Khi Hoàng Tử Băng Yêu Công Chúa Tuyết
-
Chương 24: Bảo hân có chuyện gì sao?
Căn biệt thự riêng của nhà hắn sang trọng vô cùng. Xung quanh nhà được trang trí những cây thường xuân tốt tươi, khuôn viên nhà còn có hồ bơi, sân bóng mini… mọc giữa cánh đồng cỏ bát ngát,quả thật đây là căn biệt thư lí tưởng và là ao ước của nhiều người
- Wow, đẹp quá. Đúng là thiếu gia nhà danh giá mà! – Thư khen nức nở
- Anh cũng vậy nè, em nói anh nghèo chắc – Duy phát ghen ^^
- Anh tự nói nha, em không biết à, hì hì – Anh Thư nủng nịu
- Hôm nay cho hai chị em nhà ngươi nội trợ nha, không có đầu bếp ở đây! – Hắn tỏ vẻ thích thú (muốn xem vk tương lai nấu nướng ntn đây mà!)
- Đơn giản thôi! – Nó và Thư nháy mắt tinh nghịch và chạy đến siêu thị mua đồ
Bây giờ đồ ăn sống đã có, đến công đoạn chế biến nữa thôi. Mỗi đứa mỗi việc chia nhau, Thư nhặt rau, nó thái thịt,… Đầu óc nó lúc này cảm thấy thật choáng váng. “toang” – cái bát trên tay nó rơi xuống đất vỡ ra từng mảnh nhỏ
- Hân mày sao vậy? – Thư bỏ việc chạy đến đỡ nó
- Tao thấy chóng mặt quá. Dạo này tao hay bị vậy lắm! – Nó kể cho người bạn thân nhất nghe
- Mày đi bệnh viện khám chưa?
- Có sao đâu mà bệnh với viện cơ chứ. Chắc thiếu ngủ thôi
- Để khi nào rãnh tao đi với mày – Thư vừa dứt lời 1 giọng nói lạnh lùng khác tiếp lời
Hắn và Dy trên lầu nghe tiếng vỡ cũng xuống xem sao, từng mạnh vụn chén văng tung tóe
- Có chuyện gì sao? – Hắn thấy Thư đỡ hân rất lo lắng
- Không sao cả, mới nảy em thấy con chuột nên làm rơi chén thôi – Nó gắng cười thật tươi để hắn bớt lo lắng
Cuối cùng thì cũng đã hoàn thành 1 bữa ăn thịnh soạn với đầy đủ các chất dinh dưỡng, hấp dẫn, cách bày tiết sang trọng, mùi hương tỏa ngát cả khu biệt thự
- Ái chà, em cũng biết nấu hả Thư – A.Duy không tin vào mắt minh
- Em yêu tao nấu không đó mày, hân nấu tuyệt cú mèo!! – hắn chỉ tấm tắc khen mỗi mình hân
- Huy cứ làm quá,con Hân nó bị… - Thư định nói gì nhưng kịp ngưng lại
- Hân em bị gì? Em có chuyện giấu anh? – Hắn hỏi dồn dập
- À, ý con Thư nói em bị dứt tay ắ mà! – Nó chìa ngón tay bị dứt cho Huy xem. Cũng may là có vết đứt khi nó dọn những mãnh vở chén chứ nếu không cũng chẳng biết ăn nói sao nữa
- Ừ ừ, đúng vậy đó Huy – Thư cười cười
Mới vừa nhìn thấy nó bị đứt tay, hắn chạy cuống cuồng chạy đi tìm băng cá nhân
- Đưa tay đây cho anh! – hắn bỏ nó ân cần và nhẹ nhàng băng lại vết thương cho nó
“ Mới chỉ là vết thương nhỏ anh ấy đã lo lắng như vậy, liệu mình xảy ra chuyện gì thì sao?” – Nó khẽ nhìn gương mặt tuấn tú ấy mà khẽ nhói lòng
- Thôi ăn đi. Đồ ăn nguội hết cả rồi này! – thư lên giọng nhắc nhở ^^ ( chị ấy đang đói!)
- Đây,em ăn nhiều vào Hân! – Hắn gắp thức ăn vào chén cho nó
- Em cũng ăn nè Thư! – Duy không thể để mình thua hắn được…
Cuối cùng thì bữa ăn cũng qua đi trong hạnh phúc. Chắc đây là bữa cuối cùng 4 đứa được ngồi bàn ăn chung như thế này. 2 đứa nó ngồi xem TV cho tiêu cơm rồi mới đi ngủ . Thư và nó ngủ chung một phòng, hắn 1 phòng riêng, Duy 1 phòng riêng bởi có lẽ hắn thích sự yên tĩnh
- Hân, mày quả thật không sao chứ? – Thư vẫn chưa bớt lo lắng
- Chắc là không – Nói vậy cho Thư bớt lo nhưng dường như nó cảm thấy dạo gần đây sức khỏe bản thân hơi tệ
- Tao qua phòng Quốc Huy lát nha, mày buồn ngủ thì cứ ngủ trước – Nó khóa cửa phòng và bước sang phòng hắn. Phòng hắn đối diện phòng nó, còn phòng Duy thì bên cạnh
“ Cốc…cốc” – Huy, em hân nè!
- Em vào đi, cửa anh không khóa đâu!
Nó bước vào, vẫn là cái gam màu quen thuộc hắn thích, hắn trong bộ đồ ngủ thật menly ^^ đang nằm xem TV
- Mới đây mà đã nhớ anh rồi sao? – Hắn ngồi dậy tắt TV trêu nó
- Xí, ai thèm nhớ- Nó ngượng
- Vậy em qua đây có chuyện gì hả?
- Em muốn hỏi anh một chuyện – Mặt nó trông có vẻ bí hiểm
- Em nói đi, anh đang nghe!
- Anh… có yêu em không? – Tự nhiên nó hỏi câu ấy
- Đương nhiên, không yêu em thì yêu ai?
- Và nếu như có ngày em lừa dối anh, rời xa anh, không còn bên anh nữa thì tình yêu ấy vẫn sẽ nguyên vẹn? – nó cúi mặt xuống, không dám đối diện với ánh mắt hoài nghi lúc này của hắn
- …
___________________________________________________________________________________________________________________________
Tối rãnh mình sẽ đăng chương nữa nha!!
- Wow, đẹp quá. Đúng là thiếu gia nhà danh giá mà! – Thư khen nức nở
- Anh cũng vậy nè, em nói anh nghèo chắc – Duy phát ghen ^^
- Anh tự nói nha, em không biết à, hì hì – Anh Thư nủng nịu
- Hôm nay cho hai chị em nhà ngươi nội trợ nha, không có đầu bếp ở đây! – Hắn tỏ vẻ thích thú (muốn xem vk tương lai nấu nướng ntn đây mà!)
- Đơn giản thôi! – Nó và Thư nháy mắt tinh nghịch và chạy đến siêu thị mua đồ
Bây giờ đồ ăn sống đã có, đến công đoạn chế biến nữa thôi. Mỗi đứa mỗi việc chia nhau, Thư nhặt rau, nó thái thịt,… Đầu óc nó lúc này cảm thấy thật choáng váng. “toang” – cái bát trên tay nó rơi xuống đất vỡ ra từng mảnh nhỏ
- Hân mày sao vậy? – Thư bỏ việc chạy đến đỡ nó
- Tao thấy chóng mặt quá. Dạo này tao hay bị vậy lắm! – Nó kể cho người bạn thân nhất nghe
- Mày đi bệnh viện khám chưa?
- Có sao đâu mà bệnh với viện cơ chứ. Chắc thiếu ngủ thôi
- Để khi nào rãnh tao đi với mày – Thư vừa dứt lời 1 giọng nói lạnh lùng khác tiếp lời
Hắn và Dy trên lầu nghe tiếng vỡ cũng xuống xem sao, từng mạnh vụn chén văng tung tóe
- Có chuyện gì sao? – Hắn thấy Thư đỡ hân rất lo lắng
- Không sao cả, mới nảy em thấy con chuột nên làm rơi chén thôi – Nó gắng cười thật tươi để hắn bớt lo lắng
Cuối cùng thì cũng đã hoàn thành 1 bữa ăn thịnh soạn với đầy đủ các chất dinh dưỡng, hấp dẫn, cách bày tiết sang trọng, mùi hương tỏa ngát cả khu biệt thự
- Ái chà, em cũng biết nấu hả Thư – A.Duy không tin vào mắt minh
- Em yêu tao nấu không đó mày, hân nấu tuyệt cú mèo!! – hắn chỉ tấm tắc khen mỗi mình hân
- Huy cứ làm quá,con Hân nó bị… - Thư định nói gì nhưng kịp ngưng lại
- Hân em bị gì? Em có chuyện giấu anh? – Hắn hỏi dồn dập
- À, ý con Thư nói em bị dứt tay ắ mà! – Nó chìa ngón tay bị dứt cho Huy xem. Cũng may là có vết đứt khi nó dọn những mãnh vở chén chứ nếu không cũng chẳng biết ăn nói sao nữa
- Ừ ừ, đúng vậy đó Huy – Thư cười cười
Mới vừa nhìn thấy nó bị đứt tay, hắn chạy cuống cuồng chạy đi tìm băng cá nhân
- Đưa tay đây cho anh! – hắn bỏ nó ân cần và nhẹ nhàng băng lại vết thương cho nó
“ Mới chỉ là vết thương nhỏ anh ấy đã lo lắng như vậy, liệu mình xảy ra chuyện gì thì sao?” – Nó khẽ nhìn gương mặt tuấn tú ấy mà khẽ nhói lòng
- Thôi ăn đi. Đồ ăn nguội hết cả rồi này! – thư lên giọng nhắc nhở ^^ ( chị ấy đang đói!)
- Đây,em ăn nhiều vào Hân! – Hắn gắp thức ăn vào chén cho nó
- Em cũng ăn nè Thư! – Duy không thể để mình thua hắn được…
Cuối cùng thì bữa ăn cũng qua đi trong hạnh phúc. Chắc đây là bữa cuối cùng 4 đứa được ngồi bàn ăn chung như thế này. 2 đứa nó ngồi xem TV cho tiêu cơm rồi mới đi ngủ . Thư và nó ngủ chung một phòng, hắn 1 phòng riêng, Duy 1 phòng riêng bởi có lẽ hắn thích sự yên tĩnh
- Hân, mày quả thật không sao chứ? – Thư vẫn chưa bớt lo lắng
- Chắc là không – Nói vậy cho Thư bớt lo nhưng dường như nó cảm thấy dạo gần đây sức khỏe bản thân hơi tệ
- Tao qua phòng Quốc Huy lát nha, mày buồn ngủ thì cứ ngủ trước – Nó khóa cửa phòng và bước sang phòng hắn. Phòng hắn đối diện phòng nó, còn phòng Duy thì bên cạnh
“ Cốc…cốc” – Huy, em hân nè!
- Em vào đi, cửa anh không khóa đâu!
Nó bước vào, vẫn là cái gam màu quen thuộc hắn thích, hắn trong bộ đồ ngủ thật menly ^^ đang nằm xem TV
- Mới đây mà đã nhớ anh rồi sao? – Hắn ngồi dậy tắt TV trêu nó
- Xí, ai thèm nhớ- Nó ngượng
- Vậy em qua đây có chuyện gì hả?
- Em muốn hỏi anh một chuyện – Mặt nó trông có vẻ bí hiểm
- Em nói đi, anh đang nghe!
- Anh… có yêu em không? – Tự nhiên nó hỏi câu ấy
- Đương nhiên, không yêu em thì yêu ai?
- Và nếu như có ngày em lừa dối anh, rời xa anh, không còn bên anh nữa thì tình yêu ấy vẫn sẽ nguyên vẹn? – nó cúi mặt xuống, không dám đối diện với ánh mắt hoài nghi lúc này của hắn
- …
___________________________________________________________________________________________________________________________
Tối rãnh mình sẽ đăng chương nữa nha!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook