Editor: Đầu Gỗ.

Beta: Kỷ Kỷ.

“Một khi đã như vậy, Quý Trì em cùng bọn họ so một hồi đi, nếu bọn họ có thể thắng được em, thầy sẽ cho bọn họ gia nhập tổ.”

Lão Vương nói xong câu đó, màyQuý Trì lập tức chau lại mặt như muốn khóc mà nhìn về phía Ôn Niệm Niệm, không biết nên làm thế nào cho phải.

Đây không phải cho bọn họ cơ hội treo cậu lên đánh sao.

Ôn Niệm Niệm ném cho cậu một cái nhìn đầt xem thường: “Ai bảo cậu đi ra ngoài loạn bịa đặt”, hiện tại nhận hậu quả.

Quý Trì ủy khuất cực kỳ, nơi nào bịa đặt, chỉ cùng người khác nói Ôn Niệm Niệm được nhận thư mời tới doanh tập huấn thiên tài của Đại học Duyên Tân thôi, chứ chưa nói xác định chắc chắc vào được.

Là do các bạn học đó chính mình hiểu lầm mà.

Ôn Niệm Niệm nhìn lão thần sắc tự tin trên mặt Vương, cũng có chút không hiểu lắm, không biết trong hồ lô của ông bán cái gì.

Chẳng lẽ thật sự muốn đem Quý Trì đuổi ra khỏi tổ sao?!

Lão Vương tiếp tục nói: “Thời gian định tại tối chủ nhật tuần này đi, thi chính quy, thầy sẽ là người ra đề. Đương nhiên, các em yên tâm, đề mục sẽ không khó giống đề như Olympic Toán, đều là những kiến thức cơ bản cả, chỉ cần các em so điểm với Quý Trì cao hơn thì có thể gia nhập tổ.”

“Không thành vấn đề Vương lão sư.”

“Khẳng định có thể làm được!”

“Nhất định tới!”

“Đến lúc đó người đừng có đổi ý nha!”

......

Các bạn học miệng nhanh nhẹn thi nhau đáp ứng.

Thời điểm rời khỏi văn phòng, Mã Tuyền quay đầu lại liếc mắt nhìn Quý Trì một cái, hướng cậu bày ra tư thế hết sức kiêu ngạo, giơ ngón cái chỉa xuống đất.

Quý Trì lúng túng thành một đàn, chỉ có thể làm bộ không phát hiện ra điều đó.

Ôn Niệm Niệm đoán không ra tâm tư của lão Vương, muốn mở miệng dò hỏi, lão Vương đã đi tới bên cạnh vỗ vỗ bả vai cô cùng Quý Trì, cười ngâm ngâm mà nói: “Buổi tối chủ nhật tuần này, tính ra chỉ có thời gian mấy ngày, em còn không mau giúp nó học bổ túc tốt một chút?”

Ôn Niệm Niệm thấy lão Vương thật sự muốn làm chuyện này, biết rằng Quý Trì khẳng định chạy trời không khỏi nắng.

Vào ban đêm, Ôn Niệm Niệm, Giang Dữ cùng Căn Di, ba người đi tới nhà Quý Trì, bắt đầu tiến hành khóa học bổ túc ma quỷ cho cậu.

Gia trang Quý Trì đúng theo lời cậu nói, thật là một thổ hào, biệt thự có một hoa viên vô cùng xa hoa, tọa lạc ở công viên xanh nơi tấc đất tấc vàng, lấy yên tĩnh làm chủ, xung quanh sơn thủy hữu tình.

Cho dù là trong ngăn tủ hay góc tường, đều bài trí đồ vật nhìn qua giống như đều có niên đại xa xăm mà giá trị xa xỉ.

Ôn Niệm Niệm nghe Quý Trì nói, cha cậu thích nghiên cứu đồ cổ, sau khi bước vào nhà thật sự rất cẩn thận, sợ trên đường đi chạm vào cái gì đó, lỡ làm hỏng thật sự đem bản thân bán đi cũng không bồi thường nổi.

Cha mẹ Quý gia đối với bọn Ôn Niệm Niệm đến chơi tương đối nhiệt tình.

Ba người đứng đầu trường cao trung tự mình tới cửa giúp con nhà mình học khoá bổ túc, có thể không chào đón sao.

Ôn Niệm Niệm phụ trách giảng giải cho Quý Trì các định lý cùng công thức, Giang Dữ phụ trách các bước giải đề, cách như thế nào có thể dùng đi giải đáp các vấn đề phức tạp; Căn Di thì dạy cậu phương pháp tính toán thế nào tiết kiệm sức lực và thời gian.

Quý Trì có cảm giác nguy cơ trùng trùng, nếu lần này không thể thi tốt, được điểm trên trung bình thì bị đá ra khỏi tổ, cho nên cậu cũng hết sức chăm chú học tập, dụng tâm đi giải đề từng chữ một theo như lời bọn cô.

Thời điểm học bổ túc, Quý tổng ghé vào cạnh cửa nghe lén, thường thường gật đầu, cười cười hướng phu nhân mình nói: “Nghe thấy... hình như có hóa nha.”

Quý phu nhân một bên bóc trái cây để sẵn trên bàn, một bên ghét bỏ mà nói: “Ông có thể hiểu sao?”

“Thì nghe không hiểu, mới cảm thấy lợi hại.”

……

Rốt cuộc, buổi tối chủ nhật hôm đúng hẹn đã tới.

Lúc này đây số người vượt quá mức dự kiến của lão Vương, thế nhưng có hơn một trăm đồng học lại đây thi.

Bài thi Lão Vương in phân phát không đủ, chỉ có thể nhờ Ôn Niệm Niệm chạy đi in cho ông lần nữa.

Những người muốn gia nhập tổ, lại không có làm được đề Olympic Toán trước đó, nghe các bạn học nói chỉ cần thi hơn điểm Quý Trì là có thể gia nhập tiểu tổ, bọn họ sôi nổi lại đây tham gia, nhiệt tình tăng vọt.

Quý Trì ngồi ở trong phòng học, bởi vì khẩn trương, tay có chút run rẩy.

Nhìn những người khác tới khiêu chiến cậu, các đồng học lục tục tiến vào phòng học. Hôm nay, là buổi giải chuyên đề của một mình Quý Trì.

Bọn Ôn Niệm Niệm đứng ở ngoài phòng bên cạnh cửa sổ, tiếp thêm cho cậu khí thế cùng cổ vũ cố lên.

Thậm chí ngay cả Giang Dữ cũng lại đây, chây lười mà dựa nghiêng trên khung cửa sổ, nhàn nhạt nhìn.

Rốt cuộc, mấy ngày nay mọi người thức khuya dậy sớm mà giúp cậu học bổ túc, cơ hồ đều đem hết thủ đoạn của bản thân ra, tự nhiên là muốn lại đây xem thành quả ra sao.

Thực mau, bài thi phát xuống.

Quý Trì nhanh chóng mà quét một lần đề mục, kinh ngạc phát hiện, đề mục cư nhiên cũng không có khó như trong tưởng tượng của cậu.

Ít nhất, so với những đề thi nan giải mà Giang Dữ từng giảng giải cho cậu từng chút một, thì đề thi này đơn giản hơn rất nhiều.

Nhưng mà, cũng không làm được hết hoàn toàn.

Quý Trì cầm lấy bút, bắt đầu tiến hành tính toán ở trên giấy nháp.

Mỗi một đề, đều như đã từng quen biết, không chỉ là những bài Giang Dữ cùng Ôn Niệm Niệm giúp cậu học bổ túc khi nhắc tới khái niệm, còn có những nan đề mà cậu đã từng cùng tổ thảo luận qua, tuy rằng phần lớn thời gian nghe không hiểu được nhưng cũng dụng tâm lắng nghe.

Những suy nghĩ phức tạp khi đó, dùng cho những câu hỏi đơn giản trong đề thi này, tựa hồ thực sự nhẹ nhàng có thể giải đáp ra được.

Quý Trì giống như mở ra thế giới mới, cậu hít sâu, ổn định nỗi lòng, vùi đầu bắt đầu tính toán đề mục.

Mỗi một đề đều có thể làm ra, không khó, thật sự không khó!

Ôn Niệm Niệm nhìn bộ dáng Quý Trì nghiêm túc làm bài, trong lòng cũng không yên tâm cho lắm.

Tên gia hỏa Quý Trì này, mỗi lần làm bài đều... bộ dạng thoạt nhìn như rất nghiêm túc, kỳ thật căn bản cái gì cũng không hiểu.

Lần này, không biết có thể cũng giống như vậy hay không.

Lão Vương đi đến bên cạnh Ôn Niệm Niệm, nhìn vào phòng học ánh đèn sáng loá hướng phía Quý Trì, trên mặt hiện lên một tia vui mừng.

“Nhìn không tồi đúng không?”

Ôn Niệm Niệm buông tiếng thở dài, lắc đầu nói: “Hành tẩu giang hồ toàn dựa vào tự tin, mỗi lần thi cử, em đều cho rằng cậu ấy muốn thi được một trăm điểm, kết quả mỗi lần chỉ đạt tiêu chuẩn xuýt xoát trên trung bình.”

Lão Vương cười nói: “ Không chờ mong kỳ tích xảy ra sao, lượng biến sẽ sinh ra biến chất.”

Ôn Niệm Niệm đối Quý Trì đã không còn ôm kỳ vọng, chỉ có mục tiêu duy nhất chính là cậu có thể đạt tiêu chuẩn là tốt lắm rồi, đừng để thua quá thảm.

Qua hai cái giờ, kiểm tra kết thúc, các bạn học ai lấy mặt đỏ bừng đầy vui mừng tìm nhau so đáp án, sôi nổi cùng oán giận, đề mục này nhìn có vẻ như đơn giản, nhưng trên thực tế bẫy rập quá nhiều.

Quý Trì tựa hồ thực bình tĩnh, đi ra sau cùng thở phào nhẹ nhõm một hơi thật dài, đứng ở trên ban công nhìn sao trời đêm, phóng thích đại não.

Ôn Niệm Niệm tò mò hỏi: “Thế nào rồi?”

Quý Trì quay đầu lại, hướng cô cười hề hề: “ Tốt lắm”

Ôn Niệm Niệm bĩu môi: “Mỗi lần thi cử cậu đều nói như vậy, kết quả...”

“Lần này không giống nhau, tớ…nhất định không thể bị đào thải!”

Giang Dữ không chút để ý nói: “ Tâm trạng cứ thoải mái,mặc kệ thi ra sao, lão Vương cũng sẽ không đem cậu đá ra ngoài đâu.”

“Thật vậy?” Quý Trì không tin: “Chính thầy ấy cũng đã trước mặt nhiều người hứa hẹn nha.”

“Nguyên lời nói của thầy là: Nếu các em có thể thi hơn điểm Quý Trì, là có thể gia nhập tổ, cũng không có nói nếu Quý Trì thua thì phải rời khỏi.” Giang Dữ bình tĩnh mà giải thích: “Có thể an tâm.”

Quý Trì ngẩn người, cẩn thận hồi tưởng lại, thật đúng là như thế! Lão Vương không có nói sẽ kêu cậu rời khỏi.

Cậu che ngực lại, nặng nề thở dài nhẹ nhõm một hơi: “ Cậu…cậu như thế nào không nói sớm chứ! Tớ mấy ngày nay khẩn trương ngủ cũng không ngon giấc!"

Khóe miệng Giang Dữ giơ giơ lên, nói: “Áp lực thích hợp, đối với chuyện thi cử sẽ trợ giúp rất nhiều.”

Lão Vương suốt đêm chữa bài thi, ngày hôm sau mới vừa đi đến văn phòng, các bạn học đã vây quanh ở cửa chờ ông công bố đáp án.

“Các em cũng quá tích cực rồi.” Lão Vương dùng chìa khóa mở cửa văn phòng ra, bất đắc dĩ mà cười nói: “Bài thi đây, thầy đã phê chữa hết, điểm đại đa số đều không tồi...”

Các bạn học nghe được lời này, đều thở dài nhẹ nhõm một hơi, sôi nổi đi theo lão Vương vào văn phòng.

Lão Vương lần lượt phát bài thi cho từng người.

Quý Trì ôm lan can cầu thang kiên quyết không chịu đi lên, Ôn Niệm Niệm liều mạng nắm chặt cổ áo cậu thở hồng hộc mà nói: “Sớm muộn gì đều phải tiếp thu phán quyết cuối cùng, sớm hay muộn đi xem không phải giống nhau sao!”

Quý Trì gắt gao ôm lan can không buông tay: “ Tớ chờ bọn họ đi rồi mới đi vào, hiện tại đi vào quá mất mặt!”

“ Tự tin ngày hôm qua của cậu đâu mất rồi?”

“Ngủ một giấc, thanh tỉnh! Tớ chính là một phế vật, bùn nhão trét không lên tường, gỗ mục không thể điêu khắc cậu buông tha cho tớ đi!”

“Phi!”

Cuối cùng, Quý Trì vẫn là không lay chuyển được Ôn Niệm Niệm, bị cô túm tới cửa văn phòng.

Trong văn phòng, lão Vương chính cầm danh sách trên đọc thành tích các đồng học...

“Trương Thành Ích, 73 điểm.”

“Vương Thao, 61 điểm.”

“Lý Trác Nhã, 88 điểm.”

“Mã Tuyền: 93 điểm.”

Nghe được Mã Tuyền 93 điểm, các đồng học chung quanh phát ra một tiếng kinh hô, trước mắt đây chính là người có điểm cao nhất.

Trên mặt Mã Tuyền cũng lộ ra mỉm cười đắc ý.

Điểm lần này, 80 điểm trở lên thì có hơn mười người, 90 điểm cũng chỉ có 5 người, phổ điểm vẫn rất cao, nhưng mà các đồng học dưới 80 điểm cũng không chút lo lắng, mặc kệ mình thi kém đến đâu, thì cũng hơn kẻ lót đường Quý Trì, không phải sao?

Quý Trì tựa như đang tiếp nhận phán quyết ngày tận thế, khẩn trương mà buông thõng tay, trên trán đều có mồ hôi lạnh chảy xuống tới.

Rốt cuộc, lão Vương cũng đọc xong điểm của các đồng học, cuối cùng mới chậm rãi thì thầm

“Quý Trì...”

Các đồng học có mặt đều ngẩng đầu lên, nhìn về phía lão Vương.

Lão Vương khóe miệng lộ ra một cái tia mỉm cười không đơn giản, cao giọng lại thì thầm: Quý Trì, 90 điểm.

Lời vừa nói ra, toàn trường yên tĩnh.

Tất cả đều ngốc.

Quý Trì…cậu ta....cư nhiên thi được 90 điểm! Này... Sao có thể!

Như thế, chẳng phải là đại bộ phận đồng học, đều bị đào thải sao!

Quý Trì còn có chút không phản ứng lại được, không thể tin được lỗ tai chính mình.

90 điểm đó!

Qua 150 lần đi thi từ trước tới nay, chưa bao giờ thi được hơn 90 điểm đâu!

Đây... đây rốt cuộc là chuyện như thế nào.

Ôn Niệm Niệm cao hứng đến độ muốn nhảy dựng lên, dùng sức đấm đấm bả vai Quý Trì: “Tớ thật không ngờ cậu lại là một ngưu bức đó nha!”

Quý Trì không thể tin tưởng hỏi: “Không phải... Lão Vương người xác định đây là điểm của em sao, không có đọc sai chứ?”

Cậu khẩn trương, liền lão Vương cũng kêu ra tới, vội vàng sửa miệng, bổ sung: “Vương, Vương lão sư...”

Vương lão sư trực tiếp từ một đống bài, thi tầng dưới chót rút ra bài của Quý Trì, đưa cho cậu: “Chính em xem đi, nếu có đồng học nào không phục, cũng có thể xem bài thi của em ấy.”

Mã Tuyền không phục lắm mà đi tới, một phen đoạt lấy bài thi của cậu cẩn thận mà xem......

Hắn không thể tin được, Quý Trì, thứ phế vật như vậy, sao có thể chỉ thấp hơn so với hắn 3 điểm, này chẳng phải hướng hắn mà nói, quả thực chính là một loại vũ nhục.

Nhưng mà, bài thi Quý Trì rõ ràng đang ở trước mặt hắn -.-

Mặt trên mỗi một đạo đề, đều có chi chít công thức cùng những suy đoán của cậu, quả thực không có khả năng là dựa vào sao chép hoặc là có phương thức khác làm ra được.

Đây là dựa vào chính mình thi ra điểm cao.

Mã Tuyền cầm bài thi, trên mặt tràn ngập bốn chữ “Hoài nghi nhân sinh”.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương