Không Biết Sao Yêu Em
-
Chương 40
Ở thôn này, nhà hàng kiểu này chỉ có một cái, người già ăn cơm tương đối sớm, cho nên từ sớm Tiêu Ngọc Mai có nói cha mẹ đối phương còn có đối tượng xem mắt đã đợi ở bên trong rồi, chuẩn bị một chút đừng để người ta đợi lâu.
Người nhà Đồng Kỳ đã xuất hiện ở cửa nhà hàng từ rất sớm.
Bậc thềm của nhà hàng được thiết kế rất nhân văn, xe lăn của ông nội có thể trực tiếp đẩy lên, lúc Đồng Kỳ nghiêng đầu vừa tán gẫu vừa nói chuyện với ông liền nhìn thấy một chiếc Jeep Wrangler đậu trong bãi đậu xe rất nhỏ bên cạnh.
Đồng Kỳ nghe thấy bác gái cả kêu lên kinh ngạc.
Xoay đầu nhìn một cái, cả người bất động.
Liêu Thành Xuyên mặc áo sơ mi trắng quần dài đen, đứng cạnh cửa xe, sắc mặt lạnh nhạt gọi: “ Đồng Kỳ. “
Một tiếng Đồng Kỳ này làm cô lấy lại tinh thần.
Cô ngập ngừng mới hỏi: “ Anh … … sao lại đến đây? “
Đôi mắt Liêu Thành Xuyên nhíu lại, khóe môi khẽ nhếch, mang theo vài phần châm chọc: “ Em nói đi? “
Đồng Kỳ: “ … … “
Tiêu Ngọc Mai lập tức tiến lên hỏi Đồng Kỳ: “ Đây là? “
Liêu Thành Xuyên sải bước lớn đi qua, bắt tay với Đồng Khải Lập: “ Chào chú. “
Đồng Khải Lập chậm mất nửa nhịp, nhưng rất nhanh đã bắt tay lại, nói: “ Xin chào. “
Liêu Thành Xuyên nói: “ Con là bạn trai của Đồng Kỳ, tên Liêu Thành Xuyên. Con từ thành phố S đuổi đến đây, nghe nói cô ấy muốn đi xem mắt, con sốt ruột. “
Đồng Khải Lập: “ … … “
Tiêu Ngọc Mai: “ … … “
Ông nội nhìn Liêu Thành Xuyên, sau đó cười híp mắt: “ Nhóc con, cậu thích Kỳ Kỳ nhà ta hả? “
Liêu Thành Xuyên nở nụ cười gật đầu, đi đến bên này, nhỏ giọng trả lời: “ Dạ đúng ạ, ông nội, con thích Đồng Kỳ nhà ông. “
Ngừoi đàn ông vô cùng lịch sự, nở nụ cười nhàn nhạt cực kỳ lễ phép, khuôn mặt như tượng tạc, mày kiếm mắt sáng, áo sơ mi trắng làm anh nổi bật như một vị công tử nhẹ nhàng, đôi chân dài thẳng tắp được bao bọc trong quần tây đen, lập tức thu hút tất cả ánh mắt của người nhà Đồng Kỳ.
Bác trai cả với bác gái cả đối mắt nhìn nhau, có hơi tức giận. Tối nay Đồng Tương vì vấn đề mặt mũi nhất định không chịu đến ăn cơm.
Ông nội thích thú nhìn Liêu Thành Xuyên từ trên xuống dưới, bắt lấy tay Liêu Thành Xuyên nói: “ Được được, nhóc con có mắt nhìn đấy, Kỳ Kỳ nhà ta thật sự rất tốt, con bé cực kỳ hiếu thảo, cực kỳ ngoan ngoãn, cậu có mắt nhìn đấy. “
Liêu Thành Xuyên nhàn nhạt cười, tay bị ông nội bắt lấy nhưng mắt vẫn luôn nhìn Đồng Kỳ.
Đồng Kỳ kéo tay Liêu Thành Xuyên ra khỏi tay ông nội, nói nhỏ với ông: “ Ông nội, con nói hai câu với anh ấy. “
Nói xong, cô nhìn Liêu Thành Xuyên: “ Đi, đến bên kia nói chuyện. “
Liêu Thành Xuyên khẽ cười, nghiêng người hôn lên trán cô.
Mọi người chăm chú dõi theo, tất cả đều ngây người.
Đồng Kỳ cũng bị nụ hôn bất thình lình này của anh làm cho ngây ra, cô trừng Liêu Thành Xuyên: “ Đến quấy rối? “
“ Đúng. “ – Liêu Thành Xuyên bình tĩnh nhìn cô: “ Đừng chấp nhận người khác, tôi chưa đủ cố gắng thì tôi sẽ tiếp tục cố gắng. “
Người đàn ông nói lời này với giọng điệu trầm thấp khàn khàn, mũi Đồng Kỳ chua xót, nói: “ Không phải tôi nói rồi sao, quay về thành phố S sẽ cho anh câu trả lời mà? “
Liêu Thành Xuyên đè thấp giọng nói: “ Đợi không kịp. “
Đồng Kỳ: “ … … “
Ba mẹ của đối tượng xem mắt đợi lâu như vậy mà chưa có ai vào nên ba đi với con trai ra ngoài xem, vừa tới cửa, nở nụ cười đang muốn lên tiếng, lại phát hiện có thêm một người đàn ông, hai cha còn lập tức nhìn nhau, cả nhà Đồng Khải Lập hơi ngượng ngùng, Đồng Khải Lập vội vàng đi lên nói chuyện với bạn tốt.
Tiêu Ngọc Mai cũng đi qua, nhìn Liêu Thành Xuyên nói: “ Là Thành Xuyên phải không? “
Liêu Thành Xuyên lập tức đứng thẳng người, lịch sự gật đầu: “ Dạ phải, dì. “
Tiêu Ngọc Mai nhìn vóc dáng con gái mình cao đến vai anh, trai tài gái sắc, lại còn xứng đôi, bà nói: “ Con lái xe từ thành phố S đến đây khoảng năm tiếng hơn đúng không? Bôn ba cả con đường dài vậy đã cực khổ rồi, vẫn chưa ăn cơm đúng không? Như vầy, tối nay lão Đồng với bạn của ông ấy có đặt bàn ở quán rượu này, con cũng tới cùng ăn cơm nhé? Cứ đứng bên ngoài cửa thế này cũng không hay cho lắm. “
“ Vâng ạ, đều nghe lời dì. “ – Liêu Thành Xuyên lễ phép trả lời.
Tiêu Ngọc Mai nhìn về hướng Đồng Kỳ: “ Con thấy sao? “
Đồng Kỳ nở nụ cười: “ Được ạ. “
Sau đó cô nắm lấy tay Liêu Thành Xuyên, Liêu Thành Xuyên sững sờ, cúi đầu nhìn, năm ngón tay trắng nõn nà đan vào ngón tay anh, mười ngón nắm chặt, trái tim Liêu Thành Xuyên ấm lên, anh hận lúc này không thể đè Đồng Kỳ lên trên cửa.
Ông nội nhìn thấy bàn tay hai người nắm chặt, cười đến nỗi chỉ thấy răng không thấy mắt.
Tiêu Ngọc Mai đẩy ông lên bậc thềm.
Tăng Lâm Lập chậc một tiếng: “ Đồng Kỳ bình thường? Không phải con cũng vừa nhìn liền nhìn trúng người ta à, vả lại, Đồng Kỳ còn có thể đơn thân độc mã ở thành phố S phấn đấu thành người phụ trách của Danh Đô. “
Tăng Kỳ âm thầm cắn răng.
Đồng Khải Lập đi vào cùng nghe được đoạn đối thoại này, hỏi Tăng Lâm Lập: “ Liêu Thành Xuyên này là người thế nào? Rất nổi tiếng sao? “
Tăng Lâm Lập nhìn người đàn ông có thân hình cao lớn kia một cái, nói với Đồng Khải Lập: “ Con rể tương lai của ông, lai lịch cũng rất lớn đó, là giới thượng lưu chân chính đó biết không? “
Đồng Khải Lập hơi kinh ngạc: “ Cậu ta lợi hại đến vậy? “
Tăng Lâm Lập nói: “ Ừm, mạng mua sắm trực tuyến WEMAN biết không? Năm xx cậu ta sáng lập mạng bảo vệ Tín Lập, năm xx lại sáng lập mạng mua sắm WEMAN. Mới năm ngoái nè, Tập đoàn Tín Lập đã lên sàn niêm yết, ngoài ra, cậu ta còn có một người bố là nhà kinh tế học! “
Trận sương mù mông lung trong đầu Đồng Khải Lập lập tức tản đi, ông đột nhiên nhớ ra: “ Chính là vào năm hai có một đoàn đội trẻ tuổi sáng lập một mạng bảo vệ toàn bộ mà chỉ với một đêm đã thành danh kia? “
Tăng Lâm Lập gật gật đầu: “ Đúng vậy, lão Đồng, bây giờ ông về hưu rồi, cuộc sống nhàn nhã sao không chú ý mấy tin này chứ? “
Năm ngoái Đồng Khải Lập đã về hưu, mấy năm trước chưa nghỉ hưu còn làm việc ở thành phố C thì cũng là ở trạng thái bán nghỉ hưu, ông rất ít khi chú ý đến những doanh nhân này, điện thoại di động cũng ít dùng, thậm chí WEMAN là gì ông chỉ mới nghe nói tới mà thôi. Mấy năm nay mua sắm qua mạng xuất hiện liên tục, thú thật là quá nhiều, ông vẫn là chỉ hiểu được ở một phương diện nào đó thôi.
Lúc này, người đàn ông xuất sắc như thế đang theo đuổi con gái mình.
Ngược lại làm Đồng Khải Lập có một loại cảm giác cách biệt thời đại.
Ông nhìn Liêu Thành Xuyên.
Liêu Thành Xuyên giao tiếp với ông qua ánh mắt, khẽ cười với ông một cái.
Đồng Khải Lập lại nhìn vẻ mặt con gái mình, không có chút gì là dáng vẻ kháng cự, ngược lại còn rất tự nhiên, hiển nhiên là hai người đã ở chung được một khoảng thời gian rồi.
Tâm tình Đồng Khải Lập rất phức tạp nhưng lại cảm thấy rất vui mừng.
Con gái giỏi giang, tìm được một người xuất sắc, là điều rất bình thường.
Đồng Khải Lập nói với Tăng Lâm Lập: “ Việc này tôi thật rất xin lỗi, tôi không biết rõ chuyện ở bên ngoài của Đồng Kỳ cho lắm, còn định, còn định để Tăng Kỳ gặp mặt Đồng Kỳ. “
Tăng Lâm Lập xua tay, cười nói: “ Không cần xin lỗi làm gì, tôi còn phải cám ơn mọi người, có thể quen biết với Liêu Thành Xuyên, nối được một đường dây là may mắn với của bọn tôi. Loại nhà máy còn đang vùng vẫy xem có nên lên sàn niêm yết hay không, còn phải học hỏi người khác nhiều hơn. “
“ Vậy cũng tốt. “
Bác gái cả ở bên này nhìn Liêu Thành Xuyên, trong lòng đột nhiên nhảy loạn, quay đầu liền gọi điện cho Đồng Mục nói: “ Con với bà nội qua đây chưa? Nếu còn chưa đi thì gọi chị con đi cùng luôn, buổi tối không lo ăn cơm còn ăn trái cây cái gì, nó gầy lắm rồi. “
Đồng Mục vừa dẫn bà nội đến đường cái, vừa nghe điện thoại vừa nói: “ Aida, mẹ đừng quản làm gì, chị phải giữ dáng, buổi tối không thể ăn cơm, còn nữa, không phải chị ấy còn đang phiền não chuyện công việc à, mẹ để chị ấy yên tĩnh một mình là được rồi. “
“ Ai, thằng con này! “ – bác gái cả dậm chân một cái, lại nhìn Liêu Thành Xuyên, nghĩ đến người đàn ông có thể còn có mấy người bạn tốt các loại, giới thiệu một người như thế nào cũng được mà.
Tâm tư hai nhà khác nhau, cùng đi vào phòng bao.
Tối nay việc làm ăn lớn nhất của nhà hàng cũng là bàn đặt của hai nhà. Phòng đặt chính là phòng riêng lớn nhất, hai cái bàn được lau chùi sáng bóng, Tăng Lâm Lập là người đặt phòng, ông gọi mọi người ngồi xuống, lại nhìn Liêu Thành Xuyên, từ trong túi lấy ra một tấm danh thiếp, đưa qua, cười nói: “ Liêu Tổng, nghe danh đã lâu, hôm nay thật sự gặp được người so với ảnh còn đẹp hơn nhiều. “
Vẻ mặt Liêu Thành Xuyên lạnh lùng, nhận lấy danh thiếp, rồi cầm tấm danh thiếp mạ vàng đưa cho Tăng Lâm Lập: “ Xin chào, Tăng Tổng. “
Tăng Lâm Lập có được tấm danh thiếp, đuôi lông mày đều là ý cười: “ Thật là trùng hợp nha, Tăng Kỳ nhà tôi gần đây cũng đang bận rộn chuyện về câu lạc bộ Esport, về mảng này còn phải học hỏi các cậu nhiều hơn. “
Liêu Thành Xuyên nhướng mắt nhìn Tăng Kỳ, Tăng Kỳ bị ba mình trừng mắt thì đứng lên, không cam lòng nhìn Đồng Kỳ một cái rồi mới bắt tay Liêu Thành Xuyên: “ Liêu Tổng, nge danh đã lâu, phải học hỏi ở anh nhiều hơn. “
Liêu Thành Xuyên nở nụ cười, bắt tay với anh ta, hờ hững nói: “ Chỉ cần không cướp Đồng Kỳ với tôi, cái gì cũng có thể thương lượng. “
Toàn bộ yên tĩnh. Lạnh ngắt như tờ.
Ông nội cười haha một trận, vỗ vai cháu gái: “ Kỳ Kỳ nhà tôi chính là rất đáng yêu. “
Tăng Lâm Lập thức thời cũng theo đó hòa giải, cười nói: “ Liêu Tổng yên tâm, trứng gà không thể chọi với đá, Tăng Kỳ nhà tôi vẫn còn đang chọn lựa, được Liêu Tổng xem trọng chúng tôi sao dám làm loạn được. “
“ Tốt. “ – Liêu Thành Xuyên trả lời.
Sau đó ngồi xuống, ở dưới gầm bàn, một tay giữ chặt lấy tay cô, nắm chặt, hai mắt còn có chút tủi thân.
Đồng Kỳ tùy ý để anh nắm, cũng không giãy giụa, tay hai ngừoi ở dưới gầm bàn nắm rất chặt.
Không lâu sau, Đồng Mục đưa bà nội đến, bà nội vừa nhìn thấy Liêu Thành Xuyên, cứ tưởng Liêu Thành Xuyên là đối tượng xem mắt, liên tục gật đầu nói tốt.
Hiện trường nhất thời không hiểu sao cực kỳ xấu hổ.
Tiêu Ngọc Mai đứng lên đỡ lấy bà nội, nhỏ giọng nói: “ Xem mắt bị hủy bỏ, Đồng Kỳ có bạn trai rồi. “
Bà nội giật mình: “ Ai vậy? “
Tiêu Ngọc Mai bĩu môi, nhìn hai người đang ngồi cùng một chỗ với nhau, bà nội a một tiếng, lại nói: “ Sao Kỳ Kỳ không nói, lại còn xem mắt nữa … … “
Tiêu Ngọc Mai lảng tránh: “ Ăn cơm trước đi, ăn cơm trước đi. “
Vì thế buổi xem mắt biến thành một buổi thương mại, Tăng Lâm Lập tóm lấy cơ hội liền cùng với Liêu Thành Xuyên nói chuyện kinh tế, chuyện bất động sản, chuyện phát triển.
Đồng Kỳ vùi đầu ăn cơm, thỉnh thoảng chăm sóc ông nội một chút.
Bác gái cả cứ nhìn Liêu Thành Xuyên, hận không thể trực tiếp bắt anh về nhà làm con rể mình.
- -----oOo------
Người nhà Đồng Kỳ đã xuất hiện ở cửa nhà hàng từ rất sớm.
Bậc thềm của nhà hàng được thiết kế rất nhân văn, xe lăn của ông nội có thể trực tiếp đẩy lên, lúc Đồng Kỳ nghiêng đầu vừa tán gẫu vừa nói chuyện với ông liền nhìn thấy một chiếc Jeep Wrangler đậu trong bãi đậu xe rất nhỏ bên cạnh.
Đồng Kỳ nghe thấy bác gái cả kêu lên kinh ngạc.
Xoay đầu nhìn một cái, cả người bất động.
Liêu Thành Xuyên mặc áo sơ mi trắng quần dài đen, đứng cạnh cửa xe, sắc mặt lạnh nhạt gọi: “ Đồng Kỳ. “
Một tiếng Đồng Kỳ này làm cô lấy lại tinh thần.
Cô ngập ngừng mới hỏi: “ Anh … … sao lại đến đây? “
Đôi mắt Liêu Thành Xuyên nhíu lại, khóe môi khẽ nhếch, mang theo vài phần châm chọc: “ Em nói đi? “
Đồng Kỳ: “ … … “
Tiêu Ngọc Mai lập tức tiến lên hỏi Đồng Kỳ: “ Đây là? “
Liêu Thành Xuyên sải bước lớn đi qua, bắt tay với Đồng Khải Lập: “ Chào chú. “
Đồng Khải Lập chậm mất nửa nhịp, nhưng rất nhanh đã bắt tay lại, nói: “ Xin chào. “
Liêu Thành Xuyên nói: “ Con là bạn trai của Đồng Kỳ, tên Liêu Thành Xuyên. Con từ thành phố S đuổi đến đây, nghe nói cô ấy muốn đi xem mắt, con sốt ruột. “
Đồng Khải Lập: “ … … “
Tiêu Ngọc Mai: “ … … “
Ông nội nhìn Liêu Thành Xuyên, sau đó cười híp mắt: “ Nhóc con, cậu thích Kỳ Kỳ nhà ta hả? “
Liêu Thành Xuyên nở nụ cười gật đầu, đi đến bên này, nhỏ giọng trả lời: “ Dạ đúng ạ, ông nội, con thích Đồng Kỳ nhà ông. “
Ngừoi đàn ông vô cùng lịch sự, nở nụ cười nhàn nhạt cực kỳ lễ phép, khuôn mặt như tượng tạc, mày kiếm mắt sáng, áo sơ mi trắng làm anh nổi bật như một vị công tử nhẹ nhàng, đôi chân dài thẳng tắp được bao bọc trong quần tây đen, lập tức thu hút tất cả ánh mắt của người nhà Đồng Kỳ.
Bác trai cả với bác gái cả đối mắt nhìn nhau, có hơi tức giận. Tối nay Đồng Tương vì vấn đề mặt mũi nhất định không chịu đến ăn cơm.
Ông nội thích thú nhìn Liêu Thành Xuyên từ trên xuống dưới, bắt lấy tay Liêu Thành Xuyên nói: “ Được được, nhóc con có mắt nhìn đấy, Kỳ Kỳ nhà ta thật sự rất tốt, con bé cực kỳ hiếu thảo, cực kỳ ngoan ngoãn, cậu có mắt nhìn đấy. “
Liêu Thành Xuyên nhàn nhạt cười, tay bị ông nội bắt lấy nhưng mắt vẫn luôn nhìn Đồng Kỳ.
Đồng Kỳ kéo tay Liêu Thành Xuyên ra khỏi tay ông nội, nói nhỏ với ông: “ Ông nội, con nói hai câu với anh ấy. “
Nói xong, cô nhìn Liêu Thành Xuyên: “ Đi, đến bên kia nói chuyện. “
Liêu Thành Xuyên khẽ cười, nghiêng người hôn lên trán cô.
Mọi người chăm chú dõi theo, tất cả đều ngây người.
Đồng Kỳ cũng bị nụ hôn bất thình lình này của anh làm cho ngây ra, cô trừng Liêu Thành Xuyên: “ Đến quấy rối? “
“ Đúng. “ – Liêu Thành Xuyên bình tĩnh nhìn cô: “ Đừng chấp nhận người khác, tôi chưa đủ cố gắng thì tôi sẽ tiếp tục cố gắng. “
Người đàn ông nói lời này với giọng điệu trầm thấp khàn khàn, mũi Đồng Kỳ chua xót, nói: “ Không phải tôi nói rồi sao, quay về thành phố S sẽ cho anh câu trả lời mà? “
Liêu Thành Xuyên đè thấp giọng nói: “ Đợi không kịp. “
Đồng Kỳ: “ … … “
Ba mẹ của đối tượng xem mắt đợi lâu như vậy mà chưa có ai vào nên ba đi với con trai ra ngoài xem, vừa tới cửa, nở nụ cười đang muốn lên tiếng, lại phát hiện có thêm một người đàn ông, hai cha còn lập tức nhìn nhau, cả nhà Đồng Khải Lập hơi ngượng ngùng, Đồng Khải Lập vội vàng đi lên nói chuyện với bạn tốt.
Tiêu Ngọc Mai cũng đi qua, nhìn Liêu Thành Xuyên nói: “ Là Thành Xuyên phải không? “
Liêu Thành Xuyên lập tức đứng thẳng người, lịch sự gật đầu: “ Dạ phải, dì. “
Tiêu Ngọc Mai nhìn vóc dáng con gái mình cao đến vai anh, trai tài gái sắc, lại còn xứng đôi, bà nói: “ Con lái xe từ thành phố S đến đây khoảng năm tiếng hơn đúng không? Bôn ba cả con đường dài vậy đã cực khổ rồi, vẫn chưa ăn cơm đúng không? Như vầy, tối nay lão Đồng với bạn của ông ấy có đặt bàn ở quán rượu này, con cũng tới cùng ăn cơm nhé? Cứ đứng bên ngoài cửa thế này cũng không hay cho lắm. “
“ Vâng ạ, đều nghe lời dì. “ – Liêu Thành Xuyên lễ phép trả lời.
Tiêu Ngọc Mai nhìn về hướng Đồng Kỳ: “ Con thấy sao? “
Đồng Kỳ nở nụ cười: “ Được ạ. “
Sau đó cô nắm lấy tay Liêu Thành Xuyên, Liêu Thành Xuyên sững sờ, cúi đầu nhìn, năm ngón tay trắng nõn nà đan vào ngón tay anh, mười ngón nắm chặt, trái tim Liêu Thành Xuyên ấm lên, anh hận lúc này không thể đè Đồng Kỳ lên trên cửa.
Ông nội nhìn thấy bàn tay hai người nắm chặt, cười đến nỗi chỉ thấy răng không thấy mắt.
Tiêu Ngọc Mai đẩy ông lên bậc thềm.
Tăng Lâm Lập chậc một tiếng: “ Đồng Kỳ bình thường? Không phải con cũng vừa nhìn liền nhìn trúng người ta à, vả lại, Đồng Kỳ còn có thể đơn thân độc mã ở thành phố S phấn đấu thành người phụ trách của Danh Đô. “
Tăng Kỳ âm thầm cắn răng.
Đồng Khải Lập đi vào cùng nghe được đoạn đối thoại này, hỏi Tăng Lâm Lập: “ Liêu Thành Xuyên này là người thế nào? Rất nổi tiếng sao? “
Tăng Lâm Lập nhìn người đàn ông có thân hình cao lớn kia một cái, nói với Đồng Khải Lập: “ Con rể tương lai của ông, lai lịch cũng rất lớn đó, là giới thượng lưu chân chính đó biết không? “
Đồng Khải Lập hơi kinh ngạc: “ Cậu ta lợi hại đến vậy? “
Tăng Lâm Lập nói: “ Ừm, mạng mua sắm trực tuyến WEMAN biết không? Năm xx cậu ta sáng lập mạng bảo vệ Tín Lập, năm xx lại sáng lập mạng mua sắm WEMAN. Mới năm ngoái nè, Tập đoàn Tín Lập đã lên sàn niêm yết, ngoài ra, cậu ta còn có một người bố là nhà kinh tế học! “
Trận sương mù mông lung trong đầu Đồng Khải Lập lập tức tản đi, ông đột nhiên nhớ ra: “ Chính là vào năm hai có một đoàn đội trẻ tuổi sáng lập một mạng bảo vệ toàn bộ mà chỉ với một đêm đã thành danh kia? “
Tăng Lâm Lập gật gật đầu: “ Đúng vậy, lão Đồng, bây giờ ông về hưu rồi, cuộc sống nhàn nhã sao không chú ý mấy tin này chứ? “
Năm ngoái Đồng Khải Lập đã về hưu, mấy năm trước chưa nghỉ hưu còn làm việc ở thành phố C thì cũng là ở trạng thái bán nghỉ hưu, ông rất ít khi chú ý đến những doanh nhân này, điện thoại di động cũng ít dùng, thậm chí WEMAN là gì ông chỉ mới nghe nói tới mà thôi. Mấy năm nay mua sắm qua mạng xuất hiện liên tục, thú thật là quá nhiều, ông vẫn là chỉ hiểu được ở một phương diện nào đó thôi.
Lúc này, người đàn ông xuất sắc như thế đang theo đuổi con gái mình.
Ngược lại làm Đồng Khải Lập có một loại cảm giác cách biệt thời đại.
Ông nhìn Liêu Thành Xuyên.
Liêu Thành Xuyên giao tiếp với ông qua ánh mắt, khẽ cười với ông một cái.
Đồng Khải Lập lại nhìn vẻ mặt con gái mình, không có chút gì là dáng vẻ kháng cự, ngược lại còn rất tự nhiên, hiển nhiên là hai người đã ở chung được một khoảng thời gian rồi.
Tâm tình Đồng Khải Lập rất phức tạp nhưng lại cảm thấy rất vui mừng.
Con gái giỏi giang, tìm được một người xuất sắc, là điều rất bình thường.
Đồng Khải Lập nói với Tăng Lâm Lập: “ Việc này tôi thật rất xin lỗi, tôi không biết rõ chuyện ở bên ngoài của Đồng Kỳ cho lắm, còn định, còn định để Tăng Kỳ gặp mặt Đồng Kỳ. “
Tăng Lâm Lập xua tay, cười nói: “ Không cần xin lỗi làm gì, tôi còn phải cám ơn mọi người, có thể quen biết với Liêu Thành Xuyên, nối được một đường dây là may mắn với của bọn tôi. Loại nhà máy còn đang vùng vẫy xem có nên lên sàn niêm yết hay không, còn phải học hỏi người khác nhiều hơn. “
“ Vậy cũng tốt. “
Bác gái cả ở bên này nhìn Liêu Thành Xuyên, trong lòng đột nhiên nhảy loạn, quay đầu liền gọi điện cho Đồng Mục nói: “ Con với bà nội qua đây chưa? Nếu còn chưa đi thì gọi chị con đi cùng luôn, buổi tối không lo ăn cơm còn ăn trái cây cái gì, nó gầy lắm rồi. “
Đồng Mục vừa dẫn bà nội đến đường cái, vừa nghe điện thoại vừa nói: “ Aida, mẹ đừng quản làm gì, chị phải giữ dáng, buổi tối không thể ăn cơm, còn nữa, không phải chị ấy còn đang phiền não chuyện công việc à, mẹ để chị ấy yên tĩnh một mình là được rồi. “
“ Ai, thằng con này! “ – bác gái cả dậm chân một cái, lại nhìn Liêu Thành Xuyên, nghĩ đến người đàn ông có thể còn có mấy người bạn tốt các loại, giới thiệu một người như thế nào cũng được mà.
Tâm tư hai nhà khác nhau, cùng đi vào phòng bao.
Tối nay việc làm ăn lớn nhất của nhà hàng cũng là bàn đặt của hai nhà. Phòng đặt chính là phòng riêng lớn nhất, hai cái bàn được lau chùi sáng bóng, Tăng Lâm Lập là người đặt phòng, ông gọi mọi người ngồi xuống, lại nhìn Liêu Thành Xuyên, từ trong túi lấy ra một tấm danh thiếp, đưa qua, cười nói: “ Liêu Tổng, nghe danh đã lâu, hôm nay thật sự gặp được người so với ảnh còn đẹp hơn nhiều. “
Vẻ mặt Liêu Thành Xuyên lạnh lùng, nhận lấy danh thiếp, rồi cầm tấm danh thiếp mạ vàng đưa cho Tăng Lâm Lập: “ Xin chào, Tăng Tổng. “
Tăng Lâm Lập có được tấm danh thiếp, đuôi lông mày đều là ý cười: “ Thật là trùng hợp nha, Tăng Kỳ nhà tôi gần đây cũng đang bận rộn chuyện về câu lạc bộ Esport, về mảng này còn phải học hỏi các cậu nhiều hơn. “
Liêu Thành Xuyên nhướng mắt nhìn Tăng Kỳ, Tăng Kỳ bị ba mình trừng mắt thì đứng lên, không cam lòng nhìn Đồng Kỳ một cái rồi mới bắt tay Liêu Thành Xuyên: “ Liêu Tổng, nge danh đã lâu, phải học hỏi ở anh nhiều hơn. “
Liêu Thành Xuyên nở nụ cười, bắt tay với anh ta, hờ hững nói: “ Chỉ cần không cướp Đồng Kỳ với tôi, cái gì cũng có thể thương lượng. “
Toàn bộ yên tĩnh. Lạnh ngắt như tờ.
Ông nội cười haha một trận, vỗ vai cháu gái: “ Kỳ Kỳ nhà tôi chính là rất đáng yêu. “
Tăng Lâm Lập thức thời cũng theo đó hòa giải, cười nói: “ Liêu Tổng yên tâm, trứng gà không thể chọi với đá, Tăng Kỳ nhà tôi vẫn còn đang chọn lựa, được Liêu Tổng xem trọng chúng tôi sao dám làm loạn được. “
“ Tốt. “ – Liêu Thành Xuyên trả lời.
Sau đó ngồi xuống, ở dưới gầm bàn, một tay giữ chặt lấy tay cô, nắm chặt, hai mắt còn có chút tủi thân.
Đồng Kỳ tùy ý để anh nắm, cũng không giãy giụa, tay hai ngừoi ở dưới gầm bàn nắm rất chặt.
Không lâu sau, Đồng Mục đưa bà nội đến, bà nội vừa nhìn thấy Liêu Thành Xuyên, cứ tưởng Liêu Thành Xuyên là đối tượng xem mắt, liên tục gật đầu nói tốt.
Hiện trường nhất thời không hiểu sao cực kỳ xấu hổ.
Tiêu Ngọc Mai đứng lên đỡ lấy bà nội, nhỏ giọng nói: “ Xem mắt bị hủy bỏ, Đồng Kỳ có bạn trai rồi. “
Bà nội giật mình: “ Ai vậy? “
Tiêu Ngọc Mai bĩu môi, nhìn hai người đang ngồi cùng một chỗ với nhau, bà nội a một tiếng, lại nói: “ Sao Kỳ Kỳ không nói, lại còn xem mắt nữa … … “
Tiêu Ngọc Mai lảng tránh: “ Ăn cơm trước đi, ăn cơm trước đi. “
Vì thế buổi xem mắt biến thành một buổi thương mại, Tăng Lâm Lập tóm lấy cơ hội liền cùng với Liêu Thành Xuyên nói chuyện kinh tế, chuyện bất động sản, chuyện phát triển.
Đồng Kỳ vùi đầu ăn cơm, thỉnh thoảng chăm sóc ông nội một chút.
Bác gái cả cứ nhìn Liêu Thành Xuyên, hận không thể trực tiếp bắt anh về nhà làm con rể mình.
- -----oOo------
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook