****Tui lại là một dãy phân cách tua mạnh nè******

Giờ thì tối mịt rồi nhỏ mới về, giờ nhỏ đang ở seoul, là Seoul, Seoul đó, điều quan trọng phải nhắc lại ba lần mới chuẩn. Giờ mà mới về Daegu chắc cái thời điểm nguy hiểm cho nhưng cô gái dễ thương, yêu đuối như Ái ( Thật không đó????) mới về được đến Daegu mà lết xác lên giường ngủ quá. Ashiiiii thế mai muộn chết mất

Nhỏ lết cái tấm thân nhỏ vào tầu điện ngầm để về nhà trọ ở tận Daegu xa lắc xa lơ. tất nhiên ngồi trên tàu rảnh rỗi quá hóa hồi tưởng. Nhỏ biết nhỏ sẽ về sớm nhưng đó là cái suy nghĩ của quá khứ và bị dẹp tắt bởi lời nói đầy vô tội của V:" hôm nay ăn một bữa đê coi như chào mừng Jinal, thôi thì Jinal à Jinal ới em đãi nha"

"Ơ nhưng mà em..." Nhỏ vội vàng tính từ chối vì...hí hí tí biết liền thì mấy ông anh già đã Hú yé lên rồi

"OK, Ok, OK lâu lâu thấy chú mày cũng khôn hơn hẳn"

Thế là cả bọn kéo nhau đi ăn, gọi bao nhiêu món, ăn bao nhiêu thứ đến căng cả cái bụng và sau tất cả đã đến phần quan trong: Trả tiền

Mấy ánh mắt nhìn Ái đầy kêu gọi thì "em là sinh viên đại học mà, làm sao em có tiền được, đã vậy hôm nay em mới là ngày đi nhận việc"Vâng tiếng Ái lên tiếng thanh minh làm cả bọn đơ đến đần cả mặt ra. Rồi nhỏ nhận ra một điều rằng hình như mấy ông anh này không mang tiền mất tiêu rồi. Ờ ờ lúc này Ái vẫn fine ở thể chất nhưng tâm hồn thì không đâu, không bao giờ và never

********

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương