Khoan Thai Đến Chậm
-
Chương 52: Phiên ngoại 2 Gia đình của Hàn Thư Kì
Xin chào mọi người, cháu tên là Hàn Thư
Kì, nhũ danh là Đa Đa, bởi vì cháu là thành viên bất ngờ trong nhà, khi
cháu còn ở trong bụng mẹ, mọi người đều không phát hiện ra cháu, chỉ
nhìn thấy anh trai của cháu, à, anh trai của cháu tên là Hàn Thư Mặc, là anh em sinh đôi với cháu. Hiện giờ cháu được năm tuổi, đang học tại
trường tiểu học Thần Quang. Đừng xem thường vì cháu chỉ mới 5 tuổi, cháu là một thần đồng đó nha, cháu cảm thấy cháu còn thông minh hơn cả anh
trai ấy, ba trăm câu thơ Đường cháu đều thuộc cả, mà hiện giờ anh trai
cháu còn tính sai phép tính trong phạm vi 10 nữa. Nhưng anh Trần Triết
nói cho cháu biết chúng ta không được kì thị các bạn nhỏ có chỉ số thông minh thấp, cho nên mặc dù anh trai của cháu ngu ngốc nhưng cháu vẫn rất thương anh ấy.
Ba của cháu tên là Hàn Cố Diễn, hình như nhà của cháu rất nghèo, bởi vì ba ba của các bạn khác đều chỉ làm một
công việc, còn ba ba của cháu lại làm đến hai việc. Ba vừa là tổng giám
đốc một công ty vừa là giáo sư trong trường học. (nghèo ghê @@)
Công ty là của ông nội cháu, cháu nghĩ, nhất định là ông nội cảm thấy nhà của cháu quá nghèo cho nên mới quyết định nhường cho ba ba một chén cơm. Thật ra thì cháu không biết cái gì gọi là giáo sư cả, cháu hỏi mẹ thì mẹ nói giáo sư là người có học vấn cao rất được người ta tôn trọng, mẹ nhất định là rất vui khi ba ba trở thành giáo sư, bởi vì vào ngày ba ba trở thành giáo sư mẹ đã xuống bếp nấu thật nhiều món ăn để chúc mừng ba.
Cháu trộm hỏi anh Trần Triết phó giáo sư và giáo sư khác nhau chỗ nào, anh Trần Triết nói tiền lương của giáo sư sẽ nhiều hơn mười lần cho nên ba ba trở thành giáo sư cháu cũng rất vui mừng. Nhưng lần trước cháu lại phát hiện ra một quyển sách trong thư phòng của ba ba có tên là “Giờ học phụ đạo của giáo sư lưu manh”. Nhìn thấy nó lòng cháu rất đau đớn nên cầm sách chạy đi tìm mẹ, mẹ nói với cháu là lưu manh không nhất định là xấu, người yêu nhau nói vậy thì không sao cả. Nếu là như vậy thì cháu quyết định khi nào rảnh cháu sẽ đi tìm anh Trần Triết để nói anh ấy lưu manh, bởi vì cháu cũng yêu mến anh ấy, anh ấy cũng yêu thích cháu.
Ba của cháu là một đại soái ca nha, đại soái ca không phải cháu nói mà là cháu nghe trộm mấy thầy trong trường nói thế. Hơn nữa cháu còn phát hiện ra nếu ba ba đưa cháu và anh trai đến trường thì ngày đó cô giáo đặc biệt nói nhiều, còn vừa sờ đầu cháu vừa nói chuyện với ba cháu, mặt cũng ửng hồng, giọng nói cũng kì quái thần kì, lại còn dựa vào người ba cháu nữa, làm cho ba cháu sợ đến nỗi bế cháu lên ngăn ở giữa ngay lập tức, nhưng nếu ông nội đưa chúng cháu đến trường thì đâu có như vậy. Cháu hỏi anh trai, anh trai nói anh ấy không phát hiện ra nha, thật là đần chết mà, sau đó cháu lại hỏi anh Trần Triết, anh Trần Triết nói người phụ nữ kia là hồ ly tinh. Cháu đương nhiên biết hồ ly tinh nha, trên TV cũng có chiếu, những con hồ ly tinh kia đều xinh đẹp, nhưng mà cháu cảm thấy cô giáo của chúng cháu không giống hồ ly tinh nha, ngược lại mẹ của cháu còn giống hơn, nhưng mà anh Trần Triết nói nhìn vấn đề không chỉ nhìn bề ngoài, cho nên không thể bởi vì cô giáo không xinh đẹp như mẹ mà xem nhẹ bản chất hồ ly tinh của cô.
Mỗi tuần theo lệ cháu lại trò chuyện với bà ngoại, nói cho bà ngoại biết chuyện này, sau đó bà ngoại lại nhiều chuyện đi nói cho mẹ biết, hôm đó sau khi hai người bàn tính thật lâu thì mẹ lại quyết định từ nay về sau mẹ sẽ tự mình đưa đón bọn cháu đi học.
Kĩ thuật lái xe của mẹ rất nát, mẹ năn nỉ ba dạy mẹ, ba ba cũng không hiểu sao đột nhiên mẹ lại chịu khó như vậy, mà mẹ lại nói làm vậy để bồi dưỡng quan hệ với hai đứa con. Thật là xạo, kết quả ba ba lại tin, không chỉ vô cùng chăm chỉ dạy mẹ mà còn mua cho mẹ một chiếc xe rất phong cách, còn mắc hơn nhiều chiếc xe của ba cơ.
Lúc mẹ đưa bọn cháu đến trường thì thái độ của cô giáo rất kì lạ, gần giống như có đôi khi cháu uống thuốc bị mắc kẹt trong cổ họng vậy, vẻ mặt rất đau khổ, sau đó cháu trộm nghe thấy các cô giáo nói chuyện với nhau, thì ra ba ba chính là người ăn cơm nhuyễn. Nhưng mà sao ba ba lại là dạng ăn cơm nhuyễn được chứ? Tiền trong nhà cháu đều là do ba kiếm được mà, ba rất bận rộn, ba thường xuyên bởi vì phải nuôi sống cả nhà cháu cho nên mới bận rộn như vậy, ba bảo cháu phải ngoan ngoãn nghe lời, lớn lên phải thật hiếu thảo với ba.
Mà đương nhiên là cháu đây biết chứ, nhưng mà cháu cảm thấy lời ba nói không đúng lắm, bởi vì cháu cảm thấy mình và anh trai căn bản không làm tốn nhiều tiền của ba lắm, cháu cảm thấy nhà cháu nghèo như vậy, ba lại bận rộn như vậy là vì ba ba thật sự thích mua đồ cho mẹ. Chỉ một bộ quần áo của mẹ cũng có thể mắc hơn thiệt nhiều tủ quần áo của cháu và anh trai cộng lại, cháu cảm thấy ba ba bỏ ra số tiền như vậy thật sự là rất phí, bà ngoại của cháu có cửa hàng quần áo, giống như đúc nhưng của bà ngoại rẻ hơn nhiều, thế nhưng ba lại muốn ra ngoài mua đồ đắt tiền, xa hoa, thật là đần chết mà.
Anh Trần Triết giải thích rằng tình yêu khiến chỉ số thông minh của người ta thấp xuống. Về điểm ấy thì cháu có ý kiến, bởi vì cháu và anh Trần Triết cũng có tình yêu nhưng mà cháu và cả anh Trần Triết cũng không có gì thay đổi mà, cho nên mới nói cái này là do mỗi người thôi, không thể bởi vì chỉ số thông minh của mình không cao mà đổ lên đầu tình yêu được.
Mẹ của cháu tên là Diệp San San, trên cơ bản mẹ là người rảnh rỗi nhất trong nhà cháu, bình thường ba phài đi làm, cháu và anh trai phải đi học, chỉ còn có mẹ cả ngày không có việc gì làm, chơi bời lêu lỏng. Thật ra điều này cũng không thể trách mẹ nha, mẹ cũng muốn tìm một công việc kiếm ít tiền về mua thức ăn nhưng mà tìm vài lần đều không thể làm lâu dài, không phải vì bị ông chủ đuổi việc mà chính là bị vợ ông chủ đuổi.
Về sau ba ba vì muốn thỏa mãn mộng tưởng làm nữ nhân viên của mẹ mà để cho mẹ vào công ty của ba làm, kết quả mới được hơn một tuần lễ thì ngay cả thử việc cũng không qua được đã bị đuổi, ba ba nói có mẹ ở đấy ba không thể chuyên tâm làm việc được, một nhân viên như vậy sẽ ảnh hưởng đến tâm trạng của sếp. Cho nên mẹ đáng thương ngay cả công ty nhà mình cũng không chứa chấp mình, vậy thì còn có công ty nào dám nhận mẹ chứ? Từ đó về sau mẹ phải từ bỏ mộng tưởng làm nữ nhân viên của mình, chuyên tâm ở nhà làm bà chủ gia đình. Thật ra chức bà chủ gia đình này của mẹ cũng khá nhẹ nhàng, việc nhà thì có dì giúp việc, căn bản không cần mẹ phải động tay vào, một ngày trôi qua mẹ ngoại trừ đưa cháu và anh trai đến trường rồi tan học đón về cơ bản là không có việc gì quan trọng để làm.
Nhưng mà bà ngoại rất xấu, thường xuyên đến dọa mẹ, nói phụ nữ lớn tuổi sẽ không đẹp nữa, ông xã sẽ không cần mẹ, còn nói hiện giờ mẹ không có việc làm chẳng khác nào thiếu phụ luống tuổi đã có chồng, ngộ nhỡ tách rời với xã hội cũng sẽ bị chồng ruồng bỏ, dọa mẹ không được ở trong nhà, phải thường xuyên ra ngoài tiếp xúc với xã hội.
Mẹ lại liều mạng ném tiền cho phòng tập thể hình nè, thẩm mĩ viện nè, nhà của cháu vốn đã bần cùng rồi mà mẹ còn phá hoại như vậy nữa, cháu rất xót tiền, nhưng mà ba ba lại không sao cả, cho nên cháu cũng không thể nói gì.
Thật ra mẹ vốn đã rất đẹp, hơn nữa, mẹ còn là mối tình đầu của anh Trần Triết nữa nha, mắt thẩm mĩ của anh Trần Triết rất tốt, cháu rất sùng bái anh ấy cho nên không phải vì là mẹ cháu nên cháu mới thấy xinh đẹp mà là mẹ thật sự rất đẹp.
Lần trước mẹ đến câu lạc bộ khiêu vũ, ba ba dẫn chúng cháu đi tìm mẹ thì cháu đã thấy ngay có mấy chú cứ bám lấy mẹ xin số điện thoại, sau đó mặt ba đen lại, bảo cháu và anh trai nhanh chóng gọi mẹ một tiếng – mẹ! Nếu như gọi lớn tiếng hơn nữa thì ba ba bảo sẽ mua đồ chơi cho chúng cháu, gọi càng lớn tiếng thì chúng cháu càng được chọn đồ chơi mắc tiền, thật ra làm như vậy thật là không công bằng, mẹ cần gì ba đều không nói hai lời mua ngay cho mẹ, vậy mà cho tới bây giờ vẫn không yêu cầu mẹ gọi “ông xã” trước mặt mọi người nha! Tuy mẹ chưa bao giờ gọi ba là ông xã, bình thường đều gọi là “thầy Hàn”, nếu như mẹ tức giận sẽ gọi thẳng nhũ danh của ba – Diễn Diễn, cho nên thật sự ba rất sợ nghe hai từ này.
Vốn cháu không muốn gọi nhưng mà anh trai cháu lại gọi, hơn nữa còn siêu cấp lớn tiếng, cháu đây cùng gọi với anh trai thì giọng chỉ nhỏ xíu thôi, về sau mấy chú kia đã bị đuổi hết, ba ba mua cho chúng cháu một món đồ chơi siêu cấp, cháu và anh trai đều được cả, ba còn nói với chúng cháu lần sau nếu còn mấy chú như vậy nữa thì chúng cháu cứ thế mà gọi.
Về sau cháu hỏi anh Trần Triết, anh ấy nói mấy chú kia chính là hồ ly tinh. Không phải hồ ly tinh chỉ là nữ thôi sao? Sao mấy chú kia có thể nhỉ? Nhưng mà anh Trần Triết còn nói, không được kì thị, nam nữ không quan trọng, không thể vì mấy chú kia là nam mà không thể gọi là hồ ly tinh. Anh Trần Triết thật sự quá lợi hại, hiểu biết hơn cháu rất nhiều, anh ấy giải thích như vậy cháu đã hiểu.
Từ đó về sau cháu mà thấy mấy chú cứ bám lấy mẹ là lại gọi lớn hơn cả anh trai. Trước đây mẹ là mối tình đầu của anh Trần Triết, mà mối tình đầu của cháu lại là anh Trần Triết, như vậy so ra cháu có cảm giác thiệt thòi. Nhưng mà mối tình đầu của mẹ lại không phải là anh Trần Triết, cháu đã hỏi mẹ, mẹ nghĩ nửa ngày rồi nói không nhớ rõ người kia tên gì, kết quả ba ngồi cạnh rất buồn bực, nói người đó chính là mình nhưng mà mẹ lại nói không phải, cho nên mới nói thế giới này thật là phức tạp.
Ba và mẹ cũng hay cãi nhau lắm, mỗi lần hai người họ cãi nhau thì cháu và anh trai sẽ bị đóng gói đưa đến nhà ông bà nội để cho hai người họ có không gian riêng mà giải quyết. Nhưng mà có một lần bọn họ cãi nhau, cháu nói anh Trần Triết lén dẫn cháu về nhà lại phát hiện ra căn bản bọn họ không cãi nhau nha, ba ba chê chúng cháu phiền nên tìm lí do tống chúng cháu đi thôi.
Có đôi khi bọn họ thật là xạo, tài ăn nói của mẹ rất nát, mỗi lần cãi nhau lật tới lật lui cũng chỉ có mấy câu như “Anh mới là…cả nhà anh đều là…” Mẹ thật là đần, mẹ mắng như vậy không phải mang luôn cả mẹ cùng cháu và anh trai vào mà mắng sao? Nhưng mà anh Trần Triết nói phụ nữ khi tức giận không hề có lí trí, lúc ấy không nên nói đạo lí với họ, họ không nghe lọt đâu. Cho nên lúc cãi nhau ba ba cũng không nói đạo lí với mẹ, bằng không tài ăn nói của ba rất tốt, tuyệt đối có biện pháp làm cho mẹ á khẩu không trả lời được, ba ba càng dỗ mẹ thì mẹ lại càng hăng say, cháu cảm thấy thật là căng nhưng anh Trần Triết lại nói đây là tình thú của người yêu nhau, tương lai lớn lên cháu sẽ hiểu, có đôi khi cãi nhau là để bồi đắp tình cảm. Thì ra sự việc là như vậy nha, anh Trần Triết à em hiểu rồi, có đôi khi anh mắng em là vì muốn bồi đắp tình cảm với em đấy mà!
HOÀN TRUYỆN
Công ty là của ông nội cháu, cháu nghĩ, nhất định là ông nội cảm thấy nhà của cháu quá nghèo cho nên mới quyết định nhường cho ba ba một chén cơm. Thật ra thì cháu không biết cái gì gọi là giáo sư cả, cháu hỏi mẹ thì mẹ nói giáo sư là người có học vấn cao rất được người ta tôn trọng, mẹ nhất định là rất vui khi ba ba trở thành giáo sư, bởi vì vào ngày ba ba trở thành giáo sư mẹ đã xuống bếp nấu thật nhiều món ăn để chúc mừng ba.
Cháu trộm hỏi anh Trần Triết phó giáo sư và giáo sư khác nhau chỗ nào, anh Trần Triết nói tiền lương của giáo sư sẽ nhiều hơn mười lần cho nên ba ba trở thành giáo sư cháu cũng rất vui mừng. Nhưng lần trước cháu lại phát hiện ra một quyển sách trong thư phòng của ba ba có tên là “Giờ học phụ đạo của giáo sư lưu manh”. Nhìn thấy nó lòng cháu rất đau đớn nên cầm sách chạy đi tìm mẹ, mẹ nói với cháu là lưu manh không nhất định là xấu, người yêu nhau nói vậy thì không sao cả. Nếu là như vậy thì cháu quyết định khi nào rảnh cháu sẽ đi tìm anh Trần Triết để nói anh ấy lưu manh, bởi vì cháu cũng yêu mến anh ấy, anh ấy cũng yêu thích cháu.
Ba của cháu là một đại soái ca nha, đại soái ca không phải cháu nói mà là cháu nghe trộm mấy thầy trong trường nói thế. Hơn nữa cháu còn phát hiện ra nếu ba ba đưa cháu và anh trai đến trường thì ngày đó cô giáo đặc biệt nói nhiều, còn vừa sờ đầu cháu vừa nói chuyện với ba cháu, mặt cũng ửng hồng, giọng nói cũng kì quái thần kì, lại còn dựa vào người ba cháu nữa, làm cho ba cháu sợ đến nỗi bế cháu lên ngăn ở giữa ngay lập tức, nhưng nếu ông nội đưa chúng cháu đến trường thì đâu có như vậy. Cháu hỏi anh trai, anh trai nói anh ấy không phát hiện ra nha, thật là đần chết mà, sau đó cháu lại hỏi anh Trần Triết, anh Trần Triết nói người phụ nữ kia là hồ ly tinh. Cháu đương nhiên biết hồ ly tinh nha, trên TV cũng có chiếu, những con hồ ly tinh kia đều xinh đẹp, nhưng mà cháu cảm thấy cô giáo của chúng cháu không giống hồ ly tinh nha, ngược lại mẹ của cháu còn giống hơn, nhưng mà anh Trần Triết nói nhìn vấn đề không chỉ nhìn bề ngoài, cho nên không thể bởi vì cô giáo không xinh đẹp như mẹ mà xem nhẹ bản chất hồ ly tinh của cô.
Mỗi tuần theo lệ cháu lại trò chuyện với bà ngoại, nói cho bà ngoại biết chuyện này, sau đó bà ngoại lại nhiều chuyện đi nói cho mẹ biết, hôm đó sau khi hai người bàn tính thật lâu thì mẹ lại quyết định từ nay về sau mẹ sẽ tự mình đưa đón bọn cháu đi học.
Kĩ thuật lái xe của mẹ rất nát, mẹ năn nỉ ba dạy mẹ, ba ba cũng không hiểu sao đột nhiên mẹ lại chịu khó như vậy, mà mẹ lại nói làm vậy để bồi dưỡng quan hệ với hai đứa con. Thật là xạo, kết quả ba ba lại tin, không chỉ vô cùng chăm chỉ dạy mẹ mà còn mua cho mẹ một chiếc xe rất phong cách, còn mắc hơn nhiều chiếc xe của ba cơ.
Lúc mẹ đưa bọn cháu đến trường thì thái độ của cô giáo rất kì lạ, gần giống như có đôi khi cháu uống thuốc bị mắc kẹt trong cổ họng vậy, vẻ mặt rất đau khổ, sau đó cháu trộm nghe thấy các cô giáo nói chuyện với nhau, thì ra ba ba chính là người ăn cơm nhuyễn. Nhưng mà sao ba ba lại là dạng ăn cơm nhuyễn được chứ? Tiền trong nhà cháu đều là do ba kiếm được mà, ba rất bận rộn, ba thường xuyên bởi vì phải nuôi sống cả nhà cháu cho nên mới bận rộn như vậy, ba bảo cháu phải ngoan ngoãn nghe lời, lớn lên phải thật hiếu thảo với ba.
Mà đương nhiên là cháu đây biết chứ, nhưng mà cháu cảm thấy lời ba nói không đúng lắm, bởi vì cháu cảm thấy mình và anh trai căn bản không làm tốn nhiều tiền của ba lắm, cháu cảm thấy nhà cháu nghèo như vậy, ba lại bận rộn như vậy là vì ba ba thật sự thích mua đồ cho mẹ. Chỉ một bộ quần áo của mẹ cũng có thể mắc hơn thiệt nhiều tủ quần áo của cháu và anh trai cộng lại, cháu cảm thấy ba ba bỏ ra số tiền như vậy thật sự là rất phí, bà ngoại của cháu có cửa hàng quần áo, giống như đúc nhưng của bà ngoại rẻ hơn nhiều, thế nhưng ba lại muốn ra ngoài mua đồ đắt tiền, xa hoa, thật là đần chết mà.
Anh Trần Triết giải thích rằng tình yêu khiến chỉ số thông minh của người ta thấp xuống. Về điểm ấy thì cháu có ý kiến, bởi vì cháu và anh Trần Triết cũng có tình yêu nhưng mà cháu và cả anh Trần Triết cũng không có gì thay đổi mà, cho nên mới nói cái này là do mỗi người thôi, không thể bởi vì chỉ số thông minh của mình không cao mà đổ lên đầu tình yêu được.
Mẹ của cháu tên là Diệp San San, trên cơ bản mẹ là người rảnh rỗi nhất trong nhà cháu, bình thường ba phài đi làm, cháu và anh trai phải đi học, chỉ còn có mẹ cả ngày không có việc gì làm, chơi bời lêu lỏng. Thật ra điều này cũng không thể trách mẹ nha, mẹ cũng muốn tìm một công việc kiếm ít tiền về mua thức ăn nhưng mà tìm vài lần đều không thể làm lâu dài, không phải vì bị ông chủ đuổi việc mà chính là bị vợ ông chủ đuổi.
Về sau ba ba vì muốn thỏa mãn mộng tưởng làm nữ nhân viên của mẹ mà để cho mẹ vào công ty của ba làm, kết quả mới được hơn một tuần lễ thì ngay cả thử việc cũng không qua được đã bị đuổi, ba ba nói có mẹ ở đấy ba không thể chuyên tâm làm việc được, một nhân viên như vậy sẽ ảnh hưởng đến tâm trạng của sếp. Cho nên mẹ đáng thương ngay cả công ty nhà mình cũng không chứa chấp mình, vậy thì còn có công ty nào dám nhận mẹ chứ? Từ đó về sau mẹ phải từ bỏ mộng tưởng làm nữ nhân viên của mình, chuyên tâm ở nhà làm bà chủ gia đình. Thật ra chức bà chủ gia đình này của mẹ cũng khá nhẹ nhàng, việc nhà thì có dì giúp việc, căn bản không cần mẹ phải động tay vào, một ngày trôi qua mẹ ngoại trừ đưa cháu và anh trai đến trường rồi tan học đón về cơ bản là không có việc gì quan trọng để làm.
Nhưng mà bà ngoại rất xấu, thường xuyên đến dọa mẹ, nói phụ nữ lớn tuổi sẽ không đẹp nữa, ông xã sẽ không cần mẹ, còn nói hiện giờ mẹ không có việc làm chẳng khác nào thiếu phụ luống tuổi đã có chồng, ngộ nhỡ tách rời với xã hội cũng sẽ bị chồng ruồng bỏ, dọa mẹ không được ở trong nhà, phải thường xuyên ra ngoài tiếp xúc với xã hội.
Mẹ lại liều mạng ném tiền cho phòng tập thể hình nè, thẩm mĩ viện nè, nhà của cháu vốn đã bần cùng rồi mà mẹ còn phá hoại như vậy nữa, cháu rất xót tiền, nhưng mà ba ba lại không sao cả, cho nên cháu cũng không thể nói gì.
Thật ra mẹ vốn đã rất đẹp, hơn nữa, mẹ còn là mối tình đầu của anh Trần Triết nữa nha, mắt thẩm mĩ của anh Trần Triết rất tốt, cháu rất sùng bái anh ấy cho nên không phải vì là mẹ cháu nên cháu mới thấy xinh đẹp mà là mẹ thật sự rất đẹp.
Lần trước mẹ đến câu lạc bộ khiêu vũ, ba ba dẫn chúng cháu đi tìm mẹ thì cháu đã thấy ngay có mấy chú cứ bám lấy mẹ xin số điện thoại, sau đó mặt ba đen lại, bảo cháu và anh trai nhanh chóng gọi mẹ một tiếng – mẹ! Nếu như gọi lớn tiếng hơn nữa thì ba ba bảo sẽ mua đồ chơi cho chúng cháu, gọi càng lớn tiếng thì chúng cháu càng được chọn đồ chơi mắc tiền, thật ra làm như vậy thật là không công bằng, mẹ cần gì ba đều không nói hai lời mua ngay cho mẹ, vậy mà cho tới bây giờ vẫn không yêu cầu mẹ gọi “ông xã” trước mặt mọi người nha! Tuy mẹ chưa bao giờ gọi ba là ông xã, bình thường đều gọi là “thầy Hàn”, nếu như mẹ tức giận sẽ gọi thẳng nhũ danh của ba – Diễn Diễn, cho nên thật sự ba rất sợ nghe hai từ này.
Vốn cháu không muốn gọi nhưng mà anh trai cháu lại gọi, hơn nữa còn siêu cấp lớn tiếng, cháu đây cùng gọi với anh trai thì giọng chỉ nhỏ xíu thôi, về sau mấy chú kia đã bị đuổi hết, ba ba mua cho chúng cháu một món đồ chơi siêu cấp, cháu và anh trai đều được cả, ba còn nói với chúng cháu lần sau nếu còn mấy chú như vậy nữa thì chúng cháu cứ thế mà gọi.
Về sau cháu hỏi anh Trần Triết, anh ấy nói mấy chú kia chính là hồ ly tinh. Không phải hồ ly tinh chỉ là nữ thôi sao? Sao mấy chú kia có thể nhỉ? Nhưng mà anh Trần Triết còn nói, không được kì thị, nam nữ không quan trọng, không thể vì mấy chú kia là nam mà không thể gọi là hồ ly tinh. Anh Trần Triết thật sự quá lợi hại, hiểu biết hơn cháu rất nhiều, anh ấy giải thích như vậy cháu đã hiểu.
Từ đó về sau cháu mà thấy mấy chú cứ bám lấy mẹ là lại gọi lớn hơn cả anh trai. Trước đây mẹ là mối tình đầu của anh Trần Triết, mà mối tình đầu của cháu lại là anh Trần Triết, như vậy so ra cháu có cảm giác thiệt thòi. Nhưng mà mối tình đầu của mẹ lại không phải là anh Trần Triết, cháu đã hỏi mẹ, mẹ nghĩ nửa ngày rồi nói không nhớ rõ người kia tên gì, kết quả ba ngồi cạnh rất buồn bực, nói người đó chính là mình nhưng mà mẹ lại nói không phải, cho nên mới nói thế giới này thật là phức tạp.
Ba và mẹ cũng hay cãi nhau lắm, mỗi lần hai người họ cãi nhau thì cháu và anh trai sẽ bị đóng gói đưa đến nhà ông bà nội để cho hai người họ có không gian riêng mà giải quyết. Nhưng mà có một lần bọn họ cãi nhau, cháu nói anh Trần Triết lén dẫn cháu về nhà lại phát hiện ra căn bản bọn họ không cãi nhau nha, ba ba chê chúng cháu phiền nên tìm lí do tống chúng cháu đi thôi.
Có đôi khi bọn họ thật là xạo, tài ăn nói của mẹ rất nát, mỗi lần cãi nhau lật tới lật lui cũng chỉ có mấy câu như “Anh mới là…cả nhà anh đều là…” Mẹ thật là đần, mẹ mắng như vậy không phải mang luôn cả mẹ cùng cháu và anh trai vào mà mắng sao? Nhưng mà anh Trần Triết nói phụ nữ khi tức giận không hề có lí trí, lúc ấy không nên nói đạo lí với họ, họ không nghe lọt đâu. Cho nên lúc cãi nhau ba ba cũng không nói đạo lí với mẹ, bằng không tài ăn nói của ba rất tốt, tuyệt đối có biện pháp làm cho mẹ á khẩu không trả lời được, ba ba càng dỗ mẹ thì mẹ lại càng hăng say, cháu cảm thấy thật là căng nhưng anh Trần Triết lại nói đây là tình thú của người yêu nhau, tương lai lớn lên cháu sẽ hiểu, có đôi khi cãi nhau là để bồi đắp tình cảm. Thì ra sự việc là như vậy nha, anh Trần Triết à em hiểu rồi, có đôi khi anh mắng em là vì muốn bồi đắp tình cảm với em đấy mà!
HOÀN TRUYỆN
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook