Khi Những Tiểu Thư Là Hotboy
-
Chương 118
Đứng trước quầy nhân viên tiếp tân, Lan và Quân không biết phải làm
gì tiếp theo. Quân vẫn đứng nghệch ra chờ phản ứng của Lan nhưng thấy cô sau một lúc lâu vẫn không có nói tiếng nào, bản thân cậu đã hơi nóng
lên. Chị nhân viên kia vẫn cứ nhìn bọn họ như hai sinh vật lạ ngoài hành tinh, có lẽ chị ta cũng đã nóng ruột lắm rồi
“Cuối cùng hai người muốn gì?”
Giọng nói của chị nhân viên đó đã ẩn chứa sự tức giận cùng nóng vội trong đó.
Lan gãi đầu gãi tai rồi lại nhìn về hướng bên trái, dõi mắt theo hai cái bóng sắp khuất sau bức tường dày của khách sạn. Mặt Lan thoáng chốc đỏ bừng lên, cô phải nói làm sao? Chẳng lẽ bảo rằng cô đi theo dõi người ta, còn không chẳng lẽ bảo rằng cô muốn thuê phòng…?
“Hai người lúc nãy…họ thuê phòng số mấy?”
“Xin lỗi nhưng chúng tôi không thể nói thông tin của khách hàng cho cô biết, chẳng hay cô là gì của họ?”
“Tôi…tôi là…là vị hôn thê của người thanh niên kia!”
Lan lắp bắp mãi một hồi mới nói xong, ba chữ vị hôn thê vừa mới thốt ra khỏi miệng làm Quân giật bắn người, mà Lan lúc này chỉ muốn cắn đứt cái lưỡi của mình thôi, cô đâu phải muốn nói cái này.
Quân nhìn Lan chằm chằm, trong mắt ngập tràn ý hỏi. Hắn ta là vị hôn phu của cô, còn cậu là bạn trai của cô, vậy đây là cái loại quan hệ gì? Tay ba chăng?
Lan nhìn Quân cười lấy lòng, ra ám hiệu với cậu xong lại quay sang vị nhân viên kia.
“Anh ta dám đi ngoại tình, tôi…tôi muốn bắt tại trận, gia đình tôi cứ bắt ép tôi phải kết hôn với anh ta, tôi muốn cho họ thấy bộ mặt thật của người đàn ông giả dối đó!”
Lan hình như diễn rất nhập tâm, ngay cả nước mắt cũng sắp trào ra, nhìn vào giống như một thiếu nữ có vị hôn phu đi ngoại tình vậy. Vị nhân viên cũng lấy lòng cảm động, toan cho Lan số phòng của người kia nhưng Quân đã ngăn lại
“Bọn tôi bắt tại trận có thể sau này anh ta sẽ chối cãi, vì ngoài hai bọn tôi ra cũng chẳng còn ai khác có thể làm chứng, anh ta có thể vu oan cho chúng tôi đặt điều, không bằng cô chỉ đường cho chúng tôi đến chỗ tổ an ninh, chúng tôi sẽ xin lưu lại một camera để làm chứng cứ trước đông đảo mọi người!”
“Ý hay nha!”
Lan vỗ tay một cái kêu thanh rồi nhìn Quân đầy tán dương, sao cô không nghĩ đến điều này? Còn đứng đây ba hoa khoác loát
“Anh giỏi thật đó! Còn suy nghĩ đến việc này nữa!”
Quân làm như không nghe thấy, đánh chết cũng không quay mặt lại nhìn cô. Lan trong lòng tự biết Quân đang có vấn đề gì, chắc hẳn là cậu đang giận, giận việc cô huyên thuyên về vị hôn thê đó.
Haizz! Cái người này lòng dạ thật hẹp hòi mà!
Vị nhân viên kia không một chút nghi ngờ chỉ đường đến ban an ninh cho hai người. Quân và Lan cùng đi nhưng trên đường đi cả hai lại hết sức im lặng. Lan đã nhiều lần muốn mở miệng nói chuyện nhưng đến khi thấy bộ mặt lạnh lùng kia của Quân thì tất cả những lời muốn nói đều bị cô nuốt vào trong bụng
Quân cũng chẳng muốn làm thế, nhưng không biết tại sao lửa giận cứ ngùn ngụt bốc lên, có lẽ cậu đang giận cô không hỏi ý kiến của cậu đã tự nhận bản thân là vị hôn thê của kẻ khác, dù gì thì cậu cũng là bạn trai đúng nghĩa của cô mà
Đến trước cái biển lớn đề ba chữ ban an ninh, cả hai nhìn nhau rồi bước vào.
Quân biết Lan đang theo dõi một ai đó, nhưng không biết người đó có quan hệ với Lan trong chuyện gì? Trả thù ư?
“Chào cô cậu, cô cậu muốn gì?”
Một người đàn ông tầm 30 tuổi lịch sự chào hỏi hai người, Quân chỉ gật đầu đáp lại, mọi chuyện giao cả cho Lan
“Chào chú, cháu muốn xem camera phòng 1002!”
“ý cháu là muốn…xem bên trong phòng?”
Người đàn ông kia có chút ngượng ngùng, đây là khách sạn, người đến đây không phải để nghỉ ngơi thì cũng làm cái chuyện ấy. Cô gái này muốn xem bên trong phòng, nếu trong phòng là người muốn nghỉ ngơi thì không sao nhưng ngộ nhỡ trong phòng là hai nam nữ, họ đang…thì biết làm sao bây giờ?
Nhận ra vẻ khó xử của người đàn ông kia, Lan cũng chỉ biết thở dài, khả năng hai người kia đang làm chuyện đó rất lớn, nhưng mà cô không thể bỏ lỡ được, cơ hội chỉ đến một lần mà thôi!
“Vâng ạ! Xin chú giúp cháu, người kia…”
Lan nói giữa chừng thì dừng lại, trưng ra bộ mặt đầy đau khổ của thiếu nữ bị người yêu phản bội, khiến cho chú nhân viên bảo vệ dù có chút ngại không muốn làm cũng phải làm
Chú bảo vệ thở dài một hơi rồi đi đến một cái máy gần nhất, một chốc sau một màn hình lớn đã hiện ra trước mắt ba người. Bên trong hai người một nam một nữ vẫn không biết mình bị theo dõi nhưng vẫn gấp gáp thoát y giống như nước đã đến chân rồi, nếu không nhảy sẽ bị ướt vậy.
Hai người vẫn say mê cởi đồ, động tác mỗi lúc một nhanh hơn, đến khi hai người chỉ còn lại một bộ đồ trong thì Lan mới liếc mắt sang nhìn nơi khác, nhưng vô tình cô lại nhìn đến khuôn mặt của chú bảo vệ, chú ta vậy mà đỏ mặt cúi gằm xuống đất, như vậy cũng biết tuy ông ta làm trong một khách sạn, cái việc này thường xuyên xảy ra, nhiều lần thấy các cặp tình nhân ôm ấp đi vào thế nhưng ông ta vẫn rất khó xử khi thấy cảnh tượng này, làm việc ở một khách sạn không sạch sẽ như thế mà ông ta vẫn giữ được cốt cách của mình, còn biết đỏ mặt cũng là một chuyện tốt.
Lan thở dài một hơi, lại nhìn sang Quân, không biết Quân sẽ có biểu hiện gì đây?
Khi ánh mắt nhìn sang Quân, Lan không kìm được mà trong lòng tự thán phục một tiếng, chỉ sợ người đàn ông này của cô ngoài cô ra chẳng biết đến ai, Quân đến một cái liếc mắt nhìn đến màn hình cũng không có, khuôn mặt không một biểu tình nhìn đi nơi khác, giống như là đang đánh giá nơi đây
Khóe môi Lan không tự chủ nhếch lên, trong lòng không khỏi tự hào, vậy mới đúng là bạn trai của cô chứ!
“Cháu không muốn xem nữa!”
Trong giọng cô lúc này không biết có bao nhiêu ủy khuất, còn giống như hàm chứa sự nghẹn ngào như sắp khóc.
Chú bảo vệ nghe cô nói thế thì vui như mở cờ trong bụng, nhìn cảnh tượng này có bao nhiêu không thoải mái a!
Màn hình đang sáng lập tức trở nên tối đen như mực, Lan nhìn vào màn hình, nhớ lại những cảnh vừa diễn ra không khỏi hiện lên cái nhìn khinh bỉ, nhưng rồi vài giây sau lại chuyển sang bộ mặt đau lòng. Cô như vậy chỉ sợ đến cả diễn viên cũng phải chạy theo cô mà bái làm sư phụ, có ai có thể thay đổi bộ mặt nhanh đến như vậy không?
“Cháu có thể lấy bản sao của đoạn băng ghi hình vừa rồi không ạ?”
“Xin lỗi nhưng quy định ở đây không cho phép cháu à!”
“Thật không được sao ạ? Cháu chỉ muốn vạch trần bộ mặt của hắn ta, để cho ba mẹ cháu thấy, cháu không thể nào kết hôn với hắn được, nếu không có bằng chứng, ba mẹ cháu sẽ không tin”
Lan vẫn cố gắng thuyết phục người kia, cô nhìn ra người đàn ông này chỉ cần dùng một ít nước mắt và vẻ tội nghiệp sẽ làm thay đổi tâm tình của ông ta ngay thôi
“Nhưng…”
“Xin chú giúp cháu!”
Lan khóe mắt đã rưng rưng, nước mắt chỉ chực trào ra. Và quả thật như Lan suy đoán, cuối cùng người đàn ông kia cũng vì thấy cô quá tội nghiệp mà đồng ý giúp đỡ, tuy nhiên nhìn biểu hiện của ông ta vẫn còn một chút sợ sệt, Lan biết ông ta đang sợ sệt điều gì. Quy định của khách sạn, nếu làm trái, làm ảnh hưởng đến thanh danh của khách hàng có thể sẽ bị đuổi việc. Lan không thể đảm bảo giúp ông ta che giấu được việc này, vì một khi cô công khai đoạn băng, ắt hẳn mọi chuyện sẽ rối lên như sấm rền, muốn che giấu cũng khó. Cô biết một khi người kia bị bôi nhọ thanh danh sẽ tìm đến nơi này khiển trách, khi đó chắc chắn chú bảo vệ lương thiện này sẽ mất việc, cô cũng không muốn có người vì mình mà chịu khổ nạn, thôi thì cô đảm bảo với bác ấy một lời, nếu thật sự bác ấy bị đuổi việc, cô sẽ tìm cho bác ta một công việc thỏa đáng. SK tuy không thiếu nhân viên nhưng tìm một vị trí cũng không phải việc khó khăn gì
“Cuối cùng hai người muốn gì?”
Giọng nói của chị nhân viên đó đã ẩn chứa sự tức giận cùng nóng vội trong đó.
Lan gãi đầu gãi tai rồi lại nhìn về hướng bên trái, dõi mắt theo hai cái bóng sắp khuất sau bức tường dày của khách sạn. Mặt Lan thoáng chốc đỏ bừng lên, cô phải nói làm sao? Chẳng lẽ bảo rằng cô đi theo dõi người ta, còn không chẳng lẽ bảo rằng cô muốn thuê phòng…?
“Hai người lúc nãy…họ thuê phòng số mấy?”
“Xin lỗi nhưng chúng tôi không thể nói thông tin của khách hàng cho cô biết, chẳng hay cô là gì của họ?”
“Tôi…tôi là…là vị hôn thê của người thanh niên kia!”
Lan lắp bắp mãi một hồi mới nói xong, ba chữ vị hôn thê vừa mới thốt ra khỏi miệng làm Quân giật bắn người, mà Lan lúc này chỉ muốn cắn đứt cái lưỡi của mình thôi, cô đâu phải muốn nói cái này.
Quân nhìn Lan chằm chằm, trong mắt ngập tràn ý hỏi. Hắn ta là vị hôn phu của cô, còn cậu là bạn trai của cô, vậy đây là cái loại quan hệ gì? Tay ba chăng?
Lan nhìn Quân cười lấy lòng, ra ám hiệu với cậu xong lại quay sang vị nhân viên kia.
“Anh ta dám đi ngoại tình, tôi…tôi muốn bắt tại trận, gia đình tôi cứ bắt ép tôi phải kết hôn với anh ta, tôi muốn cho họ thấy bộ mặt thật của người đàn ông giả dối đó!”
Lan hình như diễn rất nhập tâm, ngay cả nước mắt cũng sắp trào ra, nhìn vào giống như một thiếu nữ có vị hôn phu đi ngoại tình vậy. Vị nhân viên cũng lấy lòng cảm động, toan cho Lan số phòng của người kia nhưng Quân đã ngăn lại
“Bọn tôi bắt tại trận có thể sau này anh ta sẽ chối cãi, vì ngoài hai bọn tôi ra cũng chẳng còn ai khác có thể làm chứng, anh ta có thể vu oan cho chúng tôi đặt điều, không bằng cô chỉ đường cho chúng tôi đến chỗ tổ an ninh, chúng tôi sẽ xin lưu lại một camera để làm chứng cứ trước đông đảo mọi người!”
“Ý hay nha!”
Lan vỗ tay một cái kêu thanh rồi nhìn Quân đầy tán dương, sao cô không nghĩ đến điều này? Còn đứng đây ba hoa khoác loát
“Anh giỏi thật đó! Còn suy nghĩ đến việc này nữa!”
Quân làm như không nghe thấy, đánh chết cũng không quay mặt lại nhìn cô. Lan trong lòng tự biết Quân đang có vấn đề gì, chắc hẳn là cậu đang giận, giận việc cô huyên thuyên về vị hôn thê đó.
Haizz! Cái người này lòng dạ thật hẹp hòi mà!
Vị nhân viên kia không một chút nghi ngờ chỉ đường đến ban an ninh cho hai người. Quân và Lan cùng đi nhưng trên đường đi cả hai lại hết sức im lặng. Lan đã nhiều lần muốn mở miệng nói chuyện nhưng đến khi thấy bộ mặt lạnh lùng kia của Quân thì tất cả những lời muốn nói đều bị cô nuốt vào trong bụng
Quân cũng chẳng muốn làm thế, nhưng không biết tại sao lửa giận cứ ngùn ngụt bốc lên, có lẽ cậu đang giận cô không hỏi ý kiến của cậu đã tự nhận bản thân là vị hôn thê của kẻ khác, dù gì thì cậu cũng là bạn trai đúng nghĩa của cô mà
Đến trước cái biển lớn đề ba chữ ban an ninh, cả hai nhìn nhau rồi bước vào.
Quân biết Lan đang theo dõi một ai đó, nhưng không biết người đó có quan hệ với Lan trong chuyện gì? Trả thù ư?
“Chào cô cậu, cô cậu muốn gì?”
Một người đàn ông tầm 30 tuổi lịch sự chào hỏi hai người, Quân chỉ gật đầu đáp lại, mọi chuyện giao cả cho Lan
“Chào chú, cháu muốn xem camera phòng 1002!”
“ý cháu là muốn…xem bên trong phòng?”
Người đàn ông kia có chút ngượng ngùng, đây là khách sạn, người đến đây không phải để nghỉ ngơi thì cũng làm cái chuyện ấy. Cô gái này muốn xem bên trong phòng, nếu trong phòng là người muốn nghỉ ngơi thì không sao nhưng ngộ nhỡ trong phòng là hai nam nữ, họ đang…thì biết làm sao bây giờ?
Nhận ra vẻ khó xử của người đàn ông kia, Lan cũng chỉ biết thở dài, khả năng hai người kia đang làm chuyện đó rất lớn, nhưng mà cô không thể bỏ lỡ được, cơ hội chỉ đến một lần mà thôi!
“Vâng ạ! Xin chú giúp cháu, người kia…”
Lan nói giữa chừng thì dừng lại, trưng ra bộ mặt đầy đau khổ của thiếu nữ bị người yêu phản bội, khiến cho chú nhân viên bảo vệ dù có chút ngại không muốn làm cũng phải làm
Chú bảo vệ thở dài một hơi rồi đi đến một cái máy gần nhất, một chốc sau một màn hình lớn đã hiện ra trước mắt ba người. Bên trong hai người một nam một nữ vẫn không biết mình bị theo dõi nhưng vẫn gấp gáp thoát y giống như nước đã đến chân rồi, nếu không nhảy sẽ bị ướt vậy.
Hai người vẫn say mê cởi đồ, động tác mỗi lúc một nhanh hơn, đến khi hai người chỉ còn lại một bộ đồ trong thì Lan mới liếc mắt sang nhìn nơi khác, nhưng vô tình cô lại nhìn đến khuôn mặt của chú bảo vệ, chú ta vậy mà đỏ mặt cúi gằm xuống đất, như vậy cũng biết tuy ông ta làm trong một khách sạn, cái việc này thường xuyên xảy ra, nhiều lần thấy các cặp tình nhân ôm ấp đi vào thế nhưng ông ta vẫn rất khó xử khi thấy cảnh tượng này, làm việc ở một khách sạn không sạch sẽ như thế mà ông ta vẫn giữ được cốt cách của mình, còn biết đỏ mặt cũng là một chuyện tốt.
Lan thở dài một hơi, lại nhìn sang Quân, không biết Quân sẽ có biểu hiện gì đây?
Khi ánh mắt nhìn sang Quân, Lan không kìm được mà trong lòng tự thán phục một tiếng, chỉ sợ người đàn ông này của cô ngoài cô ra chẳng biết đến ai, Quân đến một cái liếc mắt nhìn đến màn hình cũng không có, khuôn mặt không một biểu tình nhìn đi nơi khác, giống như là đang đánh giá nơi đây
Khóe môi Lan không tự chủ nhếch lên, trong lòng không khỏi tự hào, vậy mới đúng là bạn trai của cô chứ!
“Cháu không muốn xem nữa!”
Trong giọng cô lúc này không biết có bao nhiêu ủy khuất, còn giống như hàm chứa sự nghẹn ngào như sắp khóc.
Chú bảo vệ nghe cô nói thế thì vui như mở cờ trong bụng, nhìn cảnh tượng này có bao nhiêu không thoải mái a!
Màn hình đang sáng lập tức trở nên tối đen như mực, Lan nhìn vào màn hình, nhớ lại những cảnh vừa diễn ra không khỏi hiện lên cái nhìn khinh bỉ, nhưng rồi vài giây sau lại chuyển sang bộ mặt đau lòng. Cô như vậy chỉ sợ đến cả diễn viên cũng phải chạy theo cô mà bái làm sư phụ, có ai có thể thay đổi bộ mặt nhanh đến như vậy không?
“Cháu có thể lấy bản sao của đoạn băng ghi hình vừa rồi không ạ?”
“Xin lỗi nhưng quy định ở đây không cho phép cháu à!”
“Thật không được sao ạ? Cháu chỉ muốn vạch trần bộ mặt của hắn ta, để cho ba mẹ cháu thấy, cháu không thể nào kết hôn với hắn được, nếu không có bằng chứng, ba mẹ cháu sẽ không tin”
Lan vẫn cố gắng thuyết phục người kia, cô nhìn ra người đàn ông này chỉ cần dùng một ít nước mắt và vẻ tội nghiệp sẽ làm thay đổi tâm tình của ông ta ngay thôi
“Nhưng…”
“Xin chú giúp cháu!”
Lan khóe mắt đã rưng rưng, nước mắt chỉ chực trào ra. Và quả thật như Lan suy đoán, cuối cùng người đàn ông kia cũng vì thấy cô quá tội nghiệp mà đồng ý giúp đỡ, tuy nhiên nhìn biểu hiện của ông ta vẫn còn một chút sợ sệt, Lan biết ông ta đang sợ sệt điều gì. Quy định của khách sạn, nếu làm trái, làm ảnh hưởng đến thanh danh của khách hàng có thể sẽ bị đuổi việc. Lan không thể đảm bảo giúp ông ta che giấu được việc này, vì một khi cô công khai đoạn băng, ắt hẳn mọi chuyện sẽ rối lên như sấm rền, muốn che giấu cũng khó. Cô biết một khi người kia bị bôi nhọ thanh danh sẽ tìm đến nơi này khiển trách, khi đó chắc chắn chú bảo vệ lương thiện này sẽ mất việc, cô cũng không muốn có người vì mình mà chịu khổ nạn, thôi thì cô đảm bảo với bác ấy một lời, nếu thật sự bác ấy bị đuổi việc, cô sẽ tìm cho bác ta một công việc thỏa đáng. SK tuy không thiếu nhân viên nhưng tìm một vị trí cũng không phải việc khó khăn gì
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook