Không Hẹn Ước
-
Chương 32: Ngày công chiếu
Sau giai đoạn đóng máy khoảng ba tháng là phim hậu kì xong, chuẩn bị chiếu vào dịp tết cho nên các công tác chuẩn bị đều phải gấp rút. Ngày ra mắt phim với báo giới Kha phải thức dậy từ lúc trời còn chưa sáng hẳn, trang điểm rồi thay đồ, sau đó mới cùng mọi người ra rạp chiếu phim. Đạo diễn chọn rạp chiếu phim là nơi ra mắt với các nhà báo và một số cá nhân review phim, chưa đến giờ chiếu đã chật ních người, tiếng huyên náo ồn ào cả một rạp.
Lúc Kha vừa bước vào, hàng loạt ánh flash chiếu vào nàng khiến nàng chói hết cả mắt, nhưng nàng vẫn giữ đôi mắt của mình bình tĩnh, cười chào các bạn nhà báo rồi tạo dáng để các bạn chụp hình mình. Làm diễn viên cho dù lâu nhưng nàng vẫn không khỏi bất ngờ khi vài ánh flash đầu tiên chiếu vào mình, nàng nghĩ chắc đến khi mình già vẫn chưa quen được.
Sau màn giới thiệu dài lê thê, cuối cùng cũng đến giờ khắc thưởng phim của các khách mời. Bộ phim bắt đầu bằng những cảnh quay có góc quay tốt, bộ phim này kịch bản chỉ nằm ở mức khá, nhưng diễn xuất của Kha và Quỳnh cho chúng nâng lên một bậc, thành rất tốt. Cho đến khi màn ảnh từ từ xuất hiện phần credits mọi người mới hoàn hồn trở lại, tiếng vỗ tay đầu tiên vang lên, rồi một loạt tiếng vỗ tay vang lên làm cả rạp phim hân hoan đến lạ.
Kha nghe phản ứng của báo giới rất tốt, với kinh nghiệm của nàng thì bộ phim này sẽ thành công, không về mặt doanh số cũng về mặt nghệ thuật. Nàng cảm thấy khá xứng đáng vì có thể khiến Quỳnh nhờ phim này mà bật lên, em ấy vừa chăm chỉ lại cố gắng, em ấy xứng đáng có được điều này.
"Công chúa của chị..."
Nàng nói nhỏ, nhỏ đến mức chỉ có thể đứng gần kề mới nghe được. Liếc mắt nhìn Quỳnh thì thấy em ấy càng cười rạng rỡ hơn, nàng biết em ấy đã nghe nàng nói gì.
Bỗng nhiên từ phía cuối hành lang xông ra ba bốn người lớn tuổi, Quỳnh có hơi giật mình, nhưng bốn người kia chỉ xông tới chỗ chị Kha và nói: "Bọn chị đợi em từ sáng đến giờ, may mà gặp được em, coi như mãn nguyện rồi!"
Lời nói của mọi người rất chân thật, Kha nghe mà cảm động trong lòng, nhất là khi thấy họ cầm trong tay xấp giấy nhưng lại ngại không dám đưa cho nàng kí. Nàng cười thật tươi, xòe tay ra đòi xấp giấy cho bằng được.
Chị nhanh nhẩu chụp rất nhiều tấm, còn cẩn thận check lại xem có tấm nào xem được không. Sau cùng chị còn ôm từng người từng người fans, xong mới đi về.
Khi hai người ngồi trong xe rồi, Quỳnh mới trêu Kha rằng: "Công nhận chị phục vụ fans tốt thật á."
"Có bao nhiêu fans đâu? Chị cũng không nhiều fans bằng em."
Diễn viên chuyên về diễn xuất như Kha làm sao có nhiều fans bằng diễn viên thần tượng, xét về kênh youtube thôi Kha đã thấy số lượng người theo dõi khủng rồi, đừng nói là Instagram hay Facebook, nàng hoàn toàn không so fans được với Quỳnh, đó là điều đương nhiên.
"Chị là idol của idol."
Điều này Quỳnh chứng thực, chị tuy không có nhiều fans hâm mộ nhiệt liệt nhưng chị luôn có vị trí của mình trong lòng khán giả, chỉ cần là phim chị đóng sẽ có một bộ phận khán giả "yên tâm" mà xem.
Trong giới giải trí này phàm là diễn viên hay ca sĩ, hỏi họ thần tượng ai, phần lớn sẽ trả lời là chị. Quỳnh thấy không có nhiều fans riêng nhưng là thần tượng của công chúng như vậy không phải tốt sao?
Ai cũng tin chị, tin khả năng diễn xuất của chị.
"Ừm, chị là idol của em là được."
Nói một lời mặt dày mà không xấu hổ, chỉ có thể là chị.
Mà Quỳnh cũng quên mất rằng ngày trước mình một lời cũng là bà Kha, hai lời cũng là bả, ít khi nào xem là chị, vậy mà giờ đây lại trở thành như thế này, đúng là sự đời không ai đoán trước được điều gì.
Hai người thường không hẹn hò quá nhiều, bình thường Lan sẽ sắp xếp trong lỗ hổng của lịch trình của chị ra vài bữa, toàn là những bữa hợp lý. Chỗ hai người hẹn hò thường xuyên nhất là sân golf, vì xe của nàng bắt mắt như vậy người quen nhìn sơ sẽ nhận ra, vậy nên hẹn hò ở sân golf vừa nghe có vẻ thể thao lại vừa sạch sẽ, muốn ăn có ăn, muốn chơi có chơi, muốn nghỉ có nghỉ.
Chọn một sân golf khá xa cũng không ai để tâm, đôi khi hẹn hò là những ngày hai người trộm ra, thời gian quý báu như vàng. Vì càng phải hẹn hò vụиɠ ŧяộʍ Kha càng tội cho Quỳnh, em ấy chấp nhận đánh đổi như vậy, nếu chẳng may chuyện này bung bét ra, nàng chấm dứt sự nghiệp cũng chẳng còn gì tiếc nuối, chỉ tiếc cho em ấy yêu ánh hào quang sân khấu đến vậy.
Nàng sợ vì tình yêu mà tổn hại em ấy.
Đôi lần nàng chủ động đề cập với em ấy chuyện này, em ấy chỉ gạt đi rồi bảo: "Ngốc quá không làm được cái này thì làm cái khác, không sống ở đây được thì sống nơi khác, mắc gì phải sợ. Em yêu Kha không phải một ngày một bữa, em không sợ gì hết."
Nàng càng vì em ấy mà bảo vệ em ấy kĩ càng hơn.
Chỉ sợ rằng mình sơ sẩy một chút sẽ làm em ấy mang tiếng dơ suốt đời.
Thủ tục ly hôn Kha đã làm gần xong, về phần tài sản thì nàng muốn chia một cách công bằng, còn con gái nàng muốn nuôi. Kha đã suy nghĩ nếu An quyết định ở với ba, nàng cũng sẽ tôn trọng quyết định của con, nàng không muốn hai người tranh cãi chuyện con ở với ai nên nàng cho con gái mình là người có quyền quyết định.
Mọi thứ được nàng chuẩn bị kĩ càng, nàng muốn làm cho gọn nhất có thể.
Bộ phim được công chiếu và ngoài dự liệu của đạo diễn, phim thành công đến độ bất ngờ. Rạp chiếu rất nhiều suất trong các ngày tết và rất nhiều người đến xem, mỗi rạp đều chật ních người, số tiền bán vé ra khiến đạo diễn cười sáng đêm tỉnh ngủ, trong mơ cũng cười hề hề khoái trá. Bộ phim này Kha kì vọng sẽ mang lại cho Quỳnh giải thưởng về nghệ thuật, nhưng có lẽ trước tiên hết bộ phim đã mang cho Quỳnh một giải thưởng diễn hay trong lòng khán giả.
Rất nhiều comment bảo rằng Quỳnh đóng hay hơn những ngày còn làm diễn viên web drama, lên tay khá nhiều, hai người tương tác rất ưng ý, hôn rất tình. Nhưng mọi người không biết được rằng Kha với Quỳnh là hôn thật, những nụ hôn kia ít nhiều đều mang theo cảm xúc trong lòng hai người.
Nhưng cho dù thế nào, bộ phim này cũng thành công ở việc đem Quỳnh biến thành một diễn viên có thể diễn xuất ở màn ảnh rộng, mở đường cho con đường của Quỳnh sau này.
Kha rất mừng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook