Khí Vận Quốc Gia
-
Chương 179
Tổng Bộ An Ninh Đặc Biệt cơ cấu có hai Bộ, bốn Cục Tiến Công và bốn Cục Hậu Cần. Bộ Tham Mưu do Thủy Tinh nắm giữ, Bộ Tư Lệnh do Sơn Tinh đứng đầu. Bốn Cục Tiến Công bao gồm Cục Phật Môn, cục Đạo Môn, Cục Thủy Tộc, Cục Sơn Tộc. Bốn Cục Hậu Cần bao gồm Cục Tình Báo, Cục Truyền Thông, Cục Hậu Cần, Cục Khí Giới. Tất cả đầu não của cơ quan này không được Đinh Liễn tiết lộ, Mọi người chỉ biết người phụ trách tối cao là một người mang ẩn danh là Thiên Minh.
Do đặc thù của nó cũng như thông tin cần được che giấu và bảo mật nên ngay cả bách quan cũng không ai được biết và cấm được tìm hiểu bằng mọi biện pháp. Kẻ vi phạm coi như quy vào tội gián điệp và phản bội quốc gia.
Chấn động chính trị tiếp theo chính là việc Hoàng Đế cho thành lập bốn cơ quan điều hành cao nhất đó là Quốc Vụ Viện, Chính phủ, Tòa Án Tối Cao và Bộ Quốc Phòng.
Quốc Vụ Viện chính là cơ quan lập pháp do các thành phần tinh hoa tham dự. Chủ Tịch Quốc Vụ Viện nhiệm kỳ thứ nhất được Hoàng Đế giao cho Thái Úy Trịnh Tú, sau này bỏ đi chức vụ Thái Úy mà gọi là Chủ Tịch Quốc Vụ Viện Việt Minh (CTQVVVM). Trịnh Tú vừa là bố vợ của Đinh Liễn tức Quốc Trượng, vừa làm nhiệm vụ coi sóc việc pháp luật cho nước Đại Cồ Việt dưới thời Đinh Tiên Hoàng Đế.
Nay được Đinh Liễn tin cậy giao cho việc soạn thảo các bộ luật và quy tắc cho quan chức và dân chúng cả nước tuân theo. Có thể nói vị trí này là một trong những vị trí quyền lực nhất trong bộ máy chính quyền nhà nước Việt Minh. Quốc Vụ Viện ngoài có chức năng lập pháp còn có chức năng kiểm tra, giám sát việc thực thi pháp luật, đề xuất việc truất phế hoặc bổ nhiệm các quan chức trong ba cơ quan khác như Thủ tướng, Viện trưởng, bộ trưởng.
Đây cũng là cách Đinh Liễn kiềm hãm quyền lực của bên Hành pháp và Tư pháp tránh lũng đoạn quyền lực. Quốc Vụ Viện cũng là bên phân chia ngân sách hoạt động hàng năm và phê chuẩn các chính sách, chủ trương do ba cơ quan khác đề xuất.
Quốc Vụ Viện chính là hình thức Nghị Viện thời hiện đại. Bên Châu Âu gọi là Nghị Viện, có nơi có một, có nơi phân ra làm hai Viện gọi là Thượng Viện và Hạ Viện. Những người thành viên gọi là Nghị sĩ. Bên Đông Lào và Trung Hoa gọi cơ quan này là Quốc Hội. Đây là một cải cách vô cùng quan trọng của Đinh Liễn nhằm tách bốn chức năng Lập Pháp, Hành Pháp, Tư Pháp và Chấp pháp để tránh nhập nhằng quyền lực cũng như lợi ích của nhau.
Quốc Vụ Viện chính là sân chơi cho các tầng lớp tinh hoa hội tụ, cũng như một trò chơi, nó chính là nơi tạo ra luật chơi cho mọi người. Tuy rằng, quyền lực của Quốc Vụ Viện không lớn bằng Nghị Viện thời hiện đại nhưng ở thời đại này nó cũng đã đủ gây sốc cho tất cả giới tinh hoa chính trị. Với hình thức nhiều người quyết định một vấn đề thông qua hình thức bỏ phiếu, Quốc Vụ Viện trở thành cơ quan dân chủ nhất thời đại cũng khiến cho nước Việt Minh trở thành một nước dân chủ nhất thế giới.
Thực tế chiêu bài thành lập Quốc Vụ Viện là chiêu trò mị dân của Đinh Liễn. Ngoài mặt thì trao quyền lập pháp cho số đông nhân dân quyết định tức mở rộng quyền hạn dân chủ, tự do cho mọi người thay vì độc đoán chuyên quyền như các vị Hoàng Đế khác nhưng thực tế Đinh Liễn vẫn là người đại diện cho tầng lớp thống trị, vẫn là mô hình quản lý kim tự tháp mà thôi. Bình mới nhưng rượu cũ. Bản chất sẽ luôn không thay đổi. Chỉ có tấm áo mặc phía ngoài là cần thay đổi.
Nhưng tại sao Đinh Liễn vẫn làm cải cách như thế, bởi hắn biết hình thức Nghị viện sẽ đại diện cho sự tiến bộ của thời đại và loài người sau này. Đinh Liễn muốn dùng nó để làm công cụ tuyên truyền cho sự đoàn kết dân tộc trong nước và tạo ra bất ổn trong nội bộ các nước xung quanh để họ không có nhiều thời gian và nguồn lực đánh nước Việt Minh.
Nếu cố tình đánh nước Việt Minh sẽ bị ngăn cản, phản dame từ chính con dân của mình. Thử nghĩ mà xem, lúc ấy Việt Minh đã trở thành hy vọng, nguồn sống cho hàng triệu người dân quốc tế. Diệt Việt Minh chính là diệt đi hy vọng tự do và khát vọng làm chủ của dân chúng. Dân chúng không nổi dậy khởi nghĩa làm cách mạng mới là lạ.
Chiêu bài này là hắn học được của người phương Tây khi đi xâm lược các nước phương Đông. Lấy lá bài dân chủ, tự do, tiêu chuẩn kép để áp đặt và tỏ ra tiến bộ, thượng Đẳng với các dân tộc khác. Đương nhiên quan điểm này sẽ bị một số người bên bị hại kêu gào tẩy chay hoặc phản đối.
Không sao cả. Xưa nay kẻ mạnh làm vua, kẻ thua làm giặc. Nếu đã biết xu thế của tương lai vậy ngươi phải đi trước đón đầu để trở thành kẻ chiến thắng. Ngươi nhân từ ư? Vậy ngươi và con dân của ngươi sẽ trở thành nạn nhân và đá kê chân cho kẻ đi trước. Lúc ấy ngươi kêu gào phản đối còn có tác dụng gì?
Thời đại này là thời đại phong kiến, thời của độc tài, thời của quân chủ chuyên chế, nơi mà Hoàng Đế là những địa chủ bự nhất, và là người tạo ra cũng như điều hành cuộc chơi. Thời đại này không phải thời đại mà giá trị về cá nhân hay con người dân chủ thực sự lên ngôi. Pháp tắc của nó chính là mạnh được yếu thua. Cách giữ gìn hòa bình yên ổn duy nhất chính là làm cho mình thật sự mạnh nhất để không có bất cứ kẻ nào dám trêu chọc.
Đinh Liễn chính lợi dụng điều này để thu hút nhân tài, tiền bạc, khí vận của các nước xung quanh để làm giàu cho nước mình. Chỉ cần đứng vững trước áp lực của các cuộc tiến công của ngoại bang lúc ban đầu, Việt Minh chắc chắn sẽ cất cánh bay lên như một siêu cường. Lúc ấy chư quốc sẽ phải cúi đầu cắt đất , cầu hòa, đầu hàng hoặc thần phục.
Từ xưa đến nay có nhiều con đường xưng vương xưng bá. Các quân sư phương Bắc từng xây dựng hoàn chỉnh các con đường này chia thành Đế, Vương và Bá. Hầu hết chúng đều liên quan đến việc dùng chiến tranh xâm lược để áp đặt sự thống trị của mình với các vùng đất khác như Alexander Đại Đế, Thành Cát Tư Hãn, Tần Thủy Hoàng, Cesar... Nhưng cũng có những con đường khác như làm cách mạng giai cấp như cách mạng tư sản Pháp, cách mạng Vô sản Liên Xô, cách mạng giải phóng dân tộc Mỹ...
Đinh Liễn đương nhiên cũng muốn xưng bá thế giới, cũng muốn để đất nước Việt Minh trở thành siêu cường cho nên hắn muốn lợi dụng sự hiểu biết của mình để làm một cuộc cách mạng. Nền tảng tư tưởng của cuộc cách mạng chính là học thuyết Chủ Nghĩa Dân Tộc Quốc Gia Việt Minh.
Đinh Liễn cũng đã suy nghĩ rất kỹ càng. Đất nước này thì mới thành lập, diện tích lại quá nhỏ, xung quanh chư quốc như hổ rình mồi, nội bộ thì mâu thuẫn, giặc cỏ nhiều như nấm. Cái mà đất nước cần bây giờ chính là một học thuyết, một tư tưởng, một nền tảng chính trị đủ mạnh, đủ tiên tiến, đủ sức hấp dẫn để đoàn kết toàn dân tộc vượt qua chông gai. Lại có một hệ thống điều hành chặt chẽ thật đẳng cấp để vận hành.
Hắn xét thấy bây giờ thương nghiệp chưa phát triển nên không thể làm cách mạng tư sản bởi gia cấp tư sản còn chưa sinh ra đời. Mà cách mạng tư sản còn chưa có thì cách mạng vô sản lại càng không thể sinh ra bởi nòng cốt của nó là giai cấp vô sản chưa được thai nghén. Chỉ có lấy chủ nghĩa dân tộc mới đủ điều kiện để làm cách mạng. Và chủ nghĩa dân tộc thời đại nào cũng có thể sử dụng. Cách mạng dân tộc thành công thì quốc gia khởi nghiệp mới thành công.
Hơn nữa, Đinh Liễn thật ra cũng có tư tâm và nỗi sợ hãi của riêng mình. Hắn nghĩ hắn có thể xuyên việt được thì người khác cũng có thể. Nếu có người khác trước hắn khai sáng tư tưởng và hô hào làm cách mạng thì khi ấy hắn sẽ biến thành kẻ phản diện.
Thành công hay thất bại thì chưa biết nhưng chắc chắn sẽ gây trở ngại cho con đường của hắn. Nên nhớ, có người thì sẽ có tư tưởng. Có người hô hào sẽ có người đi theo. Do đó, hắn phải trở thành người khai sáng, kẻ tiên phong, người sáng lập. Hắn lại là Hoàng Đế, hắn sẽ ít bị lực cản bên trong như người khác. Hắn chỉ lo chống đỡ kẻ thù bên ngoài.
Với lại, cho dù là thất bại, mất nước, diệt tộc thì sao? Cùng lắm thì đi đầu thai tiếp. Còn nếu thắng hắn sẽ trở thành Thiên cổ chi đế, khai sáng cả một thời đại. Quốc gia chính là thẻ đánh bạc của hắn. Dân tộc chính là công cụ để hắn chinh phục thế giới.
--------
P/S: Ai có tâm ý mời tác Cà phê xin vui lòng Donate:
Số TK: 8007041042502
Tên TK: ĐINH TRI THUY
Ngân hàng: Timo Ban Viet Bank – Chi nhánh HCM
Và
Số TK: 0531002545695
Tên TK: DINH TRI THUY
Ngân hàng: Vietcombank – Chi nhánh HCM
Hoặc
Zalopay: 0917.133.695
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook