Ba ngày sau, Lăng Kiệt biệt tăm biệt tích, không liên lạc gì với Christian hay Amy.

Đến ngày thứ tư thì Amy rất lo lắng. Cô nàng không chịu được nữa, liền chạy tới nhà Christian và đem mọi chuyện nói hết cho hắn biết.

Christian nghe xong thì vẻ mặt biến sắc.

"Tớ xin lỗi, Christian. Nhưng thật sự lúc đó tớ không còn cách nào khác. Xin lỗi đã lừa dối hai cậu... xin lỗi..."

Christian hoang mang một lúc nhưng nghĩ lại thì cảm thấy tội nghiệp thay cho Amy. Amy mồ côi cha mẹ từ nhỏ và được người của tổ chức ASG nhận nuôi. Lớn lên, cô nàng buộc phải làm theo những mệnh lệnh vô điều kiện của bọn chúng. Ban đầu cô nàng tiếp cận Lăng Kiệt chỉ muốn thu thập thông tin để ám sát cha hắn. Nhưng rồi dần dần chính Amy lại thật lòng thật dạ yêu Lăng Kiệt. Bằng chứng chính là Amy đã nói hết sự tình cho Lăng Kiệt và kịp thời cứu mạng hắn lúc hắn bị người của tổ chức ám sát. Nhưng vấn đề quan trọng bây giờ là Lăng Kiệt không rõ tung tích. Amy và Christian đến nhà hắn thì chẳng còn sót lại gì cả. Ngọn lửa bùng lên và đem căn biệt thự nguy nga tan biến thành bụi. Không rõ Lăng Kiệt còn sống hay đã chết mà tệ hơn nữa thì bị người của tổ chức bắt đi...

Amy vừa nghĩ vừa run rẩy, hai tay đan vào nhau xiết chặt lấy bả vai của mình, khuôn mặt hoảng sợ, lo lắng.

"Amy, cậu cứ bình tĩnh. Charles sẽ không chết dễ dàng như vậy đâu... đừng sợ!"

Christian khẽ nói rồi vỗ vai Amy. Dù đã biết sự thật về thân thế và những việc Amy đã làm thì Christian vẫn đem lòng yêu cô.

"Christian... tớ hối hận lắm!!! Nói cho tớ biết đi, Charles sẽ không sao đúng không?"

Amy run rẩy đến mức như người mất vía...

"Đúng vậy, hắn sẽ không sao đâu..."

Hắn liên tục an ủi khiến Amy cũng phần nào bình tĩnh lại được.

Một lúc sau.

"Tìm được rồi..."

Christian và Amy giật mình sửng sốt khi nghe giọng nói trầm lạnh từ phía sau.

"Charles..."

Chính xác giọng nói đó là của Lăng Kiệt.

Amy quay người lại nhìn thì đúng là hắn. Cô vui mừng reo lên:"Charles, cậu còn sống. Tớ rất vui vì cậu không sao!"

Amy chạy tới hai tay ôm lấy Lăng Kiệt. Lăng Kiệt đứng lặng ở đó không nói gì cả.

Riêng Christian thì cảm thấy Lăng Kiệt rất lạ. Hắn vẫn giữ bộ mặt trầm lặng thường ngày nhưng Christian lại cảm nhận được một luồng sát khí ngấm ngầm toả ra xung quanh Lăng Kiệt. Đáng sợ hơn nữa, Christian thấy tay của Lăng Kiệt từ từ rút ra một con dao...

"AMY! MAU CHẠY..."

Phập!

Chưa nói hết câu, Christian đã thấy Lăng Kiệt xiết chặt chuôi dao rồi đâm một nhát vào bụng Amy...

Lăng Kiệt hung hăng rút dao ra, máu tươi bắn tung toé lên người hắn. Amy vô thức ngã ầm xuống...

"Khôngggggg..."

Christian hét lên và chạy tới ôm lấy thân thể đẫm máu của Amy.

Amy vẫn còn sống, nhưng vết đâm rất sau, máu chảy ra quá nhiều, hơi thở của cô nàng chỉ còn thoi thóp...

"Charles!!!!!"

Christian mất lý trí phẫn nộ gào lên rồi siết chặt tay lao về phía Lăng Kiệt. Nhưng hắn đâu phải đối thủ của Lăng Kiệt...

Ầm!!!

Chỉ trong chốc lát, Lăng Kiệt siết chặt tay trái của mình rồi ra đòn trước. Một bên mặt của Christian bị Lăng Kiệt đấm tới mức nún xuống một mảng. Christian phun ra một búng máu tươi rồi cơ thể bị Lăng Kiệt đánh văng ra xa đến khi va đập mạnh vào tường thì dừng lại...

Lăng Kiệt sắc mặt không cảm xúc ngồi xuống kề lưỡi dao lên cổ Amy.

Christian ho ra mấy ngụm máu, đầu óc choáng váng, cơ thể đau đớn nhưng vẫn cố bò dậy.

"Đừng mà... Charles... Tao xin mày đấy... đừng giết Amy..."

Hắn gào thét đến khản tiếng, hai mắt khẩn cầu nhìn Lăng Kiệt.

Nhưng Lăng Kiệt không hề có ý định dừng lại.

Amy trút hơi thở cuối cùng nói:"Không sao đâu... Tớ đáng chết... Tớ xin lỗi vì cái chết của cha cậu, Charles... Được nhìn thấy cậu vẫn bình an vô sự là tớ hạnh phúc lắm rồi... Cậu cứ giết tớ đi..."

Amy khuôn mặt mãn nở nụ cười nhẹ nhõm. Dường như cô nàng đã không còn luyến tiếc cuộc sống này nữa... Lúc này tay phải của Lăng Kiệt run run,

hắn có phần do dự khi kết liễu Amy.

Christian chật vật dùng hai tay bò lết về phía Lăng Kiệt, miệng không ngừng nói:"Tao cầu xin mày, Charles. Đừng giết cô ấy! Cô ấy là người quan trọng nhất của tao. Cha mẹ tao cũng mất rồi nên tao hiểu cảm giác của mày. Nhưng mày không thể trách cô ấy được..."

Lăng Kiệt sắc mặt u ám, con ngươi tối tăm tràn đầy sự chết chóc. Ngay sau đó hắn hạ quyết tâm, tay phải siết chặt chuôi dao rồi lia xuống một nhát!!!

Roẹt!!!!!

Thanh âm thật thê lương, thảm thiết!!!

"Aaaaaaaaaaaaaaa!!!"

Lăng Kiệt chém một nhát xuống cắt lìa đầu Amy khỏi cổ... Máu tươi phun tung toé, bắn lên người Lăng Kiệt, thậm chí còn bắn lên mặt Christian ở xa... Christian chịu không nổi nữa, hắn ngẩng cổ lên trời gào thét như điên.

Lăng Kiệt đứng dậy, tay vẫn nắm chặt con dao và bước về phía Christian.

Lăng Kiệt nhìn người bên dưới đang ôm đầu gào khóc kia, trầm giọng nói:"Để tao nói cho mày biết nhé! Bốn năm trước cha mẹ mày bị tai nạn xe rồi đâm qua dải phân cách và lao xuống vực thẳm đúng không? Đó là do cha tao cho người gài bẫy bọn chúng. Lý do là vì bọn chúng đã để lộ tin tức quan trọng của cha tao! Chỉ vậy thôi!!!"

Nghe xong, Christian run rẩy ngẩng đầu lên nhìn Lăng Kiệt...

Lăng Kiệt cười lạnh:"Mày hận tao đúng không? Mày muốn trả thù lắm đúng không? Nếu vậy thì mau lết xác đứng dậy mà giết tao này!!!"

Christian gượng chống tay xuống đứng dậy nhưng chưa kịp đứng vững thì đã bị Lăng Kiệt đạp một cú vào chân và ngã sấp xuống mặt đất...

"Mày là người giới thiệu ả cho tao. Xem ra ngay từ ban đầu mày cũng đã lên ý định giết cha tao rồi giết luôn cả tao đúng không?"

"K... không phải... A..."

Lời vừa thốt ra thì Christian lại bị Lăng Kiệt nhấc chân giẫm mạnh lên lưng!!!

Kế tiếp Lăng Kiệt ngồi thấp xuống đặt mũi dao lên bả vai hắn...

Xoẹt!!!

Thêm một nhát dao nữa, Lăng Kiệt cầm dao chém một nhát từ bả vai chéo xuống đến tận sống lưng của Christian... Một vết chém đẫm máu, dài và sâu sẽ theo hắn đến suốt cuộc đời...

Christian không còn sức kêu la nữa, sắc mặt hắn trắng bệch, trán đẫm mồ hôi, nằm gục đầu sang một bên đuối sức thở hổn hển...

Lăng Kiệt giơ tay lên và định chém xuống một nhát nữa thì...

"Khụ... khụ..."

Hắn lấy tay che miệng, liên tục ho khan. Hắn ho một tràng xong thì dừng lại và thấy lòng bàn tay của mình dính máu...

Chưa hết hắn còn cảm thấy một trận đau nhức ở bụng. Xem ra hắn cử động mạnh nên khiến hai cái xương sườn vừa được nối xong thì bây giờ lại bị gãy và đâm vào bụng...

"Thiếu gia!"

"Tìm được ngài rồi!"

"Biết ngay xương sườn sẽ lại gãy mà... Mau đưa ngài ấy đi chữa trị!!!"

Mấy người thủ hạ của hắn tới và đưa hắn rời khỏi. Bỏ lại Christian đang sống dở chết dở và cái xác chết không lành lặn của Amy.

Mãi một lúc lâu sau Christian mới có tí sức lực, hai tay bò tới ôm lấy cái đầu của Amy và khóc lóc thảm thiết.

"Cứ như vậy thì ngươi sẽ mất máu mà chết. Muốn ta cứu ngươi không?"

Một người đàn ông trong trang phục đen bất ngờ xuất hiện trước mặt Christian.

Christian ánh mặt tuyệt vọng nhìn đối phương không trả lời.

Người đó nói:"Ta là thủ lĩnh của tổ chức ASG. Ngươi muốn trả thù kẻ đã giết cô ta không? Ta sẽ cứu ngươi để ngươi thực hiện mục đích nhưng đổi lại ngươi phải làm việc cho ta!"

"Được... Tôi đồng ý..."

...

Kể từ đó mối quan hệ bạn bè giữa Lăng Kiệt và Christian chấm dứt. Cả hai trở thành đối thủ không đội trời chung của nhau...

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương