Khí Vũ Trụ (Bản Dịch)
-
Chương 1154
Lam Tiểu Bố bây giờ đã là thiên thần cảnh, khi dốc toàn lực kích phát Luân Hồi Oa, di chuyển tựa như chớp mắt, chỉ ngắn ngủi sáu ngày, Lam Tiểu Bố đã xuất hiện ở bên ngoài Đại Hoang Thần Giác.
Vừa đến Đại Hoang Thần Giác, trong lòng Lam Tiểu Bố vô cùng giận dữ. Đại Hoang Thần Giác đã từng bị công kích, nhưng mà không bị công phá mà thôi. Nhìn xương cốt vẫn lạc ở bên ngoài, Lam Tiểu Bố lập tức biết được, gia hỏa công kích Đại Hoang Thần Giác lúc trước đã đánh phá tầng hộ trận ở bên ngoài cùng, kết quả lọt vào trong không gian hắn bố trí độc Âm Hoán Thần Thảo.
Độc Âm Hoán Thần Thảo trừ hắn ra, chỉ sợ có rất ít người có thể giải được. Nhìn xương cốt trên mặt đất, toàn bộ đều là trúng độc Âm Hoán Thần Thảo mà chết.
Lam Tiểu Bố âm thầm cảm thấy may mắn, hắn đã bố trí không gian chứa độc Âm Hoán Thần Thảo bên ngoài Đại Hoang Thần Giác. Nếu không thì, bây giờ Đại Hoang Thần Giác đã bị người công phá rồi. Phòng Ngự Thần Trận cấp năm quả thật không tệ, nhưng cũng cần có người bảo vệ mới được. Sau khi hắn rời đi, Phòng Ngự Thần Trận cấp năm của Đại Hoang Thần Giác chỉ có tác dụng phòng ngự, mà không thể nào phản sát đối thủ. Bởi vì Giảo Sát trận cấp năm, không ai có thể điều động. Trừ khi có người đánh vào trong Đại Hoang Thần Giác, Giảo Sát trận cấp năm mới tự khởi động.
Lam Tiểu Bố vừa mở hộ trận của Đại Hoang Thần Giác ra, Diêm Ảnh là người đầu tiên xuất hiện trước mặt Lam Tiểu Bố.
“Lĩnh trưởng, ngươi quay về rồi?” Diêm Ảnh vô cùng vui mừng.
Lam Tiểu Bố hỏi, “Có phải có người từng đến đây công kích hay không?
Diêm Ảnh gật đầu, “Đúng vậy, đó là chuyện xảy ra vào năm năm trước, lúc đó có một đám người đột nhiên đến đây bắt đầu công kích hộ trận Đại Hoang Thần Giác. Chúng ta ở đây mặc dù cũng có khoảng 20 người, nhưng mà bọn hắn hình như còn có một tên thần quân.
Lúc đầu chúng ta dự định dựa vào Phòng Ngự Thần Trận cấp năm của Đại Hoang Thần Giác ngăn cản đối phương, không ngờ sau khi bọn hắn đánh phá tầng hộ trận bên ngoài, trực tiếp mở ra độc trận. Ngay cả tên thần quân kia cũng không thể chạy đi được, bị độc chết ở trong đó.”
Lúc Diêm Ảnh nói chuyện, trong lòng còn sợ hãi, bọn hắn chỉ biết là Lam Tiểu Bố đã sử dụng số độc ở Đại Hoang Thần Giác để bố trí trận, nhưng không nghĩ cái độc trận này lại đáng sợ như vậy.
“Chiếc nhẫn của những tu sĩ vẫn lạc bên ngoài kia đều do các ngươi nhặt đi sao? Lam Tiểu Bố tiếp tục hỏi.
Diêm Ảnh lắc đầu, “Không phải, chúng ta không có ai ra ngoài cả, mọi người đều biết sau khi ra ngoài rồi sẽ không thể quay vào đây được. Hơn nữa bên ngoài còn có một cái không gian độc trận, không có người nào dám lấy mạng nhỏ của mình ra đùa, cho nên dù có một chiếc nhẫn của thần quân, cũng không có ai dám đi lấy.”
Lam Tiểu Bố suy đoán chắc hẳn chuyện này có liên quan đến Ly Loan Thần Đình, lúc trước khi hắn tham gia cuộc tuyển chọn, đã có hai thần quần muốn bắt hắn, kết quả đã bị hắn xử lý hết, hai thần quân kia rất có thể chính là người của Ly Loan Thần Đình.
Sau khi tiến vào hộ trận, Lam Tiểu Bố nhìn thấy đường đi rộng rãi, sạch sẽ gọn gàng, còn có rất nhiều vườn thần linh thảo tươi tốt, cửa hàng, tức lâu, phủ thành chủ…
Lam Tiểu Bố vô cùng hài lòng, đứng ở trên đường lớn hoàn toàn mới rộng rãi, Lam Tiểu Bố vỗ vai Diêm Ảnh, “Diêm Ảnh, làm rất tốt.”
“KHông phải là công lao của một mình ta, sau khi ngươi rời đi, nghe được những quy hoạch của ngươi về nơi này, tất cả mọi người ở đây đã cùng chung tay giúp đỡ.” Diêm Ảnh vội vàng nói.
Lam Tiểu Bố biết Diêm Ảnh nhất định đã bỏ ra nhiều công sức, chỉ với việc hắn vừa về đến nơi đã nhìn thấy Diêm Ảnh, đã biết Diêm Ảnh vẫn luôn đứng đây trông coi hộ trận của Đại Hoang Thần Giác.
Giờ phút này những người còn lại cũng nghe thấy động tĩnh, đi ra khỏi động phủ tu luyện của mình, Lam Tiểu Bố thấy mọi người đều ở đây, chỉ có Xư Lý Duẫn là không có, hắn thuận miệng hỏi, “Xư Lý Duẫn đâu rồi?”
Diêm Ảnh vội vàng nói, “Sau khi ngươi rời khỏi Đại Hoang Thần Giác, hắn cũng rời khỏi Đại Hoang Thần Giác, nói là đi tìm con đường của mình.”
Người ta muốn đi tìm con đường của bản thân, cái này thì không có người nào dám ngăn cản.
“Lĩnh trưởng.” Bàng Bất Lận và bọn người Thạch Dật nhanh chóng vây quanh.
Ánh mắt Lam Tiểu Bố quét qua một người một lần, rồi mới lên tiếng, “Xem ra trong khoảng thời gian này, tiến bộ của mọi người đều không lớn lắm, ta nghĩ cho dù có thần linh khí nồng đậm thì tấn cấp cũng không phải là chuyện đơn giản.”
Quả thật là như vậy, những người này đi theo Lam Tiểu Bố, mặc dù trong khoảng thời gian ngắn đều tấn cấp lên thiên thần cảnh. Đây không phải là do tư chất bọn hắn cường đại, mà là do trước đó nội tình của bọn họ đã tích lũy đủ lâu mà thôi.
“Đúng vậy, chỉ là nếu rời khỏi Đại Hoang Thần Giác, tu vi chúng ta nhất định sẽ chậm hơn, chỉ có thể từ từ tích lũy.” Tỉnh Tử Tự nói.
Lam Tiểu Bố nói, “Từ giờ trở đi, Đại Hoang Thần Giác mở cửa đối ngoại, đồng thời đổi tên là Đại Hoang Thần đạo thành.”
Thạch Dật lập tức nói, “Nếu như Đại Hoang Thần đạo thành mở cửa đối ngoại, vậy thì nhất định sẽ có vô số tu sĩ tuốn đến nơi này. Chỉ là tu vi của mấy người chúng ta đều không cao, không có một thần quân, chỉ sợ, chỉ sợ…”
Lam Tiểu Bố xua tay ngăn lại, “Không cần phải lo lắng về chuyện này, chúng ta tuy mở ra nhưng cũng không phải người nào cũng có thể tùy tiện vào đây. Đầu tiên chúng ta cứ bán thần khí từ cấp ba trở xuống, đồng thời có thể bán một ít thần phù. Trước tiên cứ thu hút người đến đây, để Đại Hoang Thần đạo thành có chút danh tiếng đa.”
“Nhưng chúng ta đi đâu kiếm nhiều thần khí và thần phù như vậy?” Tỉnh Tử Tự khó hiểu hỏi.
KHông đợi Lam Tiểu Bố nói chuyện, Dạ Lộ và Hùng Nam Phong đã chủ động đứng dậy, “Chúng ta có thể luyện chế.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook