Khoá Lấy Chân Tình
-
C57: Tôi yêu em
Edit: Astute Nguyễn
"Tôi phải bảo vệ em." Triệu Hựu Sâm đột nhiên cầm tay Ước Tố, "Tố Nhi, em biết có bao nhiêu người muốn tôi chết không, tôi không phải con trai ruột của Triệu Dũ, mỗi bước đi đều khó khăn hơn bọn họ, có lẽ đến Triệu Dũ cũng muốn tôi chết, chỉ là tạm thời bỏ qua thôi. Tôi tự tin có thể bảo vệ em thật tốt, nhưng không chắc chắn bảo vệ được người nhà em, tôi không muốn bởi vì mình mà em và người nhà gặp chuyện, không muốn em đau lòng, tôi không thể để cho bọn họ biết... Tôi thích em."
"Em biết không, tôi muốn chờ mình công thành danh toại mới cưới em, chỉ là tôi chờ không kịp, ngày nào cũng lo lắng, sợ cha mẹ em đem em gả đi, tựa như lúc trước nhìn em đính hôn với Tạ Hướng Mặc, em sẽ không hiểu loại cảm giác này rốt cuộc khó chịu đến mức nào đâu." Hắn nghiêm túc nhìn cô, "Cưới em quá qua loa, nhưng ý định cưới thì không hề qua loa một chút nào. Tôi yêu em."
Ước Tố cảm giác mặt nóng lên, cô đột nhiên không biết nên đáp lại tình ý của người đàn ông này như thế nào, cô chưa bao giờ nghĩ tới có một ngày bản thân sẽ được người khác ái mộ.
"Quả thật đêm tân hôn của chúng ta, tôi có đến tìm em, ngày đó tôi rất vui, uống say đến mức không biết gì, bên ngoài quá ồn ào, tôi đẩy cửa chắc em cũng không nghe thấy." Hắn đắm chìm trong hồi ức, có chút ngây ngốc bật cười, "Thấy em mặc váy cưới trắng tinh ngồi ngay ngắn trên giường, đưa lưng về phía ta, tỳ nữ của em đứng ngay bên cạnh."
"Tôi nghe thấy em hỏi nó, bây giờ nước Anh đang là ban ngày nhỉ?"
Khóe miệng tươi cười của Triệu Hựu Sâm dần dần ngưng lại, hắn rũ mắt, có chút ảm đạm: "Khoảnh khắc đó, tôi hoàn toàn tỉnh rượu. Tôi không trách em, gả cho người chưa từng gặp mặt, mang tiếng hung bạo thì có ai vui được, lời em nói chỉ nhắc nhở bản thân tôi đê tiện thế nào, lợi dụng quyền thế ép em gả cho, tôi không biết phải đối mặt với em ra sao." Truyện edit by Astute Nguyễn.
Ước Tố nhẹ nhàng nắm lấy tay hắn, Triệu Hựu Sâm ngẩng đầu nhìn về phía cô, mỉm cười giống như không thèm để ý, có điều ánh mắt lại không tự chủ mà tránh đi: "Ước Tố, đúng là tôi ghen ghét, tôi sợ không khống chế được mà cưỡng bức em, như vậy giữa chúng ta càng không có đường sống quay lại, tôi sợ, cho nên chỉ có thể xoay người bỏ đi, chạy trối chết, tôi biết bản thân không tiền đồ, nhưng tôi lúc ấy, chỉ có thể làm như vậy.".
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Hệ Thống Xuyên Không: Vương Phi Muốn Lật Trời!
2. Đêm Nay Có Mưa
3. Đông À, Hạ Lạnh
4. Đoạn Ký Ức Bị Đánh Mất
=====================================
"Tôi vẫn biết, người em yêu chính là Tạ Hướng Mặc, nếu có thể, em đã sớm cùng hắn đến nước Anh. Tôi cũng biết, hắn bị gia đình ép buộc, nhưng tôi khi yêu rất ích kỷ, nếu thật sự vô tư, tôi đã giúp hai người đoàn tụ từ lâu rồi, chỉ là tôi không làm được, tôi là một thằng đàn ông ích kỷ, bụng dạ hẹp hòi."
"Triệu Hựu Sâm..."
"Em để tôi nói hết, những lời này tôi muốn nói cho em từ lâu rồi. Ước Tố, tôi biết đêm đó em bắt đầu hiểu lầm, tôi càng ngày càng không biết nên đối mặt như thế nào với em, em biết rõ tôi ái mộ em từ hồi niên thiếu, tôi không dám khinh nhờn em, không dám nảy sinh tâm tư xấu xa với em, cho dù chúng ta cùng ở dưới một mái hiên, tôi cũng không dám, cho nên hiểu lầm càng lúc càng lớn, cuối cùng hết cách cứu chữa." Hắn cười cười, "Nhưng em hãy tin tôi, em là người phụ nữ đầu tiên và cũng là cuối cùng của tôi."
"Ta... Đã dần không nhớ tới Tạ Hướng Mặc nữa rồi."
Cô chậm rãi dựa vào lòng hắn, cảm thấy cơ thể hắn đang run lên nhè nhẹ.
"Mấy năm trước ta quả thực nhớ anh ấy đến phát điên, nhưng tình cảm con người đều sẽ biến mất."
Triệu Hựu Sâm chậm rãi vỗ vai cô, Ước Tố ngước mắt nhìn về phía hắn, vốn dĩ còn rất nhiều lời muốn nói, đến khoảnh khắc này đột nhiên lại không nói được, cô nhìn sườn mặt tuấn mỹ rõ ràng của người đàn ông, cất giọng hỏi: "Lần đó ta lạc đường, thật sự là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau?"
"Ừ."
Triệu Hựu Sâm dịu dàng vuốt ve đầu vai Ước Tố, giọng nói mềm nhẹ đáp lại.
Ước Tố rốt cuộc vẫn mang một bụng tâm sự, cô dựa vào vai hắn, chậm rãi nhắm mắt lại.
Triệu Hựu Sâm lúc này mới xoay mặt nhìn về phía cô, ánh mắt cực kỳ dịu dàng, như ánh trăng rọi xuống dưới gối.
Hắn cuối cùng vẫn lừa cô.
Đây là chuyện cuối cùng hắn gạt cô.
Cứ để chuyện này vĩnh viễn trở thành bí mật cuối cùng của hắn đi.
Ps: 10 bình chọn + 10 bình luận + 5 theo dõi => 1 chương mới
"Tôi phải bảo vệ em." Triệu Hựu Sâm đột nhiên cầm tay Ước Tố, "Tố Nhi, em biết có bao nhiêu người muốn tôi chết không, tôi không phải con trai ruột của Triệu Dũ, mỗi bước đi đều khó khăn hơn bọn họ, có lẽ đến Triệu Dũ cũng muốn tôi chết, chỉ là tạm thời bỏ qua thôi. Tôi tự tin có thể bảo vệ em thật tốt, nhưng không chắc chắn bảo vệ được người nhà em, tôi không muốn bởi vì mình mà em và người nhà gặp chuyện, không muốn em đau lòng, tôi không thể để cho bọn họ biết... Tôi thích em."
"Em biết không, tôi muốn chờ mình công thành danh toại mới cưới em, chỉ là tôi chờ không kịp, ngày nào cũng lo lắng, sợ cha mẹ em đem em gả đi, tựa như lúc trước nhìn em đính hôn với Tạ Hướng Mặc, em sẽ không hiểu loại cảm giác này rốt cuộc khó chịu đến mức nào đâu." Hắn nghiêm túc nhìn cô, "Cưới em quá qua loa, nhưng ý định cưới thì không hề qua loa một chút nào. Tôi yêu em."
Ước Tố cảm giác mặt nóng lên, cô đột nhiên không biết nên đáp lại tình ý của người đàn ông này như thế nào, cô chưa bao giờ nghĩ tới có một ngày bản thân sẽ được người khác ái mộ.
"Quả thật đêm tân hôn của chúng ta, tôi có đến tìm em, ngày đó tôi rất vui, uống say đến mức không biết gì, bên ngoài quá ồn ào, tôi đẩy cửa chắc em cũng không nghe thấy." Hắn đắm chìm trong hồi ức, có chút ngây ngốc bật cười, "Thấy em mặc váy cưới trắng tinh ngồi ngay ngắn trên giường, đưa lưng về phía ta, tỳ nữ của em đứng ngay bên cạnh."
"Tôi nghe thấy em hỏi nó, bây giờ nước Anh đang là ban ngày nhỉ?"
Khóe miệng tươi cười của Triệu Hựu Sâm dần dần ngưng lại, hắn rũ mắt, có chút ảm đạm: "Khoảnh khắc đó, tôi hoàn toàn tỉnh rượu. Tôi không trách em, gả cho người chưa từng gặp mặt, mang tiếng hung bạo thì có ai vui được, lời em nói chỉ nhắc nhở bản thân tôi đê tiện thế nào, lợi dụng quyền thế ép em gả cho, tôi không biết phải đối mặt với em ra sao." Truyện edit by Astute Nguyễn.
Ước Tố nhẹ nhàng nắm lấy tay hắn, Triệu Hựu Sâm ngẩng đầu nhìn về phía cô, mỉm cười giống như không thèm để ý, có điều ánh mắt lại không tự chủ mà tránh đi: "Ước Tố, đúng là tôi ghen ghét, tôi sợ không khống chế được mà cưỡng bức em, như vậy giữa chúng ta càng không có đường sống quay lại, tôi sợ, cho nên chỉ có thể xoay người bỏ đi, chạy trối chết, tôi biết bản thân không tiền đồ, nhưng tôi lúc ấy, chỉ có thể làm như vậy.".
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Hệ Thống Xuyên Không: Vương Phi Muốn Lật Trời!
2. Đêm Nay Có Mưa
3. Đông À, Hạ Lạnh
4. Đoạn Ký Ức Bị Đánh Mất
=====================================
"Tôi vẫn biết, người em yêu chính là Tạ Hướng Mặc, nếu có thể, em đã sớm cùng hắn đến nước Anh. Tôi cũng biết, hắn bị gia đình ép buộc, nhưng tôi khi yêu rất ích kỷ, nếu thật sự vô tư, tôi đã giúp hai người đoàn tụ từ lâu rồi, chỉ là tôi không làm được, tôi là một thằng đàn ông ích kỷ, bụng dạ hẹp hòi."
"Triệu Hựu Sâm..."
"Em để tôi nói hết, những lời này tôi muốn nói cho em từ lâu rồi. Ước Tố, tôi biết đêm đó em bắt đầu hiểu lầm, tôi càng ngày càng không biết nên đối mặt như thế nào với em, em biết rõ tôi ái mộ em từ hồi niên thiếu, tôi không dám khinh nhờn em, không dám nảy sinh tâm tư xấu xa với em, cho dù chúng ta cùng ở dưới một mái hiên, tôi cũng không dám, cho nên hiểu lầm càng lúc càng lớn, cuối cùng hết cách cứu chữa." Hắn cười cười, "Nhưng em hãy tin tôi, em là người phụ nữ đầu tiên và cũng là cuối cùng của tôi."
"Ta... Đã dần không nhớ tới Tạ Hướng Mặc nữa rồi."
Cô chậm rãi dựa vào lòng hắn, cảm thấy cơ thể hắn đang run lên nhè nhẹ.
"Mấy năm trước ta quả thực nhớ anh ấy đến phát điên, nhưng tình cảm con người đều sẽ biến mất."
Triệu Hựu Sâm chậm rãi vỗ vai cô, Ước Tố ngước mắt nhìn về phía hắn, vốn dĩ còn rất nhiều lời muốn nói, đến khoảnh khắc này đột nhiên lại không nói được, cô nhìn sườn mặt tuấn mỹ rõ ràng của người đàn ông, cất giọng hỏi: "Lần đó ta lạc đường, thật sự là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau?"
"Ừ."
Triệu Hựu Sâm dịu dàng vuốt ve đầu vai Ước Tố, giọng nói mềm nhẹ đáp lại.
Ước Tố rốt cuộc vẫn mang một bụng tâm sự, cô dựa vào vai hắn, chậm rãi nhắm mắt lại.
Triệu Hựu Sâm lúc này mới xoay mặt nhìn về phía cô, ánh mắt cực kỳ dịu dàng, như ánh trăng rọi xuống dưới gối.
Hắn cuối cùng vẫn lừa cô.
Đây là chuyện cuối cùng hắn gạt cô.
Cứ để chuyện này vĩnh viễn trở thành bí mật cuối cùng của hắn đi.
Ps: 10 bình chọn + 10 bình luận + 5 theo dõi => 1 chương mới
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook