Không Có Kiếp Sau
Chương 157: Olivia đi thực tập

Khải hoàn trở về, nhóm đầu bếp căn tin số ba lập tức lật lại lý lịch vắn tắt của thực tập sinh nhà mình lần nữa, chọn mở những hạng mục ẩn, rồi thấy được một thế giới mới:



Duy tu cơ giáp trung cấp (Môn tự chọn): A+ (Ghi chú: Hạng nhất toàn niên học)

Thao tác nâng cấp cơ giáp (Môn tự chọn): A+ (Ghi chú: Hạng nhất toàn niên học)

Chỉ huy chiến hạm trung cấp (Môn tự chọn): A+ (Ghi chú: Hạng nhất toàn niên học)

Đấu vật cận chiến cao cấp (Môn tự chọn): A+ (Ghi chú: Hạng nhất toàn niên học)

Gây giống thực vật ngoài hành tinh trung cấp (Môn tự chọn): A+ (Ghi chú: Hạng nhất toàn niên học)

Lễ nghi ngoại giao cao cấp (Môn tự chọn): A+ (Ghi chú: Hạng nhất toàn niên học)





Danh sách môn tự chọn dày đặc kín mít toàn điểm cao chưa tính, Mục Căn thậm chí còn giật giải quán quân cuộc thi đấu vật cận chiến tại hành tinh Bạch Lộ tinh ba năm liên tiếp! Chẳng những vậy, hồi năm nhất cậu còn được ngài Nguyên soái tặng huân chương nhờ biểu hiện xuất sắc trong cuộc thi quân huấn liên học viện!

Chẹp… Để gom đủ học phần, Mục Căn cũng đủ liều nha (← tham gia cuộc thi liên học viện có thể gia tăng học phần).

 ̄▽ ̄

Tallinn chớp mắt, rút ánh nhìn khỏi lý lịch của Mục Căn và chuyển về hướng bếp trưởng Ronan: “Ngài Ronan, không phải ngài Hiệu trưởng mở cửa sau cho thực tập sinh đâu, mở cửa sau cho ngài thì đúng hơn đó?”

“Ha ha ha ha ha ha ha ha!” Bếp trưởng Ronan cười đến vểnh cả râu, nhét bản lý lịch bảo bối vô cái túi trước ngực, vừa vân vê chòm sâu vừa gật gù đắc ý: “Đương nhiên, tên nhóc Argos thích ăn món ta làm nhất mà! Ta biết thể nào cậu ta cũng không dễ bị lão yêu tinh của căn tin số một dụ chạy mất đậu!”

Lão yêu tinh căn tin số một → lưng hùm vai gấu, thân cao hai mét rưỡi, thân rộng hai mét rưỡi, Thiết Bối long già nua mặt chằng chịt nếp nhăn, đang răn dạy thực tập sinh thì đột nhiên hắt xì một cái.

Hắt xì bắn dãi đầy mặt thực tập sinh, lão yêu tinh, à không, lão bếp trưởng vờ như không thấy, lập tức dạy dỗ tiếp: “Nó vung nắm đấm mà cậu để yên hả? Đối phó với loại vóc dáng nhỏ con thì chớ so bì linh hoạt với nó, mà nên biến về hình người ngay, tìm cách túm lấy nó sau đó vật ngã –”

Lão yêu tinh, ấy không! Bếp trưởng căn tin số một cũng bắt đầu từ vai trò đầu bếp học việc đi mua đồ ăn, nên là kinh nghiệm đấu (cướp) vật (đồ) hơi bị dày dạn à nha ~

“Đến cả thực tập sinh khoa Ẩm thực của Đế tổng còn đánh không lại, cuộc thi đấu vật ở học viện tụi bây trộn nước đúng không?” Bếp trưởng căn tin số một bực bội rồi.

Thực tập sinh nước miếng đầy mặt trợn tròn mắt: Cái gì… Thằng nhóc sáng nay là Đế tổng á?

Hắn cúi đầu lần nữa.

Không được thắng! Tuyệt đối không được thắng!

Ai chẳng biết tiếng tăm của Đế tổng nha! Sau mông mỗi học sinh Đế tổng có không biết bao nhiêu kẻ tài giỏi theo đuổi đâu, ơn giời sáng nay người ta đánh bại mình, ngộ nhỡ làm người ta có mệnh hệ gì, trời biết hôm sau mình có người theo đuổi thần bí của người ta ụp túi đen lên đầu không!

Phát hiện mình không biết trọng nhân tài, bếp trưởng tức khắc bãi bỏ chức vụ tài xế xe hàng của Mục Căn, bổ nhiệm cậu làm chủ lực nhập hàng! Quyết định anh minh này mang về số lượng hàng sung túc cho căn tin số ba! Vẫn tiếp tục sử dụng nguyên liệu keo kiệt làm món ăn với mục đích nhìn đắng cay nhớ ngọt bùi, nhóm đầu bếp đầu bếp căn tin số ba thi triển quyền cước bằng số nguyên liệu mới, kết quả là các thực khách phát hiện món ăn của căn tin thay đổi nghiêng trời lệch đất!

Học sinh năm bảy ngày ngày đến căn tin số ba chiếm ghế là kẻ hưởng lợi trực tiếp từ thay đổi, không chỉ một lần và không chỉ một người từng nói rằng: “Bảo đảm là nhờ vị hôn thê đại nhân rồi! Vị hôn thê đại nhân tiết lộ bí quyết của Đế tổng cho đầu bếp nơi này chắc luôn.”

 ̄▽ ̄

Được rồi, tuy rằng không giống với tưởng tượng của họ, nhưng xét về chừng mực nào đó, thay đổi này xác thực có công của Mục Căn, mỗi ngày chẳng những tự mình ra ngoài cướp đồ ăn, cậu còn truyền thụ phương pháp phá giải đúc kết từ chiêu thức tấn công của đầu bếp căn tin khác cho đồng nghiệp. “Cho cá không bằng chỉ cách bắt cá”, hôm nay sức chiến đấu của căn tin số ba có bước nhảy vọt đáng kể đó nhen ~

Từ bếp trưởng cho tới đầu bếp học việc, tâm trạng của toàn thể nhân viên căn tin số ba đều cực tốt. Thân là đầu bếp, ai cũng nắm giữ bí quyết và công thức riêng, cũng không cần dốc túi dạy bảo, mười mấy đầu bếp mỗi người dạy một hai điều đã giúp ích rất nhiều cho Mục Căn rồi.

Chiếu theo quy định phòng bếp, vô luận lai lịch lớn cỡ nào, vô luận trước đây học được tài nghệ cao thâm dường nào, mọi thực tập sinh đều phải bắt đầu từ việc mua hàng, tiếp theo là thái rau, chưa hết đâu, tất tật công tác quét dọn vệ sinh căn tin cũng thuộc về thực tập sinh. Mỗi lần sử dụng những cọng rau sợi thịt xinh đẹp do Mục Căn thái, cảm nhận được sự thông minh của cậu trong lúc phụ việc bếp núc, đầu bếp nào cũng thấy tiếc nuối: Học sinh ưu tú thế mà, đáng lẽ nên cho đứng bếp sơm sớm chút. Hiếm thấy nhất là không được sờ vào bàn bếp mà cũng chẳng sốt ruột, hàng ngày vẫn cần mẫn làm đầu bếp học việc, nhóm đầu bếp càng ngày càng có cảm tình với Mục Căn.

Hỡi những kẻ không biết chân tướng, mấy người thực tình phải đội ơn quy định này đấy.

Lão tổ tông truyền lại cái gì cũng có lý hết đó!

Cuộc sống thực tập sinh của Mục Căn cứ thế dần ổn định, cậu sắp xếp sinh hoạt gọn gàng ngăn nắp, thời gian làm việc, thời gian làm việc nhà, thời gian luyện tập và thời gian đi thăm Ollie.

Độ này cậu đang cực kỳ hứng thú với việc chế biến cỏ dại trong mắt người khác thành món ăn, nguyên liệu có thể tìm được trong sân trường Học viện quân sự đế quốc, khỏi lãng phí đồ căn tin. Tìm đủ nguyên liệu rồi, Mục Căn bắt đầu nếm thử món mình làm, đối tượng thử nghiệm tốt nhất của cậu là Sừng To ← Sừng To mê ăn lắm mà (cỏ Mục Căn đặc chế). Vì thế, do mỗi ngày đều phải xuất nhập tòa nhà của Olivia, tối đến Todd và Chapson thường xuyên vinh hạnh chạm mặt Mục Căn xách hộp thức ăn tới.

Vị hôn thê của thủ lĩnh đại nhân thiệt hiền huệ, chưa kể hàng ngày đến đây dọn phòng (đúng rồi), giặt ra giường (mượn máy giặt của Ollie), chăm sóc vườn rau (bắp cải vân xanh), còn có lòng giúp thủ lĩnh cho Sừng To ăn. Thực đơn dinh dưỡng của Học viện tổng hợp đế quốc nhất định hợp lý miễn bàn, ăn thức ăn tình yêu của vị hôn thê đại nhân hai tuần, Sừng To vốn thừa cân rốt cuộc khôi phục cân nặng khỏe mạnh. Ngay cả bác sĩ do nhà trường đặc biệt phái tới kiểm tra tình trạng cơ thể của Sừng To cũng cảm thấy khó tin, nghe đồn vị hôn thê đại nhân được giáo sư Mục Lan Toa của khoa Gây giống sinh mệnh Đế tổng ưu ái, coi bộ thiệt trăm phần trăm rồi!

Biết chân tướng, Sừng To mém nữa khóc nấc thành tiếng —

Moo ~ nhiều lắm ~ moo! Thứ khó ăn nhiều muốn chết luôn!

Mama mau về nhà đem đồ cho các anh trai ăn đi ← (Ê!)

Sừng To hy vọng da diết là vậy, lại không chờ được mama về nhà, mà là ba ba đi xa.

Mười tám ngày sau, kỳ thực tập của Olivia bắt đầu.

Học sinh của Học viện quân sự đế quốc xưa nay không thiếu đơn vị thực tập tiếp nhận, nhất là cấp bậc như Olivia, đã không phải thực tập đơn vị chọn hắn nữa, mà là hắn chọn đơn vị thực tập.

Cuối cùng, hắn gia nhập một đội ngũ dưới trướng quân đoàn số một, quân đoàn trưởng chính là Nguyên soái Rothesay! Gần đây Nguyên soái đã cùng nhiều đội ngũ khác nhau tham dự mấy chục nhiệm vụ lớn nhỏ, đội ngũ này chỉ là một trong những đội hợp tác ăn ý nhất, sở dĩ chọn trúng nó trong phần đông ứng cử viên, nguyên nhân chỉ có một: Đó là Nguyên soái Rothesay.

Đối với học sinh Học viện quân sự đế quốc, đơn vị thực tập trên cơ bản sẽ trở thành đơn vị thu nạp chính thức của họ khi tòng quân trong tương lai. Được đông đảo cành oliu đập trúng, Olivia chọn nhà này khó tránh đắc tội nhà khác, như vậy không tốt với người muốn phát triển chuyên sâu tại Quân đội tí nào, thành thử tiêu chuẩn lựa chọn của Olivia hết sức đơn giản: Hắn chọn đội có nắm đấm lớn nhất.

Thời gian ấy, ngài Sise cũng tán gẫu với hắn qua máy truyền tin. Từ khi gặp nhau tại tinh cầu Doris trong kỳ nghỉ, hắn thường xuyên nhận được tin của ngài Sise, đa số thời gian chỉ nói chuyện phiếm, nhưng cũng không phải hàn huyên vô nghĩa, ngài Sise sẽ cho hắn vài lời khuyên thực dụng dựa trên tình huống phát dục của cơ thể hắn, ngẫu nhiên còn gửi dăm món quà nhỏ phù hợp nhu cầu của Olivia.

Tỷ như cây mài răng vô cùng đắt đỏ chuyên dùng cho Cantus con.

Tuy nhiên, thực tế chứng minh, mấy cây mài răng ấy cắn phát đã vỡ, cảm giác còn lâu mới bì kịp bánh quy ngón cái Mục Căn tự tay chế biến. Lúc chủ động đề cập chuyện phải chọn đơn vị thực tập, Olivia nói thẳng lựa chọn của mình với ngài Sise.

Đầu tiên, ngài Sise khẳng định Olivia lựa chọn cực kỳ chính xác, tiếp theo còn nêu ví dụ về ưu khuyết điểm của vài đội ngũ. Sau khi biết mục tiêu của Olivia là nhanh chóng thăng chức đến vị trí có thể thực hiện nhiều cống hiến cho đế quốc, hắn tặng Olivia những đề nghị vô cùng thích đáng.

Một lần nữa, Olivia quả quyết thân phận quan chức cấp cao trong Quân đội của ngài Sise. Không phải người của Quân đội, căn bản chẳng thể biết lắm nội tình như vậy! Hắn thậm chí biết cả những bí mật nhỏ cực độ riêng tư như hai quân đoàn trưởng nào đó từng đánh nhau, vị đại tá nào đó thích tra tấn lính mới, thượng úy nào đó thích ăn dưa bở!

Song, không thể phủ nhận mấy tình báo này trợ giúp rất lớn cho Olivia.

Nhà không có ai là quan quân đương nhiệm, hiểu biết của hắn về phe cánh trong Quân đội rất hời hợt, điều này gây hạn chế cực lớn cho phát triển và nhận thức. Phụ huynh người máy có thể chăm non sinh hoạt của hắn thật chu đáo, thậm chí nếu hắn thực sự cần, họ còn đánh cắp tình báo hộ hắn, nhưng giờ đây hắn lại cần mấy “tình báo mềm” này. Trò chuyện cùng ngài Sise, từng chuyện thầm kín trong Quân đội được ngài khéo léo nhắc đến như chuyện xưa, qua vài năm, Olivia tuy rằng chưa tiến vào Quân đội, song thực chất đã hiểu về Quân đội không thua gì con cháu được gia đình quan chức cấp cao dốc lòng bồi dưỡng. Sở hữu những kiến thức ấy, trong thời gian sinh hoạt tại học viện quân sự, hắn mới có thể xử lý quan hệ giữa các đồng học tốt hơn, cũng trở nên như cá gặp nước trong quá trình hoàn thành nhiệm vụ ngoài trường.

Có thể nói, hắn đã bước vào một vòng tuần hoàn thuận lợi.

Học sinh năm bảy lục tục đi đơn vị báo danh, Olivia cũng không ngoại lệ.

Trước khi đi, hắn giao phó tòa nhà và Sừng To cho Mục Căn.

“Nơi này không ai ở lỡ bị kẻ nào đó đột nhập thì không hay, hy vọng cậu có thể nói một tiếng với ngài bếp trưởng rồi dọn tới đây ở.” Olivia lại uyển chuyển đề nghị Mục Căn dọn nhà. Bây giờ Mục Căn đã rất thân với các đồng nghiệp, cũng đã quen thuộc công việc, hoàn toàn có thể dọn đi.

“Tớ sẽ nói với ngài bếp trưởng.” Lần này Mục Căn không phản đối.

Nhân lúc Olivia đi giải quyết thủ tục thực tập, Mục Căn ôm đồm toàn bộ công tác chuẩn bị: Biết Ollie sẽ lái phi thuyền Manh Manh biến lớn đi báo danh, Mục Căn đặc biệt quét một lớp nước sơn phòng ngự mới cho Manh Manh! Đây là kết quả cải tiến mới nhất của ông Boone, chẳng những chống thấm nước tốt hơn, còn kiêm luôn công năng đuổi trùng! Càng là máy móc tinh vi càng sợ trùng tập kích, đồng thời là nguyên nhân kỹ thuật kim khí không kẽ hở phát triển hừng hực khí thế như ngày nay;

Nghe nói rất nhiều lính cũ thích bắt nạt lính mới, cố ý không cho họ ăn no, Mục Căn còn bổ sung một phòng bếp nhỏ trong cơ thể Manh Manh, trộm giấu thật nhiều gạo và mì, cộng thêm hàng đống hàng đống bánh bao nhà làm sẵn, nhét hết xuống khoang chứa đồ dưới sàn. Mục Căn cũng không lãng phí sàn nhà, cậu rào một khoảng nhỏ rồi xử lý chống thấm, chuyển đất trong sân tới đây, gieo một ít cỏ Mục Căn lên, bắp cải vân xanh ngoài sân cũng không bỏ phí, hai bắp cải tươi ngon mọng nước được trồng xuống đất, long quy được nuôi đến béo ị trong bể bơi cũng chẳng tha, Sigma thả nó vô phòng bếp, trên mai rùa dán mẩu giấy nhỏ: Thích ăn lúc nào thì ăn;

Xét thấy Ollie dù sao cũng đi tòng quân, có vô số khả năng bị thương, Mục Căn bèn vội vàng lật ra hai bộ quân phục Olivia mới lĩnh về, mấy năm qua giáo sư Mục Lan Toa lục tục cho cậu một ít vải dệt từ sợi cây sinh mệnh, cậu cắt số vải không dễ có được này theo kích thước quân phục của Ollie, rồi dán hết lên lớp trong. Sigma còn chủ động cống hiến áo ghi-lê và bao tay (← giáo sư Mục Lan Toa cho Sigma sau này, vì thấy hắn thường xuyên đi đường bằng tay), Mục Căn không cần bao tay, cậu chỉ lấy áo ghi-lê (← dạo này Sigma đang mê tây trang bác cả mua). Hai anh em tháo rời áo ghi-lê và vá kín những chỗ còn hở trên quân phục, mảnh dư ra được Sigma khâu luôn lên nón của Olivia;

Sợ Olivia gặp mưa lớn, Mục Căn và Sigma thế mà thức trắng đêm cải chế dù chuyên dụng cho Manh Manh, chẳng những có thể che gió che mưa, còn thu được nước mưa trên trời, thông qua ống dẫn đặc biệt tiến vào hệ thống lọc nước, từ đó nước mưa chuyển hóa thành nước có thể uống trực tiếp hay sinh hoạt;

Ngoài ra, Mục Căn không quên ghi chép một vài nguyên liệu cổ truyền mà đầu bếp căn tin cho cậu biết vào hệ thống của Manh Manh; …



Thủ tục xong xuôi, nhìn Manh Manh vênh vênh váo váo cầm dù lượn tới lượn lui trong sân khoe khoang làm màu, Olivia dở khóc dở cười, song bắt gặp ánh mắt hâm mộ của Todd và Chapson, nội tâm hắn cũng hơi hơi đắc ý. Tiếp theo nghe Mục Căn hướng dẫn vị trí để đồ, cảm nhận được dụng tâm của Mục Căn, Olivia lặng thinh.

Hắn chỉ dịu dàng ôm Mục Căn và Sigma lắc lắc.

Đây là một kiểu làm nũng có chút thẹn thùng.

Ban đêm, trong ánh mắt dõi theo của Mục Căn và Sigma, Olivia điều khiển Manh Manh rời khỏi hành tinh Hằng Thiên.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương