[60]

Suốt 3 phút, trong group chat không ai nói được câu nào.

Đường Nghiễn Chi chau mày nhìn màn hình chat, tay gõ gõ chữ gì nhưng cuối cũng thì lại nhấn xóa hết, xóa sạch những lời muốn nói ra. Anh trào ra tiếng thở dài uể oải, đứng trước mặt Đình Đình anh còn hùng hồn được, nhưng đổi làm người khác thì Đường Nghiễn Chi cũng tắc tịt.

Điện thoại di động rung lên, Đường Nghiễn Chi cúi xuống thì thấy câu reply của Đình Đình.

Đình Đình: Nãy em rơi nước mắt thật luôn đấy.

Đình Đình: Xin lỗi Cộc Cộc, em quên mất anh mới là người sẽ buồn nhất.

Đình Đình: @Đường Đường, thím có đó không? Cho tui vay ít tiền.

Đường Đường: ?

Đình Đình: Tui muốn đập tiền vào để “Vuột mất em” lên được top 1.

Đường Đường: Sao lại vay tui?

Đình Đình: Tại tui không có, nhưng thím có.

Đường Đường: Dựa vào quy chế bảng xếp hạng của website X thì ít nhất thím phải đập mấy chục nghìn tệ thì mới lên được top 10. Thím có chắc không?

Đình Đình: Tui biết mà.

Đình Đình: Đừng gọi tui nữa.

Đình Đình: Con mẹ nó chứ.

Đình Đình: Ai mà thèm?

Đình Đình: Truyện của Cộc Cộc là cho ai sành thôi!!

Đình Đình: Uhuhuhu khó chịu chết mất.

Đình Đình: Sao người ta viết bừa viết bãi mà cũng được nhiều bookmark, cũng không bị chửi?

Đường Đường:…

Đình Đình: Uhuhuhu, tui biết làm sao được!! Giải thích cũng không được, đập tiền thì tiền không có, uhuhuhu, tui đúng là con thất bại.

Đường Đường: @Cộc Cộc, nam thần, đừng đọc mấy cái bình luận ấy nữa, hôm nay ra ngoài chơi chút cho thoải mái chút.

Đường Đường: Có những người tự thấy mình rất khách quan, nhưng không biết rằng ngay từ đầu đã có cái nhìn thiên kiến. Đi giải thích cho hạng đó cũng chỉ phí lời thôi.

Đường Đường: [đừng buồn nha.jpg]

Đường Đường: [ôm một cái.jpg]

Đường Đường: [con iu ba.jpg]

Đình Đình: [đủ rồi đấy, nói thêm phiền lắm.jpg]

Đình Đình: @Đường Đường, tui thấy thím tài thật đấy.

Đường Đường: Sao thế?

Đình Đình: Hiểu nhiều.

Đường Đường: Thấy nhiều sẽ hiểu nhiều.

Đình Đình: Thím giỏi nói như vậy, tui kiến nghị là thím nên đi làm luật sư.

Đường Đường: …

Đường Đường: Chẳng qua là tui thông minh hơn thím chút thôi.

Đình Đình: ?

Đình Đình: Lúc nào tui cũng xem thím là chị em, mà thím lại thế à?

Đình Đình: Đám con gái mấy người làm thế là không được.

Đường Đường: Xin lỗi, chỉ là tui muốn bày tỏ lòng yêu thích dành cho thím thôi.

Đình Đình: Dạo gần đây trái tim tui mong manh lắm.

Đình Đình: Hơi xíu là khóc.

Đình Đình: Thím đừng có lớn tiếng với người ta.

Đình Đình: Mấy bữa nay tui phải nói ép giọng điệu đi đó.

Đình Đình: Hiểu không?

Đường Đường: Không hiểu, thím thử làm xem nào?

Đình Đình: Câm ngay, con mẹ đầu lý trí này!

Đường Đường: Thím lớn giọng cái gì đó?

Đường Đường: Thím tưởng mình ghê lắm hả?

Đình Đình: Ghê chứ.

Đình Đình: Hôm nay là sinh nhật cô bạn tui, tui mua hoa gửi đến công ty nó.

Đình Đình: [ảnh]

Bạn có sinh nhật: Tao thấy hoa mà tim đập thình thịch.

Đình Đình: Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha.

Đình Đình: Xuyến xang hả?

Bạn có sinh nhật: Tao sợ bị mấy ông con trai trong công ty nhìn thấy.

Đình Đình: Sợ gì!!

Bạn có sinh nhật: Sợ không ai dám tán.

Đình Đình: [huhuhu.jpg]

Đường Đường: Ý của người ta là, người ta đang để ý anh nào trong công ty thì phải?

Đình Đình: Không hiểu.

Đình Đình: Đám con gái mấy người đúng là kỳ quái.

Nhìn hai người đối đáp mà Hứa Trì dở khóc dở cười. Cậu hiểu là hai người này nói vậy để an ủi mình, làm mình vui hơn chút. Vậy nên, cậu gửi qua cái icon bật cười; đang định đặt điện thoại xuống để dậy thì thấy tin nhắn wechat của Đường Nghiễn Chi.

Đường Nghiễn Chi: Ăn cơm chưa?

Hứa Trì: Chưa.

Đường Nghiễn Chi: Giờ là mấy giờ rồi?

Hứa Trì: Ba rưỡi chiều, theo giờ Bắc Kinh.

Đường Nghiễn Chi: Ông không ăn cơm trưa hả?

Hứa Trì: Vừa mới ngủ dậy.

Đường Nghiễn Chi: Ông cũng là trẻ ở lại trường đúng không?

Hứa Trì: Ừ…sao thế?

Đường Nghiễn Chi: Trời đẹp thế này, gọi ông đi chơi chứ sao.

Hứa Trì: Đi chơi đâu?

Đường Nghiễn Chi: Nhà ông ở đằng Tây, nhà tôi ở đằng Đông, vậy thì chọn chỗ ở giữa đi, cái đường chợ trời ở trung tâm thành phố.

Hứa Trì: Ở đó có đường chợ trời à? Sao tôi không biết nhỉ?

Đường Nghiễn Chi: Tôi nói có là có, trước lúc đi nhớ ăn gì lót dạ, đừng để bị đói.

Hứa Trì:…

Hứa Trì: Ông chắc chắn là tôi sẽ đến à?

Đường Nghiễn Chi: Chắc chắn.

Đường Nghiễn Chi: Tối gặp.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương