Không Có Kiếp Sau
-
Chương 168: Vì ollie
Kế hoạch khai phá cổng trời ngốn của cải kinh khủng khiếp! Chi phí khai phá bình quân mỗi ngày lên tới năm tỷ farad tệ. Dưới tình huống quá nửa năm vẫn không có phát hiện gì, bắt đầu ngầm vang lên vài âm thanh phản đối, đặc biệt là Bộ Tài chính đế quốc, nghe đâu bộ trưởng Lohan đã ba lần tìm đến đại nhân Nashki kháng nghị việc này.
Nhưng Nashki luôn luôn đối nghịch với Quân đội lại ôm thái độ kiên quyết lạ thường, hắn chẳng những bác bỏ kháng nghị của Bộ Tài chính, mà còn rót thêm tiền và nhân viên để duy trì sự kiện.
Cụ thể giữa nhóm đại nhân sóng to gió lớn như nào, Mục Căn hoàn toàn chẳng hay biết, cậu chỉ chuyên chú chấp hành nhiệm vụ của mình ngày qua ngày. Theo kỹ thuật mỗi lúc một thuần thục, số “rác rưởi” cậu dọn dẹp hàng ngày cũng nhiều lên. Trong quá trình làm việc, Mục Căn còn phát hiện ba kim loại mới! Là binh lính phát hiện nhiều nguyên tố mới nhất trong đội thanh lý, những phát hiện này đã được quy thành quân công để thủ trưởng cậu báo lên, sau khi phê chuẩn, Mục Căn có cơ hội trở thành một binh nhì.
Nhưng khi câu trả lời chính thức gửi xuống, Mục Căn lại trực tiếp thăng lên làm binh nhất!
Hóa ra một kim loại do Mục Căn tìm thấy khơi gợi chú ý của đoàn chuyên gia căn cứ, trải qua phân tích, một chuyên gia thâm niên phát hiện kim loại trong thiên thạch bị sửa đổi kết cấu! Chính vì phát hiện này, họ rốt cuộc xác định vị trí cổng trời từng xuất hiện!
Nghe nói chuyên gia khám phá ra kết cấu cũng là nhân viên Quân đội, quân hàm từ chuẩn tướng lên thẳng thiếu tướng nhờ phát hiện ấy, động tĩnh giật gân hơn Mục Căn nhiều!
Cùng ngày tin tức xác nhận, toàn căn cứ Tân Eustace Tasha đặc biệt nấu một nồi thịt đa tháp long kho tàu để ăn mừng, nhóm quan binh phải nuốt dịch dinh dưỡng mấy tháng nay sung sướng tưởng chết, Mục Căn lại ăn chẳng thấy ngon.
Thịt kho tàu nha… Đây là món Ollie mê nhất, giờ chỗ Ollie có gì ăn không?
Nghĩ một hồi tâm trạng lại suy sụp, Mục Căn hiếm có lúc chừa cơm thừa. Thấy cậu không ăn, Sigma toan bỏ hộp cơm của Mục Căn vô không gian trữ vật của mình, để dành tối nay Mục Căn ăn (Sigma đúng là giỏi tính toán cuộc sống nha).
Đúng lúc này, người ngồi đối diện Mục Căn bỗng nói chuyện với cậu:
“Thịt kho tàu ngon thế cơ mà, con không ăn thì cho ta nhé?”
Âm thanh quen thuộc vô vàn… Mục Căn ngẩng phắt lên, thấy rõ đối diện là ai thì há hốc miệng: “Ông Boone?”
Ông cụ tóc trắng xóa trước mặt chẳng phải lão hàng xóm tại phố mua bán Aidori – chủ tiệm sửa xe Boone – đây sao?
Thấy rõ quân phục phẳng phiu trên người ông Boone, Mục Căn lại ngẩn người, tầm mắt dừng một thoáng tại quân hàm trên vai đối phương, Mục Căn hỏi không mấy chắc chắn: “Ờm… ông Boone là trung tướng ạ?”
“Nhóc ngố ạ, đây là quân hàm thiếu tướng mà! Thiếu một ngôi sao đây này.” Tuy mặc quân phục thiếu tướng, nhưng giọng điệu ông Boone vẫn giống y đúc lúc mặc đồng phục dính đầy dầu mỡ của tiệm sửa xe.
“Sao ông ở đây thế ạ?” Mấy tháng không gặp lão hàng xóm phố mua bán, Mục Căn cao hứng lắm.
“Aiz, thì hiện tại Quân đội muốn gia tăng nhân thủ khai phá cổng trời mà? Lão già này cũng bị họ tìm đến, chậc… ta đây không phải còn chưa tới tuổi về hưu sao?” Ông Boone than thở. Mục Căn không biết nên tiếp lời thế nào, đành cười cười.
Cười một lát, Mục Căn nhịn không được phải hỏi tình hình nhà mình: “Ba ba với các bác nhà con khỏe không ạ? Mấy tháng qua con chẳng cách nào liên lạc về nhà hết! Mọi tín hiệu Sigma gửi đi đều bị chặn.”
Quân đội cực kỳ coi trọng sự kiện khai phá cổng trời, nhằm đề phòng lộ bí mật, bất cứ tín hiệu nào cũng không thể truyền ra khỏi căn cứ, chỉ có thể thông qua kênh quân dụng chính thức. Mục Căn làm lính bao lâu, thì chừng đó thời gian cậu không liên lạc với gia đình.
“Ba ba con khỏe lắm, lúc ta đi cậu ấy còn đặc biệt nhờ ta nhắn một tiếng với con, còn mấy người khác ấy hả… Con trực tiếp hỏi họ đi.” Ông Boone khẽ chớp mắt, cười giảo hoạt.
Mục Căn giật mình, sau đó, cậu liền thấy một người máy vững vàng bê một cái đĩa tới đây: Lớp vỏ màu bạc quen thuộc… bên ngoài gia thêm một tầng kim loại đa sắc thật dày, màn hình tối thân thương… phía trên phủ một máy bắt tín hiệu, tuy ngoại hình có chút thay đổi, nhưng người máy bê đĩa thịt kho tới đây chả phải bác cả thì ai?
“Mời dùng cơm.” Giọng nói lạnh tanh trước sau như một, lại đích xác là âm thanh Mục Căn đã nghe hai mươi năm có dư!
“Bác…” Mục Căn toan mở miệng, chợt nghĩ tới cái gì, lại ngậm chặt miệng.
Căn cứ Tân Eustace Tasha cấm người thân đến thăm.
“Alpha là người máy trợ lý của ta, đợt này đến đây chấp hành nhiệm vụ với ta.” Chú ý thấy hành động của Mục Căn, ông Boone cười tít mắt giới thiệu thân phận mới toe của Alpha.
“Chào, chào ngài!” Khẩn trương liếc thoáng qua bốn phía, phát giác đa số người chung quanh đều đang tranh thủ xơi thịt kho tàu, Mục Căn rốt cuộc vươn tay nắm tay Alpha.
Nếu có thể, cậu muốn ôm bác cả một cái, đáng tiếc xung quanh quá đông người, vì an toàn của bác cả nên cậu không dám.
“Nhịp tim 54, hơi cao so với bình thường, hiện ngài đang có chút kích động.” Ngay khoảnh khắc bàn tay ấm áp của nhân loại tiếp xúc với tay máy lạnh băng, trang bị quét hình của Alpha đã kiểm tra tình trạng cơ thể Mục Căn theo thói quen, xác nhận nhân loại nhà mình tuy hụt mất ba ký lô, song chức năng thân thể lại đề cao thấy rõ, hắn rất hài lòng.
“Dạ ~” Có thể gặp người nhà trong căn cứ, Mục Căn vui sướng vô cùng tận, không kích động mà được à?
Xem xét Mục Căn xong, Alpha bắt gặp Sigma treo trên lưng Mục Căn:
“Màn hình tối của cậu vừa nhìn thấy ta liền hiện ánh sáng vàng, cho hỏi, là gặp ta nên mất hứng sao?”
Chủ gia đình nhìn xuống Sigma từ trên cao.
“Sigma cao hứng lắm luôn.” Sigma ló ra màn hình tối từ sau lưng Mục Căn, để chứng minh mình vui lắm lắm, hắn lần lượt lóe lên đủ loại tín hiệu xanh lục lấp la lấp lánh trên màn hình tối.
Nghĩ một đằng, nói một nẻo ← Sigma lại get được kỹ năng mới cực pro rồi.
Alpha ngồi ngay ngắn đối diện Mục Căn, hắn vừa ngồi xuống tức thì, Mục Căn lại nghe thấy một âm thanh cực khẽ: “Gặp con ta vui lắm.” Giọng nói đầy lạnh lẽo, cũng là âm thanh thuộc về bác Beta, Mục Căn hoảng hốt nhìn “áo giáp” của bác Alpha, màu sắc này, chẳng lẽ…
Thấy ông Boone nhẹ nhàng gật đầu, tầm mắt Mục Căn lập tức lia xuống, chú ý thấy màu sắc kim loại bọc chân Alpha, cậu mừng rỡ nói: “Bác Pi cũng đến ạ.”
“Ngoại trừ tiểu A, ai cũng có mặt hết.” Ông Boone há to miệng xơi thịt kho tàu, ngọng ngịu bảo: “Nghe đâu họ chơi oẳn tù tì để quyết định ai ở lại coi tiệm.”
Mục Căn: … Tay ba ba đâu có linh hoạt, chỉ biết ra bao thì biết mần sao!
***
Vì vậy đến chiều đi làm, Mục Căn quả nhiên thấy được bác Epsilon đã biến thành cơ giáp, cùng với bác Eta ngụy trang thành công cụ trong tay cơ giáp…
Trừ tiểu A oẳn tù tì thua, cả gia đình đều đoàn tụ tại Tân Eustace Tasha.
Được tái ngộ gia đình ở căn cứ, đối với Mục Căn là một chuyện hạnh phúc vô ngần. Nhưng, trong kinh hỉ vẫn có chút kinh sợ: Thời điểm tập hợp hôm nay, Quân đội và Viện nghiên cứu cố ý đến tìm một mình Mục Căn, nhờ cậu dẫn đoàn chuyên gia mới tới địa điểm phát hiện khối thiên thạch kia.
Nhiệm vụ này rất bình thường, song đối tượng dẫn đường lại khiến Mục Căn trợn mắt há mỏ: Vị chuẩn tướng nhờ phát hiện kết cấu cổng trời mà thăng chức lên thiếu tướng không ngờ lại là ông Boone!
Ông Boole coi vậy mà là lãnh đạo của đoàn chuyên gia hiện tại!
“Ách… sĩ quan kỹ thuật cao cấp cũng có thể làm tướng quân nha…” Ông Boone cười sang sảng.
Nhờ thế, Mục Căn lại minh bạch tại sao ông Boone có thể dẫn theo nhiều người máy đến Tân Eustace Tasha như vậy.
Trước đây Mục Căn chỉ biết ông Boone rất rành sửa xe – xe của Ollie do một tay ông cải tạo; Sau này phát hiện ông sửa phi thuyền cũng cực giỏi, mỗi lần phi thuyền gặp vấn đề, chú Roronoa đều tìm ông; Hôm nay coi mòi điểm lợi hại chân chính của ông không nằm trên xe huyền phù và phi thuyền.
Sau khi đến căn cứ, ngày ấy ông Boone liền ghi chép toàn bộ số liệu kết cấu không gian của những thiên thạch phụ cận dưới sự hướng dẫn của Mục Căn. Bốn ngày sau, đoàn chuyên gia tuyên bố vị trí đào cổng trời!
Cái gọi là cổng trời chính là nếp gấp không gian, cổng trời thuở ban sơ đều gấp tự nhiên rồi sinh ra. Nhưng ngàn năm sau, các nhà khoa học lại có thể bắt chước kết cấu gấp của cổng trời, dùng sức người đào ra cổng trời bằng đủ loại phương pháp, chức năng giống cổng trời tự nhiên, song an toàn và ổn định hơn cổng trời tự nhiên nhiều.
Điểm đào xác nhận xong, ngay hôm ấy, nhân viên kỹ thuật liền thao tác công cụ chuyên môn, tiến hành thăm dò lần đầu tiên giữa không trung. Đám nhân viên vệ sinh Mục Căn không được phép đứng ngoài quan sát tiến trình đào bới – việc đào cổng trời cực độ nguy hiểm, sơ sẩy một phát là xuất hiện không gian bị bẻ cong ngay, nhưng cả quá trình được tiếp sóng trực tiếp tại căn cứ.
Quá trình đào cổng trời thật cứ như một trò ảo thuật, Mục Căn trơ mắt nhìn tia sáng nhỏ như mũi kim đâm về phía vị trí được chọn. Vị trí ấy thoạt nhìn chỉ là một phần rất bình thường của vũ trụ mà thôi, nhưng khi tia sáng chớp lóe bốn lần, Mục Căn thấy được một điểm đen trên màn hình.
Theo tia sáng ngày càng dày đặc, điểm đen dần dần mở rộng, cuối cùng biến thành một lỗ đen lớn cỡ đầu người.
Công tác của nhóm nhân viên vệ sinh Mục Căn bị buộc ngừng suốt một tuần, trong một tuần này, tất cả mọi người bị cấm tới gần khu vực xung quanh lỗ đen, không ai biết ở đó phát sinh chuyện gì, trừ Mục Căn. Mấy người bác cả tới đây, nền tảng hệ thống của họ lại liên kết với Sigma, từ Sigma, Mục Căn biết tất tật thí nghiệm mà Viện nghiên cứu đang tiến hành gần lỗ đen.
Các chuyên gia thử đưa một đĩa bánh táo vào lỗ đen, 30 giây sau lấy ra, bánh táo đã biến mất, đĩa kim loại đã rỉ sét hoàn toàn; Họ cũng từng thử đưa cơ thể động vật sống vào lỗ đen, nhưng khi lấy ra, động vật nọ lại biến về bộ dạng thú con.
Thời gian trong lỗ đen hết sức phức tạp, đoàn chuyên gia buộc phải tính toán lại phương pháp tổ hợp các tiết điểm.
Lúc nhóm nhân viên vệ sinh Mục Căn bị kéo đến làm việc lần nữa, đã là nửa tháng sau.
Lỗ đen vốn lớn bằng đầu người được đào thành kích thước đủ cho nhân loại tiến vào, đen kịt, nhìn không thấy đáy.
“Bắt đầu từ hôm nay, nhiệm vụ của mọi người có thay đổi.”
“Không cần thanh lý thiên thạch tự do xung quanh nữa, các binh lính, nhiệm vụ của mọi người là đào bới cổng trời hoàn toàn mới này!”
“Trong lịch sử, mỗi cổng trời được khai quật và thành lập đều mang về quốc thổ mới, vô số của cải và phồn vinh cho đế quốc! Mỗi người góp công vào quá trình kiến thiết cổng trời đều là nhân chứng của quá trình này, cổng trời trước mắt chính là cổng trời đầu tiên đế quốc phát hiện sau ngàn năm, binh lính đầu tiên phá vỡ cánh cổng không gian sẽ đạt được vinh dự dùng tên mình đặt tên cho cổng trời!”
Trưởng quan tuyên bố thay đổi nhiệm vụ rõ ràng rất giỏi khích lệ nhân tâm, sau khi được hắn thổi phồng, công tác nguy hiểm rành rành lại biến thành một việc vô cùng quang vinh.
“Vì đế quốc! Vì vinh quang!” Vô số binh lính trẻ tuổi được lời hắn cổ động, nhất thời, trên bục cơ giáp chung vang vọng tiếng rống phấn khích của quân sĩ.
“Vì Ollie.” Giữa khung cảnh ồn ào, Mục Căn cũng thốt ra lời thề của mình.
—–
Nhầm nhọt tí chỗ này, hai chương trước em Cỏ mới là liệt binh thôi nha ;))
Nhưng Nashki luôn luôn đối nghịch với Quân đội lại ôm thái độ kiên quyết lạ thường, hắn chẳng những bác bỏ kháng nghị của Bộ Tài chính, mà còn rót thêm tiền và nhân viên để duy trì sự kiện.
Cụ thể giữa nhóm đại nhân sóng to gió lớn như nào, Mục Căn hoàn toàn chẳng hay biết, cậu chỉ chuyên chú chấp hành nhiệm vụ của mình ngày qua ngày. Theo kỹ thuật mỗi lúc một thuần thục, số “rác rưởi” cậu dọn dẹp hàng ngày cũng nhiều lên. Trong quá trình làm việc, Mục Căn còn phát hiện ba kim loại mới! Là binh lính phát hiện nhiều nguyên tố mới nhất trong đội thanh lý, những phát hiện này đã được quy thành quân công để thủ trưởng cậu báo lên, sau khi phê chuẩn, Mục Căn có cơ hội trở thành một binh nhì.
Nhưng khi câu trả lời chính thức gửi xuống, Mục Căn lại trực tiếp thăng lên làm binh nhất!
Hóa ra một kim loại do Mục Căn tìm thấy khơi gợi chú ý của đoàn chuyên gia căn cứ, trải qua phân tích, một chuyên gia thâm niên phát hiện kim loại trong thiên thạch bị sửa đổi kết cấu! Chính vì phát hiện này, họ rốt cuộc xác định vị trí cổng trời từng xuất hiện!
Nghe nói chuyên gia khám phá ra kết cấu cũng là nhân viên Quân đội, quân hàm từ chuẩn tướng lên thẳng thiếu tướng nhờ phát hiện ấy, động tĩnh giật gân hơn Mục Căn nhiều!
Cùng ngày tin tức xác nhận, toàn căn cứ Tân Eustace Tasha đặc biệt nấu một nồi thịt đa tháp long kho tàu để ăn mừng, nhóm quan binh phải nuốt dịch dinh dưỡng mấy tháng nay sung sướng tưởng chết, Mục Căn lại ăn chẳng thấy ngon.
Thịt kho tàu nha… Đây là món Ollie mê nhất, giờ chỗ Ollie có gì ăn không?
Nghĩ một hồi tâm trạng lại suy sụp, Mục Căn hiếm có lúc chừa cơm thừa. Thấy cậu không ăn, Sigma toan bỏ hộp cơm của Mục Căn vô không gian trữ vật của mình, để dành tối nay Mục Căn ăn (Sigma đúng là giỏi tính toán cuộc sống nha).
Đúng lúc này, người ngồi đối diện Mục Căn bỗng nói chuyện với cậu:
“Thịt kho tàu ngon thế cơ mà, con không ăn thì cho ta nhé?”
Âm thanh quen thuộc vô vàn… Mục Căn ngẩng phắt lên, thấy rõ đối diện là ai thì há hốc miệng: “Ông Boone?”
Ông cụ tóc trắng xóa trước mặt chẳng phải lão hàng xóm tại phố mua bán Aidori – chủ tiệm sửa xe Boone – đây sao?
Thấy rõ quân phục phẳng phiu trên người ông Boone, Mục Căn lại ngẩn người, tầm mắt dừng một thoáng tại quân hàm trên vai đối phương, Mục Căn hỏi không mấy chắc chắn: “Ờm… ông Boone là trung tướng ạ?”
“Nhóc ngố ạ, đây là quân hàm thiếu tướng mà! Thiếu một ngôi sao đây này.” Tuy mặc quân phục thiếu tướng, nhưng giọng điệu ông Boone vẫn giống y đúc lúc mặc đồng phục dính đầy dầu mỡ của tiệm sửa xe.
“Sao ông ở đây thế ạ?” Mấy tháng không gặp lão hàng xóm phố mua bán, Mục Căn cao hứng lắm.
“Aiz, thì hiện tại Quân đội muốn gia tăng nhân thủ khai phá cổng trời mà? Lão già này cũng bị họ tìm đến, chậc… ta đây không phải còn chưa tới tuổi về hưu sao?” Ông Boone than thở. Mục Căn không biết nên tiếp lời thế nào, đành cười cười.
Cười một lát, Mục Căn nhịn không được phải hỏi tình hình nhà mình: “Ba ba với các bác nhà con khỏe không ạ? Mấy tháng qua con chẳng cách nào liên lạc về nhà hết! Mọi tín hiệu Sigma gửi đi đều bị chặn.”
Quân đội cực kỳ coi trọng sự kiện khai phá cổng trời, nhằm đề phòng lộ bí mật, bất cứ tín hiệu nào cũng không thể truyền ra khỏi căn cứ, chỉ có thể thông qua kênh quân dụng chính thức. Mục Căn làm lính bao lâu, thì chừng đó thời gian cậu không liên lạc với gia đình.
“Ba ba con khỏe lắm, lúc ta đi cậu ấy còn đặc biệt nhờ ta nhắn một tiếng với con, còn mấy người khác ấy hả… Con trực tiếp hỏi họ đi.” Ông Boone khẽ chớp mắt, cười giảo hoạt.
Mục Căn giật mình, sau đó, cậu liền thấy một người máy vững vàng bê một cái đĩa tới đây: Lớp vỏ màu bạc quen thuộc… bên ngoài gia thêm một tầng kim loại đa sắc thật dày, màn hình tối thân thương… phía trên phủ một máy bắt tín hiệu, tuy ngoại hình có chút thay đổi, nhưng người máy bê đĩa thịt kho tới đây chả phải bác cả thì ai?
“Mời dùng cơm.” Giọng nói lạnh tanh trước sau như một, lại đích xác là âm thanh Mục Căn đã nghe hai mươi năm có dư!
“Bác…” Mục Căn toan mở miệng, chợt nghĩ tới cái gì, lại ngậm chặt miệng.
Căn cứ Tân Eustace Tasha cấm người thân đến thăm.
“Alpha là người máy trợ lý của ta, đợt này đến đây chấp hành nhiệm vụ với ta.” Chú ý thấy hành động của Mục Căn, ông Boone cười tít mắt giới thiệu thân phận mới toe của Alpha.
“Chào, chào ngài!” Khẩn trương liếc thoáng qua bốn phía, phát giác đa số người chung quanh đều đang tranh thủ xơi thịt kho tàu, Mục Căn rốt cuộc vươn tay nắm tay Alpha.
Nếu có thể, cậu muốn ôm bác cả một cái, đáng tiếc xung quanh quá đông người, vì an toàn của bác cả nên cậu không dám.
“Nhịp tim 54, hơi cao so với bình thường, hiện ngài đang có chút kích động.” Ngay khoảnh khắc bàn tay ấm áp của nhân loại tiếp xúc với tay máy lạnh băng, trang bị quét hình của Alpha đã kiểm tra tình trạng cơ thể Mục Căn theo thói quen, xác nhận nhân loại nhà mình tuy hụt mất ba ký lô, song chức năng thân thể lại đề cao thấy rõ, hắn rất hài lòng.
“Dạ ~” Có thể gặp người nhà trong căn cứ, Mục Căn vui sướng vô cùng tận, không kích động mà được à?
Xem xét Mục Căn xong, Alpha bắt gặp Sigma treo trên lưng Mục Căn:
“Màn hình tối của cậu vừa nhìn thấy ta liền hiện ánh sáng vàng, cho hỏi, là gặp ta nên mất hứng sao?”
Chủ gia đình nhìn xuống Sigma từ trên cao.
“Sigma cao hứng lắm luôn.” Sigma ló ra màn hình tối từ sau lưng Mục Căn, để chứng minh mình vui lắm lắm, hắn lần lượt lóe lên đủ loại tín hiệu xanh lục lấp la lấp lánh trên màn hình tối.
Nghĩ một đằng, nói một nẻo ← Sigma lại get được kỹ năng mới cực pro rồi.
Alpha ngồi ngay ngắn đối diện Mục Căn, hắn vừa ngồi xuống tức thì, Mục Căn lại nghe thấy một âm thanh cực khẽ: “Gặp con ta vui lắm.” Giọng nói đầy lạnh lẽo, cũng là âm thanh thuộc về bác Beta, Mục Căn hoảng hốt nhìn “áo giáp” của bác Alpha, màu sắc này, chẳng lẽ…
Thấy ông Boone nhẹ nhàng gật đầu, tầm mắt Mục Căn lập tức lia xuống, chú ý thấy màu sắc kim loại bọc chân Alpha, cậu mừng rỡ nói: “Bác Pi cũng đến ạ.”
“Ngoại trừ tiểu A, ai cũng có mặt hết.” Ông Boone há to miệng xơi thịt kho tàu, ngọng ngịu bảo: “Nghe đâu họ chơi oẳn tù tì để quyết định ai ở lại coi tiệm.”
Mục Căn: … Tay ba ba đâu có linh hoạt, chỉ biết ra bao thì biết mần sao!
***
Vì vậy đến chiều đi làm, Mục Căn quả nhiên thấy được bác Epsilon đã biến thành cơ giáp, cùng với bác Eta ngụy trang thành công cụ trong tay cơ giáp…
Trừ tiểu A oẳn tù tì thua, cả gia đình đều đoàn tụ tại Tân Eustace Tasha.
Được tái ngộ gia đình ở căn cứ, đối với Mục Căn là một chuyện hạnh phúc vô ngần. Nhưng, trong kinh hỉ vẫn có chút kinh sợ: Thời điểm tập hợp hôm nay, Quân đội và Viện nghiên cứu cố ý đến tìm một mình Mục Căn, nhờ cậu dẫn đoàn chuyên gia mới tới địa điểm phát hiện khối thiên thạch kia.
Nhiệm vụ này rất bình thường, song đối tượng dẫn đường lại khiến Mục Căn trợn mắt há mỏ: Vị chuẩn tướng nhờ phát hiện kết cấu cổng trời mà thăng chức lên thiếu tướng không ngờ lại là ông Boone!
Ông Boole coi vậy mà là lãnh đạo của đoàn chuyên gia hiện tại!
“Ách… sĩ quan kỹ thuật cao cấp cũng có thể làm tướng quân nha…” Ông Boone cười sang sảng.
Nhờ thế, Mục Căn lại minh bạch tại sao ông Boone có thể dẫn theo nhiều người máy đến Tân Eustace Tasha như vậy.
Trước đây Mục Căn chỉ biết ông Boone rất rành sửa xe – xe của Ollie do một tay ông cải tạo; Sau này phát hiện ông sửa phi thuyền cũng cực giỏi, mỗi lần phi thuyền gặp vấn đề, chú Roronoa đều tìm ông; Hôm nay coi mòi điểm lợi hại chân chính của ông không nằm trên xe huyền phù và phi thuyền.
Sau khi đến căn cứ, ngày ấy ông Boone liền ghi chép toàn bộ số liệu kết cấu không gian của những thiên thạch phụ cận dưới sự hướng dẫn của Mục Căn. Bốn ngày sau, đoàn chuyên gia tuyên bố vị trí đào cổng trời!
Cái gọi là cổng trời chính là nếp gấp không gian, cổng trời thuở ban sơ đều gấp tự nhiên rồi sinh ra. Nhưng ngàn năm sau, các nhà khoa học lại có thể bắt chước kết cấu gấp của cổng trời, dùng sức người đào ra cổng trời bằng đủ loại phương pháp, chức năng giống cổng trời tự nhiên, song an toàn và ổn định hơn cổng trời tự nhiên nhiều.
Điểm đào xác nhận xong, ngay hôm ấy, nhân viên kỹ thuật liền thao tác công cụ chuyên môn, tiến hành thăm dò lần đầu tiên giữa không trung. Đám nhân viên vệ sinh Mục Căn không được phép đứng ngoài quan sát tiến trình đào bới – việc đào cổng trời cực độ nguy hiểm, sơ sẩy một phát là xuất hiện không gian bị bẻ cong ngay, nhưng cả quá trình được tiếp sóng trực tiếp tại căn cứ.
Quá trình đào cổng trời thật cứ như một trò ảo thuật, Mục Căn trơ mắt nhìn tia sáng nhỏ như mũi kim đâm về phía vị trí được chọn. Vị trí ấy thoạt nhìn chỉ là một phần rất bình thường của vũ trụ mà thôi, nhưng khi tia sáng chớp lóe bốn lần, Mục Căn thấy được một điểm đen trên màn hình.
Theo tia sáng ngày càng dày đặc, điểm đen dần dần mở rộng, cuối cùng biến thành một lỗ đen lớn cỡ đầu người.
Công tác của nhóm nhân viên vệ sinh Mục Căn bị buộc ngừng suốt một tuần, trong một tuần này, tất cả mọi người bị cấm tới gần khu vực xung quanh lỗ đen, không ai biết ở đó phát sinh chuyện gì, trừ Mục Căn. Mấy người bác cả tới đây, nền tảng hệ thống của họ lại liên kết với Sigma, từ Sigma, Mục Căn biết tất tật thí nghiệm mà Viện nghiên cứu đang tiến hành gần lỗ đen.
Các chuyên gia thử đưa một đĩa bánh táo vào lỗ đen, 30 giây sau lấy ra, bánh táo đã biến mất, đĩa kim loại đã rỉ sét hoàn toàn; Họ cũng từng thử đưa cơ thể động vật sống vào lỗ đen, nhưng khi lấy ra, động vật nọ lại biến về bộ dạng thú con.
Thời gian trong lỗ đen hết sức phức tạp, đoàn chuyên gia buộc phải tính toán lại phương pháp tổ hợp các tiết điểm.
Lúc nhóm nhân viên vệ sinh Mục Căn bị kéo đến làm việc lần nữa, đã là nửa tháng sau.
Lỗ đen vốn lớn bằng đầu người được đào thành kích thước đủ cho nhân loại tiến vào, đen kịt, nhìn không thấy đáy.
“Bắt đầu từ hôm nay, nhiệm vụ của mọi người có thay đổi.”
“Không cần thanh lý thiên thạch tự do xung quanh nữa, các binh lính, nhiệm vụ của mọi người là đào bới cổng trời hoàn toàn mới này!”
“Trong lịch sử, mỗi cổng trời được khai quật và thành lập đều mang về quốc thổ mới, vô số của cải và phồn vinh cho đế quốc! Mỗi người góp công vào quá trình kiến thiết cổng trời đều là nhân chứng của quá trình này, cổng trời trước mắt chính là cổng trời đầu tiên đế quốc phát hiện sau ngàn năm, binh lính đầu tiên phá vỡ cánh cổng không gian sẽ đạt được vinh dự dùng tên mình đặt tên cho cổng trời!”
Trưởng quan tuyên bố thay đổi nhiệm vụ rõ ràng rất giỏi khích lệ nhân tâm, sau khi được hắn thổi phồng, công tác nguy hiểm rành rành lại biến thành một việc vô cùng quang vinh.
“Vì đế quốc! Vì vinh quang!” Vô số binh lính trẻ tuổi được lời hắn cổ động, nhất thời, trên bục cơ giáp chung vang vọng tiếng rống phấn khích của quân sĩ.
“Vì Ollie.” Giữa khung cảnh ồn ào, Mục Căn cũng thốt ra lời thề của mình.
—–
Nhầm nhọt tí chỗ này, hai chương trước em Cỏ mới là liệt binh thôi nha ;))
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook