Khoa Kỹ Luyện Khí Sư
-
Chương 30: Ngày Tinh mộ
Trước cửa tiệm luyện khí, Khương Dự đang cẩn thận tỉ mỉ giảng lại tao ngộ mới gặp phải cho Sư phụ mình, không ngừng nói về sự nguy hiểm của tẩu hỏa nhập ma.
Người Sư phụ này dù không phải là nhân vật lợi hại gì, nhưng công pháp là hắn lấy ra, xảy ra chút trục trặc, hẳn là có thể giải quyết đi.
Khương Dự nghĩ thầm.
"Luyện thần pháp" hắn cũng đã tu luyện rồi, tẩu hỏa nhập ma cũng đã xuất hiện rồi, không chừng có tai họa ngầm gì đó vẫn còn lưu lại, cần giải quyết ngay ah.
Hơn nữa nếu sau này không tu luyện "Luyện thần pháp" nữa, hắn cũng phải từ chỗ Sư phụ lấy một cuốn tu luyện tinh thần khác nữa chứ.
Dù sao tu luyên tinh thần làm cho năng lực đặc biệt của hắn phát triển, cái này chính là chìa khóa vàng của hắn tại dị giới, tuy trước mắt vẫn còn yếu kém, nhưng một khi nắm giữ đầy đủ về Khoa học kỹ thuật, nói không chừng hắn xoay người một cái liền trở thành phú ông rồi.
Khương Dự chưng bộ mặt cực kỳ ủy khuất nhìn Hán tử trung niên, dáng vẻ “ngươi nhất định phải cho ta lời giải thích thỏa đáng ah”.
Trong lòng Hán tử trung niên im lặng, nhưng hắn cũng không có chút kiên nhẫn, đưa Khương Dự lời giải thích:
- Không phải nguyên nhân do công pháp, mà là ngày Tinh mộ năm ngày sau.
- Ngày Tinh mộ, đó là thứ gì?
Khương Dự nghi hoặc hỏi.
Hán tử trung niên dừng một chút, uống một hớp rượu, mở miệng nói:
- Nơi cụ thể phát ra ngày tinh mộ có rất nhiều giả thiết, tới cùng cái nào là thật thì không ai biết rõ. Nhưng ngươi phải nhớ kỹ, trước và sau 5 ngày tinh mộ đều không thể tiến hành tu luyện tinh thần, nếu không sẽ có khả năng dẫn “Hư không phệ trùng” tới cắn nuốt tinh thần lực của ngươi.
- Hư không phệ trùng?
Khương Dự run lên, nghe cái danh từ này chắc là rất lợi hại đi, nội tâm sợ hãi, nhớ tới vòng xoáy to lớn màu xám kia rơi xuống đem huyễn cảnh tinh thần hắn quấy đến rối tunh rối mù, chẳng lẽ chính là nó?
- Lần này coi như vận khí ngươi rất tốt đấy, chỉ đưa tới một con, ăn no xong liền đi, nếu không, ngày hôm nay ta còn mất công đào hố chôn ngươi.
Hán tử trung niên từ tốn nói.
Khương Dự nghe vậy liền hoảng sợ một trận, trên lưng xuất hiện mồ hôi lạnh, may mắn tinh thần lực của hắn hẳn là ăn không ngon, nếu không hậu quả chắc chắn hắn không chịu nổi rồi.
- Vậy Sư phụ, ngày Tinh mộ đến cùng thì diễn ra bao lâu một lần, có quy luật gì không?
Khương Dự quyết tâm rồi, phải đem ngày Tinh mộ trong mười năm làm cho rõ ràng, sau đó lấy một tờ lịch dán trên tường, trong thời gian đó tuyệt đối không tu luyện.
- Xem lịch đi.
Hán tử trung niên trả lời.
- Lịch?
Khương Dự nghi hoặc lấy một tấm lịch treo tường lật ra.
- Ngày 18 tháng tư là ngày Tinh mộ
- Ngày tinh mộ đều là ngày này hàng năm.
Hán tử trung niên tiếp tục bổ sung.
- Như vậy sao, cũng may hằng năm chỉ có một lần ngày Tinh mộ, hơn nữa chỉ có một ngày.
Khương Dự nhẹ nhàng thở ra, như vậy việc ghi chép cũng dễ dàng hơn nhiều.
- Khoan đã, sự việc trọng yếu như vậy, hơn nữa hằng năm đều có, thế nào mà Sư phụ người không nói cho con?
Khương Dự bức xúc nhìn Hán tử trung niên, vừa rồi hắn suýt nữa phơi thây đầu giường, nếu Hán tử trung niên đem chuyện này nói cho hắn sớm một chút thì cũng không phát sinh chuyện như thế.
- Quên…
Hán tử trung niên nhẹ nhàng trả lời, lộ ra vẻ thản nhiên như thường.
- …
Khương Dự khựng một tiếng, nói không ra lời. Trong nội tâm hắn lắc đầu than thở không thôi, mình đã bái loại Sư phụ gì thế này…
Thật sự là sư môn bất hạnh ah…
Bỏ qua nghi hoặc, Khương Dự định trở về phòng, bây giờ hắn tuyệt không muốn nhìn đến vị Sư phụ không đáng tin cậy của mình nữa.
- Lôi long màu vàng trong huyễn cảnh kia ngươi tốt nhất không nên nói lung tung khắp nơi, bằng không thì xảy ra chuyện gì cũng đừng trách ta không nhắc nhở ngươi trước.
Hán tử trung niên đột nhiên nói.
- Ah, Lôi Long màu vàng? Chẳng lẽ có vấn đề gì?
Trong nội tâm Khương Dự ngừng lại, nhớ tới hai đồng tử kia của Lôi Long màu vàng nhìn hắn, cùng với gốc cây màu vàng có ký hiệu ở dưới, vội vàng hỏi lại Hán tử trung niên.
Nhưng lần này Hán tử trung niên hiển nhiên không nhiều lời, khôi phục vẻ lạnh nhạt trước kia, Khương Dự hỏi thêm thế nào cũng vô dụng.
Khương Dự hận đến nghiến răng, thực sự không có biện pháp nào, cứ coi như là Sư phụ mình không phải vị đỉnh cấp Luyện khí sư kia, nhưng tu vi Dịch phẩm cũng không phải hắn có thể đánh thắng được đi.
Trở lại phòng của mình, nguyên nhân tựa hồ bị “hư không phệ trùng” cắn nuốt tinh thần lực, lúc này mới vừa sáng sớm, Khương Dự cảm thấy buồn ngủ, mi mắt càng ngày càng nặng.
Cuối cùng, hăn ngã xuống giường, ngủ thật say.
Ngủ giấc này liền kéo dài tới một ngày, trong đó còn có giấc mơ đẹp nữa:
Trên người hắn khoác chiếc áo đen, ngồi trên thân hình khổng lồ của Lôi Long, rong ruổi trong mây mù, uy phong lẫm liệt. Bên trái hắn ôm một tuyệt sắc nư tử, nhìn kỹ lại chính là Băng Du Lăng, bên phải còn ôm một thiếu nữ trước sau lồi lõm, nhìn kỹ lại chính là Thiếu nữ tóc lam, cúi đầu xuống, lại phát hiện trong ngực còn nằm một… tiểu loli, gương mặt ngọt ngào lại lộ ra một tia cười âm hiểm.
Kháo, làm sao tiểu loli này cũng bay tới đây
Khương Dự cả kinh, mộng đẹp liền tan vỡ thành từ mảnh…
….
Một vùng không gian đen thui, một quả cầu màu lam nhạt có kích thước bằng cả hành tinh xuất hiện lần nữa trước mặt Khương Dự, từng đạo lưu tinh bay qua bay lại, đan vào nhau tạo thành tấm lưới ánh sáng mỹ lệ vô cùng.
Khương Dự không kịp phản ứng, liền phát hiện mình đã ở trong khu vực kỳ dị này, một lần nữa nhìn thấy Trái tim Khoa học kỹ thuật.
Đây không phải lần đầu tiên hắn tới, tuy không kịp phản ứng, nhưng cũng coi như quen thuộc.
Tuy rằng mộng đẹp tan vỡ có chút tiếc nuối, nhưng nhìn những điểm sáng bay qua bay lại, Khương Dự khó dấu được tâm tình kích động vui mừng, những thứ kiến thức này đều là tài sản của hắn ah
Hơn nữa mỗi lần tiến vào đều có thể có thu hoạch giống nhau, có thứ hữu dụng, có thứ không xài được, rất có cảm giác khẩn trương giống như rút thưởng.
- Lần này chọn cái nào đây?
Phần lớn điểm sáng bay qua trước người Khương Dự, từ bề ngoài nhìn không thấy cái gì.
- Chính là ngươi rồi.
Một điểm sáng bay qua thoạt nhìn thể tích lớn hơn một chút, Khương Dự quyết định vội vàng bay tới ôm lấy.
….…..
Vừa thức dậy hắn liền vội vàng xem xét tin tức trong đầu.
Tên: Bàn quan sát thiên văn
Loại hình: Tin tức khoa học kỹ thuật
Cấp bậc: Cấp hai Khoa học kỹ thuật.
Người phát mính: Newton (27 tuổi)
Hiệu quả: Công cụ thiên văn, thu thập tin tức vũ trụ, khoảng cách hữu hiệu 0.1 năm ánh sáng.
Chế tạo:…
- Ta kháo, hóa ra chính là kính thiên văn ah.
Khương Dự thất vọng rồi
Hắn rõ ràng không có mong chờ loại công nghệ cao như vậy, tốt nhất là loại hình có thể giúp hắn tăng thêm thực lực. Kết quả là loại đồ chơi này lại không có tác dụng gì.
Nhưng nói vô dụng cũng không hẳn vậy. Khương Dự nhớ tới Sư phụ nói về ngày Tinh mộ, nghe danh từ tám chín phần mười có liên quan tới sao trời, đến lúc đó nói không chừng Bàn quan sát thiên văn lại có tác dụng thì sao.
Năm ngày, thời gian có lẽ miễn cưỡng đủ rồi.
- Hừ, ngày Tinh mộ, là ngươi ảnh hưởng tới ca tu luyện tinh thần, năm ngày sau chắc chắn sẽ tìm được ngươi.
Khương Dự cười lạnh một tiếng.
Sau khi nghỉ ngơi cả ngày, hắn tinh thần mười phần, sau khi lấp đầy bụng, liền khí thế ngất trời bắt đầu chế tạo Bàn quan sát thiên văn.
Người Sư phụ này dù không phải là nhân vật lợi hại gì, nhưng công pháp là hắn lấy ra, xảy ra chút trục trặc, hẳn là có thể giải quyết đi.
Khương Dự nghĩ thầm.
"Luyện thần pháp" hắn cũng đã tu luyện rồi, tẩu hỏa nhập ma cũng đã xuất hiện rồi, không chừng có tai họa ngầm gì đó vẫn còn lưu lại, cần giải quyết ngay ah.
Hơn nữa nếu sau này không tu luyện "Luyện thần pháp" nữa, hắn cũng phải từ chỗ Sư phụ lấy một cuốn tu luyện tinh thần khác nữa chứ.
Dù sao tu luyên tinh thần làm cho năng lực đặc biệt của hắn phát triển, cái này chính là chìa khóa vàng của hắn tại dị giới, tuy trước mắt vẫn còn yếu kém, nhưng một khi nắm giữ đầy đủ về Khoa học kỹ thuật, nói không chừng hắn xoay người một cái liền trở thành phú ông rồi.
Khương Dự chưng bộ mặt cực kỳ ủy khuất nhìn Hán tử trung niên, dáng vẻ “ngươi nhất định phải cho ta lời giải thích thỏa đáng ah”.
Trong lòng Hán tử trung niên im lặng, nhưng hắn cũng không có chút kiên nhẫn, đưa Khương Dự lời giải thích:
- Không phải nguyên nhân do công pháp, mà là ngày Tinh mộ năm ngày sau.
- Ngày Tinh mộ, đó là thứ gì?
Khương Dự nghi hoặc hỏi.
Hán tử trung niên dừng một chút, uống một hớp rượu, mở miệng nói:
- Nơi cụ thể phát ra ngày tinh mộ có rất nhiều giả thiết, tới cùng cái nào là thật thì không ai biết rõ. Nhưng ngươi phải nhớ kỹ, trước và sau 5 ngày tinh mộ đều không thể tiến hành tu luyện tinh thần, nếu không sẽ có khả năng dẫn “Hư không phệ trùng” tới cắn nuốt tinh thần lực của ngươi.
- Hư không phệ trùng?
Khương Dự run lên, nghe cái danh từ này chắc là rất lợi hại đi, nội tâm sợ hãi, nhớ tới vòng xoáy to lớn màu xám kia rơi xuống đem huyễn cảnh tinh thần hắn quấy đến rối tunh rối mù, chẳng lẽ chính là nó?
- Lần này coi như vận khí ngươi rất tốt đấy, chỉ đưa tới một con, ăn no xong liền đi, nếu không, ngày hôm nay ta còn mất công đào hố chôn ngươi.
Hán tử trung niên từ tốn nói.
Khương Dự nghe vậy liền hoảng sợ một trận, trên lưng xuất hiện mồ hôi lạnh, may mắn tinh thần lực của hắn hẳn là ăn không ngon, nếu không hậu quả chắc chắn hắn không chịu nổi rồi.
- Vậy Sư phụ, ngày Tinh mộ đến cùng thì diễn ra bao lâu một lần, có quy luật gì không?
Khương Dự quyết tâm rồi, phải đem ngày Tinh mộ trong mười năm làm cho rõ ràng, sau đó lấy một tờ lịch dán trên tường, trong thời gian đó tuyệt đối không tu luyện.
- Xem lịch đi.
Hán tử trung niên trả lời.
- Lịch?
Khương Dự nghi hoặc lấy một tấm lịch treo tường lật ra.
- Ngày 18 tháng tư là ngày Tinh mộ
- Ngày tinh mộ đều là ngày này hàng năm.
Hán tử trung niên tiếp tục bổ sung.
- Như vậy sao, cũng may hằng năm chỉ có một lần ngày Tinh mộ, hơn nữa chỉ có một ngày.
Khương Dự nhẹ nhàng thở ra, như vậy việc ghi chép cũng dễ dàng hơn nhiều.
- Khoan đã, sự việc trọng yếu như vậy, hơn nữa hằng năm đều có, thế nào mà Sư phụ người không nói cho con?
Khương Dự bức xúc nhìn Hán tử trung niên, vừa rồi hắn suýt nữa phơi thây đầu giường, nếu Hán tử trung niên đem chuyện này nói cho hắn sớm một chút thì cũng không phát sinh chuyện như thế.
- Quên…
Hán tử trung niên nhẹ nhàng trả lời, lộ ra vẻ thản nhiên như thường.
- …
Khương Dự khựng một tiếng, nói không ra lời. Trong nội tâm hắn lắc đầu than thở không thôi, mình đã bái loại Sư phụ gì thế này…
Thật sự là sư môn bất hạnh ah…
Bỏ qua nghi hoặc, Khương Dự định trở về phòng, bây giờ hắn tuyệt không muốn nhìn đến vị Sư phụ không đáng tin cậy của mình nữa.
- Lôi long màu vàng trong huyễn cảnh kia ngươi tốt nhất không nên nói lung tung khắp nơi, bằng không thì xảy ra chuyện gì cũng đừng trách ta không nhắc nhở ngươi trước.
Hán tử trung niên đột nhiên nói.
- Ah, Lôi Long màu vàng? Chẳng lẽ có vấn đề gì?
Trong nội tâm Khương Dự ngừng lại, nhớ tới hai đồng tử kia của Lôi Long màu vàng nhìn hắn, cùng với gốc cây màu vàng có ký hiệu ở dưới, vội vàng hỏi lại Hán tử trung niên.
Nhưng lần này Hán tử trung niên hiển nhiên không nhiều lời, khôi phục vẻ lạnh nhạt trước kia, Khương Dự hỏi thêm thế nào cũng vô dụng.
Khương Dự hận đến nghiến răng, thực sự không có biện pháp nào, cứ coi như là Sư phụ mình không phải vị đỉnh cấp Luyện khí sư kia, nhưng tu vi Dịch phẩm cũng không phải hắn có thể đánh thắng được đi.
Trở lại phòng của mình, nguyên nhân tựa hồ bị “hư không phệ trùng” cắn nuốt tinh thần lực, lúc này mới vừa sáng sớm, Khương Dự cảm thấy buồn ngủ, mi mắt càng ngày càng nặng.
Cuối cùng, hăn ngã xuống giường, ngủ thật say.
Ngủ giấc này liền kéo dài tới một ngày, trong đó còn có giấc mơ đẹp nữa:
Trên người hắn khoác chiếc áo đen, ngồi trên thân hình khổng lồ của Lôi Long, rong ruổi trong mây mù, uy phong lẫm liệt. Bên trái hắn ôm một tuyệt sắc nư tử, nhìn kỹ lại chính là Băng Du Lăng, bên phải còn ôm một thiếu nữ trước sau lồi lõm, nhìn kỹ lại chính là Thiếu nữ tóc lam, cúi đầu xuống, lại phát hiện trong ngực còn nằm một… tiểu loli, gương mặt ngọt ngào lại lộ ra một tia cười âm hiểm.
Kháo, làm sao tiểu loli này cũng bay tới đây
Khương Dự cả kinh, mộng đẹp liền tan vỡ thành từ mảnh…
….
Một vùng không gian đen thui, một quả cầu màu lam nhạt có kích thước bằng cả hành tinh xuất hiện lần nữa trước mặt Khương Dự, từng đạo lưu tinh bay qua bay lại, đan vào nhau tạo thành tấm lưới ánh sáng mỹ lệ vô cùng.
Khương Dự không kịp phản ứng, liền phát hiện mình đã ở trong khu vực kỳ dị này, một lần nữa nhìn thấy Trái tim Khoa học kỹ thuật.
Đây không phải lần đầu tiên hắn tới, tuy không kịp phản ứng, nhưng cũng coi như quen thuộc.
Tuy rằng mộng đẹp tan vỡ có chút tiếc nuối, nhưng nhìn những điểm sáng bay qua bay lại, Khương Dự khó dấu được tâm tình kích động vui mừng, những thứ kiến thức này đều là tài sản của hắn ah
Hơn nữa mỗi lần tiến vào đều có thể có thu hoạch giống nhau, có thứ hữu dụng, có thứ không xài được, rất có cảm giác khẩn trương giống như rút thưởng.
- Lần này chọn cái nào đây?
Phần lớn điểm sáng bay qua trước người Khương Dự, từ bề ngoài nhìn không thấy cái gì.
- Chính là ngươi rồi.
Một điểm sáng bay qua thoạt nhìn thể tích lớn hơn một chút, Khương Dự quyết định vội vàng bay tới ôm lấy.
….…..
Vừa thức dậy hắn liền vội vàng xem xét tin tức trong đầu.
Tên: Bàn quan sát thiên văn
Loại hình: Tin tức khoa học kỹ thuật
Cấp bậc: Cấp hai Khoa học kỹ thuật.
Người phát mính: Newton (27 tuổi)
Hiệu quả: Công cụ thiên văn, thu thập tin tức vũ trụ, khoảng cách hữu hiệu 0.1 năm ánh sáng.
Chế tạo:…
- Ta kháo, hóa ra chính là kính thiên văn ah.
Khương Dự thất vọng rồi
Hắn rõ ràng không có mong chờ loại công nghệ cao như vậy, tốt nhất là loại hình có thể giúp hắn tăng thêm thực lực. Kết quả là loại đồ chơi này lại không có tác dụng gì.
Nhưng nói vô dụng cũng không hẳn vậy. Khương Dự nhớ tới Sư phụ nói về ngày Tinh mộ, nghe danh từ tám chín phần mười có liên quan tới sao trời, đến lúc đó nói không chừng Bàn quan sát thiên văn lại có tác dụng thì sao.
Năm ngày, thời gian có lẽ miễn cưỡng đủ rồi.
- Hừ, ngày Tinh mộ, là ngươi ảnh hưởng tới ca tu luyện tinh thần, năm ngày sau chắc chắn sẽ tìm được ngươi.
Khương Dự cười lạnh một tiếng.
Sau khi nghỉ ngơi cả ngày, hắn tinh thần mười phần, sau khi lấp đầy bụng, liền khí thế ngất trời bắt đầu chế tạo Bàn quan sát thiên văn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook