Khoảng Trời Rộng Lớn
-
Chương 16: Lùn ơi, Lầy khổ vì Lùn!
Duy tiu ngỉu quay vào nhà.
Lợn lùn lười láo, lại dám không về nhà. Lầy vẫn còn tức, định bụng kệ Lùn đi đâu thì đi, nên thản nhiên chơi game, bày bừa đủ kiểu. Lầy tắm xong, ra dây phơi tìm áo mặc thì giật mình thấy cái quần đùi Hello Kitty yêu quý của vợ.
Một nụ cười đểu ngoác ra đến mang tai, ai đó thó luôn cái quần mang vào phòng mình...
Duy cảm thấy thoải mái và tự do lắm, cho tới buổi chiều hôm đó. Vừa lên đồ tung tẩy đi chơi bóng thì trời sét đùng đùng rồi mưa. Quay được vào nhà thì mất xừ nó điện. Có tên lớp trưởng ngồi rúm ró trong góc tối om, chán chường ôm đầu gối. Con lợn lùn mà ở đây chắc nó chửi cậu là nhát cáy rồi, sau đó nó sẽ hùng hổ đi lên tầng tìm đèn, rồi sẽ hậu đậu vấp lên vấp xuống rồi lại chu môi í ới cho xem. Mà nó giận gì dai thế, tối om còn chưa thèm về.
Giật mình, Lầy bắt đầu tưởng tượng đủ cảnh là Lùn đang đi thì bị bắt cóc, rồi bị đem bán cho quầy thịt lợn mất! Tự dưng lo xoắn hết cả quẩy, dù sao cũng là lợn nhà mình nuôi, Duy lao ra ngoài trời mưa, phóng xe đi tìm vợ.
Khổ cái là trời thì sấm chớp đùng đùng, mưa xối xả dội vào mặt, Duy không nhìn đường nổi. Đến được nhà Nga- nơi có nguy cơ cao nhất đang chứa đựng lợn lùn, vấp phải cái ổ chó ngã lăn quay không đứng dậy được, đành muối mặt gọi Nga ra chữa cháy.
Crush tốt bụng ra liền, nhẹ nhàng đỡ Duy vào nhà, nở nụ cười ấm áp, bảo Duy đi thay quần áo đi không lạnh. Eo ơi, Duy nhìn nàng mà ấm hết cả lòng, có người yêu như này thật sướng. Chứ ai như con lợn nái kia, đã lùn lại còn đanh đá, phát ghét, con gì chứ chả phải con gái đâu.
Cơ mà vẫn phải tìm nó về thuần phục thôi, Duy gấp gáp hỏi:
- Quỳnh có qua đây không?
Nga ngơ ngác gật đầu
- Bà ý qua đây từ trưa. Mà ông làm gì mà tìm Quỳnh gấp vậy?
Duy ngớ người, thôi chết, có ai biết hai đứa là vợ chồng đâu.
- A..à thì..mà là..tui có việc chút! Mẹ bà ý đang bị thương!
- Chết! Bác ấy có sao không? Quỳnh đang ngủ trên tầng, để tui đi với ông.
Thành ý như thế mà chả hiểu sao lớp trưởng lại hoảng mới lạ chứ, vội vàng lao luôn lên tầng tìm bà xã.
Lợn lùn mặc kệ cuộc đời lắm, sau khi chanh sả không thèm lên xe chồng Lầy thì đi thẳng đến nhà bạn thân, ăn uống tẹt ga đủ thứ rồi lên phòng ôm nhau ngủ. Mà cái tính phổi bò của nàng, trong lúc vui vẻ đã phọt ra gần hết bí mật của lớp trưởng.
- Có đứa trong lớp thích bà đấy, trước nó xin số bà mà tui đưa nó số gái đứng đường, buồn cười muốn chết.
Quỳnh vừa ngồi ăn xoài vừa vỗ đùi bẹp bẹp cười vui vẻ, Nga thì ngồi vừa dũa móng vừa chép miệng:
- ui dào, ai mà chả thích tui. Mà bà nói toẹt ra đi.
Lùn lườm Nga ngố.
- Nó mà biết bà ảo tưởng thế nó đếch thèm thích bà nữa đâu, mà ông này là nhân vật vai vế trong lớp đó.
Nga nghiêng đầu, nàng xây dựng hình tượng tốt bụng thục nữ bao lâu, đứa nào chả dính. Có điều Nga hơi thắc mắc, mọi khi Quỳnh biết ai thích Nga, nó sẽ đào hết infor dòng họ tổ tông của đối phương lên, sau đó xàm xí bằng hết với nàng, mà lần này có vẻ hơi lạ nha, lại ăn bả gì rồi.
Lùn vô tư ngủ ngáy đến tận chiều tối, mưa gió ầm ĩ cũng đếch biết gì. Nàng cũng không thèm biết có đứa nào đó vì nàng mà sấp mặt mấy lần, Quỳnh mà biết được chắc khoái lắm.
Lợn lùn lười láo, lại dám không về nhà. Lầy vẫn còn tức, định bụng kệ Lùn đi đâu thì đi, nên thản nhiên chơi game, bày bừa đủ kiểu. Lầy tắm xong, ra dây phơi tìm áo mặc thì giật mình thấy cái quần đùi Hello Kitty yêu quý của vợ.
Một nụ cười đểu ngoác ra đến mang tai, ai đó thó luôn cái quần mang vào phòng mình...
Duy cảm thấy thoải mái và tự do lắm, cho tới buổi chiều hôm đó. Vừa lên đồ tung tẩy đi chơi bóng thì trời sét đùng đùng rồi mưa. Quay được vào nhà thì mất xừ nó điện. Có tên lớp trưởng ngồi rúm ró trong góc tối om, chán chường ôm đầu gối. Con lợn lùn mà ở đây chắc nó chửi cậu là nhát cáy rồi, sau đó nó sẽ hùng hổ đi lên tầng tìm đèn, rồi sẽ hậu đậu vấp lên vấp xuống rồi lại chu môi í ới cho xem. Mà nó giận gì dai thế, tối om còn chưa thèm về.
Giật mình, Lầy bắt đầu tưởng tượng đủ cảnh là Lùn đang đi thì bị bắt cóc, rồi bị đem bán cho quầy thịt lợn mất! Tự dưng lo xoắn hết cả quẩy, dù sao cũng là lợn nhà mình nuôi, Duy lao ra ngoài trời mưa, phóng xe đi tìm vợ.
Khổ cái là trời thì sấm chớp đùng đùng, mưa xối xả dội vào mặt, Duy không nhìn đường nổi. Đến được nhà Nga- nơi có nguy cơ cao nhất đang chứa đựng lợn lùn, vấp phải cái ổ chó ngã lăn quay không đứng dậy được, đành muối mặt gọi Nga ra chữa cháy.
Crush tốt bụng ra liền, nhẹ nhàng đỡ Duy vào nhà, nở nụ cười ấm áp, bảo Duy đi thay quần áo đi không lạnh. Eo ơi, Duy nhìn nàng mà ấm hết cả lòng, có người yêu như này thật sướng. Chứ ai như con lợn nái kia, đã lùn lại còn đanh đá, phát ghét, con gì chứ chả phải con gái đâu.
Cơ mà vẫn phải tìm nó về thuần phục thôi, Duy gấp gáp hỏi:
- Quỳnh có qua đây không?
Nga ngơ ngác gật đầu
- Bà ý qua đây từ trưa. Mà ông làm gì mà tìm Quỳnh gấp vậy?
Duy ngớ người, thôi chết, có ai biết hai đứa là vợ chồng đâu.
- A..à thì..mà là..tui có việc chút! Mẹ bà ý đang bị thương!
- Chết! Bác ấy có sao không? Quỳnh đang ngủ trên tầng, để tui đi với ông.
Thành ý như thế mà chả hiểu sao lớp trưởng lại hoảng mới lạ chứ, vội vàng lao luôn lên tầng tìm bà xã.
Lợn lùn mặc kệ cuộc đời lắm, sau khi chanh sả không thèm lên xe chồng Lầy thì đi thẳng đến nhà bạn thân, ăn uống tẹt ga đủ thứ rồi lên phòng ôm nhau ngủ. Mà cái tính phổi bò của nàng, trong lúc vui vẻ đã phọt ra gần hết bí mật của lớp trưởng.
- Có đứa trong lớp thích bà đấy, trước nó xin số bà mà tui đưa nó số gái đứng đường, buồn cười muốn chết.
Quỳnh vừa ngồi ăn xoài vừa vỗ đùi bẹp bẹp cười vui vẻ, Nga thì ngồi vừa dũa móng vừa chép miệng:
- ui dào, ai mà chả thích tui. Mà bà nói toẹt ra đi.
Lùn lườm Nga ngố.
- Nó mà biết bà ảo tưởng thế nó đếch thèm thích bà nữa đâu, mà ông này là nhân vật vai vế trong lớp đó.
Nga nghiêng đầu, nàng xây dựng hình tượng tốt bụng thục nữ bao lâu, đứa nào chả dính. Có điều Nga hơi thắc mắc, mọi khi Quỳnh biết ai thích Nga, nó sẽ đào hết infor dòng họ tổ tông của đối phương lên, sau đó xàm xí bằng hết với nàng, mà lần này có vẻ hơi lạ nha, lại ăn bả gì rồi.
Lùn vô tư ngủ ngáy đến tận chiều tối, mưa gió ầm ĩ cũng đếch biết gì. Nàng cũng không thèm biết có đứa nào đó vì nàng mà sấp mặt mấy lần, Quỳnh mà biết được chắc khoái lắm.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook