Khí Phi Hồ Sủng
-
Chương 102: Mất tích
Editor: Puck - Diễn đàn
Trong sơn động, một bộ áo đỏ đột nhiên xuất hiện, liếc nhìn ba người té xỉu, một phát ôm lấy Thủy nhi, lắc mình biến mất.
Thủy nhi chậm rãi tỉnh lại, sững sờ mất hồn, trong lúc nhất thời không phát hiện bản thân mình đang ở nơi hoàn cảnh xa lạ.
“Nàng chết, ta cũng sẽ không còn sống!” Tên ngu ngốc kia thật sự làm như vậy! Một kích toàn lực của Ly Mặc, nàng vốn nên hồn bay phách tán, nhưng Ma Tà lại khởi động cấm chú sinh mạng, cứng rắn kéo hồn phách của nàng trở lại.
Những thứ này nàng đều thấy được, giọt nước đỏ như máu kia vốn là giọt lệ máu Ma Tà lưu lại vì nàng, ghi lại ký ức của hai người bọn họ.
Trong lòng Thủy nhi hoàn toàn đau lòng, Ma Tà, còn có Ma Linh, tiểu ngu ngốc đó, trước khi nàng tắt thở, vận dụng lực lượng mới có tách hồn phách bám vào nốt ruồi son đỏ như máu trên trán nàng, bên tai dường như còn có thể nghe thấy giọng nói yếu đuối của hắn, “Mẫu thân không thể bỏ lại cục cưng …”
Nàng rốt cuộc biết vì sao nhìn con mắt màu máu của Mị, nàng sẽ cảm thấy bi thương đau lòng, thì ra cũng bởi vì nàng!
“Kẹt” một tiếng, cửa phòng được mở ra, Thủy nhi phục hồi tinh thần lại, nhìn nam tử mặc áo đỏ đi tới, nhẹ giọng nói, “Ly Mặc…”
Ánh mắt Ly Mặc căng thẳng, “Ngươi thật sự là Thủy nhi?” Hắn vốn bắt cóc nàng trở lại, là muốn nghĩ cách xác định nàng không phải là Thủy nhi, nhưng mà hiện giờ không cần, vẻ mặt như vậy rõ ràng chính là Thủy nhi, vẫn mang theo xa cách lạnh lùng như cũ.
--- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----
Trong sơn động, Hiên Viên Mị và Ma Linh đồng thời tỉnh lại, lại phát hiện không thấy Thủy nhi, tất cả trong mắt Ma Linh đều là tức giận, “Nhất định là con rắn yêu kia!”
Hiên Viên Mị ôm hắn vào trong ngực, tất cả trong mắt cũng đều là ý lạnh, theo hồi phục trí nhớ, cái gọi là thánh vật kia cũng hoàn toàn dung hợp với hắn, để cho hắn khôi phục năng lực của kiếp trước, nhưng qua nhiều năm như vậy, Ly Mặc lại đã sớm không phải Ly Mặc ban đầu rồi diee ndda fnleeq uysd doon
Ma Linh ôm cổ của hắn, an ủi, “Phụ vương, người yên tâm, con nhất định sẽ cứu mẫu thân ra!”
Hiên Viên Mị nghiêm túc nói, “Không cho phép dính vào, con còn chưa trưởng thành!” Mặc dù có thân thể bất tử, cũng phải đợi đến sau khi trưởng thành mới có thể chân chính không chết!
--- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----
“Rầm” một tiếng vang thật lớn, tất cả đồ bên trong phòng đều biến thành bột, mặt mày Hiên Viên Mị lạnh lẽo, “Tiếp tục tìm cho ta!” Thế lực thần bí này đã bị phá huỷ, nhưng lại không có tung tích của Thủy nhi và Ly Mặc.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Ma Linh cũng lạnh lẽo, tất cả trong mắt đều là khát máu, hắn thật hy vọng mình lớn lên nhanh một chút!
Mà trong một sơn trang bí ẩn, Thủy nhi đang miễn cưỡng nằm ở trên giường êm phơi nắng, Ly Mặc đứng ở nơi xa lẳng lặng nhìn nàng, trong mắt ánh mắt phức tạp, thật lâu sau mới đi về phía nàng, lạnh nhạt nói, “Ma Tà phá hủy thế lực của ta!”
Thấy nàng không có phản ứng, lại tiếp tục nói, “Khi ta bắt nàng đi vốn có thể giết Ma Tà và Ma Linh đấy!” Khi đó năng lực của Ma Tà còn chưa khôi phục, cũng không khôi phục thân thể bất tử, còn Ma Linh quá nhỏ, hắn muốn giết nó quá dễ dàng rồi.
Thủy nhi híp mắt nhìn ánh mặt trời không phải đặc biệt chói mắt, khẽ cười nói, “Ngươi muốn ta cảm kích ngươi?”
“Ta muốn để cho nàng yêu ta!” Thấy Thủy nhi trầm mặc không nói, Ly Mặc tiếp tục nói, “Đời trước nàng yêu hắn, đời này yêu ta, không thể được sao?”
Thủy nhi trầm mặc hồi lâu, mới lạnh nhạt nói, “Ly Mặc, không thể nào, ngươi biết vì sao ta không bị hồn bay phách tán không?”
Ly Mặc nhìn nàng, chờ nàng nói tiếp, hắn cũng rất tò mò!
Thủy nhi sâu xa nói, “Bởi vì tên ngu ngốc kia dùng thân thể bất tử, khởi động cấm chú sinh mạng, ta và hắn có tình duyên trọn đời!”
Sắc mặt Ly Mặc trắng nhợt, cho nên đời đời kiếp kiếp bọn họ đều không thể sao? Không, nhất định có biện pháp!
“Tại sao ban đầu nàng lại yêu hắn? Hắn là kẻ địch của cả Yêu tộc!”
Thủy nhi cười khẽ một tiếng, “Ngươi cảm thấy ta là người quan tâm tộc nhân sao? Chỉ vừa vặn là cùng loại mà thôi, bọn họ cũng không làm ra chuyện gì đáng được ta cảm kích.”
“Vậy ta đây?” Hắn cũng chỉ là người râu ria sao?
Thủy nhi thở dài nói, “Ta thật sự thiếu nhân tình của ngươi!”
“Ha ha, Ly Mặc cảm thấy buồn cười, hắn chỉ là một người nàng thiếu nhân tình sao? Đột nhiên tiếng cười dừng lại, Ly Mặc lạnh nhạt nói, “Ngươi sớm muộn gì sẽ yêu ta đấy!” Nói xong, cũng không quản vẻ mặt của Thủy nhi ra sao, xoay người rời đi.
Thủy nhi nhíu nhíu mày, linh lực của nàng bị Ly Mặc phong bế rồi, sơn trang này sắp đặt kết giới, nàng căn bản không ra được. di ien n#dang# yuklle e#q quiq on
Không nhịn được thở dài một tiếng, nếu ban đầu Ly Mặc thật sự đủ yêu nàng, có lẽ nàng sẽ yêu hắn cũng chưa biết chừng, nhưng hắn không phải Ma Tà, cũng không phải Hiên Viên Mị, sau khi Ma Tà phát hiện ra tình cảm của mình, có thể để xuống cao ngạo của Ma Đế, nhận lỗi với nàng, có thể bỏ thể diện xuống, quấn quít chặt lấy, có thể vì yêu nàng, bồi đền vào tất cả, nhưng Ly Mặc không được, Ly Mặc không bỏ được Yêu tộc, giống như ban đầu nàng thiếu chút nữa bị Vương Hậu hại chết, hắn chẳng qua chỉ đưa Vương Hậu về Tiên tộc, nếu là Ma Tà, nữ nhân kia tổn thương đến nàng, sợ rằng sẽ sống không bằng chết, cho dù hậu thuẫn của nàng ta cứng bao nhiêu! Cho dù là Ma Tà hay là Hiên Viên Mị, cũng có thể vì yêu nàng, bất chấp tất cả.
Cho dù là kiếp trước, hay là đời này, nàng đều quá mức lý trí, cũng chỉ có Hiên Viên Mị nam nhân như vậy mới có thể khiến cho nàng vứt bỏ tất cả, cái gì cũng không cần lo ngại đi yêu hắn.
Mặc dù bây giờ Ly Mặc có thể vứt bỏ tất cả, nhưng nàng đã có Hiên Viên Mị, không thể nào yêu người khác nữa.
Nếu như nói, mỗi người từ khi sinh ra đều là một nửa vòng tròn, như vậy chỉ có Hiên Viên Mị mới có thể là một nửa kia hoàn toàn phù hợp với nàng, những người khác đều không được
“Tiểu thư, nên dùng ăn trưa rồi!” Một nha hoàn xinh đẹp tiến lên nhẹ giọng nói, nhìn mềm mại, nhưng trong mắt không thấy chút cung kính nào.
Thủy nhi nhàn nhạt liếc nhìn nàng một cái, xoay người vào nhà, nha hoàn này gọi Di Nguyệt, là người Ly Mặc phái tới phục vụ nàng, dĩ nhiên cũng là giám thị nàng, Thủy nhi cảm thấy buồn cười, nàng đã không có năng lực của kiếp trước, bị phong bế linh lực, làm sao có thể ra khỏi kết giới của Ly Mặc được, hơn nữa mặc dù linh lực vẫn còn đây, nàng cũng không thể nào phá kết giới của Ly Mặc được, Ly Mặc bây giờ, sợ rằng còn mạnh hơn Ma Tà lúc trước!
Hiển nhiên, Ly Mặc còn đang vì chuyện ban đầu mà canh cánh trong lòng, chỉ sợ Thủy nhi không cẩn thận trốn mất.
Nhìn món ăn ngon miệng trên bàn, Thủy nhi lại không có khẩu vị gì, tùy ý ăn hai miếng, liền cho người ta lui xuống, sau đó miễn cưỡng gục xuống bàn không muốn động, không có Hiên Viên Mị ở bên cạnh, nàng vốn ngủ không yên ổn, rõ ràng hiện giờ nàng không cần ngủ cũng sẽ không có vấn đề quá lớn, nhưng nàng chính là cảm thấy rất mệt mỏi, rất muốn ôm Hiên Viên Mị ngủ ngon một giấc.
“Tiểu thư…Tiểu thư.” Di Nguyệt nhẹ nhàng gọi hai tiếng.
Thủy nhi mơ mơ màng màng nghe, nhưng lại không muốn để ý tới, Di Nguyệt thấy nàng ngủ, lập tức xụ mặt xuống, hoàn toàn mất hết dáng vẻ dịu dàng lúc trước, nàng không nghĩ ra nữ nhân này có gì tốt, đáng để chủ nhân nhớ mãi không quên, lại nhìn Thủy nhi một cái, trong lòng hừ lạnh một tiếng, xoay người đi ra ngoài.
“Thủy nhi đâu?” Di Nguyệt vừa ra khỏi cửa liền gặp Ly Mặc, nghe hắn hỏi như thế, buông ghen tỵ không khỏi thoáng qua trong mắt xuống, chỉ mềm mại đáp, “Tiểu thư dùng xong bữa trưa liền ngủ thiếp đi.” di1enda4nle3qu21ydo0n
Ly Mặc đứng một lát, mới lên tiếng, “Ta đi xem một chút!”
Di Nguyệt nhìn bóng lưng của hắn, cắn cắn môi, mắt lộ ra một tia không cam lòng, nàng đi theo bên cạnh chủ nhân đã rất lâu rồi, cũng thích hắn đã lâu rồi, nhưng hắn lại cũng không nhìn nàng lâu một cái.
Ly Mặc nhìn người gục xuống bàn ngủ, mắt lộ ra một vẻ dịu dàng, không nhịn được đưa tay vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, trong lòng thở dài, tại sao nàng yêu là không phải ta chứ? Rõ ràng là ta gặp nàng trước, không phải sao? Trong lòng hắn vẫn rất hối hận, ban đầu cho rằng bày kết giới liền không ai có thể đến gần Ma Tà, nhưng lại không nghĩ tới Thủy nhi có thể vào ra kết giới của hắn.
Thủy nhi vốn là ngủ không phải rất yên ổn, cảm giác trên mặt ngứa ngáy, không khỏi nhíu nhíu mày, một cái tát đánh ra, “Cút ngay!”
Ly Mặc nhìn dáng vẻ cau mày bất mãn của nàng, mắt lộ ra một nụ cười, cố ý lại chìa tay sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, chân mày Thủy nhi nhíu chặt hơn, đột nhiên ngồi dậy, bất mãn quát, “Hiên Viên Mị!”
Mở mắt lại nhìn thấy sắc mặt khó coi của Ly Mặc, Thủy nhi sửng sốt một chút, thu hồi vẻ bất mãn, nhàn nhạt hỏi, “Có chuyện gì sao?”
Trong mắt Ly Mặc mang theo vẻ tức giận, lạnh giọng nói, “Nàng tốt nhất quên hắn đi, nếu không ta không ngại giết hắn!”
Thủy nhi không vui nhíu nhíu mày, lạnh nhạt nói, “Hắn có thân thể bất tử!”
Ly Mặc cười lạnh nói, “Lúc trước ta không có cách nào với hắn, nàng cho rằng bây giờ ta còn hết cách với hắn sao? Nhiều năm như vậy mục tiêu của ta chính là giết Ma Tà, nếu bây giờ còn không có cách nào với thân thể bất tử của hắn, vậy ta cũng quá vô dụng!”
Thủy nhi đứng lên duỗi lưng một cái, miễn cưỡng nói. “Không sao cả, dù sao ta sẽ cùng hắn đồng sinh cộng tử!”
Tức giận trong mắt Ly Mặc càng tăng lên, “Vậy còn Ma Linh?”
Ánh mắt Thủy nhi lạnh lẽo, một chút áy náy với Ly Mặc ở trong lòng cũng biến mất tích, Ly Mặc quay lưng lại lạnh lùng mà nói, “Ta sẽ nghĩ cách phá cấm chú sinh mạng, đời này ta sẽ không theo đuổi nàng nữa, nàng chỉ có thể là của ta!”
“Vậy sao?” Thủy nhi nhếch môi cười lạnh, chuyện nàng không muốn, không ai có thể bức bách nàng, mặc dù Ly Mặc mạnh hơn nàng!
Ly Mặc không để ý đến nàng, tức giận đùng đùng phất tay áo rời đi, ban đầu hắn cũng không nên phóng túng nàng, nếu không sự tình cũng sẽ không phát triển trở thành tình trạng như bây giờ!
Ngay cả tâm tình đi ngủ của Thủy nhi cũng không có, lại chạy đi phơi nắng, chỉ có điều nàng cảm thấy giường êm này không thoải mái, lăn qua lộn lại, cảm thấy khó chịu.
Đột nhiên đưa tay sờ ngực, cảm thấy trong lòng nhớ nhung mãnh liệt, khóe miệng không nhịn được nhếch lên, nghĩ tới dáng vẻ người nào đó nổi trận lôi đình, nàng lại cảm thấy vui vẻ, ách, nàng dường như hơi tà ác!
Người nào đó bây giờ đúng thật đang nổi trận lôi đình, “Tìm cho ta! Các ngươi đều ăn cơm không sao?”
Vưu Diệc tỏ vẻ khổ sở, bọn họ thật sự rất cố gắng tìm kiếm! Nhưng chính là không tìm được, hắn có biện pháp gì? Khuôn mặt nhỏ nhắn của Ma Linh tỏ vẻ lạnh lẽo nhắc nhở, “Lão đầu, nếu con rắn yêu kia bày kết giới ẩn hình, bọn họ không phát hiện ra được đấy!” Con rắn yêu kia bây giờ rất lợi hại!
Hiên Viên Mị hít sâu mấy hơi, tức giận nói, “Tự ta đi tìm!”
Ma Linh nện bắp chân đi theo, “Lão đầu, con cũng đi!”
Hiên Viên Mị xoay người nhìn hắn, “Con yên ổn ngây ngốc cho ta!”
“Phụ vương!” Ma Linh tỏ vẻ nghiêm túc nhìn Hiên Viên Mị, không hề thỏa hiệp chút nào, lần này, hắn nhất định phải bảo vệ tốt cho mẫu thân!
Hiên Viên Mị bất đắc dĩ thỏa hiệp, một phát ôm lấy hắn đi ra ngoài, cau mày nói, “Con phải nhớ mình còn chưa trưởng thành, nếu dám bị thương chọc giận mẫu thân con lo lắng, xem ta thu thập con như thế nào!”
Ma Linh hừ hừ hai tiếng, chỉ có điều cảm nhận được sự quan tâm của hắn, cũng không làm trái lại hắn.
Trong sơn động, một bộ áo đỏ đột nhiên xuất hiện, liếc nhìn ba người té xỉu, một phát ôm lấy Thủy nhi, lắc mình biến mất.
Thủy nhi chậm rãi tỉnh lại, sững sờ mất hồn, trong lúc nhất thời không phát hiện bản thân mình đang ở nơi hoàn cảnh xa lạ.
“Nàng chết, ta cũng sẽ không còn sống!” Tên ngu ngốc kia thật sự làm như vậy! Một kích toàn lực của Ly Mặc, nàng vốn nên hồn bay phách tán, nhưng Ma Tà lại khởi động cấm chú sinh mạng, cứng rắn kéo hồn phách của nàng trở lại.
Những thứ này nàng đều thấy được, giọt nước đỏ như máu kia vốn là giọt lệ máu Ma Tà lưu lại vì nàng, ghi lại ký ức của hai người bọn họ.
Trong lòng Thủy nhi hoàn toàn đau lòng, Ma Tà, còn có Ma Linh, tiểu ngu ngốc đó, trước khi nàng tắt thở, vận dụng lực lượng mới có tách hồn phách bám vào nốt ruồi son đỏ như máu trên trán nàng, bên tai dường như còn có thể nghe thấy giọng nói yếu đuối của hắn, “Mẫu thân không thể bỏ lại cục cưng …”
Nàng rốt cuộc biết vì sao nhìn con mắt màu máu của Mị, nàng sẽ cảm thấy bi thương đau lòng, thì ra cũng bởi vì nàng!
“Kẹt” một tiếng, cửa phòng được mở ra, Thủy nhi phục hồi tinh thần lại, nhìn nam tử mặc áo đỏ đi tới, nhẹ giọng nói, “Ly Mặc…”
Ánh mắt Ly Mặc căng thẳng, “Ngươi thật sự là Thủy nhi?” Hắn vốn bắt cóc nàng trở lại, là muốn nghĩ cách xác định nàng không phải là Thủy nhi, nhưng mà hiện giờ không cần, vẻ mặt như vậy rõ ràng chính là Thủy nhi, vẫn mang theo xa cách lạnh lùng như cũ.
--- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----
Trong sơn động, Hiên Viên Mị và Ma Linh đồng thời tỉnh lại, lại phát hiện không thấy Thủy nhi, tất cả trong mắt Ma Linh đều là tức giận, “Nhất định là con rắn yêu kia!”
Hiên Viên Mị ôm hắn vào trong ngực, tất cả trong mắt cũng đều là ý lạnh, theo hồi phục trí nhớ, cái gọi là thánh vật kia cũng hoàn toàn dung hợp với hắn, để cho hắn khôi phục năng lực của kiếp trước, nhưng qua nhiều năm như vậy, Ly Mặc lại đã sớm không phải Ly Mặc ban đầu rồi diee ndda fnleeq uysd doon
Ma Linh ôm cổ của hắn, an ủi, “Phụ vương, người yên tâm, con nhất định sẽ cứu mẫu thân ra!”
Hiên Viên Mị nghiêm túc nói, “Không cho phép dính vào, con còn chưa trưởng thành!” Mặc dù có thân thể bất tử, cũng phải đợi đến sau khi trưởng thành mới có thể chân chính không chết!
--- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----
“Rầm” một tiếng vang thật lớn, tất cả đồ bên trong phòng đều biến thành bột, mặt mày Hiên Viên Mị lạnh lẽo, “Tiếp tục tìm cho ta!” Thế lực thần bí này đã bị phá huỷ, nhưng lại không có tung tích của Thủy nhi và Ly Mặc.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Ma Linh cũng lạnh lẽo, tất cả trong mắt đều là khát máu, hắn thật hy vọng mình lớn lên nhanh một chút!
Mà trong một sơn trang bí ẩn, Thủy nhi đang miễn cưỡng nằm ở trên giường êm phơi nắng, Ly Mặc đứng ở nơi xa lẳng lặng nhìn nàng, trong mắt ánh mắt phức tạp, thật lâu sau mới đi về phía nàng, lạnh nhạt nói, “Ma Tà phá hủy thế lực của ta!”
Thấy nàng không có phản ứng, lại tiếp tục nói, “Khi ta bắt nàng đi vốn có thể giết Ma Tà và Ma Linh đấy!” Khi đó năng lực của Ma Tà còn chưa khôi phục, cũng không khôi phục thân thể bất tử, còn Ma Linh quá nhỏ, hắn muốn giết nó quá dễ dàng rồi.
Thủy nhi híp mắt nhìn ánh mặt trời không phải đặc biệt chói mắt, khẽ cười nói, “Ngươi muốn ta cảm kích ngươi?”
“Ta muốn để cho nàng yêu ta!” Thấy Thủy nhi trầm mặc không nói, Ly Mặc tiếp tục nói, “Đời trước nàng yêu hắn, đời này yêu ta, không thể được sao?”
Thủy nhi trầm mặc hồi lâu, mới lạnh nhạt nói, “Ly Mặc, không thể nào, ngươi biết vì sao ta không bị hồn bay phách tán không?”
Ly Mặc nhìn nàng, chờ nàng nói tiếp, hắn cũng rất tò mò!
Thủy nhi sâu xa nói, “Bởi vì tên ngu ngốc kia dùng thân thể bất tử, khởi động cấm chú sinh mạng, ta và hắn có tình duyên trọn đời!”
Sắc mặt Ly Mặc trắng nhợt, cho nên đời đời kiếp kiếp bọn họ đều không thể sao? Không, nhất định có biện pháp!
“Tại sao ban đầu nàng lại yêu hắn? Hắn là kẻ địch của cả Yêu tộc!”
Thủy nhi cười khẽ một tiếng, “Ngươi cảm thấy ta là người quan tâm tộc nhân sao? Chỉ vừa vặn là cùng loại mà thôi, bọn họ cũng không làm ra chuyện gì đáng được ta cảm kích.”
“Vậy ta đây?” Hắn cũng chỉ là người râu ria sao?
Thủy nhi thở dài nói, “Ta thật sự thiếu nhân tình của ngươi!”
“Ha ha, Ly Mặc cảm thấy buồn cười, hắn chỉ là một người nàng thiếu nhân tình sao? Đột nhiên tiếng cười dừng lại, Ly Mặc lạnh nhạt nói, “Ngươi sớm muộn gì sẽ yêu ta đấy!” Nói xong, cũng không quản vẻ mặt của Thủy nhi ra sao, xoay người rời đi.
Thủy nhi nhíu nhíu mày, linh lực của nàng bị Ly Mặc phong bế rồi, sơn trang này sắp đặt kết giới, nàng căn bản không ra được. di ien n#dang# yuklle e#q quiq on
Không nhịn được thở dài một tiếng, nếu ban đầu Ly Mặc thật sự đủ yêu nàng, có lẽ nàng sẽ yêu hắn cũng chưa biết chừng, nhưng hắn không phải Ma Tà, cũng không phải Hiên Viên Mị, sau khi Ma Tà phát hiện ra tình cảm của mình, có thể để xuống cao ngạo của Ma Đế, nhận lỗi với nàng, có thể bỏ thể diện xuống, quấn quít chặt lấy, có thể vì yêu nàng, bồi đền vào tất cả, nhưng Ly Mặc không được, Ly Mặc không bỏ được Yêu tộc, giống như ban đầu nàng thiếu chút nữa bị Vương Hậu hại chết, hắn chẳng qua chỉ đưa Vương Hậu về Tiên tộc, nếu là Ma Tà, nữ nhân kia tổn thương đến nàng, sợ rằng sẽ sống không bằng chết, cho dù hậu thuẫn của nàng ta cứng bao nhiêu! Cho dù là Ma Tà hay là Hiên Viên Mị, cũng có thể vì yêu nàng, bất chấp tất cả.
Cho dù là kiếp trước, hay là đời này, nàng đều quá mức lý trí, cũng chỉ có Hiên Viên Mị nam nhân như vậy mới có thể khiến cho nàng vứt bỏ tất cả, cái gì cũng không cần lo ngại đi yêu hắn.
Mặc dù bây giờ Ly Mặc có thể vứt bỏ tất cả, nhưng nàng đã có Hiên Viên Mị, không thể nào yêu người khác nữa.
Nếu như nói, mỗi người từ khi sinh ra đều là một nửa vòng tròn, như vậy chỉ có Hiên Viên Mị mới có thể là một nửa kia hoàn toàn phù hợp với nàng, những người khác đều không được
“Tiểu thư, nên dùng ăn trưa rồi!” Một nha hoàn xinh đẹp tiến lên nhẹ giọng nói, nhìn mềm mại, nhưng trong mắt không thấy chút cung kính nào.
Thủy nhi nhàn nhạt liếc nhìn nàng một cái, xoay người vào nhà, nha hoàn này gọi Di Nguyệt, là người Ly Mặc phái tới phục vụ nàng, dĩ nhiên cũng là giám thị nàng, Thủy nhi cảm thấy buồn cười, nàng đã không có năng lực của kiếp trước, bị phong bế linh lực, làm sao có thể ra khỏi kết giới của Ly Mặc được, hơn nữa mặc dù linh lực vẫn còn đây, nàng cũng không thể nào phá kết giới của Ly Mặc được, Ly Mặc bây giờ, sợ rằng còn mạnh hơn Ma Tà lúc trước!
Hiển nhiên, Ly Mặc còn đang vì chuyện ban đầu mà canh cánh trong lòng, chỉ sợ Thủy nhi không cẩn thận trốn mất.
Nhìn món ăn ngon miệng trên bàn, Thủy nhi lại không có khẩu vị gì, tùy ý ăn hai miếng, liền cho người ta lui xuống, sau đó miễn cưỡng gục xuống bàn không muốn động, không có Hiên Viên Mị ở bên cạnh, nàng vốn ngủ không yên ổn, rõ ràng hiện giờ nàng không cần ngủ cũng sẽ không có vấn đề quá lớn, nhưng nàng chính là cảm thấy rất mệt mỏi, rất muốn ôm Hiên Viên Mị ngủ ngon một giấc.
“Tiểu thư…Tiểu thư.” Di Nguyệt nhẹ nhàng gọi hai tiếng.
Thủy nhi mơ mơ màng màng nghe, nhưng lại không muốn để ý tới, Di Nguyệt thấy nàng ngủ, lập tức xụ mặt xuống, hoàn toàn mất hết dáng vẻ dịu dàng lúc trước, nàng không nghĩ ra nữ nhân này có gì tốt, đáng để chủ nhân nhớ mãi không quên, lại nhìn Thủy nhi một cái, trong lòng hừ lạnh một tiếng, xoay người đi ra ngoài.
“Thủy nhi đâu?” Di Nguyệt vừa ra khỏi cửa liền gặp Ly Mặc, nghe hắn hỏi như thế, buông ghen tỵ không khỏi thoáng qua trong mắt xuống, chỉ mềm mại đáp, “Tiểu thư dùng xong bữa trưa liền ngủ thiếp đi.” di1enda4nle3qu21ydo0n
Ly Mặc đứng một lát, mới lên tiếng, “Ta đi xem một chút!”
Di Nguyệt nhìn bóng lưng của hắn, cắn cắn môi, mắt lộ ra một tia không cam lòng, nàng đi theo bên cạnh chủ nhân đã rất lâu rồi, cũng thích hắn đã lâu rồi, nhưng hắn lại cũng không nhìn nàng lâu một cái.
Ly Mặc nhìn người gục xuống bàn ngủ, mắt lộ ra một vẻ dịu dàng, không nhịn được đưa tay vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, trong lòng thở dài, tại sao nàng yêu là không phải ta chứ? Rõ ràng là ta gặp nàng trước, không phải sao? Trong lòng hắn vẫn rất hối hận, ban đầu cho rằng bày kết giới liền không ai có thể đến gần Ma Tà, nhưng lại không nghĩ tới Thủy nhi có thể vào ra kết giới của hắn.
Thủy nhi vốn là ngủ không phải rất yên ổn, cảm giác trên mặt ngứa ngáy, không khỏi nhíu nhíu mày, một cái tát đánh ra, “Cút ngay!”
Ly Mặc nhìn dáng vẻ cau mày bất mãn của nàng, mắt lộ ra một nụ cười, cố ý lại chìa tay sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, chân mày Thủy nhi nhíu chặt hơn, đột nhiên ngồi dậy, bất mãn quát, “Hiên Viên Mị!”
Mở mắt lại nhìn thấy sắc mặt khó coi của Ly Mặc, Thủy nhi sửng sốt một chút, thu hồi vẻ bất mãn, nhàn nhạt hỏi, “Có chuyện gì sao?”
Trong mắt Ly Mặc mang theo vẻ tức giận, lạnh giọng nói, “Nàng tốt nhất quên hắn đi, nếu không ta không ngại giết hắn!”
Thủy nhi không vui nhíu nhíu mày, lạnh nhạt nói, “Hắn có thân thể bất tử!”
Ly Mặc cười lạnh nói, “Lúc trước ta không có cách nào với hắn, nàng cho rằng bây giờ ta còn hết cách với hắn sao? Nhiều năm như vậy mục tiêu của ta chính là giết Ma Tà, nếu bây giờ còn không có cách nào với thân thể bất tử của hắn, vậy ta cũng quá vô dụng!”
Thủy nhi đứng lên duỗi lưng một cái, miễn cưỡng nói. “Không sao cả, dù sao ta sẽ cùng hắn đồng sinh cộng tử!”
Tức giận trong mắt Ly Mặc càng tăng lên, “Vậy còn Ma Linh?”
Ánh mắt Thủy nhi lạnh lẽo, một chút áy náy với Ly Mặc ở trong lòng cũng biến mất tích, Ly Mặc quay lưng lại lạnh lùng mà nói, “Ta sẽ nghĩ cách phá cấm chú sinh mạng, đời này ta sẽ không theo đuổi nàng nữa, nàng chỉ có thể là của ta!”
“Vậy sao?” Thủy nhi nhếch môi cười lạnh, chuyện nàng không muốn, không ai có thể bức bách nàng, mặc dù Ly Mặc mạnh hơn nàng!
Ly Mặc không để ý đến nàng, tức giận đùng đùng phất tay áo rời đi, ban đầu hắn cũng không nên phóng túng nàng, nếu không sự tình cũng sẽ không phát triển trở thành tình trạng như bây giờ!
Ngay cả tâm tình đi ngủ của Thủy nhi cũng không có, lại chạy đi phơi nắng, chỉ có điều nàng cảm thấy giường êm này không thoải mái, lăn qua lộn lại, cảm thấy khó chịu.
Đột nhiên đưa tay sờ ngực, cảm thấy trong lòng nhớ nhung mãnh liệt, khóe miệng không nhịn được nhếch lên, nghĩ tới dáng vẻ người nào đó nổi trận lôi đình, nàng lại cảm thấy vui vẻ, ách, nàng dường như hơi tà ác!
Người nào đó bây giờ đúng thật đang nổi trận lôi đình, “Tìm cho ta! Các ngươi đều ăn cơm không sao?”
Vưu Diệc tỏ vẻ khổ sở, bọn họ thật sự rất cố gắng tìm kiếm! Nhưng chính là không tìm được, hắn có biện pháp gì? Khuôn mặt nhỏ nhắn của Ma Linh tỏ vẻ lạnh lẽo nhắc nhở, “Lão đầu, nếu con rắn yêu kia bày kết giới ẩn hình, bọn họ không phát hiện ra được đấy!” Con rắn yêu kia bây giờ rất lợi hại!
Hiên Viên Mị hít sâu mấy hơi, tức giận nói, “Tự ta đi tìm!”
Ma Linh nện bắp chân đi theo, “Lão đầu, con cũng đi!”
Hiên Viên Mị xoay người nhìn hắn, “Con yên ổn ngây ngốc cho ta!”
“Phụ vương!” Ma Linh tỏ vẻ nghiêm túc nhìn Hiên Viên Mị, không hề thỏa hiệp chút nào, lần này, hắn nhất định phải bảo vệ tốt cho mẫu thân!
Hiên Viên Mị bất đắc dĩ thỏa hiệp, một phát ôm lấy hắn đi ra ngoài, cau mày nói, “Con phải nhớ mình còn chưa trưởng thành, nếu dám bị thương chọc giận mẫu thân con lo lắng, xem ta thu thập con như thế nào!”
Ma Linh hừ hừ hai tiếng, chỉ có điều cảm nhận được sự quan tâm của hắn, cũng không làm trái lại hắn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook