Khoảng Trời Riêng Anh Chọn
-
Chương 34
.Tại nhà của Long ;
Linh đang cầm trên tay miếng táo để ăn thì điện thoại có cuộc gọi đến, nhìn thấy số điện thoại Linh vội vàng nhìn ngó xung quanh, khi không thấy ai nữa thì mới bắt đầu ấn nút nghe máy.
đầu dây bên kia giọng một người phụ nữ còn khá trẻ nói vọng vào ;
- a lô, sao mà gọi nãy giờ giờ mới thấy mày nghe máy vậy?
- ừ, Tao có chút việc đang dở tay, sao rồi, việc tao nhờ mày sao rồi.
- ừ, tao tra ra hết rồi, để tao gửi qua cho mày luôn nha.
- ok.
tắt máy Linh nhìn chiếc điện thoại miệng khẽ mỉm cười nhích mép.
"để xem mày là ai và tao là ai trong ngôi nhà này".
Tại khu trung tâm mua sắm x Bích Liên đang chọn quần áo thì thấy điện thoại có cuộc gọi đến, rút điện thoại ra thấy số lạ Bích Liên không nghe máy nhấn nút tắt và bỏ lại vào trong túi, nhưng điện thoại một lần nữa lại reo lên, Bích LIÊN nghĩ thầm.
"" quái lạ, trước có lão Hùng hay gọi làm phiền mình bằng những số lạ, nhưng mà lão đã bị bọn thằng hải nó giết rồi, nay lại xuất hiện thêm một số lạ nữa là sao?, ai vậy ta? thôi thì cứ nghe xem sao, biết đâu bạn bè có đứa nào nó thây số nó gọi thông báo ""
điện thoại vẫn đổ chuông không ngừng, Bích Liên khẽ rút ra và ấn nút nghe máy.
- a lô, ai đây ạ?
đầu dây bên kia giọng một người con gái là lạ truyền tới.
- chào chị, cho hỏi chị có phải là Bích Liên vợ của anh Phan Văn Minh ạ?
Bích Liên trong lòng có một dự cảm không lành vì nghĩ rằng chồng mình có lẽ lại hú hí bên ngoài, nhưng mà kìm nén cơn giận nghe xem con đàn bà này nó nói gì, Bích Liên bình thản đáp trả;
- vâng, Tôi là vợ của anh Minh, không biết cô là ai và gọi cho Tôi có gì không?.
- ấy, ấy, chị đừng vội nghĩ nhầm mà Tội nghiệp cho em, em gọi cho chị là có chuyện liên quan đến chồng của chị chị có biết người con gái Tên Tình không?
Nghe đến Tình Bích Liên không ngần ngại hỏi.
- cô, cô là ai? sao cô lại biết cô ta?, nhưng mà giờ nói chuyện qua điện thoại e không tiện, không biết chị có rảnh không? em muốn gặp chị trao đổi với chị chút.
- ừ, giờ Tôi cũng đang rảnh.
vậy em hẹn chị ở quán cà phê phố x nhé.
- ok Tôi cũng đang gần đoạn này để Tôi tới.
- ok vậy hẹn gặp chị.
Long chính thức công khai với mọi người trong công ty Tôi là người yêu của anh, mọi người cũng vì thế mà ghét Tôi ra mặt hơn nhưng cũng không ai dám nói gì trước mặt Tôi vì họ còn e dè Long, nhưng sau lưng Tôi thì họ lại không tiếc những lời mạt sát, có người còn bảo Tôi là hồ ly tinh chuyên đi dụ dỗ đàn ông cơ, lúc đầu nghe Tôi cũng có chút chạnh lòng nhưng mà Ngân cứ động viên Tôi nên dần dần Tôi cũng nguôi ngoai và kệ họ muốn nói gì thì nói, Tôi bỏ ngoài tai hết vì Tôi biết anh cũng thật lòng yêu Tôi và Tôi cũng vậy rất yêu anh và cần anh,thì hà cớ gì chỉ vì những lời nói của những kẻ ghen ăn ghét ở ấy mà buông bỏ để cho họ được hài lòng.
Bích Liên đến quán cà phê như đã hẹn nhìn một lượt xong lấy điện thoại ra gọi.
Linh đã đến ngồi chờ thấy điện thoại reo, nhìn thấy số điện thoại của Bích Liên Linh biết ngay là Bích Liên đã đến nên liền bắt máy.
- A lô, chị đến chưa?
- Tôi đã đến quán hẹn rồi, không biết cô ngồi bàn nào?
- dạ, em mặc bộ cánh màu hồng ngồi ớ phía trong góc quán ấy ạ?
Bích Liên đảo mắt một lần qua quán nhìn về phía góc khuất của quán thì thấy một cô gái trông còn khá trẻ lại ưa nhìn, nghĩ ngay có lẽ là người hẹn mình nên bước thẳng tới.
Bích Liên vừa đến bàn thì Linh đã nhận ra ngay và đon đả mời ngồi.
- chị đây rồi, nhìn là em biết liền à? nhìn chị bên ngoài đẹp mà trẻ hơn nhiều so với trên tạp chí ấy ạ?
Bích Liên mỉm cười nhìn người đối diện nói ;
- cảm ơn cô, cô quá khen, mà cô hẹn Tôi ra đây có gì cần nói thì cứ nói đi.
Tại nhà riêng của Minh.
Minh đang chuẩn bị quần áo để đi gặp đối tác thì người giúp việc vào trên tay cầm một cái phong thư chuyển phát nhanh và nói ;
- thưa cậu chủ, có người vừa gửi cái này cho cậu ạ?
- rồi, cô để đó hộ cháu, rồi cháu xem.
bà giúp việc để cái phong thư lên bàn làm việc của Minh và đi ra ngoài.
mặc quần áo Xong Minh cầm phong thư lên xem thì không thấy tên người gửi, chỉ thấy địa chỉ người nhận là đúng của Mình và tên của mình, Minh tò mò không biết ai gửi gì cho mình, nên bóc ra xem.
Mở ra Minh tá hoả khi thấy người trong hình là Bích Liên vợ mình đang lỏa thể nằm bên cạnh người đàn ông khác. Kèm theo đó là một lá thư tay viết vội
Linh đang cầm trên tay miếng táo để ăn thì điện thoại có cuộc gọi đến, nhìn thấy số điện thoại Linh vội vàng nhìn ngó xung quanh, khi không thấy ai nữa thì mới bắt đầu ấn nút nghe máy.
đầu dây bên kia giọng một người phụ nữ còn khá trẻ nói vọng vào ;
- a lô, sao mà gọi nãy giờ giờ mới thấy mày nghe máy vậy?
- ừ, Tao có chút việc đang dở tay, sao rồi, việc tao nhờ mày sao rồi.
- ừ, tao tra ra hết rồi, để tao gửi qua cho mày luôn nha.
- ok.
tắt máy Linh nhìn chiếc điện thoại miệng khẽ mỉm cười nhích mép.
"để xem mày là ai và tao là ai trong ngôi nhà này".
Tại khu trung tâm mua sắm x Bích Liên đang chọn quần áo thì thấy điện thoại có cuộc gọi đến, rút điện thoại ra thấy số lạ Bích Liên không nghe máy nhấn nút tắt và bỏ lại vào trong túi, nhưng điện thoại một lần nữa lại reo lên, Bích LIÊN nghĩ thầm.
"" quái lạ, trước có lão Hùng hay gọi làm phiền mình bằng những số lạ, nhưng mà lão đã bị bọn thằng hải nó giết rồi, nay lại xuất hiện thêm một số lạ nữa là sao?, ai vậy ta? thôi thì cứ nghe xem sao, biết đâu bạn bè có đứa nào nó thây số nó gọi thông báo ""
điện thoại vẫn đổ chuông không ngừng, Bích Liên khẽ rút ra và ấn nút nghe máy.
- a lô, ai đây ạ?
đầu dây bên kia giọng một người con gái là lạ truyền tới.
- chào chị, cho hỏi chị có phải là Bích Liên vợ của anh Phan Văn Minh ạ?
Bích Liên trong lòng có một dự cảm không lành vì nghĩ rằng chồng mình có lẽ lại hú hí bên ngoài, nhưng mà kìm nén cơn giận nghe xem con đàn bà này nó nói gì, Bích Liên bình thản đáp trả;
- vâng, Tôi là vợ của anh Minh, không biết cô là ai và gọi cho Tôi có gì không?.
- ấy, ấy, chị đừng vội nghĩ nhầm mà Tội nghiệp cho em, em gọi cho chị là có chuyện liên quan đến chồng của chị chị có biết người con gái Tên Tình không?
Nghe đến Tình Bích Liên không ngần ngại hỏi.
- cô, cô là ai? sao cô lại biết cô ta?, nhưng mà giờ nói chuyện qua điện thoại e không tiện, không biết chị có rảnh không? em muốn gặp chị trao đổi với chị chút.
- ừ, giờ Tôi cũng đang rảnh.
vậy em hẹn chị ở quán cà phê phố x nhé.
- ok Tôi cũng đang gần đoạn này để Tôi tới.
- ok vậy hẹn gặp chị.
Long chính thức công khai với mọi người trong công ty Tôi là người yêu của anh, mọi người cũng vì thế mà ghét Tôi ra mặt hơn nhưng cũng không ai dám nói gì trước mặt Tôi vì họ còn e dè Long, nhưng sau lưng Tôi thì họ lại không tiếc những lời mạt sát, có người còn bảo Tôi là hồ ly tinh chuyên đi dụ dỗ đàn ông cơ, lúc đầu nghe Tôi cũng có chút chạnh lòng nhưng mà Ngân cứ động viên Tôi nên dần dần Tôi cũng nguôi ngoai và kệ họ muốn nói gì thì nói, Tôi bỏ ngoài tai hết vì Tôi biết anh cũng thật lòng yêu Tôi và Tôi cũng vậy rất yêu anh và cần anh,thì hà cớ gì chỉ vì những lời nói của những kẻ ghen ăn ghét ở ấy mà buông bỏ để cho họ được hài lòng.
Bích Liên đến quán cà phê như đã hẹn nhìn một lượt xong lấy điện thoại ra gọi.
Linh đã đến ngồi chờ thấy điện thoại reo, nhìn thấy số điện thoại của Bích Liên Linh biết ngay là Bích Liên đã đến nên liền bắt máy.
- A lô, chị đến chưa?
- Tôi đã đến quán hẹn rồi, không biết cô ngồi bàn nào?
- dạ, em mặc bộ cánh màu hồng ngồi ớ phía trong góc quán ấy ạ?
Bích Liên đảo mắt một lần qua quán nhìn về phía góc khuất của quán thì thấy một cô gái trông còn khá trẻ lại ưa nhìn, nghĩ ngay có lẽ là người hẹn mình nên bước thẳng tới.
Bích Liên vừa đến bàn thì Linh đã nhận ra ngay và đon đả mời ngồi.
- chị đây rồi, nhìn là em biết liền à? nhìn chị bên ngoài đẹp mà trẻ hơn nhiều so với trên tạp chí ấy ạ?
Bích Liên mỉm cười nhìn người đối diện nói ;
- cảm ơn cô, cô quá khen, mà cô hẹn Tôi ra đây có gì cần nói thì cứ nói đi.
Tại nhà riêng của Minh.
Minh đang chuẩn bị quần áo để đi gặp đối tác thì người giúp việc vào trên tay cầm một cái phong thư chuyển phát nhanh và nói ;
- thưa cậu chủ, có người vừa gửi cái này cho cậu ạ?
- rồi, cô để đó hộ cháu, rồi cháu xem.
bà giúp việc để cái phong thư lên bàn làm việc của Minh và đi ra ngoài.
mặc quần áo Xong Minh cầm phong thư lên xem thì không thấy tên người gửi, chỉ thấy địa chỉ người nhận là đúng của Mình và tên của mình, Minh tò mò không biết ai gửi gì cho mình, nên bóc ra xem.
Mở ra Minh tá hoả khi thấy người trong hình là Bích Liên vợ mình đang lỏa thể nằm bên cạnh người đàn ông khác. Kèm theo đó là một lá thư tay viết vội
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook