Lư Hàn Phiên chưa bao giờ xem trọng một sâu kiến nho nhỏ như Lam Tiểu Bố, cho nên khi hắn bắt Lam Tiểu Bố, đã tuyên bố kết cục của Lam Tiểu Bố. Có hình ảnh thủy tinh cầu thì sao chứ? Lư Hàn Phiên ta muốn ngươi chết, thế thì ngươi phải chết.

Nhưng khi tay hắn còn cách Lam Tiểu Bố rất xa, một loại sát ý kinh khủng đã bao trùm đến.

Lúc này Lư Hàn Phiên hoàn toàn không kịp thay đổi chiêu thức, hắn nhanh chóng muốn lách mình đi. Nhưng hắn lại phát hiện ra, thực lực của tu sĩ ra tay này tựa như còn mạnh hơn cả hắn. Thần nguyên đáng sợ kia khóa chặt không gian của hắn khiến động tác lách mình của hắn trở nên vô cùng chậm chạp.

Không hay rồi, Lư Hàn Phiên căng thẳng, đang nghĩ liều mạng chịu một quyền này rồi tính tiếp.

Nhưng một khắc sau, từng đợt Thần Hồn Thứ đáng sợ đánh vào thức hải của hắn, đây là công kích thần hồn. Nếu như không có một quyền kia của Niệm, loại công kích này đối với hắn chẳng là gì cả.

Nhưng hết lần này đến lần khác hắn lại gặp phải đòn đánh từ Niệm, Lư Hàn Phiên không thể nào suy nghĩ gì được nữa, trong thời gian ngắn Lư Hàn Phiên đã đưa ra lựa chọn, bảo vệ thức hải của mình trước.

Bành! Răng rắc!

Sương máu nổ tung, một quyền này của Niệm Trực tiếp đánh Lư Hàn Phiên bay ra ngoài, một cánh tay bị đánh nát, há miệng phun ra một búng máu.

Niệm còn định ra tay, nhưng Lam Tiểu Bố đã ngăn cản Niệm lại. Không phải hắn không muốn ra tay, hắn biết bọn họ chỉ có một lần cơ hội. Nếu như ở nơi này không có những người khác, hắn sẽ không chút do dự mà cùng Niệm xử lý Lư Hàn Phiên. Bây giờ đánh nát đi một tay của Lư Hàn Phiên đã rất tốt rồi, nếu còn tiếp tục nữa, chỉ sẽ khiến những người còn lại ra mặt giúp Lư Hàn Phiên, được không bù mất.

Sắc mặt Lư Hàn Phiên vô cùng tái nhợt, lấy mấy viên đan dược ra nuốt vào, đứng lên nhìn chằm chằm Lam Tiểu Bố, cuối cùng cũng không dám ra tay nữa.

Lam Tiểu Bố ha ha một tiếng, “Như thế thôi à? Vậy mà cũng dám vu cáo ta? Hôm nay nể mặt của nhiều đạo hữu ở đây, giữ lại mạng chó của ngươi không giết, lần sau Lam Tiểu Bố ta sẽ không dễ nói chuyện như vậy đâu.”

TRong đại điện vô cùng yên tĩnh, chỉ có tiếng máu Lư Hàn Phiên nhỏ xuống mặt đất, Niệm đi theo Lam Tiểu Bố tiến vào đại điện này, hoàn toàn không có ai để ý đến. Tu vi của Lam Tiểu Bố kém, nhưng dù sao người ta cũng là một vị thành chủ, bên cạnh có một hai tùy tùng cũng là chuyện rất bình thường.

Nhưng không ngờ đến, người tùy tùng này lại cường đại như vậy, thế mà dùng một quyền có thể hủy đi một cánh tay của Lư Hàn Phiên.

Thích Khai Thương cười ha ha một tiếng, “Tiểu Bố, bên cạnh ngươi không ít người tài ba nhỉ.”

Lam Tiểu Bố nhanh chóng thi lễ một cái, “Đa tạ Thích thống soái bênh vực lẽ phải, Đại Hoang Thần đạo thành của Lam Tiểu Bố ta luôn luôn hoan nghênh Thích thống soái.”

Thần giới đương nhiên sẽ không rêu rao chuyện không liên quan đến mình, vết thương của Lư Hàn Phiên không liên quan chút gì đối với những người khác, trừ khi đầu óc bị úng nước, lúc này mới tiếp tục gây sự với Lam Tiểu Bố.

Trong mắt La Y lóe lên tia kinh hãi rồi biến mất, hắn không ngờ Lam Tiểu Bố đã phát triển đến mức này, bên cạnh có loại cường giả như Niệm. Nói cách khác, nếu như hôm nay Lam Tiểu Bố không thể lấy ra được Ảnh Tượng Thủy Tinh cầu, muốn bắt được Lam Tiểu Bố, cũng không phải là chuyện dễ dàng.

Cho dù hắn kiêng kị Lam Tiểu Bố như thế nào, suy nghĩ muốn dạy dỗ Lam Tiểu Bố đến đâu, lúc này cũng không thể ra tay với Lam Tiểu Bố được, hắn nhìn chằm chằm Tra Dự đã sớm kinh ngạc đến ngay người quát lên, “Tra Dự, chuyện do chính ngươi làm, vì sao lại muốn hãm hại người khác?”

Tra Dự run lẩy bẩy, “Tiền bối, ta, ta… TRong lòng ta sợ hãi, Lam Tiểu Bố thì tương đối dễ nói chuyện, nên ta nghĩ nên ném cái nồi này lên đầu hắn.”

Hắn biết, nếu cứ tiếp tục cắn chặt Lam Tiểu Bố cũng chẳng có chút ý nghĩa nào. Đã như vậy, còn không bằng hắn dứt khoát thừa nhận. Với sự hiểu biết của hắn về Lam Tiểu Bố, Lam Tiểu Bố nhất định sẽ bắt hắn đi tra hỏi. Chỉ cần Lam Tiểu Bố không giết hắn ở nơi này, bắt hắn đi tra hỏi, hắn sẽ có cơ hội sống sót.

Nghe được lời Tra Dự nói, Lam Tiểu Bố thầm nghĩ, tên Tra Tra này cũng không tính là ngu ngốc. Nếu như còn tiếp tục cắn chặt hắn, gia hỏa này sẽ chết chắc.

“Thật can đảm, dám phá hư sự an ổn của thần giới ta.” La Y giận dữ, vươn tay ra định bắt lấy Tra Dự.

Không phải Lam Tiểu Bố, La Y không có bao nhiêu hứng thú với Tra Dự. Trên người Lam Tiểu Bố có bí mật, trên người Tra Dự thì chẳng có bí mật gì cả.

Lam Tiểu Bố lại ôm quyền nói, “La đình trụ, khoan đã.”

La Y dừng tay lại, bình tĩnh nhìn chằm chằm Lam Tiểu Bố nói, “A, không biết Lam thành chủ có lời gì muốn nói?”

Lam Tiểu Bố từ tốn nói, “Người này nói xấu ta, ta đương nhiên phải bắt hắn về xử lý, nếu không thì chẳng phải là ai cũng có thể cắn Lam Tiểu Bố ta một cái sao?”

La Y không chút thay đổi nói, “Ta đương nhiên là không quan trọng, nhưng Tra Dự chính là gia hỏa phá hỏng Lượng Kiếp chuyển di đại trận của thần giới, không giết thì không thể cảnh cáo được.”

Lam Tiểu Bố cười ha ha một tiếng, “Đương nhiên là phải giết, người này phá hủy an ổn của thần giới, sao có thể buông tha dễ dàng như vậy được chứ. Ta chỉ muốn để cho hắn biết, không nên tùy tiện bôi nhọ Lam Tiểu Bố ta mà thôi. Các vị đình trụ, không biết chút thỉnh cầu nho nhỏ ấy của ta có thể làm được không?”

Đương nhiên là được rồi, ai sẽ vì một Tra Dự mà đắc tội với kẻ ngoan độc Lam Tiểu Bố này chứ? Hơn nữa, đối với chuyện chuyển dời lượng kiếp ở thần giới này, thật sự để ý cũng không phải những vị đình trụ này, mà là những đạo quân đã mất tích kia. Nếu như những đạo quân này ở đây, đừng nói là Tra Dự, cho dù Lam Tiểu Bố đã lấy Ảnh Tượng Thủy Tinh cầu cũng đừng mong có thể may mắn thoát khỏi. Đáng tiếc là, bây giờ đạo quân không có ở đây.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương