Không Gian Truyền Thừa
-
Chương 32: Chúng ta có một đứa con trai ngoan
Trước mắt là biển cả mênh mông, sau lưng là cánh rừng rậm rạp. Uyển Lâm hôn mê, Quả Bóng Nhỏ vẫn còn treo trước ngực mẹ, chết lặng.
Mặt biển xao động mãnh liệt, một con cua to gấp 5 lần bình thường trồi lên mặt nước. Không cần nghĩ cũng biết, chắc hẳn con cua này đã trở thành “hải sản” biến dị. Thiên Kỳ không nghĩ nhiều, cưỡng chế mang mọi người vào không gian của mình.
Không gian trải qua cải tạo không những có thực vật, động vật, còn có thể cưỡng chế mang người sống trong bán kính 10m, theo ý muốn của Thiên Kỳ vào không gian, tất nhiên, nếu người bị mang vào có ý muốn thoát ra thì Thiên Kỳ cũng không ngăn cản được. Cả nhóm còn chưa kịp hồi phục sau trận ác chiến với con Zombie kia, không cách nào đánh thắng con cua biển biến dị, trốn đi lúc này mới là lựa chọn hợp lý.
Hoài Nam đang ôm Uyển Lâm vào lòng, dùng tay đè lên vết thương phía sau lưng, nơi đó máu đen không ngừng tuôn ra, Uyển Lâm hoàn toàn mất đi ý thức.
Trừ Quả Bóng Nhỏ, ai nấy đều mang theo thương tích ít nhiều, Uyển Lâm là trường hợp nặng nhất. Richard muốn mang loại nước đặc biệt trong không gian ra, rửa vết thương cho mọi người, đáng tiếc đang ở trong không gian của Thiên Kỳ, không thể mở ra không gian khác. Cứ kéo dài thế này, Uyển Lâm khó mà qua khỏi.
Những người còn lại ai mà không nóng lòng. Nhưng bây giờ đi ra chỉ có thể chịu chết, Hoài Nam ôm Uyển Lâm trong ngực, Quả Bóng Nhỏ nắm chặt tay mẹ, những người khác lặng im không nói. Không khí đè nén cực điểm.
Thiên Kỳ dằn xuống sự đau xót, trấn an mọi người: “Trước hết...chúng ta tạm ở lại đây dưỡng sức, đợi mọi người ổn hơn một chút, chúng ta sẽ xông ra ngoài.” Tuy cố gắng bình tĩnh nhưng nếu nghe kỹ sẽ phát hiện, giọng nói của Thiên Kỳ có chút run rẩy.
Quả Bóng Nhỏ rất thông minh, chạy đi hái xương rồng để mọi người giải khát, còn bắt được một số bò cạp, ai nấy cắn răng ăn sống. Muốn khôi phục thể lực nhanh chóng trong điều kiện sa mạc khô nóng này, cách duy nhất là bổ sung thức ăn, nước uống, may thay những thứ trong sa mạc này đều lấy từ không gian thần bí, vốn chứa linh khí, ăn chúng sẽ nhanh khôi phục hơn một chút. Hơn nữa, con cua biến dị ngoài kia vừa nhìn đã biết không tầm thường, khả năng nó có dị năng rất cao. Đối với động, thực vật biến dị, chúng sẽ mạnh hơn Zombie cùng cấp, thậm chí cả một số dị năng giả bình thường.
Hoài Nam cởi áo ngoài, trải xuống cát rồi đỡ Uyển Lâm nằm xuống. 30 phút sau, mọi người quyết tâm xông ra, con cua biến dị vẫn quanh quẩn ở đó, thấy nhóm người xuất hiện lập tức phóng dị năng hệ hỏa ra, mọi người cũng dùng dị năng ứng chiến. Hiển nhiên, dị năng của họ không gây thương tổn quá lớn cho con cua này, chứng tỏ đôi bên không cùng cấp bậc, con cua này ít nhất cấp 4. Họ không chạy được bao xa, chưa kịp ra khỏi khu vực thủy triều dâng lên đã kiệt sức, Thiên Kỳ lần nữa mang mọi người vào không gian của mình.
“Ba...” Thiên Kỳ nghe tiếng “ba”, giật mình nhìn về phía Quả Bóng Nhỏ. Đây là lần đầu tiên con trai gọi anh là ba, lại là trong hoàn cảnh...thế này.
Quả Bóng Nhỏ chậm rãi nói: “Lát nữa con sẽ giữ chân con cua đó, ba hãy chạy thật nhanh, cách càng xa càng tốt, sau đó mọi người hãy ra ngoài, nhanh chóng xử lý vết thương cho mẹ. Con sẽ cố gắng chạy đến, tụ họp với mọi người.”
“Không được.” Hoài Nam và Thiên Kỳ đồng thanh kêu lên.
“Trong tất cả những người ở đây, chỉ có con là người duy nhất sử dụng được dị năng. Mà vết thương của mẹ...không thể chờ được đến lúc mọi người đều khôi phục, đây là cách duy nhất.” Quả Bóng Nhỏ nhìn thẳng vào mắt Thiên Kỳ, tràn đầy kiên định.
Sau đó, cậu bé nhìn về phía Như Ý, mỉm cười: “Dì, dì có thể cho con một quả linh quả được không ạ? Nếu gặp trường hợp khẩn cấp, con sẽ sử dụng.”
Như Ý không tự chủ được gật đầu, đôi mắt đỏ hoe, nước mắt lộp bộp rơi xuống.
Thiên Kỳ tiến lên ôm chặt đứa con trai của mình. Con trai anh nói đúng, đây là cách duy nhất. Quả Bóng Nhỏ dùng bàn tay nhỏ bé vỗ lưng Thiên Kỳ, an ủi: “Ba...ba yên tâm đi, hình dáng con nhỏ như vậy, chắc chắn sẽ trốn kịp. Quan trọng là ba đó, phải đưa mẹ đến nơi an toàn nhanh nhất.”
Tình trạng của Uyển Lâm đang xấu đi, cô đã bắt đầu phát sốt. Đáng lý ra bị Zombie gây thương tích sẽ không chuyển biến xấu nhanh như vậy, nhưng vì Uyển Lâm bị thương quá nặng, cộng thêm muốn thăng cấp, nên mới gặp phải tình trạng này.
Giây phút này mọi người chỉ có thể tin, tin vào khả năng của Quả Bóng Nhỏ, ít nhất cậu có tam hệ dị năng, tuy chỉ có dị năng hệ tinh thần là cấp 3, dị năng hệ lôi và hỏa biến dị đều chưa tăng cấp. Nếu không phải trước khi rời khỏi không gian của các lão tổ tiên phải chiến đấu với con Zombie cấp cao kia thì có lẽ mọi người vẫn có khả năng giải quyết con cua biến dị bên ngoài, đáng tiếc...Tuy rời khỏi không gian đó mỗi người đều tăng ít nhất một cấp, ngoại lệ là Uyển Lâm hiện giờ đang muốn tăng thêm một cấp nữa, nhưng vết thương do Zombie gây ra vẫn còn đó, cần thời gian hồi phục.
Quả Bóng Nhỏ và Thiên Kỳ, Như Ý cùng xuất hiện, con cua biến dị nhanh chóng chạy tới, Quả Bóng Nhỏ nhanh tay nhận lấy linh quả của Như Ý, để Như Ý quay lại không gian của Thiên Kỳ.
Quả Bóng Nhỏ phóng dị năng vào con cua biến dị, đánh lạc hướng để nó đuổi theo mình, Thiên Kỳ nhân cơ hội này chạy về phía cánh rừng, tìm nơi an toàn. Thiên Kỳ nói khi chạy vào rừng sẽ đánh dấu để Quả Bóng Nhỏ lần theo. Trước khi chui vào cánh rừng, Thiên Kỳ quay đầu lại nhìn cậu nhóc, đúng lúc Quả Bóng Nhỏ bỏ linh quả vào miệng khiến Thiên Kỳ lo sợ hãi hùng.
“Con trai, con nhất định phải cố gắng...” Thiên Kỳ lẩm bẩm, không thể do dự thêm được nữa nên đành phải rời đi.
Quả Bóng Nhỏ đây là đang đặt cược, linh quả có thể giúp dị năng giả thăng lên một cấp. Dị năng giả trước khi thăng cấp chính là lúc dị năng mạnh mẽ nhất, đồng thời thể lực sẽ yếu đi. Vì thế khi thăng cấp, dị năng giả mới cần thời gian thật dài để dung hòa thể lực và dị năng, để cả 2 thứ cùng tăng lên. Mẹ cậu chính là một ví dụ điển hình, nhờ mẹ bùng phát dị năng vào phút cuối, cả nhóm mới chiến thắng con Zombie kia, thành công ra ngoài, nhưng mẹ cũng rất nhanh suy yếu, khiến vết thương trở nặng nhanh hơn.
Quả Bóng Nhỏ muốn dùng cách này để bùng phát dị năng, với điều kiện phải đánh bại con cua biến dị trong thời gian ngắn nhất, nếu không cậu ngay cả sức để chạy đi cũng không có. Thăng cấp cưỡng chế như thế rất có khả năng sẽ phát sinh nhiều vấn đề, chẳng hạn như thăng cấp không thành công, tuột cấp, tương lai khó tăng cấp tiếp, v.v...
Hơn nữa, linh quả này chưa ai sử dụng qua, cậu là người đầu tiên thử nghiệm, có lẽ, thứ mà họ đạt được khi vượt qua các cửa ải đều là thứ tốt, sẽ giúp cậu tăng xác suất thăng cấp thành công. Đây chính là kế hoạch mà cậu tự nghĩ ra, bởi vì cậu không muốn mẹ Uyển Lâm gặp nguy hiểm, cậu nhất định phải bảo vệ mẹ.
Mặt biển xao động mãnh liệt, một con cua to gấp 5 lần bình thường trồi lên mặt nước. Không cần nghĩ cũng biết, chắc hẳn con cua này đã trở thành “hải sản” biến dị. Thiên Kỳ không nghĩ nhiều, cưỡng chế mang mọi người vào không gian của mình.
Không gian trải qua cải tạo không những có thực vật, động vật, còn có thể cưỡng chế mang người sống trong bán kính 10m, theo ý muốn của Thiên Kỳ vào không gian, tất nhiên, nếu người bị mang vào có ý muốn thoát ra thì Thiên Kỳ cũng không ngăn cản được. Cả nhóm còn chưa kịp hồi phục sau trận ác chiến với con Zombie kia, không cách nào đánh thắng con cua biển biến dị, trốn đi lúc này mới là lựa chọn hợp lý.
Hoài Nam đang ôm Uyển Lâm vào lòng, dùng tay đè lên vết thương phía sau lưng, nơi đó máu đen không ngừng tuôn ra, Uyển Lâm hoàn toàn mất đi ý thức.
Trừ Quả Bóng Nhỏ, ai nấy đều mang theo thương tích ít nhiều, Uyển Lâm là trường hợp nặng nhất. Richard muốn mang loại nước đặc biệt trong không gian ra, rửa vết thương cho mọi người, đáng tiếc đang ở trong không gian của Thiên Kỳ, không thể mở ra không gian khác. Cứ kéo dài thế này, Uyển Lâm khó mà qua khỏi.
Những người còn lại ai mà không nóng lòng. Nhưng bây giờ đi ra chỉ có thể chịu chết, Hoài Nam ôm Uyển Lâm trong ngực, Quả Bóng Nhỏ nắm chặt tay mẹ, những người khác lặng im không nói. Không khí đè nén cực điểm.
Thiên Kỳ dằn xuống sự đau xót, trấn an mọi người: “Trước hết...chúng ta tạm ở lại đây dưỡng sức, đợi mọi người ổn hơn một chút, chúng ta sẽ xông ra ngoài.” Tuy cố gắng bình tĩnh nhưng nếu nghe kỹ sẽ phát hiện, giọng nói của Thiên Kỳ có chút run rẩy.
Quả Bóng Nhỏ rất thông minh, chạy đi hái xương rồng để mọi người giải khát, còn bắt được một số bò cạp, ai nấy cắn răng ăn sống. Muốn khôi phục thể lực nhanh chóng trong điều kiện sa mạc khô nóng này, cách duy nhất là bổ sung thức ăn, nước uống, may thay những thứ trong sa mạc này đều lấy từ không gian thần bí, vốn chứa linh khí, ăn chúng sẽ nhanh khôi phục hơn một chút. Hơn nữa, con cua biến dị ngoài kia vừa nhìn đã biết không tầm thường, khả năng nó có dị năng rất cao. Đối với động, thực vật biến dị, chúng sẽ mạnh hơn Zombie cùng cấp, thậm chí cả một số dị năng giả bình thường.
Hoài Nam cởi áo ngoài, trải xuống cát rồi đỡ Uyển Lâm nằm xuống. 30 phút sau, mọi người quyết tâm xông ra, con cua biến dị vẫn quanh quẩn ở đó, thấy nhóm người xuất hiện lập tức phóng dị năng hệ hỏa ra, mọi người cũng dùng dị năng ứng chiến. Hiển nhiên, dị năng của họ không gây thương tổn quá lớn cho con cua này, chứng tỏ đôi bên không cùng cấp bậc, con cua này ít nhất cấp 4. Họ không chạy được bao xa, chưa kịp ra khỏi khu vực thủy triều dâng lên đã kiệt sức, Thiên Kỳ lần nữa mang mọi người vào không gian của mình.
“Ba...” Thiên Kỳ nghe tiếng “ba”, giật mình nhìn về phía Quả Bóng Nhỏ. Đây là lần đầu tiên con trai gọi anh là ba, lại là trong hoàn cảnh...thế này.
Quả Bóng Nhỏ chậm rãi nói: “Lát nữa con sẽ giữ chân con cua đó, ba hãy chạy thật nhanh, cách càng xa càng tốt, sau đó mọi người hãy ra ngoài, nhanh chóng xử lý vết thương cho mẹ. Con sẽ cố gắng chạy đến, tụ họp với mọi người.”
“Không được.” Hoài Nam và Thiên Kỳ đồng thanh kêu lên.
“Trong tất cả những người ở đây, chỉ có con là người duy nhất sử dụng được dị năng. Mà vết thương của mẹ...không thể chờ được đến lúc mọi người đều khôi phục, đây là cách duy nhất.” Quả Bóng Nhỏ nhìn thẳng vào mắt Thiên Kỳ, tràn đầy kiên định.
Sau đó, cậu bé nhìn về phía Như Ý, mỉm cười: “Dì, dì có thể cho con một quả linh quả được không ạ? Nếu gặp trường hợp khẩn cấp, con sẽ sử dụng.”
Như Ý không tự chủ được gật đầu, đôi mắt đỏ hoe, nước mắt lộp bộp rơi xuống.
Thiên Kỳ tiến lên ôm chặt đứa con trai của mình. Con trai anh nói đúng, đây là cách duy nhất. Quả Bóng Nhỏ dùng bàn tay nhỏ bé vỗ lưng Thiên Kỳ, an ủi: “Ba...ba yên tâm đi, hình dáng con nhỏ như vậy, chắc chắn sẽ trốn kịp. Quan trọng là ba đó, phải đưa mẹ đến nơi an toàn nhanh nhất.”
Tình trạng của Uyển Lâm đang xấu đi, cô đã bắt đầu phát sốt. Đáng lý ra bị Zombie gây thương tích sẽ không chuyển biến xấu nhanh như vậy, nhưng vì Uyển Lâm bị thương quá nặng, cộng thêm muốn thăng cấp, nên mới gặp phải tình trạng này.
Giây phút này mọi người chỉ có thể tin, tin vào khả năng của Quả Bóng Nhỏ, ít nhất cậu có tam hệ dị năng, tuy chỉ có dị năng hệ tinh thần là cấp 3, dị năng hệ lôi và hỏa biến dị đều chưa tăng cấp. Nếu không phải trước khi rời khỏi không gian của các lão tổ tiên phải chiến đấu với con Zombie cấp cao kia thì có lẽ mọi người vẫn có khả năng giải quyết con cua biến dị bên ngoài, đáng tiếc...Tuy rời khỏi không gian đó mỗi người đều tăng ít nhất một cấp, ngoại lệ là Uyển Lâm hiện giờ đang muốn tăng thêm một cấp nữa, nhưng vết thương do Zombie gây ra vẫn còn đó, cần thời gian hồi phục.
Quả Bóng Nhỏ và Thiên Kỳ, Như Ý cùng xuất hiện, con cua biến dị nhanh chóng chạy tới, Quả Bóng Nhỏ nhanh tay nhận lấy linh quả của Như Ý, để Như Ý quay lại không gian của Thiên Kỳ.
Quả Bóng Nhỏ phóng dị năng vào con cua biến dị, đánh lạc hướng để nó đuổi theo mình, Thiên Kỳ nhân cơ hội này chạy về phía cánh rừng, tìm nơi an toàn. Thiên Kỳ nói khi chạy vào rừng sẽ đánh dấu để Quả Bóng Nhỏ lần theo. Trước khi chui vào cánh rừng, Thiên Kỳ quay đầu lại nhìn cậu nhóc, đúng lúc Quả Bóng Nhỏ bỏ linh quả vào miệng khiến Thiên Kỳ lo sợ hãi hùng.
“Con trai, con nhất định phải cố gắng...” Thiên Kỳ lẩm bẩm, không thể do dự thêm được nữa nên đành phải rời đi.
Quả Bóng Nhỏ đây là đang đặt cược, linh quả có thể giúp dị năng giả thăng lên một cấp. Dị năng giả trước khi thăng cấp chính là lúc dị năng mạnh mẽ nhất, đồng thời thể lực sẽ yếu đi. Vì thế khi thăng cấp, dị năng giả mới cần thời gian thật dài để dung hòa thể lực và dị năng, để cả 2 thứ cùng tăng lên. Mẹ cậu chính là một ví dụ điển hình, nhờ mẹ bùng phát dị năng vào phút cuối, cả nhóm mới chiến thắng con Zombie kia, thành công ra ngoài, nhưng mẹ cũng rất nhanh suy yếu, khiến vết thương trở nặng nhanh hơn.
Quả Bóng Nhỏ muốn dùng cách này để bùng phát dị năng, với điều kiện phải đánh bại con cua biến dị trong thời gian ngắn nhất, nếu không cậu ngay cả sức để chạy đi cũng không có. Thăng cấp cưỡng chế như thế rất có khả năng sẽ phát sinh nhiều vấn đề, chẳng hạn như thăng cấp không thành công, tuột cấp, tương lai khó tăng cấp tiếp, v.v...
Hơn nữa, linh quả này chưa ai sử dụng qua, cậu là người đầu tiên thử nghiệm, có lẽ, thứ mà họ đạt được khi vượt qua các cửa ải đều là thứ tốt, sẽ giúp cậu tăng xác suất thăng cấp thành công. Đây chính là kế hoạch mà cậu tự nghĩ ra, bởi vì cậu không muốn mẹ Uyển Lâm gặp nguy hiểm, cậu nhất định phải bảo vệ mẹ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook