này mày cũng có thể thông đồng! Hey, cùng đi gặp đi! Viên Dã?”
“…” Viên Dã ở trong lòng lật ra cái mắt trắng, ngoài miệng “Ừ a ô ạ” trong chốc lát không có tin chính xác.
“Đậu Nhạc? Đi thôi đi thôi, thằng Chu chẳng phải vì chúng ta phòng ngủ suy nghĩ thôi. Nói lại cũng đã đáp ứng người ta, đến lúc đó phòng nữ sinh kia toàn bộ đến đông đủ, chúng ta không đi nhiều không nhịn được mặt mũi a.” Uông Tân vừa nói còn một bên hướng Đậu Nhạc nháy nháy mắt.
Đậu Nhạc nhìn ánh mắt Uông Tân rút gân một trận không nói gì, nghĩ một chút, vẫn là tắt máy tính xuống giường.
“Tao cũng đi!” Thấy Đậu Nhạc quyết định muốn đi, Viên Dã liền vội chân chó đuổi kịp. Vô nghĩa, hắn không nhìn kỹ người, đến lúc đó Đậu Nhạc như thế nào bị nữ sinh quải chạy hắn cũng không biết.
Bốn người ở trong phòng ăn ngồi chừng mười mấy phút đồng hồ, chợt nghe Chu Thành luôn luôn nhìn cửa hô: “A! Chỗ này!”
Mặt khác ba người đồng loạt hướng cửa nhìn sang, chỉ thấy ba cô gái trẻ kéo tay nhau hướng về bên này đi tới.
Đậu Nhạc nhìn lướt qua kia mấy nữ sinh, sửng sốt một giây, liền lại cúi đầu chơi di động.
Viên Dã cũng nhận ra, trong ba người mặc váy ngắn tay màu trắng, không phải là nữ sinh trước đó không lâu hắn và Đậu Nhạc ở thư viện nhìn thấy sao?! Nháy mắt thần kinh buộc chặt ở trong lòng đề cao cảnh giác, sớm biết hôm nay sẽ bị Chu Thành tha đến gặp cái gì mặt, hắn nên trước kéo Đậu Nhạc đi quán net chơi game.
Mấy người kia đều là do Chu Thành hẹn, đương nhiên vẫn là để anh ta giới thiệu hai bên.
Viên Dã thế mới biết nữ sinh kia tên gọi La Tương. Quả nhiên, cô ta vừa tới liền an vị đến vị trí đối diện Đậu Nhạc, cứ thế cùng cậu tán gẫu.
Vốn hẳn là còn có một nữ sinh, bất quá trong nhà đột nhiên có chút việc, ngày hôm nay liên hoan cũng là lâm thời đưa ra, nên không thể lại đây.
Cũng may tất cả mọi người là cùng một trường học, mặc dù có mấy hũ nút, nhưng La Tương cùng Chu Thành còn có Uông Tân trái lại rất giỏi nói, không khí cũng không trở thành quá lạnh đạm.
Đậu Nhạc nhìn cái chén đầy rượu trước mặt mình, lại nhìn nước trái cây mấy nữ sinh đối diện, cuối cùng vẫn là đem ý muốn đổi nước trái cây uống nuốt trở vào.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook