*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Trà Sữa Thêm Cheese.

Trong một căn phòng nhỏ, sáu bảy người trong tổ đạo diễn đang chụm đầu lại, tất cả đều tập trung tinh thần nhìn chằm chằm máy tính đang chiếu cảnh ở cánh đồng ngô.

Chờ bọn họ xem xong video thì người nào người nấy trố mắt, tâm trạng cực kỳ phức tạp.

Hồi lâu sau, một nhân viên búi tóc thành thật thở dài: “Suýt nữa con nghi ngờ bốn chúng ta tăng tốc độ gấp 4 lần để xem video đấy, nếu Tang Tửu không làm nghệ sĩ, tuyệt đối có thể giành vinh quang cho đất nước trong các thế vận hội điền kinh Olympic.”

“Chút nữa con tung video nhé?”

“Tung làm gì?” Tổng đạo diễn Hoàng Phong bình tĩnh ngồi giữa, ông nhìn A Tửu trong video rồi nhìn bình luận nói đội ngũ chương trình có mờ ám thì cười ha hả, phe phẩy cây quạt hương bồ trong tay: “Mấy đứa ấy à, còn trẻ quá, chúng ta phải chờ live stream kết thúc, tới khi đăng bản chỉnh sửa lên mạng thì hẵn tung ra.”

Live stream chương trình tạp kỹ có lợi cũng có hại, một trong những nhược điểm là khiến tỉ suất người xem và lượng phát lại cũng kém hơn những chương trình thâu hình trước rồi mới phát sóng.

A Tửu bẻ bắp sau 8 giờ tối khiến đã trở thành mồi câu khiến cư dân mạng tò mò và vô cùng mong đợi, muốn xem? Vậy đến bản chỉnh sửa xem đi.

Hoàng Phong nói xong thì nghiêng đầu lại hỏi: “Bên phía Quế Qua nói muốn đến đây làm khách mời tạm thời à?”

“Dạ.”

Quế Qua là nghệ sĩ tuyến 18, trên mạng từng có tin đồn bị Tang Tửu chèn ép, vài tháng trước nhờ vào một bộ phim đam mỹ mà tích lũy được độ nổi tiếng vô cùng cao, fans trên Weibo vượt qua 10 triệu, mấy hôm nay fans cậu ta đang điên cuồng tàn sát Weibo Tang Tửu, thậm chí có fans cực đoan Photoshop di ảnh của Tang Tửu, kêu Tang Tửu đi chết.

Ánh mắt Hoàng Phong dừng lên trên người A Tửu đang bẻ bắp sắp xong trên màn hình, quạt hương bồ đong đưa chậm lại một chút: “Từ chối bọn họ đi, nói không chừng Tang Tửu đã trở về dáng vẻ trước kia, lợi bốn tám, hại năm tư.”

“Dạ.”



“Ba người Tang Tửu bẻ bắp xong? 200kg bẻ xong trong hai tiếng??? Quan trọng là cây bắp của họ nhỏ lắm! Nhỏ gấp đôi cây bắp bình thường đấy! Tang Tửu có người trong đội ngũ chương trình à? Bản lĩnh lớn thật, lại có thể kêu Diệp Doãn Đồng và Tống Dập nói láo giúp?”

“Ê ê ê! Bé Dập không thể nào nói láo!”

“Đội ngũ chương trình cứ không chịu tung video Tang Tửu bẻ bắp, tao đoán có gì khuất tất đúng không? Tự dưng tao tò mò Tang Tửu leo được lên người ai ghê? Trong một đêm mà có thể làm đội ngũ chương trình trực tiếp bao che 666666* gớm!”

*hay đỉnh xịn giỏi.

“Tang Tửu ích kỷ thế, ghét Bạch Dao với Giang Tuấn nên đều không giúp. Không giúp bọn họ cũng được đi, Xuyên Xuyên mà cũng không giúp?”

“Ơ kìa, Quý Lâm Xuyên của mày tàn phế à? Mắc gì những người khác phải giúp?”

Ngay khi bình luận đang ầm ĩ, gương mặt Giang Tuấn cứng ngắc, tâm trạng lúng túng và gượng gạo, phút trước anh ta vừa châm chọc Tang Tửu ba xạo, phút sau đã bị đội ngũ chương trình trực tiếp vả mặt, không khỏi có chút xấu hổ.

Anh ta liếc dáng vẻ ân cần của Tống Dập và Diệp Doãn Đồng thì thầm tức giận, đồng thời cũng hơi tủi thân: “Tang Tửu, không phải hôm qua cô hỏi có ai cần giúp không à? Lúc ấy tôi cũng trả lời cô đấy.”

Tang Tửu nghe vậy thì ngước mắt nhìn Giang Tuấn bằng ánh mắt lên án, cô nghiêng đầu, ánh mắt vô tội: “Lúc ấy anh có trả lời nhưng tôi cũng từ chối anh ở trong lòng mà!”

Giá trị hãm lờ: 10/9999.

Lúc trả lời, A Tửu nhả từng chữ một cách chậm rãi, cô tỏ ra vô cùng nghiêm túc, vô cùng nghiêm túc… Đến mức khiến người ta bực mình.

Giang Tuấn: “…”

Đệt!

“Vậy, vậy cô cũng không giúp Dao Dao?! Nhiệm vụ của cô đều do Dao Dao làm giúp cô!”

Vẻ mặt Bạch Dao bên cạnh anh ta vẫn dịu dàng, nhưng sự dịu dàng cũng không thể che giấu cô đơn nơi đáy mắt, rất giống sự cô đơn vì không được quan tâm, thoạt trông làm người ta đau lòng.

Chiều qua Bạch Dao chủ động nói giúp A Tửu làm nhiệm vụ, mà A Tửu cũng đồng ý, nhưng đến phiên A Tửu, rõ ràng giúp Diệp Doãn Đồng và Tống Dập bẻ bắp lại không giúp Bạch Dao chút nào, ai trông thấy cũng sẽ khó chịu thôi.

“Anh Giang, đừng nói vậy, trách em quá lề mề, hoàn toàn không giúp Tửu Tửu được, Tửu Tửu không giúp em rất bình thường mà, thật ra nếu Tửu Tửu giúp em thì trái lại em sẽ hổ thẹn.”

Diệp Doãn Đồng đang rót sữa bò cho A Tửu, nghe vậy thì động tác khẽ khựng lại, có lẽ lời của Bạch Dao người nói vô tâm người nghe để bụng, chị nghe mà luôn thấy cô ta nói A Tửu vong ơn bội nghĩa.

“Thật không?” A Tửu hỏi ngược lại, mừng rỡ cầm cổ tay Diệp Doãn Đồng, y như đang xin khen ngợi: “Chị xem, tối qua chị với bé Dập đều hỏi có cần giúp những người khác làm không, em đã bảo nếu bọn họ từ chối mà tụi mình giúp, có lẽ bọn họ sẽ không vui, chuyện người ta đã từ chối thì tụi mình không nên cưỡng cầu đâu, chị xem, suýt nữa Bạch Dao hổ thẹn rồi! May là tụi mình không giúp ha!”

Khi A Tửu nói chuyện, cô ngước gương mặt trắng nõn và nhỏ nhắn lên, ánh mắt bling bling, hệt như ngôi sao cực kỳ sáng chói song lại chẳng nhiễm bụi trên bầu trời đêm, vẻ mặt tự hào tràn đầy em vô cùng, cực kỳ, hết sức thông minh.

Bạch Dao: “…”

Diệp Doãn Đồng: “…”

Những người khác và cư dân mạng: “…”

Giá trị hãm lờ: 11/9999.

Một lần lên hai điểm khiến A Tửu nở nụ cười càng rực rở, hệt như mặt trời nhỏ tỏa ánh sáng treo trên cao, dù là ai cũng không nói lời phản bác được.

Quý Lâm Xuyên tỉnh lại từ thế giới của mình, anh như có điều suy nghĩ mà nhìn kỹ A Tửu, anh bỗng phát hiện người trước mặt, không chỉ vẻ ngoài, âm thanh giống tiểu sư muội, ngay cả cách nói chuyện, cách làm việc và mạch não cũng y chang tiểu sư muội.

Khi mọi người không nói nên lời, Tống Dập thấy vẻ mặt Giang Tuấn khó coi, sợ anh ta sẽ trách cứ A Tửu nên vội vàng cười hì hì giải vây: “Anh Giang, nhiệm vụ của anh nặng hơn mọi người mà, sáng nay anh mà làm không được thì em giúp…”

“Bé Dập, em im miệng!” Giang Tuấn ra vẻ tức giận, trừng mắt với Tống Dập, anh ta cũng nhận ra Tống Dập cho mình một bậc thang: “Không thể nói đàn ông không được!”

A Tửu vừa uống xong nửa ly sữa, miếu ngũ tạng* như được thỏa mãn, trên mặt cũng hiện lên nụ cười, sau khi đặt ly xuống, tự nhiên mà bổ sung thêm một câu: “Đại sư huynh của tôi nói mấy người xem thường con gái không có quyền nói được.”

*Là một thuật ngữ bắt nguồn từ “He Dian”, thường được dùng để chỉ thân thể của một người như một trò đùa. Vì vậy, một số người đã nói đùa rằng ngôi miếu lớn nhất thế giới là “Miếu ngũ tạng”.

“Cô!” Lúc Giang tuấn vừa nói một chữ thì bắt gặp ánh mắt vô tội và trong suốt của A Tửu, đột nhiên âm thanh nghẹn đi, anh ta có ngu hơn cũng biết tại sao A Tửu nhắm vào mình.

Từ nhỏ đến lớn, anh ta đã thường thấy những người đeo mặt nạ trong cuộc sống, thường thấy những người trong ngoài không giống nhau, bình thường cũng lười phân biệt, cứ cười nói vui vẻ với nhau thôi.

Chờ gặp được một người thẳng thắn, trong lòng có sao nói vậy, thậm chí là lúc người ta khách sáo cũng không biết, trái lại anh ta mong đối phương không học những thứ vòng vo kia quá sớm.

Cẩn thận nhớ lại những ngày qua, anh ta chợt phát hiện Tang Tửu rất chân thật, vì Lương Dư mà ghét Bạch Dao, vì vậy cũng lười ra vẻ, nếu Tang Tửu giả vờ thì bản thân anh ta cũng không đến mức có thành kiến như vậy.

Hai người đối mặt hồi lâu, Giang Tuấn chột dạ dời mắt, lớn tiếng mở miệng: “Tang Tửu, xin lỗi cô, lúc nãy không nên nói cô nói láo, cũng không nên nói cô ăn vụng trong phòng, tôi sai rồi.”

A Tửu cười híp mắt: “Được rồi, không để anh té sấp mặt nữa.” Em rất là rộng rãi đó!!!

Giang Tuấn ngẩn ra, trong phút chốc cực kỳ tức giận, anh ta chỉ vào A Tửu, lớn tiếng tố cáo: “Cô nhân thừa dịp không ai thấy vẽ vòng tròn* nguyền rủa tôi?!”

A Tửu mờ mịt đáp: “Hả?”

Thì ra người ở thế giới này đã xịn đến mức vẽ một vòng tròn là có thể khiến người ta xui xẻo à?!!

*Ý của Giang Tuấn là cái tư thế ngồi vậy nè, còn A Tửu thì nghĩ theo cái hướng mình phải vẽ bùa, còn này khỏi vẽ bùa mà vẽ vòng tròn:

Quý Lâm Xuyên bên kia nghe những lời lúc nãy của A Tửu thì sống lưng lập tức thẳng tắp bàn tay đang chống cũng không khỏi nắm chặt lại

Quý Lâm Xuyên bên kia nghe những lời lúc nãy của A Tửu thì sống lưng lập tức thẳng tắp, bàn tay đang chống cũng không khỏi nắm chặt lại. Ánh mắt anh khóa chết trên người A Tửu, hệt như đang phân biệt điều gì đó, nếu không phải đang có camera thì có lẽ anh hoàn toàn không thể kiểm soát được vẻ mặt.

Tiểu sư muội NPC biến mất trong game mobile, tiểu sư muội A Tửu mà ngay cả công ty game tra số liệu cũng không thấy lại đi ra rồi???

Quý Lâm Xuyên vừa chế nhạo suy đoán nực cười của mình, vừa không ngừng nâng mắt nhìn A Tửu, anh chợt cảm thấy suy đoán lúc đầu cũng có chút căn cứ.

Anh đè sự xúc động nóng lòng muốn lập tức truy hỏi A Tửu, định âm thầm tìm cơ hội nói vài câu với cô để thăm dò một phen.

Nếu tiểu sư muội thật sự đi ra…

Quý Lâm Xuyên nhìn A Tửu lần nữa, sự tỉnh táo trong lòng không kìm được mà mềm nhũn, thật sự nếu đi ra thì chắc hẳn anh có thể danh chính ngôn thuận cưng chiều em gái.

Nửa tiếng sau, những người khác lần lượt ra ruộng, còn A Tửu lấy lý do sợ nóng sợ phơi nắng mà nghỉ ở sân.

Tính tình của A Tửu cũng không phải là một người có thể ngồi yên, huống chi ngủ tiếp cũng không nhận được giá trị hãm lờ, cô dứt khoát tới trước bàn nguyên liệu thức ăn của đội ngũ chương trình, nhìn xô kẹo trên bàn, cô nuốt nước miếng vài cái rồi ngước mắt nhìn nhân viên búi tóc trước mặt, ánh mắt mong đợi, mềm mại hỏi: “Thật ra em có lén làm dư 25kg bắp, em có thể đổi kẹo với mọi người không ạ?”

Đầu búi tóc bị vẻ dễ thương của A Tửu tấn công, suýt nữa là trực tiếp đẩy nguyên xô kẹo cho cô, may mà lí trí kịp thời kéo lại: “Khụ, 25kg có thể đổi hai viên kẹo!”

Đúng như dự đoán, búi tóc vừa nói xong là cư dân mạng đều nói đội ngũ chương trình lòng dạ đen tối.

A Tửu cúi đầu nhìn kẹo trong xô, cô mím môi, hình như bên trong có năm vị, dâu, quýt, thơm, bạc hà, nho, cái nào nhìn cũng đẹp, miếu ngũ tạng nói là muốn ăn QAQ.

“Chị ơi.” A Tửu nghĩ đến vài ví dụ hãm lờ mà hệ thống cho, dái tai bỗng đỏ rực, cô nhắm mắt, gương mặt xấu hổ đến mức đỏ bừng, cô lắc vai hai cái, vô cùng đáng thương nhìn đầu búi tóc, bĩu môi làm nũng: “Chị đổi cho em năm, không, ba viên kẹo được không ạ? Chị xinh nhất, còn xinh hơn tiên nữ trên trời nữa, đổi em ba viên chị nhé, được không chị ơi.”

Giá trị hãm lờ: 12/9999.

Hai mắt A Tửu sáng lên, thì ra ví dụ hãm lờ cũng dùng tốt phết?!

Đầu búi tóc vốn hơi có thành kiến với A Tửu, nghĩ rằng A Tửu rất kiêu căng rất ngang ngược, song giờ phút này bị A Tửu làm nũng gọi chị, lần đầu tiên cô ấy được trải nghiệm cái gì gọi là ngọt chạm lòng người, aaaaaaa! Quá, quá đã!!!!

“Được được được, cho em cho em! Ba viên? Không được không được, chị cho em hết!”

Một phút sau, tập thể các đạo diễn đều trơ mắt nhìn tên phản bội trong bọn họ nhét cả xô kẹo vào ngực A Tửu trước ống kính.

A Tửu mặt mày rạng rỡ, cô cười còn ngọt hơn kẹo, hận không thể nhảy tại chỗ vài cái: “Cảm ơn chị đẹp ạ! Không cần cho em hết đâu, em không tham, cho em năm viên thôi ạ, mỗi vị một viên.”

Đầu búi tóc sảng khoái đồng ý: “Được luôn!”

A Tửu nhận được kẹo, cô lập tức nhét một viên kẹo vị dâu vào miệng, đang chuẩn bị nói rất ngọt thì nghĩ đến giá trị hãm lờ, cô không thể không nâng cao khẩu vị của mình, gương mặt trắng nõn hiện lên sự chê bai, hệt như đại tiểu thư kén cá chọn canh: “Vị dâu không nồng, nguyên liệu để làm cũng tàm tạm.”

Cư dân mạng: Hừ!

Giá trị hãm lờ: 13/9999.

Thấy một xô kẹo có thể tăng hai điểm hãm lờ, A Tửu hết sức vui vẻ, cô chọn một viên kẹo vị nho rồi nhét cho đầu búi tóc, cô muốn chia món hời với chị ấy, hơn nữa cô cảm thấy đầu búi tóc trông kẹo nhưng không được lấy bắp đổi, rất đáng thương.

Lúc A Tửu chia sẽ cũng luôn nhớ kỹ thiết lập nhân vật hãm lờ của mình, cô nhận xét: “Mùi vị cũng tạm, cho chị một viên.”

A Tửu vốn tưởng mình có thể lấy được một điểm nữa nhưng kết quả là không có, trái lại còn nhận được vẻ mặt dở khóc dở cười của đầu búi tóc.

Đầu búi tóc hoàn toàn không ngại, cô ấy mở giấy gói của viên kẹo ra, giải thích một cách mập mờ không rõ: “Lúc chị còn nhỏ, chị thường giả vờ nói thịt kỳ kỳ, bánh ngọt cũng kỳ kỳ, lừa gạt ba mẹ chị cũng ăn thử một miếng.” Ai bảo khi đó nhà nghèo, người lớn đều nhịn ăn nhịn xài để hết cho mình chứ.

Đầu búi tóc nói xong thì thưởng thức vị kẹo, cô ấy cong mắt cười một tiếng, dáng vẻ như chị biết hết: “Ngọt lắm.”

Cư dân mạng:?

Bỗng dưng hiểu ra!

A Tửu: “?”

Đợi ra ngoài sân nhỏ, A Tửu mới khổ não gãi đầu, cô vẫn không hiểu lý do chị đẹp lừa ba mẹ lúc nhỏ, chẳng lẽ chị đẹp cũng phải giữ nguyên thiết lập nhân vật hả?

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương