“Đại thiếu gia, cậu về rồi.”
“Ừ.” Đường Gia Huy không quan tâm đến vẻ mặt quái dị của Vương quản gia, cậu bỏ giày, cởi áo khoác ngoài đưa cho đối phương rồi mới vào nhà.
Vừa vào trong đã ngửi thấy một mùi khét của thức ăn, Đường Gia Huy không vội lên lầu về phòng mà lại đổi hướng về phía phòng bếp: “Cái mùi này là gì vậy?”
Vương quản gia đi theo bên cạnh gượng cười nói: “Đại thiếu gia, là tiểu thiếu gia hôm nay nói muốn thử vào bếp, vợ của tôi đang dạy cậu ấy nấu vài món đơn giản.”
[Xoảng]
Tiếng động trong bếp làm bước chân Đường Gia Huy nhanh hơn, cậu không vào thẳng trong bếp mà đứng bên ngoài cửa hơi nghiêng đầu nhìn vào trong: “Gia Bảo?”
“Anh?” Đường Gia Bảo đang bê một cái nồi mà bên trong là chất lỏng đen đặc không nhìn ra là thứ gì, cậu để cái nồi lại lên bếp mới vui vẻ đi ra ngoài: “Hôm nay anh về sớm vậy?”
Cũng đã vài ngày nên Đường Gia Huy có thể dễ dàng tiếp thu cậu em trai có gương mặt giống mình hiện tại y như đúc này, nhìn xem mấy người giúp việc trong nhà đang loay hoay trong bếp mới lên tiếng hỏi: “Sao tự nhiên lại muốn học nấu ăn, dì Vương nấu không được sao?”
“À không phải, bộ phim em muốn nhận là một vai đầu bếp.


Cho dù không nhất định phải biết nấu ăn mới được, nhưng em cảm thấy mình không thể mù tịt luôn nên mới nhờ dì Vương chỉ mình một chút.”
“Đầu bếp?” Đường Gia Huy cau mày, cậu cảm thấy có chút quen quen, sau khi nhớ ra rồi thì tâm trạng lại càng trở nên xấu hơn: “Là bởi vì Hòa Trí Dương đúng không?”
“A!” Đường Gia Bảo kinh ngạc không biết tại sao anh mình lại biết.
Gần đây Hòa Trí Dương vừa nhận một bộ phim có chủ đề tình yêu và nghề nghiệp, câu truyện xoay quanh một cậu đầu bếp nhỏ một ngày bị tai nạn mất đi vị giác của mình, cho dù như vậy cậu cũng không bỏ cuộc mà thành công trở thành một người đầu bếp nổi tiếng được nhiều người kính nể.
Vai của Hòa Trí Dương là một nghệ sĩ dương cầm có tiếng trong và ngoài nước, cũng chính là người gây ra tai nạn vô tình khiến cho cậu trai nhỏ kia mất đi khả năng phân biệt vị giác.

Anh ta ban đầu chỉ vì cảm thấy có lỗi mới quan tâm cậu trai nhỏ kia nhiều hơn, giúp đỡ cậu mỗi khi cần thiết, cứ như vậy không biết từ lúc nào lại vẻ nên một câu chuyện tình yêu giữa hai người.
Hình tượng của Đường Gia Bảo khá phù hợp với vai diễn cậu trai nhỏ này, nên công ty tranh thủ cho cậu, nhưng đáng tiếc hôm nay người đại diện của Đường Gia Bảo nói vai diễn kia đã được một bên tài trợ lớn khác của bộ phim yêu cầu, cho nên đạo diễn đề nghị muốn lấy tới tay thì để cả hai diễn viên đến thử vai.
Đường Gia Bảo vừa ra mắt vẫn chưa có bao nhiêu địa vị, cậu bây giờ nổi tiếng hơn những người ra mắt cùng lúc một chút cũng chỉ vì vẻ ngoài hơn người ta chứ thật sự khả năng diễn xuất cũng chưa đến đâu, nói cậu đi tranh vai diễn công bằng thì đúng là làm khó.
Nhưng trong bộ phim kia còn xuất hiện ba cảnh nhạy cảm nên Đường Gia Bảo cảm thấy lo lắng, cậu không muốn để Hòa Trí Dương đóng những cảnh quay nhạy cảm như vậy với người khác mới đi tìm anh, muốn Hòa Trí Dương thử nói chuyện với đạo diễn và những nhà đầu tư để bọn họ quyết định cho cậu vai diễn này, không ngờ lại bị Hòa Trí Dương tức giận mắng cậu không tôn trọng nghề nghiệp của anh cũng như chính mình.

Hòa Trí Dương trước lúc bực tức bỏ đi còn nói cậu ngay cả phòng bếp cũng không thể vào, làm sao có thể tự tin nói mình có thể nhận vai diễn kia.
Đường Gia Bảo tức giận thì tức giận đó, nhưng cậu biết mấy hôm nay Đường Gia Huy chẳng hiểu vì sao luôn tỏ ra khó chịu với Hòa Trí Dương, cho nên mới đầu mới cố ý không nói rõ nguyên do vì sao mình lại yêu cầu dì Vương dạy mình nấu ăn, cũng không biết là ai nói cho anh trai mình.
Đường Gia Huy đương nhiên biết, bởi vì nhân vật đầu bếp nhỏ kia chính là thứ đầu tiên mà Hạ Thư Minh cướp được từ tay của Đường Gia Bảo, cũng từ vai diễn này mà bắt đầu trò chơi tình yêu mờ ám với tên Hòa Trí Dương kia còn gì.
Lúc đọc truyện thì không sao, nhưng bây giờ Đường Gia Huy thân là anh trai của Đường Gia Bảo lại cảm thấy vô cùng không vui.


Vai diễn kia theo cốt truyện đúng là được công ty tranh thủ cho Đường Gia Bảo, nhưng Trường Thế Vinh lại sử dụng một lần ân tình của mình để nhờ vả một nhà đầu tư khác của bộ phim, đề nghị đạo diễn quyết định cho diễn viên thử vai.
Nhìn thì công bằng đó, kỹ thuật diễn xuất của Hạ Thư Minh thì không cần phải bàn luận, cậu ta có sự trợ giúp của tác giả, đảm bảo ăn đứt Đường Gia Bảo, không chỉ vậy mà còn khiến Đường Gia Bảo phải xấu mặt nữa kìa.
Đường Gia Huy cũng cảm thấy việc tranh giành công bằng này không có gì sai, nhưng con người thì chẳng có ai hoàn hảo, cậu chính là kiểu người bao che người nhà chắc chắn không sai, nhìn kiểu nào cũng giống như em trai mình đang bị kẻ khác bắt nạt, mà còn bị tên người yêu đểu cáng khinh thường không xem ra gì nữa.
Đường Gia Huy đen mắt, cậu nói với Dì Vương và mấy người giúp việc trong bếp: “Mọi người dọn dẹp chỗ này cả đi, còn có từ này không cho phép để Gia Bảo vào trong bếp nữa.”
“Vâng thưa đại thiếu gia.” Mọi người đều biết đại thiếu gia rất yêu thương tiểu thiếu gia, vì vậy cũng không cảm thấy có gì kỳ lạ mà yên tâm làm việc của mình.
Sau khi nghe Vương quản gia kể lại trước đó xảy ra chuyện gì, Đường Gia Huy kéo Đường Gia Bảo ra ngoài, cậu nghiêm mặt bày ra dáng vẻ anh cả trong nhà ra lệnh: “Cái vai diễn kia em lấy được thì lấy, không được thì cũng chẳng thiếu cái tốt cho em diễn.

Mặc kệ em nghĩ thế nào, không cho phép em vì cái tên khốn kia mà tự xem thường chính mình.”
“Anh…” Đường Gia Bảo khó hiểu nói: “Em không có tự xem thường mình.”
“Không có mà còn vì mấy câu nói của Hòa Trí Dương mà tự chui đầu vào trong bếp à, em từ lúc nào lại có hứng thú với việc nấu ăn rồi?”
“Cái này đâu có giống nhau, em chỉ muốn chứng minh cho anh ấy biết mình cũng không vô dụng đến vậy, có phải là tự xem thường bản thân đâu.”
“Em như vậy chính là tự hạ thấp mình.” Đường Gia Huy lớn tiếng: “Nếu muốn chứng minh bản thân như vậy thì thay vì làm mấy chuyện ngu ngốc, chi bằng đi rèn luyện rồi cải thiện kỹ thuật diễn của em đi, đồ ngốc này.”
Bình thường nếu bị kẻ khác mắng cho dù đối phương là ba mẹ mình thì sắc mặt Đường Gia Bảo cũng chẳng tốt được, chắc chắn sẽ nổi bảo.


Nhưng trái lại là Đường Gia Huy thì cậu lại rất nghiêm túc suy nghĩ lời của anh trai, cảm thấy lời này hình như cũng rất đúng, cho dù cậu biết nấu vài món đơn giản đi nữa, nhưng kỹ thuật diễn vẫn không tới đâu thì cũng chẳng giúp ích được gì khi thử vai.
Đường Gia Bảo ngập ngừng: “Nhưng mà… Trí Dương tức giận không muốn nói chuyện với em, vậy…”
“Đừng có lúc nào cũng chỉ biết dựa dẫm và xoay quanh Hòa Trí Dương.” Đường Gia Huy nghiêm giọng: “Đừng tin tất cả những gì mà anh ta nói với em, nhìn bằng chính mắt của mình, hiểu không?”
Đường Gia Bảo không biết Đường Gia Huy mấy ngày hôm nay vì sao trở nên khá kỳ lạ, nhưng vì anh trai vẫn như trước luôn quan tâm và yêu thương mình, vậy nên Đường Gia Bào dù cho không quá hiểu ý của cậu thì vẫn gật đầu nghe lời.
Đường Gia Huy thở dài một hơi rồi xoa đầu Đường Gia Bảo, cậu cũng không thể hét vào mặt em trai rằng người yêu của em là một tên cặn bã, là thằng khốn mà sau này sẽ lén lút sau lưng em để ngoại tình.

Cậu chỉ có thể từ từ mà khai sáng, chỉ dẫn con đường đúng đắn cho Đường Gia Bảo, để em trai mình không giống như tiểu thuyết biến thành một kẻ phản diện đúng nghĩa.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương