Bước ra từ nhà tắm là một thân ảnh cao lớn, từng múi cơ lộ rõ mồn một, giọt nước từ trên tóc hắn chảy xuống cổ, dọc xuống yết hầu rồi lướt qua cơ bụng rắn chắc.

Cầm chiếc khăn lau vội mái tóc còn ướt, Minh Hào chộp lấy điện thoại khi nghe thấy chuông thông báo mình cài riêng cho gmail.
[“Chúc mừng số báo danh 015! Bạn đã thông qua vòng xét tuyển từ Moon Group Holding.

Hãy đến văn phòng nhân sự vào lúc 7h00 26/9 để ký hợp đồng thực tập cùng chúng tôi.

Chúc bạn một ngày tốt lành.

Thân!”]
Đọc xong tin nhắn, khóe môi khẽ nở nụ cười.

Nằm xuống giường vứt chiếc khăn sang một bên, cậu lấy từ trong ngăn ví tiền một tấm hình.

Nhìn tấm hình đã rất cũ như thể cậu đã để nó trong ví lâu lắm rồi.


Đó là hình chụp một nữ sinh mặc áo dài độ 17, khuôn mặt tươi tắn cùng mái tóc suôn mượt cột cao làm xuyến xao lòng người.
Cậu mân mê tấm hình thật lâu, ánh mắt tràn đầy hy vọng
“Tớ nhớ nụ cười của cậu, Hạ Vân à…”

Hôm nay là ngày làm việc đầu tiên.

Minh Hào dậy từ lúc 5h sáng, làm bữa sáng nhỏ với bánh mì kẹp và trà chanh.

Nhìn lon trà chanh mát lạnh cậu lại nhớ đến người nào đó, khi xưa mỗi buổi trước khi học thể dục cô gái ấy luôn đem theo hai ly, một cho mình và một cho cậu.

Đến giờ cậu vẫn còn thích loại thức uống trẻ con này…
Không nghĩ vu vơ nữa, Hào nhanh chóng ăn vội bữa sáng, là đồ, vệ sinh cá nhân, chải gọn lại tóc rồi chỉnh trang cà vạt đi làm.
Bước vào phòng nhân sự đã thấy vài người ở đó.

Một lúc sau giám đốc phòng nhân sự đem đến năm bản hợp đồng cho năm người.
“Mời các cô cậu đọc thật kỹ hợp đồng, sau khi ký các cậu sẽ chính thức là nhân viên của bộ phận lập trình thời hạn 6 tháng.

Nếu các cô cậu vẫn cảm thấy muốn làm và ngược lại, ban lập trình muốn giữ lại các cô cậu thì chúng ta sẽ ký một bản hợp đồng khác dài hạn hơn và nếu làm tốt sẽ trở thành nhân viên chính thức của công ty.

Các cậu đã hiểu?”
Ai ai cũng gật gù ký vào hợp đồng, cậu tất nhiên cũng vậy.

Lý do cậu phải vào bộ phận lập trình ư? Một là vì cậu đã đam mê công việc này từ nhỏ rồi, hai…là vì phòng làm việc của ban lập trình ngay bên cạnh văn phòng phó giám đốc để thuận lợi cho việc ký giấy tờ cũng như phê duyệt tính năng mới.

Cậu tìm hiểu cấu trúc công ty này từ năm ngoái rồi…

Năm người được đưa đến bộ phận lập trình.

Vừa bước vào Minh Hào đã choáng ngợp khi thấy không gian làm việc kiểu này, mọi người đánh máy liên tục, trên màn hình luôn hiển thị phần mềm lập trình với chi chít các ký tự học thuật.

Giấy tờ tư liệu xung quanh chất thành núi.
Dù nhìn có vẻ ngột ngạt nhưng nhìn mặt ai cũng rất tươi tắn, chắc có lẽ một phần vì không gian phòng lập trình được chăm chút rất kỹ, cũng phải thôi, đây là bộ phận gần như là quan trọng nhất của công ty mà.

Các loại cây hoa được trồng khắp văn phòng, tạo cảm giác dịu mắt vô cùng.

Cậu đoán một phần nữa vì họ thật sự yêu thích công việc này nên mới tận tụy vì nó đến vậy, thật cảm thán trình độ chọn người của công ty mà!
Cậu trông thấy một người đàn ông trung niên bước lại gần cất giọng nói:
“Chào các cô cậu, tôi tên Trương Bình, xuất thân từ Trung Quốc, giám đốc phòng lập trình.

Tôi là người trực tiếp phụ trách việc đào tạo các cô cậu trong 6 tháng tới.

Ngay kế cạnh phòng chúng ta và văn phòng của phó giám đốc Keyly, chắc cô cậu cũng đã biết cô ấy?”
Thấy mọi người đều gật đầu ông lại nói tiếp:
“Vì chúng ta thường xuyên tiếp xúc với phó giám đốc, từ các giấy tờ phê duyệt đến các cuộc họp mỗi tuần đều sẽ gặp cô ấy.


Keyly rất khó tình, các cậu là người mới nên sẽ được phó phòng Jane bên kia nói sơ về quy luật Keyly nhé.”
Dứt lời, ông đi tới bàn làm việc của phó phòng giao lại trách nhiệm.

Cậu cùng bốn người còn lại tiến tới ngồi xuống hàng ghế được xếp sẵn kế bên.

Phó phòng hình như cũng là một người lạnh lùng, không niềm nở như giám đốc Trương Bình làm sắc mặt 4 người kia tái cả đi.

Cô lạnh lùng đưa ra bốn tờ giấy với nội dung giống nhau, tiêu đề là “Quy tắc Keyly”? Minh Hào vừa nhìn thấy đã lỡ miệng cười, liền bị Jane gieo cho một cái liếc ớn tới sống lưng.
Cậu tự nghĩ người bạn này xưa kia lúc nào cũng cười, dễ tính vô cùng, chưa bao giờ cậu thấy cô nổi nóng mà giờ lại thành hình tượng tổng tài lạnh lùng là sao? Hay vốn cô từng tươi tắn như thế là vì cậu?...
[1: Nếu được phân nhiệm vụ đưa giấy tờ hợp đồng cho phó giám đốc thì trước khi vào phải gõ cửa 2 lần.
2: Vào phòng nếu không phải vấn đề về công việc thì không được nói chuyện ngoài lề
3: Khi thấy Keyly đeo kính vào lập tức rời khỏi phòng vì khi đó là lúc phó giám đốc nghĩ ra ý tưởng mới cho công ty, tuyệt đối không làm phiền.
4: Khi phó giám đốc ra về có thể thoải mái trò chuyện vì tính cô vốn rất vui tươi, chỉ trừ khi làm việc mới khó tính như 3 điều trên.]
Đọc xong cậu cảm thấy vô cùng thích thú, cậu tự nhủ với lòng sẽ thường xuyên xung phong đưa hợp đồng cho cô - công việc không một ai muốn bị giao phó….

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương