Từ Khê phát hiện có người ở bên cạnh mình.
Cậu giật thót, bừng tỉnh trong nháy mắt.

Đây là đâu? Chuyện gì xảy ra vậy?
Trên người cậu trần trụi, chăn phủ qua đầu, cậu và người bên cạnh gần như dính nửa người vào nhau, nhìn từ cơ bắp rắn chắc nửa thân trên của người đó thì chắc là đàn ông.
Trên người cậu cũng coi là thoải mái sảng khoái nhưng rất mệt, nơi khó nói giữa hai chân cực kỳ khó chịu, mình… ngủ với người ta?
Từ Khê mất ba giây tự hỏi mình hôm qua đã làm gì, chợt nhận ra có gì sai sai, tối qua là một tối cực kỳ bình thường, sau khi tan học cậu quay về ký túc xá, tắm rửa xong làm bài mãi đến 11 giờ mới lên giường đi ngủ.
Nếu nói tối qua có gì không giống bình thường, thì chính là Hồ Thừa Dương, người bạn cùng phòng lúc nào cũng bận tối tăm mặt mũi, lại về ký túc xá ngủ.
Từ Khê vốn ngủ nông, nên dù Hồ Thừa Dương cẩn thận đến mấy, cậu cũng bị mấy âm thanh loạt xoạt làm ồn, cậu nhớ mình còn tỉnh lại nói một câu: “Xin lỗi, cậu có thể nói nhỏ một chút được không?”
Người kia “ừ” một tiếng rồi không còn động tĩnh gì nữa, Từ Khê liền trở mình ngủ tiếp.
Rồi sau đó, hình như có một tiếng sét rất lớn?
Đúng! Sét đánh, tiếng sét đó thật sự rất lớn, Từ Khê sợ thót tim, sau đó không còn ý thức gì nữa.
Chẳng lẽ… Từ Khê xốc chăn, nương theo tia sáng mỏng manh nhìn xuống mặt người bên cạnh, Hồ Thừa Dương.

Chẳng lẽ cậu ta nhân lúc cậu bị sét doạ ngất, lén cô quản lý ký túc xá khiêng cậu rời khỏi ký túc xá sinh viên, đưa tới nơi không biết này rồi “ngủ” cậu?
Nghĩ vậy, Từ Khê không nhịn nổi cười.

Ý tưởng này viển vông quá rồi, tuy hai người chướng mắt nhau, nhưng nhân phẩm của cậu bạn cùng phòng này cũng không đến nỗi, dẫu gì cũng đều là người có thể diện cả.
Hồ Thừa Dương bị tiếng động này đánh thức, hắn mở mắt ra, rất rõ ràng là cũng ngớ người.

Hắn bật ngồi dậy, nhìn thân trên trần trụi của hai người mà hình như không biết phải phản ứng thế nào, không nói gì.
“Cậu…”, Hồ Thừa Dương mở miệng, tiếng nói hơi khàn vì mới tỉnh ngủ.

Từ Khê không hiểu sao lại run lên, trong lòng thấy quái quái mà nghĩ giọng Hồ Thừa Dương dễ nghe ghê.
“Hai chúng ta là sao đây?”, với tình cảnh như hiện tại, Hồ Thừa Dương không khỏi nghĩ đến vài chuyện không hay.

Trong phòng quá tối, hắn muốn bật đèn, tay liền tự nhiên sờ soạng về phía tủ cạnh giường… Sao mình lại biết ở đây có công tắc?
Hắn còn chưa phản ứng lại thì “bộp” một tiếng, có thứ gì đó vừa bị hắn quét từ trên tủ xuống đất.
Đối diện giường hóa ra là một màn hình siêu lớn đột nhiên sáng lên.
“A… Sướng quá…”
Hai người theo bản năng nhìn sang phía đó.
Mắt run dữ dội.
Hết cách, cái màn hình này thật sự quá to, chất lượng quá nét, âm thanh hình như còn là âm thanh vòm, nên hai người đều có thể nhìn rõ nhân vật chính trên màn hình, chính là hai người họ.
Là Hồ Thừa Dương đang liếm bé bướm của Từ Khê.
Chính xác thì Hồ Thừa Dương đang nằm ngửa trên sô pha, tay mạnh mẽ xoa vuốt dương v*t đang ngẩng đầu của mình, Từ Khê ngửa mặt, dạng chân ngồi trên đầu Hồ Thừa Dương, tự tay vạch ra âm hộ đỏ tươi, nhướn eo cọ tới đầu lưỡi đang vươn ra của hắn.
Hai người trong video có vẻ rất hưởng thụ cuộc yêu này.

Từ Khê chưa bao giờ thấy bản thân mình mặt mày ửng hồng, ngồi xổm cho người ta liếm bim bim như vậy, nước bọt, nước mắt chảy đầy mặt, còn luôn mồm kêu “Ông xã liếm em sướng quá”.


Hồ Thừa Dương cũng chưa bao giờ nghĩ tới mình sẽ vừa liếm thể dịch ở nơi bài tiết của người khác, vừa bắn tinh từng luồng như thế.
Rốt cuộc cả hai đều tự thấy mình là người có thể diện.
Cuối cùng, khi Từ Khê trên màn hình nằm sấp xuống liếm sạch tinh dịch của ông xã y, hai người chính thức bắt đầu chơi 69, Hồ Thừa Dương cũng phản ứng kịp, hắn nhặt điều khiển từ xa lên, tắt màn hình đi.
Đầu óc Từ Khê trống rỗng, thậm chí cậu còn không để ý rằng Hồ Thừa Dương đã biết chuyện cậu là người song tính, mà trong đầu chỉ toàn là, hai người chơi lớn quá.
Đèn tường ở đầu giường được bật lên, Từ Khê nhìn Hồ Thừa Dương, “Chuyện này rốt cuộc là làm sao?”
Đã lâu rồi Từ Khê chưa gặp Hồ Thừa Dương, không hiểu sao lại cảm thấy cậu ta trưởng thành hơn nhiều rồi? Vì mới ngủ dậy nên trên cằm cậu ta có chút râu, do nguyên nhân thân thể, nên Từ Khê chưa bao giờ mọc râu, thậm chí bên dưới cũng trơn láng, cậu không nhịn được nhìn theo đường cằm mượt mà và môi của Hồ Thừa Dương, còn muốn liếm nữa.
Gì vậy? Sao lại muốn liếm miệng Hồ Thừa Dương chứ, Từ Khê hoàn hồn, quyết tâm không nhìn môi Hồ Thừa Dương nữa.

Cậu ngẩng đầu nhìn đôi mắt Hồ Thừa Dương, suýt nữa không nhịn nổi chửi bậy, thằng oắt Hồ Thừa Dương này đang nhìn cái gì đấy?
Hắn nhìn chằm chằm lồng ngực trần trụi của Từ Khê, rất rõ ràng là đang nhìn hai đầu v* anh đào trên bờ ngực hơi nổi lên của cậu, nuốt nước miếng.
Tuy Từ Khê có hai bộ phận sinh dục, nhưng cơ thể thiên về nam, cũng tự nhận bản thân mình là đàn ông, vì có ba mẹ yêu thương bảo vệ, nên ngoại trừ chú ý riêng tư hơn bọn con trai bình thường, từ nhỏ đến lớn cậu vẫn là một thằng con trai hàng thật giá thật.
Cậu chưa bao giờ trải qua tình trạng bị một người đàn ông khác dùng ánh mắt tràn đầy ham muốn tục tằng nhìn chằm chằm ngực mình như lúc này.
Cậu giơ tay che theo bản năng, Hồ Thừa Dương ngẩng đầu nhìn cậu, hình như chẳng biết xấu hổ tí nào mà còn cười cười, liếm liếm môi.
Từ Khê cố gắng đè nén suy nghĩ vung tay đấm vào mặt tên Hồ Thừa Dương này một đấm, bộ dạng che ngực đấm người này của cậu có khác gì em gái bị lưu manh quấy rối không?
Mình là người có thể diện, phải biết lịch sự chút, cả đều là đàn ông, không có ai thiệt thòi gì hết.

Từ Khê hít sâu một hơi, lặp lại câu hỏi lúc nãy, “Tình hình như này là sao đây?”

Hồ Thừa Dương lắc đầu tỏ vẻ mình cũng không biết, việc quan trọng nhất lúc này là xem đây là đâu, đèn tường không đủ sáng, Từ Khê nhìn quanh, xốc chăn lên định đi bật đèn.
Cậu không ý thức được mình đang hoàn toàn khỏa thân, khi đứng lên hai cánh thịt béo mềm tách ra hai bên lộ ra cửa mình tối qua bị chơi sưng trước mắt tên đầu sỏ gây tội.
Hồ Thừa Dương vừa xem video lúc nãy xong đã thấy không ổn rồi, dương v*t hắn cứng phát đau, rất muốn cắm vào sò người ta, mà cụ thể ở đây chính là cắn đôi vú hồng của tên bạn cùng phòng mạnh miệng độc mồm phát ghét kia, rồi cắm dương v*t của mình vào con sò non mềm chảy nước của cậu ta.
Hiện tại rõ ràng là dây thần khinh có tên lý trí của hắn đã đứt phựt mất rồi.
Hồ Thừa Dương nắm lấy đùi Từ Khê, lật người cậu lại, hai tay giạng hai chân cậu, trước khi nắm đấm và tiếng thét của Từ Khê kịp giáng xuống, hắn dúi đầu vào em sò của cậu, hút một cái liếm một lần.

[ TгЦмtгuуe n.

m E ]
Từ Khê lập tức mềm người.Vài lời tâm tư của editor:
Ngày xưa tui không đọc song tính bao giờ đâu, tui nghĩ là đọc khác gì truyện nam nữ đâu, và thật sự thì hồi đấy ít truyện song tính mà thụ song tính toàn nhão nhoẹt.

Xong sau này đọc Đại điểu hữu thí dụng, có vụ play xong lòi cmn ruột ra làm tui thấy thốn vl, từ đấy trở đi đọc H văn mặc cảm quá nên tui chuyển qua đọc song tính, thụ có bộ phận chuyên để xoạc nên play gì đó vẫn hơn là dùng bộ phận tiêu hóa ; v ; May mà giờ truyện song tính thụ không bị íu đúi như xưa….

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương