Vân Tả Ý dẫn Hồng Mân xuống lầu, tại nhà ăn ngồi vào chỗ của mình.

Diệp Đàn mang theo hai người hầu thay phiên bày biện thức ăn. Một người hầu hướng về Vân Tả Ý , một người hầu hướng về Hồng Mân. Hai khay thức ăn khác nhau khiến nàng có chút kỳ quái, không khỏi đoán lung tung, chẳng lẽ hắn chán ghét ta như vậy , ngay cả dùng cơm cũng phân biệt nhau?



Đây là lần đầu tiên Vân Tả Ý mời con gái cùng nhau dùng bữa tối, bởi vậy có điểm không được tự nhiên, hiếm thấy vẫn quan sát Hồng Mân nên thấy Hồng Mân nhìn khay thức ăn sắc mặt đột nhiên ảm đạm xuống dưới. Hắn không biết nguyên cớ, chẳng lẽ nàng không thích đồ ăn này? Nàng ngay cả món ăn còn không có thấy, như thế nào lại không thích? Vì thế Vân Tả Ý nghi hoặc hỏi:

” Hồng Mân , làm sao vậy? không thích đồ ăn này sao?”

” A, không…… Không có, chính là…… Chính là, Hội trưởng không thích em sao?” Hồng Mân do dự rốt cục hạ quyết tâm, hỏi ra ý nghi vấn.

” Như thế nào chứ, vì sao nói như vậy?” Vân Tả Ý kinh ngạc.

” Chính là, vì sao Hội trưởng không cùng nhau…… Cùng nhau……” Hồng Mân nói càng ngày càng nhỏ.

” Ha ha, nguyên lai là việc này.” Vân Tả Ý hiểu được ý tứ của nàng, có điểm buồn cười, giải thích :” Bởi vì ta ăn đều là thuốc bổ, rất khó ăn, mời ngươi làm khách đương nhiên không thể cho ngươi ăn thuốc rồi.” Nói xong dùng ánh mắt ý bảo Diệp Đàn mở cái ***g che thức ăn.

” A, nguyên lai…… Nguyên lai là như vậy……” Hồng Mân nhìn trước mặt Vân Tả Ý các loại kỳ lạ nước thuốc, mùi dược chua nồng bay lên khác hẳn các món ăn hương thơm bốn phía của mình. Mỹ vị gia hào. Nàng nhất thời xấu hổ vô cùng.

” Tốt lắm, hiện tại trời đã khuya, nhanh lên ăn đi.” Vân Tả Ý hảo tâm giúp xóa không khí xấu hổ này.

” Vâng……” Hồng Mân cúi đầu ứng với, liền nhanh chóng liều mạng ăn, không dám ngẩng đầu. Nhìn bộ dạng của nàng , người ta không biết nàng có đang thật sự thưởng thức các món ngon không.

Vân Tả Ý xem bộ dáng Hồng Mân , cũng không cũng nói gì, nghĩ thầm nàng quá một hồi sẽ khôi phục lại. Tầm mắt hắn chuyển đến món thuốc trước mặt. Bởi vì hương vị không tốt, cho nên hắn mỗi lần dùng cơm đều ăn rất ít, lần này cũng không ngoại lệ. Không bao lâu hắn liền dừng lại, dùng khăn ăn tinh tế lau khóe miệng, đột nhiên Vân Tả Ý cảm thấy không khí có điểm không thích hợp, ngẩng đầu nhìn, nguyên lai là Hồng Mân đang ngơ ngác theo dõi hắn.

” Làm sao vậy?” Vân Tả Ý đánh giá chính mình, không có cái gì không đúng a.

” Hội , Hội trưởng , ngươi mỗi ngày đều ăn như thế sao?” Hồng Mân trong lòng từng đợt đau nhói, nàng đã sớm biết Vân Tả Ý thân thể không tốt, nhưng chưa tận mắt nhìn thấy . Xuất hiện ở trước mặt nàng, Vân Tả Ý vĩnh viễn đều là người mạnh, vĩnh viễn không gì làm không được, đều khiến người ta tôn kính, khiến người ta sợ hãi. Những việc này làm nàng quên mất thân thể suy yếu của Vân Tả Ý, thậm chí so ra kém cả người không có võ.

” Đúng vậy, có vấn đề sao?” Vân Tả Ý không nghĩ tới Hồng Mân ngập ngừng nửa ngày chỉ hỏi một câu này, lại có điểm muốn cười. Vân Tả Ý đột nhiên nhận thức tựa hồ khi ở chung với nàng, tâm tình của hắn luôn biến thực nhẹ nhàng. Mấy ngày nay lộ ra tươi cười có thể sánh bằng một tháng trước kia, thậm chí là mấy tháng. Nàng luôn có thể làm những hành động ngoài hắn tưởng tượng, thật sự vui vẻ, giống như…… giống như khi ở chung với tiểu Vũ ……

” Không…… Không có gì……”

” Nếu không có gì, vậy nhanh ăn đi, trời đã trễ thế này, một hồi còn phải cho người đưa ngươi trở về.”

” Em, em ăn xong rồi.” Hồng Mân vội vàng nói.

” Chỉ ăn một chút thế thôi sao?” Vân Tả Ý mặt nhăn nhíu.

” Đúng vậy, ta chỉ có thể ăn nhiều như vậy.” Hồng Mân vội vàng gật đầu nói.

” Tốt lắm, không cần gật, gật tiếp nữa sẽ gãy đầu mất. Ta sai người đưa ngươi trở về.” Vân Tả Ý tâm tình đang tốt nên trêu nàng .

“Vâng ” Hồng Mân vội vàng dừng lại động tác gật đầu, mặt có một chút đỏ.

” Diệp Đàn , ngươi an bài người đưa Hồng Mân quay về ký túc xá.” Vân Tả Ý quay sang người vẫn đứng ở một bên nói.

” Vâng, đại thiếu gia.” Diệp Đàn đi đến Hồng Mân hành lễ :” Hồng Mân tiểu thư, xin đi theo tai hạ.”

” Cám ơn, Hội trưởng …… hẹn gặp lại.” Hồng Mân đáp lễ lại, đi theo Diệp Đàn . Khi đi ngang qua Vân Tả Ý, nàng nhìn chăm chú vào Vân Tả Ý giống như muốn nói gì, nhưng qua nửa ngày chỉ nói được chữ hẹn gặp lại.

” Ừ, hẹn gặp lại.” Vân Tả Ý cảm thấy ánh mắt Hồng Mân có điểm không ổn, nhưng lại không biết nơi nào không ổn, vì thế tạm thời buông chuyện này. Nhìn Hồng Mân đã đi ra tầm mắt mình, Vân Tả Ý cũng xoay người hướng trên lầu. Hắn bề bộn nhiều việc, Vân thị quá lớn, vấn đề cần lo lắng có rất nhiều khiến cho hắn không có khả năng dành nhiều thời gian phân tâm chuyện khác. Gần đây Vân thị thái độ phục vụ quá kém , vấn đề chưa hoàn toàn giải quyết. Thêm vào nữa , còn có Vị Phi.

Hai giờ sau, ngoài phòng Vân Tả Ý vang lên tiếng gõ cửa.

” Vào đi.”

” Đại thiếu gia.” Nguyên lai là Diệp Đàn , Diệp Đàn trong tay bưng một cái khay, trên khay đặt là bát thuốc , nước màu xanh quỷ dị.

” Để ở đó đi, đưa nàng về nhà chưa?” Vân Tả Ý không ngẩng đầu lên, nhìn tư liệu trên tay hỏi.

” Thưa rồi, đại thiếu gia. Hồng Mân tiểu thư đã về ký túc xá an toàn.” Diệp Đàn đặt xuống bát khổ kết đáp.

” Ừ, không có việc gì, ngươi có thể đi xuống.”

” Vâng.” Diệp Đàn ra ngoài đóng cửa lại.

Vân Tả Ý nghe tiếng bước chân dần dần xa, ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn chén khổ kết đặt trên bàn, bất đắc dĩ thở dài……

———— ————

Trong phòng Diệp Đàn cảnh tượng lần trước lại xuất hiện. Diệp Đàn hướng Vân Hàm Phong báo cáo hết thảy hoạt động hôm nay của Vân Tả Ý . Xa ở tinh cầu khác, Vân Hàm Phong lẳng lặng nghe.

“…… Lão gia, ta cảm thấy thái độ của Hồng Mân tiểu thư đối với đại thiếu gia không giống như đối đãi sư phụ cùng Hội trưởng , càng giống như là …người yêu.” Diệp Đàn kinh nghiệm sống rất phong phú, biểu hiện của Hồng mân không qua khỏi cặp mắt ông.

” Ừ, hôm nay ta đã đem công việc xử lý tốt lắm, ngày mai có thể đến tinh cầu gxj365.” Vân Hàm Phong bình tĩnh nghe Diệp Đàn nhận xét xong mới nói.

” A, có cần ta chuẩn bị gì không?” Diệp Đàn thấy Vân Hàm Phong sắp tới tinh cầu trong thời gian ngắn như vậy nên rất kinh ngạc, nhưng rất nhanh liền khôi phục lại.

” Không cần, chỉ cần nhớ kỹ không nói cho Ý nhi, ta muốn tạo ngạc nhiên.” Vân Hàm Phong thản nhiên nói.

” Vâng , lão gia.”

Vân Hàm Phong gật gật đầu, đóng màn hình. Hết thảy lại khôi phục bình thường.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương