Khi Hai Tổng Tài Là Oan Gia
-
Chương 68
Những ngày cuối đông, khí trời về đêm lạnh lẽo đến lạ thường. Có thể nhìn thấy những tầng tuyết mỏng còn đọng trên các tán cây, từng mái nhà cao tầng đều phủ lên một màu trắng xoá. Hôm nay là một ngày đặc biệt, báo chí truyền thông vừa nổ ra một tin tức gây chấn động toàn dân. Từ người già cho đến lớp trẻ sau khi biết được mảnh thông tin này đều không khỏi há hốc mồm miệng.
Hai gia tộc hùng mạnh nhất quốc gia, hai tập đoàn đứng top đầu của Châu Á chính thức nắm tay nhau để về cùng một nhà.
Đáng nói hơn, trong tiệc cưới còn có sự góp mặt của Lâm gia, Tô gia cùng Diệp gia. Hôn lễ được cử hành hoành tráng nhất từ trước đến nay tại nhà hàng quốc gia W&M, dưới sự góp mặt chứng kiến của hơn 50 người thân thích.
Đứng trước nhà hàng được thiết kế theo kiến trúc lâu đài của các vị công chúa, từ trên xuống dưới trải lên một tone màu vàng uy nghiêm đồ sộ, phía trên tấm biển W&M có treo hai bức tượng phượng hoàng đang tung cánh, vừa tinh xảo lại không kém phần tráng lệ.
Cánh phóng viên cùng đông đảo người dân chen chúc nhau ở bên ngoài, hầu hết đều đội một đầu tuyết trắng muốn lẻn vào trong để chiêm ngưỡng tận mắt buổi hôn lễ có một không hai. Xung quanh nhà hàng được bố trí rất đông vệ sĩ canh gác cẩn mật, một con kiến muốn lọt vào trong e cũng là chuyện khó.
Bên ngoài giá rét bao nhiêu thì không khí bên trong lại ấm cúng bấy nhiêu. Những tiếng cười đùa, những lời chúc phúc vang lên không ngớt. Thời điểm ánh đèn sáng chói trên trần cao chợt tắt, khung cảnh tối sầm lại cùng với những tiếng nhạc tươi vui cất lên. Hàng trăm cặp mắt đều hướng ra phía cửa, chào đón sáu vị mỹ nhân trong bộ trang phục truyền thống màu đỏ nắm tay nhau bước vào, vô cùng trịnh trọng.
Tóc búi cao lộ ra hai chiếc khuyên nhỏ xinh xắn, bộ sườn xám truyền thống màu đỏ với hoạ tiết phượng hoàng vàng kim. Mặc dù cùng một phong cách, cùng một động tác choàng tay nhau nhấc chân đi từng bước, nhưng mỗi người một vẻ đẹp khác nhau tạo nên mỹ cảnh phi thường đẹp đẽ, cứ như một bức tranh sơn thuỷ được tô vẽ cầu kỳ. Có núi, có sông, có mây cùng với cây cỏ, mỗi người một nét không ai lẫn vào ai cho được.
Từng tiếng vỗ tay, tiếng hô hoán rầm rộ vang lên, ngân nga đâu có còn những tiếng huýt sáo reo hò mang theo những lời chúc phúc. Bầu không khí náo nhiệt góp thêm phần sinh động cho buổi tiệc cưới linh đình mà nhiều người ao ước. Sáu cô dâu xinh đẹp tay trong tay bước lên sân khấu, ánh mắt từng cặp đôi trao nhau không giấu được vẻ hạnh phúc, nhu tình trong từng cử chỉ.
Từng lời hẹn ước, từng lời nỉ non ấm áp vừa vọng lên, phía bên dưới trở về một không gian im bặt để lắng nghe những lời thì thầm mang theo hơi ấm. Kết thúc màn phát biểu bằng những tiếng vỗ tay kéo dài, những người có mặt đều long lanh ánh mắt, thầm chúc cho các cặp đôi trên sân khấu những điều tốt đẹp, những điều chân thành nhất.
Những vị thân sinh cao tuổi đứng bên cạnh đều nở ra một nụ cười viên mãn, hốc mắt cay cay. Trong lòng ai nấy đều ấm tràn niềm vui, hân hoan tận đáy lòng.
Tiếp đến là những màn chúc rượu, mừng rượu với nhau. Sáu cô dâu xinh đẹp chia nhau ra đi đến từng bàn mời rượu các vị quan khách. Buổi tiệc diễn ra trong bầu không khí sôi động, lần lượt những ly rượu trên tay được nốc cạn, tận hưởng sự hạnh phúc lớn nhất của một đời người.
Kết thúc hôn lễ thế kỷ, Lăng Nhược Hy cùng Tần Ngôn được cánh vệ sĩ che ô hộ tống ra xe để rời đi. Phóng viên bên ngoài chờ đợi không uổng công, cuối cùng cũng có được vài bức ảnh bắt trọn hai vị mỹ nhân xinh đẹp. Tiếp theo là bốn người còn lại cũng lọt vào ống kính, dưới màn đêm lất phất tuyết rơi, từng ánh đèn flash loé lên, lường trước hôm sau chân dung của sáu vị mỹ nhân này sẽ được lên trang nhất.
Ba chiếc siêu xe di chuyển cùng một hướng, đến cùng một địa điểm. Thay vì trở về nhà thì bọn họ cùng đến khu nghỉ dưỡng suối nước nóng, bắt đầu hành trình tuần trăng mật đã được lên kế hoạch sẵn.
Ba chiếc xe cùng tiến vào Resort cao cấp, từng cặp đôi nắm tay nhau tình tứ bước vào trong. Vừa đi, mọi người luân phiên nhau nói cười rôm rả, rất nhanh cũng đến ba căn phòng được đặt sẵn ở vị trí cách biệt nhất, sang trọng nhất.
Vừa đặt chân vào phòng, Lâm Tịnh đã vội áp sát Cảnh Thuần vào tường, một nụ hôn cuồng nhiệt diễn ra lan theo từng hơi thở gấp gáp. Cảnh Thuần bị nụ hôn này làm cho thần trí chao đảo, trong lúc bản thân vẫn còn ngây ngây ngất ngất thì bất ngờ cảm nhận hai bàn tay hư hỏng của người kia đang dời xuống mông mình, bóp mạnh vài cái.
Cảnh Thuần mở ra hai mắt, ngay lập tức bắt lại cổ tay của đối phương, dùng sức bế thốc Lâm Tịnh mang đến giường ném xuống.
"A. . . !" Lâm Tịnh bị hành động bất thình lình làm cho kinh ngạc. Cô chớp chớp mi mắt nhìn chăm chăm nữ nhân đang đứng cách cô một khoảng.
"Muốn động phòng có phải không? Hôm nay ngoan ngoãn một chút, cũng đến lúc cho em nhớ lại vị trí của em nằm ở đâu rồi." Cảnh Thuần lườm mắt.
Lâm Tịnh phì cười, cô chống tay ngồi dậy, quan sát nữ nhân của mình một thân sườn xám màu đỏ. Gương mặt vẫn thế giữ nét lạnh lùng trầm ổn, đôi mắt hẹp dài sắc như lưỡi dao, mũi cao thanh tú, đôi môi tô son có chút đậm khác hẳn với ngày thường. Mái tóc búi cao vừa được thả xuống, trả lại mái tóc layer ngắn đến ngang vai phối hợp với phong cách truyền thống nhìn thế nào cũng có chút buồn cười.
"Sớm biết đã cho chị thay đồ ra rồi. Nhìn không thích hợp chút nào a!" Lâm Tịnh càng nhìn càng khó nhịn, cuối cùng cũng bật cười thành tiếng.
Cảnh Thuần nhìn xuống thân mình, cô xoay qua xoay lại tự ngắm bản thân một lúc, sau đó tiến lên giường đè Lâm Tịnh nằm xuống, híp mắt hỏi: "Thế nào? Mới thành hôn xong đã chê bai cô dâu của em rồi sao?"
"Chị biết nói mình là cô dâu của em thì tốt. Nào nào, ngoan ngoãn một chút đi. Hôm nay em nằm trên!" Lâm Tịnh xoay người một cái liền lật ngược tình thế, áp chặt Cảnh Thuần dưới thân mình.
Cảnh Thuần cũng không chịu thua, nhanh chóng nắm chặt hai cổ tay tránh để Lâm Tịnh làm bừa, cô nhướn mày nói: "Những ngày khác chị không tính với em, nhưng hôm nay là đêm động phòng, chị tuyệt đối không để em làm càn!"
Dứt lời, Cảnh Thuần dùng sức vật Lâm Tịnh nằm xuống. Tình hình tiếp tục xoay chuyển, lúc này Cảnh Thuần lại đè người lên cái thân beo kia rồi.
"Xấu tính! Đêm tân hôn tất nhiên em phải làm chủ. Chị cứ thế này thì đừng trách em, chút nữa em sẽ không nương tay a!" Lâm Tịnh véo véo hai cái má của Cảnh Thuần, chu môi cảnh cáo.
Cảnh Thuần bật cười khe khẽ: "Em thật sự nghĩ bản thân lợi hại vậy sao? Được rồi, đêm nay chị sẽ cho em biết vị trí của em là nằm ở đâu!"
Vừa nói xong liền đáp lên môi Lâm Tịnh một nụ hôn, không chút khoan nhượng mà xâm chiếm bên trong từng chút một. Đầu lưỡi Cảnh Thuần rà soát điên cuồng, bức Lâm Tịnh đến khó thở. Nhưng vì hai tay vẫn đang bị ghì chặt nên không cách nào giãy ra được. Hiếm thấy Cảnh Thuần cường bạo thế này Lâm Tịnh càng tăng thêm kích thích. Chỉ với một nụ hôn nhưng cô đã cảm nhận được bên dưới chân tâm đã ướt đẫm.
"Hah~. . ." Lâm Tịnh thở không ra hơi, buộc phải xoay mặt đi để tìm một chút thoáng khí.
"Thế nào? Em thích như vậy có đúng không?" Cảnh Thuần xoa xoa lên mũi Lâm Tịnh, cười vô cùng tinh ranh.
Gương mặt ửng lên sắc hồng, Lâm Tịnh mở mắt không chớp nhìn vẻ mặt đắc ý của đối phương mất một lúc, sau đó không thèm đáp lại mà chỉ bĩu môi, thái độ khinh khỉnh.
". . ."
Kỳ thật, để chuẩn bị cho đêm tân hôn này, Cảnh Thuần đã tìm đến Lăng Nhược Hy học hỏi không ít. Cô chịu muối mặt một chút cũng chỉ muốn giành lại vị trí của mình. Đương nhiên, trước đó vì bản thân có chút. . . cổ hủ nên mới bị Lâm Tịnh đè đầu cưỡi cổ, lần này cô nhất định phải đòi lại công bằng a!
"Chị nhìn cái gì? Bây giờ có leo xuống không? Em đếm đến ba thôi đó, chút nữa em sẽ——"
Những lời tiếp theo bị chen ngang bởi một nụ hôn còn nồng nhiệt hơn ban nãy, Cảnh Thuần cắn mút môi Lâm Tịnh đến sưng tấy, hai vật nóng ấm giao nhau kịch liệt tràn lan theo tiếng thở dốc. Lâm Tịnh choáng váng tâm trí, chưa bao giờ cô cảm nhận được Cảnh Thuần lại gây cho cô sự hưng phấn như lúc này.
Nhân lúc Lâm Tịnh buông xuống phòng bị, Cảnh Thuần hấp tấp cởi sạch từng lớp áo của đối phương, hai bầu ngực no tròn ngạo nghễ lập tức bung ra, căng tràn sức sống. Bàn tay Cảnh Thuần đặt lên nơi đó xoa nắn mất kiểm soát, mạnh mẽ dày vò gây ra những trận tê nhức khiến Lâm Tịnh rơi vào miên man.
"Hah~. . . chị. . . ưmm~"
Vừa rời khỏi nụ hôn, sắc diện Lâm Tịnh phủ lên một tầng xuân tình nồng đậm, Cảnh Thuần biết bản thân đang làm tốt liền ra sức tấn công mạnh mẽ hơn. Cô vội vã lột sạch hai lớp bảo hộ bên dưới, nhấc chân Lâm Tịnh chổm lên cao, chưa bao giờ nhìn ngắm địa phương tư mật của người kia rõ ràng như vậy, cổ họng cũng trở nên khô khốc.
Hai cánh hoa hồng nhạt tản mác vô cùng khiêu gợi, vùng cỏ non được cắt tỉa gọn gàng đẹp mắt đến khó cưỡng. Cảnh Thuần liếm môi, không chậm trễ áp miệng xuống mút lấy hoa hạch của đối phương.
Cảm giác ấm nóng vừa truyền đến, Lâm Tịnh thoả mãn ngửa cổ lên, rên ngâm khe khẽ.
"Ahh~. . ."
Hoa hạch bị liếm láp mạnh bạo, đầu lưỡi chà xát rất nhanh, rất điêu luyện khiến Lâm Tịnh mê man thần trí.
Đầu lưỡi linh hoạt di chuyển xuống cửa huyệt, thọc ra thọc vào những tiếng róc rách, cảm nhận được từng hơi ấm len lỏi gây cho Lâm Tịnh một phen thoải mái, sung sướng mê dại.
"Ưmm. . . ahh~. . . ấm. . . ấm quá. . . hah~. . ."
Đáp lại những tiếng rên mang theo vài tia khuyến khích, Cảnh Thuần tức tốc tăng nhanh động tác đập mạnh lên hạt châu sưng đỏ, hai ngón tay đâm vào huyệt động với vận tốc cực nhanh, cực kỳ thô bạo.
"Ahh~. . . thoải mái. . . mạnh nữa. . . ưmm~"
Ngoài mặt Cảnh Thuần tuy lạnh lùng, nhưng tính cách lại rất ôn nhu, hành động cử chỉ luôn rất nhẹ nhàng. Cũng chính vì vậy nên trong những cuộc làm tình Lâm Tịnh chưa bao giờ được thăng hoa cảm xúc. Một nữ nhân cuồng dâm như cô, cần nhất chính là sự dày vò cường hãn. Bất ngờ lúc này cảm nhận được điều đó khiến cô muôn phần thích thú.
Từng động tác của Cảnh Thuần hết sức thuần thục, hung hăng chọc ngoáy bên trong tạo thành những âm thanh dâm mỹ. Chiếc lưỡi kia rà lên rà xuống vô cùng tự do, không ngần ngại chiếm đoạt khiến Lâm Tịnh càng rên càng thống khoái.
"Ưmm~. . . chị. . . chị làm tốt quá. . . ahh~. . . em sắp. . . sắp đến rồi~. . . ahh~. . ."
Bắt kịp tín hiệu, Cảnh Thuần gia tốc từng động tác, mạnh mẽ như muốn xé nát đối phương. Lâm Tịnh siết tay níu lấy drap giường có chút nhăn nhúm, ưỡn cong người rên lên thoả mãn, tiếng rên kéo dài văng vẳng khắp căn phòng.
"Ah. . . ahhh~. . ."
Chưa dừng lại ở đó, Cảnh Thuần đỡ lấy hông nữ nhân của mình, cô lật nhẹ Lâm Tịnh nằm sấp xuống, dùng sức nâng cao hai cặp mông béo tròn kia, thô bạo phát lên đó vài cú tát, rất nhanh nơi tròn trịa trắng mịn đã ửng lên một mảnh hồng nhàn nhạt. Lâm Tịnh chịu kích thích mà hưng phấn không thôi, cô cực kỳ mong chờ những tác động mà Cảnh Thuần sắp gây ra cho cơ thể mình.
"A Thuần~. . . nữa đi! Em muốn nữa!"
"Thích lắm có phải không?" Cảnh Thuần cười lên tà quái.
"Thích! Người ta thích lắm a~" Tim đập dồn dập, Lâm Tịnh vừa nói vừa lắc lắc cặp mông của mình, núng na núng nính vô cùng đáng yêu.
Cảnh Thuần chứng kiến một màn này mà không khỏi vui mừng, cô bóp chặt hai bờ mông của đối phương, cất giọng yêu mị: "Nói đi, muốn chị làm gì em nào?"
Lâm Tịnh hồ hởi đáp lại: "Muốn chị liếm em! Muốn chị dày vò em! A Thuần, nhanh nhanh đi mà~"
Áp người đến ôm chặt Lâm Tịnh, Cảnh Thuần liếm láp hốc tai, hai tay xoa nắn bầu ngực đến mức biến dạng.
"Ưmm~. . . thích. . . thích quá. . . !"
"Xin chị đi! Có muốn chị làm nhiều hơn nữa không?" Cảnh Thuần thỏ thẻ.
"Muốn! Em xin chị! Làm ơn dày vò em đi mà! Chị làm chết em cũng được! Em xin chị a~"
"Tiểu dâm đãng!"
Cảnh Thuần dùng lực cực mạnh bóp chặt hai bên ngực khiến Lâm Tịnh đau đớn rùng mình, nhưng khoái cảm mang đến chính là điều cô luôn khao khát.
Lưỡi Cảnh Thuần trượt dài trên lưng Lâm Tịnh, tâm trạng ai đó lúc này phấn khích đến không chịu nổi, hồi hộp đập vang vài tiếng trong lồng ngực.
Ba ngón tay chen nhanh vào huyệt động gây nên một trận co thắt, dập liên hồi tạo nên khoái cảm kịch liệt, Lâm Tịnh tận hưởng sung sướng mà không khỏi đê mê, đắm chìm trong dục vọng.
"Ưmm~. . . chật. . . chật quá~. . . sướng chết em mất. . . ahh~. . . A Thuần. . . mạnh nữa. . . hahh. . . ~"
Cảnh Thuần nhìn ngắm Lâm Tịnh thất điên bát đảo vì mình, trong lòng vô vàn yêu thích. Lấy tay còn lại vạch mông đối phương ra, Cảnh Thuần chiêm ngưỡng cúc huyệt như đang nở rộ, thoi thóp từng nhịp khiêu khích mê hồn. Cô tiến lưỡi xuống liếm láp như muốn giải toả cơn thèm thuồng, vừa liếm vừa ngoáy vô cùng điêu luyện.
Thật không ngờ Cảnh Thuần như thế lại chạm đến địa phương phía sau mình, tâm tư Lâm Tịnh giật thót lên một cái, cảm giác tê rần kéo đến khiến cô mê loạn tâm trí.
"Ưmm. . . chỗ. . . chỗ đó bẩn lắm! A Thuần. . . chị không cần. . . không cần như vậy đâu. . . ahh. . . ~"
Cảnh Thuần rút lưỡi ra, liếm nhẹ lên môi một đường, khẽ giọng nói: "Vậy sao? Được, vậy chị sẽ dừng lại."
". . ."
Cái đồ. . . khó ưa!!!
Người ta đang sướng muốn chết mà dừng lại là thế nào hả?!!!
Lâm Tịnh nhăn mặt bất mãn, vừa há miệng thở dốc vừa rên rỉ: "Chị. . . ưmm~. . . xấu tính! Đừng dừng lại mà~. . . ahh~. . . em muốn! Muốn nhiều hơn nữa. . . hah~. . ."
"Sao nào? Muốn chị liếm nơi đó có đúng không?" Giọng Cảnh Thuần trêu đùa ác ý.
"Muốn! Ưmm~. . . em muốn chị liếm em! Nhanh lên! Ahh~. . . tay chị. . . nhẹ. . . nhẹ lại một chút. . . sướng chết em mất. . . ưmm ahh~. . ."
Cảnh Thuần bật cười, tiếng cười nghe rất êm tai, dịu dàng thanh thuý.
"Tiểu Tịnh! Em bức chị phát điên lên mất! Yêu nghiệt đến thế là cùng!"
Rất nhanh đầu lưỡi Cảnh Thuần nhấp mạnh vào huyệt cúc, động tác len lỏi dần vào bên trong. Lâm Tịnh cảm nhận sự ôn nhu chiều chuộng của đối phương, tâm hồn cũng theo đó muốn tan chảy.
"A Thuần~. . . sướng quá. . . ưmm~. . . lưỡi của chị ấm lắm~. . ."
Ngón tay quẹt thấm dịch mật, Cảnh Thuần từ từ thâm nhập vào cúc huyệt, nhấp nhẹ từ từ rồi xuyên thủng vào trong. Lâm Tịnh trợn to hai mắt, chưa bao giờ cô cảm nhận sung sướng đến bực này.
"Ahhh~. . . đau~. . . sâu quá. . . A Thuần. . . chỗ đó của em đang giãn ra. . . ưmm. . . sướng quá!!!"
Thú thật là làm tình với bao nhiêu người rồi, nhưng nơi đó của cô vẫn chưa bị ai khai phá. Một phần vì sợ đau, một phần vì cảm thấy không xứng đáng.
Nhưng chính lúc này đây, chính người cô yêu thâm nhập vào nơi đó khiến cô run lên lẩy bẩy, khoái hoạt cao trào tạo nên những xúc cảm kỳ diệu. Một chút đau nhức, nhiều hơn là sự thống khoái không cách nào lý giải.
"Có đau lắm không? Chị dừng lại nhé?" Cảnh Thuần nghe được trong tiếng rên kia có chút thảm thiết, bất giác dừng lại động tác.
"Đừng mà~. . . ưmm. . . đừng dừng lại! Em muốn hơn nữa. . . A Thuần! Em yêu chị. . . ưm. . . xin chị dày vò em. . . ahh. . . dày vò em nhiều hơn có được không?"
Cảnh Thuần không ngờ nữ nhân cô yêu còn có thể cuồng dâm đến mức này, cô cười cong mi mắt, áp môi hôn lên bờ mông trắng mịn. Tiếp đến liền chen thêm một ngón tay vào cúc huyệt, giã thật mạnh gây ra một cơn khoái hoạt điên cuồng.
"Ahhh~. . . chết. . . chết mất! A Thuần. . . chị giỏi quá. . . ưmm. . . hai chỗ của em. . . sắp bị chị xé. . . xé nát rồi. . . ahh~. . ."
"Yêu nghiệt! Xem em kìa, thích lắm có đúng không?"
"Thích! Em thực thích a! Ưmm~. . . thoải mái lắm~. . ."
Cảnh Thuần gia tốc động tác trên tay, khẽ giọng hỏi: "Vậy từ nay em biết vị trí của mình rồi chứ?"
Lâm Tịnh cắn môi kiềm nén sự sung sướng đang dâng tràn, thanh âm rên rỉ hoà theo từng nhịp thở: "Ưmm~. . . em nằm dưới! Em sẽ ngoan mà. . . ahh~. . ."
"Tốt! Chị sẽ thưởng thêm cho em!" Vừa nói, Cảnh Thuần vừa dập một cách cuồng bạo. Hai bàn tay cử động cực nhanh, cứ như một cái máy đang hoạt động với công suất cao. Toàn thân Lâm Tịnh rung lắc dữ dội, cảm nhận rõ rệt từng thớt thịt bị tác động mạnh mẽ, nước ấm rỉ ra khỏi cửa huyệt càng lúc càng nhiều, Lâm Tịnh run giọng rên to đến mất kiểm soát.
"Ahh. . . ahhh~. . . sướng lắm! A Thuần. . . em sắp. . . sắp chịu không nổi. . . nhẹ lại. . . ưmm~"
"Tiểu Tịnh, chị yêu em!"
"Em. . . ưmm. . . em cũng yêu chị. . . ah. . . hahhh~. . ."
Cơn cao triều ập đến choáng ngợp, Lâm Tịnh ngẩng cao đầu rên to thống khoái. Toàn thân co giật một lúc, Lâm Tịnh lập tức ngã ập xuống nệm. . .
Chưa bao giờ cô khoái hoạt đến bực này!
Thích chết đi mất!!!
Cảnh Thuần vội vã áp đến lật đối phương nằm ngửa lại, hôn lên khắp mặt một cách cưng chiều, vuốt gọn những sợi tóc tán loạn trên gương mặt kia, cô ấm giọng hỏi: "Tiểu Tịnh, em có thích không?"
Ý cười trên môi khá sâu, Lâm Tịnh lim dim hai mắt nhìn người mình yêu, lấy tay vuốt ve đôi má gầy xinh đẹp đáp lại: "Em thích lắm! Cực thích chị như vậy!"
"Thích thì tốt! Chị chỉ sợ. . . chỉ sợ bản thân không thể làm em hài lòng. . ." Cảnh Thuần rũ mi nói.
Cô thừa biết Lâm Tịnh cuồng dâm như thế nào, cũng thừa biết bản thân kém cỏi trong chuyện này như thế nào. Cũng may là. . . Lăng Nhược Hy nhiệt tình chỉ dạy, bằng không cả đời cô phải bị cái nữ nhân cường hãn này đè cô ra mà dày vò đến chết mất!
Lâm Tịnh vuốt ve gương mặt Cảnh Thuần, âu âu yếm yếm một hồi liền cất giọng mềm mỏng: "Được rồi. Thú nhận xem nào, chị học được những thứ này từ đâu?"
". . ."
Vậy mà cũng bị phát hiện sao?
"Không cần trốn tránh! Học chuyện này cũng tốt không phải sao? Chị có biết em mong chờ ngày này bao lâu rồi không?" Lâm Tịnh mím môi, trong ánh mắt cô tràn đầy sự khuyến khích.
Cảnh Thuần ấp a ấp úng, lẩm bẩm trong miệng: "Là. . . là Lăng Nhược Hy. Thỉnh thoảng chị ra ngoài chính là đến tìm cô ấy. . . để tầm sư học đạo!"
Không ngoài dự liệu, Lâm Tịnh nghe xong liền bật cười ngặt nghẽo. Cô gõ lên trán Cảnh Thuần một cái rồi nói: "Khá khen cho chị, cũng biết tìm người lắm a! Chị tìm trúng cô ấy thì sau này chắc chắn sẽ được. . . lột xác!"
Hôn hôn lên cánh môi nghịch ngợm kia, Cảnh Thuần buồn cười nói: "Lợi hại vậy sao? Nếu đúng như vậy chị sẽ tìm cô ấy học thêm vài thứ!"
"Tốt a! Học đi, em chờ! Cứ thế này em sẽ nghiện chị mất! Suốt đời. . . nằm dưới luôn có chịu không?" Lâm Tịnh cười trêu đùa, tiếng cười nhẹ nhàng mang theo vài tia sủng nịch.
Cảnh Thuần nựng nựng hai má Lâm Tịnh, nhìn ngắm nữ nhân của mình xinh đẹp đến nao lòng, trong lòng không khỏi ấm áp. Cô thở dài thoả mãn, khẽ giọng nói: "Nhớ kỹ những lời em nói. Cả đời này phải nằm rên rỉ dưới thân chị!"
"Tuân lệnh!" Nói rồi liền hôn lên môi Cảnh Thuần, Lâm Tịnh nép sát vào lòng đối phương, tận hưởng hơi ấm của người mình yêu mà tâm tình vô cùng thoải mái.
Suốt một đời cô chỉ muốn khoái lạc dưới thân của nữ nhân này thôi. . . !
Hai gia tộc hùng mạnh nhất quốc gia, hai tập đoàn đứng top đầu của Châu Á chính thức nắm tay nhau để về cùng một nhà.
Đáng nói hơn, trong tiệc cưới còn có sự góp mặt của Lâm gia, Tô gia cùng Diệp gia. Hôn lễ được cử hành hoành tráng nhất từ trước đến nay tại nhà hàng quốc gia W&M, dưới sự góp mặt chứng kiến của hơn 50 người thân thích.
Đứng trước nhà hàng được thiết kế theo kiến trúc lâu đài của các vị công chúa, từ trên xuống dưới trải lên một tone màu vàng uy nghiêm đồ sộ, phía trên tấm biển W&M có treo hai bức tượng phượng hoàng đang tung cánh, vừa tinh xảo lại không kém phần tráng lệ.
Cánh phóng viên cùng đông đảo người dân chen chúc nhau ở bên ngoài, hầu hết đều đội một đầu tuyết trắng muốn lẻn vào trong để chiêm ngưỡng tận mắt buổi hôn lễ có một không hai. Xung quanh nhà hàng được bố trí rất đông vệ sĩ canh gác cẩn mật, một con kiến muốn lọt vào trong e cũng là chuyện khó.
Bên ngoài giá rét bao nhiêu thì không khí bên trong lại ấm cúng bấy nhiêu. Những tiếng cười đùa, những lời chúc phúc vang lên không ngớt. Thời điểm ánh đèn sáng chói trên trần cao chợt tắt, khung cảnh tối sầm lại cùng với những tiếng nhạc tươi vui cất lên. Hàng trăm cặp mắt đều hướng ra phía cửa, chào đón sáu vị mỹ nhân trong bộ trang phục truyền thống màu đỏ nắm tay nhau bước vào, vô cùng trịnh trọng.
Tóc búi cao lộ ra hai chiếc khuyên nhỏ xinh xắn, bộ sườn xám truyền thống màu đỏ với hoạ tiết phượng hoàng vàng kim. Mặc dù cùng một phong cách, cùng một động tác choàng tay nhau nhấc chân đi từng bước, nhưng mỗi người một vẻ đẹp khác nhau tạo nên mỹ cảnh phi thường đẹp đẽ, cứ như một bức tranh sơn thuỷ được tô vẽ cầu kỳ. Có núi, có sông, có mây cùng với cây cỏ, mỗi người một nét không ai lẫn vào ai cho được.
Từng tiếng vỗ tay, tiếng hô hoán rầm rộ vang lên, ngân nga đâu có còn những tiếng huýt sáo reo hò mang theo những lời chúc phúc. Bầu không khí náo nhiệt góp thêm phần sinh động cho buổi tiệc cưới linh đình mà nhiều người ao ước. Sáu cô dâu xinh đẹp tay trong tay bước lên sân khấu, ánh mắt từng cặp đôi trao nhau không giấu được vẻ hạnh phúc, nhu tình trong từng cử chỉ.
Từng lời hẹn ước, từng lời nỉ non ấm áp vừa vọng lên, phía bên dưới trở về một không gian im bặt để lắng nghe những lời thì thầm mang theo hơi ấm. Kết thúc màn phát biểu bằng những tiếng vỗ tay kéo dài, những người có mặt đều long lanh ánh mắt, thầm chúc cho các cặp đôi trên sân khấu những điều tốt đẹp, những điều chân thành nhất.
Những vị thân sinh cao tuổi đứng bên cạnh đều nở ra một nụ cười viên mãn, hốc mắt cay cay. Trong lòng ai nấy đều ấm tràn niềm vui, hân hoan tận đáy lòng.
Tiếp đến là những màn chúc rượu, mừng rượu với nhau. Sáu cô dâu xinh đẹp chia nhau ra đi đến từng bàn mời rượu các vị quan khách. Buổi tiệc diễn ra trong bầu không khí sôi động, lần lượt những ly rượu trên tay được nốc cạn, tận hưởng sự hạnh phúc lớn nhất của một đời người.
Kết thúc hôn lễ thế kỷ, Lăng Nhược Hy cùng Tần Ngôn được cánh vệ sĩ che ô hộ tống ra xe để rời đi. Phóng viên bên ngoài chờ đợi không uổng công, cuối cùng cũng có được vài bức ảnh bắt trọn hai vị mỹ nhân xinh đẹp. Tiếp theo là bốn người còn lại cũng lọt vào ống kính, dưới màn đêm lất phất tuyết rơi, từng ánh đèn flash loé lên, lường trước hôm sau chân dung của sáu vị mỹ nhân này sẽ được lên trang nhất.
Ba chiếc siêu xe di chuyển cùng một hướng, đến cùng một địa điểm. Thay vì trở về nhà thì bọn họ cùng đến khu nghỉ dưỡng suối nước nóng, bắt đầu hành trình tuần trăng mật đã được lên kế hoạch sẵn.
Ba chiếc xe cùng tiến vào Resort cao cấp, từng cặp đôi nắm tay nhau tình tứ bước vào trong. Vừa đi, mọi người luân phiên nhau nói cười rôm rả, rất nhanh cũng đến ba căn phòng được đặt sẵn ở vị trí cách biệt nhất, sang trọng nhất.
Vừa đặt chân vào phòng, Lâm Tịnh đã vội áp sát Cảnh Thuần vào tường, một nụ hôn cuồng nhiệt diễn ra lan theo từng hơi thở gấp gáp. Cảnh Thuần bị nụ hôn này làm cho thần trí chao đảo, trong lúc bản thân vẫn còn ngây ngây ngất ngất thì bất ngờ cảm nhận hai bàn tay hư hỏng của người kia đang dời xuống mông mình, bóp mạnh vài cái.
Cảnh Thuần mở ra hai mắt, ngay lập tức bắt lại cổ tay của đối phương, dùng sức bế thốc Lâm Tịnh mang đến giường ném xuống.
"A. . . !" Lâm Tịnh bị hành động bất thình lình làm cho kinh ngạc. Cô chớp chớp mi mắt nhìn chăm chăm nữ nhân đang đứng cách cô một khoảng.
"Muốn động phòng có phải không? Hôm nay ngoan ngoãn một chút, cũng đến lúc cho em nhớ lại vị trí của em nằm ở đâu rồi." Cảnh Thuần lườm mắt.
Lâm Tịnh phì cười, cô chống tay ngồi dậy, quan sát nữ nhân của mình một thân sườn xám màu đỏ. Gương mặt vẫn thế giữ nét lạnh lùng trầm ổn, đôi mắt hẹp dài sắc như lưỡi dao, mũi cao thanh tú, đôi môi tô son có chút đậm khác hẳn với ngày thường. Mái tóc búi cao vừa được thả xuống, trả lại mái tóc layer ngắn đến ngang vai phối hợp với phong cách truyền thống nhìn thế nào cũng có chút buồn cười.
"Sớm biết đã cho chị thay đồ ra rồi. Nhìn không thích hợp chút nào a!" Lâm Tịnh càng nhìn càng khó nhịn, cuối cùng cũng bật cười thành tiếng.
Cảnh Thuần nhìn xuống thân mình, cô xoay qua xoay lại tự ngắm bản thân một lúc, sau đó tiến lên giường đè Lâm Tịnh nằm xuống, híp mắt hỏi: "Thế nào? Mới thành hôn xong đã chê bai cô dâu của em rồi sao?"
"Chị biết nói mình là cô dâu của em thì tốt. Nào nào, ngoan ngoãn một chút đi. Hôm nay em nằm trên!" Lâm Tịnh xoay người một cái liền lật ngược tình thế, áp chặt Cảnh Thuần dưới thân mình.
Cảnh Thuần cũng không chịu thua, nhanh chóng nắm chặt hai cổ tay tránh để Lâm Tịnh làm bừa, cô nhướn mày nói: "Những ngày khác chị không tính với em, nhưng hôm nay là đêm động phòng, chị tuyệt đối không để em làm càn!"
Dứt lời, Cảnh Thuần dùng sức vật Lâm Tịnh nằm xuống. Tình hình tiếp tục xoay chuyển, lúc này Cảnh Thuần lại đè người lên cái thân beo kia rồi.
"Xấu tính! Đêm tân hôn tất nhiên em phải làm chủ. Chị cứ thế này thì đừng trách em, chút nữa em sẽ không nương tay a!" Lâm Tịnh véo véo hai cái má của Cảnh Thuần, chu môi cảnh cáo.
Cảnh Thuần bật cười khe khẽ: "Em thật sự nghĩ bản thân lợi hại vậy sao? Được rồi, đêm nay chị sẽ cho em biết vị trí của em là nằm ở đâu!"
Vừa nói xong liền đáp lên môi Lâm Tịnh một nụ hôn, không chút khoan nhượng mà xâm chiếm bên trong từng chút một. Đầu lưỡi Cảnh Thuần rà soát điên cuồng, bức Lâm Tịnh đến khó thở. Nhưng vì hai tay vẫn đang bị ghì chặt nên không cách nào giãy ra được. Hiếm thấy Cảnh Thuần cường bạo thế này Lâm Tịnh càng tăng thêm kích thích. Chỉ với một nụ hôn nhưng cô đã cảm nhận được bên dưới chân tâm đã ướt đẫm.
"Hah~. . ." Lâm Tịnh thở không ra hơi, buộc phải xoay mặt đi để tìm một chút thoáng khí.
"Thế nào? Em thích như vậy có đúng không?" Cảnh Thuần xoa xoa lên mũi Lâm Tịnh, cười vô cùng tinh ranh.
Gương mặt ửng lên sắc hồng, Lâm Tịnh mở mắt không chớp nhìn vẻ mặt đắc ý của đối phương mất một lúc, sau đó không thèm đáp lại mà chỉ bĩu môi, thái độ khinh khỉnh.
". . ."
Kỳ thật, để chuẩn bị cho đêm tân hôn này, Cảnh Thuần đã tìm đến Lăng Nhược Hy học hỏi không ít. Cô chịu muối mặt một chút cũng chỉ muốn giành lại vị trí của mình. Đương nhiên, trước đó vì bản thân có chút. . . cổ hủ nên mới bị Lâm Tịnh đè đầu cưỡi cổ, lần này cô nhất định phải đòi lại công bằng a!
"Chị nhìn cái gì? Bây giờ có leo xuống không? Em đếm đến ba thôi đó, chút nữa em sẽ——"
Những lời tiếp theo bị chen ngang bởi một nụ hôn còn nồng nhiệt hơn ban nãy, Cảnh Thuần cắn mút môi Lâm Tịnh đến sưng tấy, hai vật nóng ấm giao nhau kịch liệt tràn lan theo tiếng thở dốc. Lâm Tịnh choáng váng tâm trí, chưa bao giờ cô cảm nhận được Cảnh Thuần lại gây cho cô sự hưng phấn như lúc này.
Nhân lúc Lâm Tịnh buông xuống phòng bị, Cảnh Thuần hấp tấp cởi sạch từng lớp áo của đối phương, hai bầu ngực no tròn ngạo nghễ lập tức bung ra, căng tràn sức sống. Bàn tay Cảnh Thuần đặt lên nơi đó xoa nắn mất kiểm soát, mạnh mẽ dày vò gây ra những trận tê nhức khiến Lâm Tịnh rơi vào miên man.
"Hah~. . . chị. . . ưmm~"
Vừa rời khỏi nụ hôn, sắc diện Lâm Tịnh phủ lên một tầng xuân tình nồng đậm, Cảnh Thuần biết bản thân đang làm tốt liền ra sức tấn công mạnh mẽ hơn. Cô vội vã lột sạch hai lớp bảo hộ bên dưới, nhấc chân Lâm Tịnh chổm lên cao, chưa bao giờ nhìn ngắm địa phương tư mật của người kia rõ ràng như vậy, cổ họng cũng trở nên khô khốc.
Hai cánh hoa hồng nhạt tản mác vô cùng khiêu gợi, vùng cỏ non được cắt tỉa gọn gàng đẹp mắt đến khó cưỡng. Cảnh Thuần liếm môi, không chậm trễ áp miệng xuống mút lấy hoa hạch của đối phương.
Cảm giác ấm nóng vừa truyền đến, Lâm Tịnh thoả mãn ngửa cổ lên, rên ngâm khe khẽ.
"Ahh~. . ."
Hoa hạch bị liếm láp mạnh bạo, đầu lưỡi chà xát rất nhanh, rất điêu luyện khiến Lâm Tịnh mê man thần trí.
Đầu lưỡi linh hoạt di chuyển xuống cửa huyệt, thọc ra thọc vào những tiếng róc rách, cảm nhận được từng hơi ấm len lỏi gây cho Lâm Tịnh một phen thoải mái, sung sướng mê dại.
"Ưmm. . . ahh~. . . ấm. . . ấm quá. . . hah~. . ."
Đáp lại những tiếng rên mang theo vài tia khuyến khích, Cảnh Thuần tức tốc tăng nhanh động tác đập mạnh lên hạt châu sưng đỏ, hai ngón tay đâm vào huyệt động với vận tốc cực nhanh, cực kỳ thô bạo.
"Ahh~. . . thoải mái. . . mạnh nữa. . . ưmm~"
Ngoài mặt Cảnh Thuần tuy lạnh lùng, nhưng tính cách lại rất ôn nhu, hành động cử chỉ luôn rất nhẹ nhàng. Cũng chính vì vậy nên trong những cuộc làm tình Lâm Tịnh chưa bao giờ được thăng hoa cảm xúc. Một nữ nhân cuồng dâm như cô, cần nhất chính là sự dày vò cường hãn. Bất ngờ lúc này cảm nhận được điều đó khiến cô muôn phần thích thú.
Từng động tác của Cảnh Thuần hết sức thuần thục, hung hăng chọc ngoáy bên trong tạo thành những âm thanh dâm mỹ. Chiếc lưỡi kia rà lên rà xuống vô cùng tự do, không ngần ngại chiếm đoạt khiến Lâm Tịnh càng rên càng thống khoái.
"Ưmm~. . . chị. . . chị làm tốt quá. . . ahh~. . . em sắp. . . sắp đến rồi~. . . ahh~. . ."
Bắt kịp tín hiệu, Cảnh Thuần gia tốc từng động tác, mạnh mẽ như muốn xé nát đối phương. Lâm Tịnh siết tay níu lấy drap giường có chút nhăn nhúm, ưỡn cong người rên lên thoả mãn, tiếng rên kéo dài văng vẳng khắp căn phòng.
"Ah. . . ahhh~. . ."
Chưa dừng lại ở đó, Cảnh Thuần đỡ lấy hông nữ nhân của mình, cô lật nhẹ Lâm Tịnh nằm sấp xuống, dùng sức nâng cao hai cặp mông béo tròn kia, thô bạo phát lên đó vài cú tát, rất nhanh nơi tròn trịa trắng mịn đã ửng lên một mảnh hồng nhàn nhạt. Lâm Tịnh chịu kích thích mà hưng phấn không thôi, cô cực kỳ mong chờ những tác động mà Cảnh Thuần sắp gây ra cho cơ thể mình.
"A Thuần~. . . nữa đi! Em muốn nữa!"
"Thích lắm có phải không?" Cảnh Thuần cười lên tà quái.
"Thích! Người ta thích lắm a~" Tim đập dồn dập, Lâm Tịnh vừa nói vừa lắc lắc cặp mông của mình, núng na núng nính vô cùng đáng yêu.
Cảnh Thuần chứng kiến một màn này mà không khỏi vui mừng, cô bóp chặt hai bờ mông của đối phương, cất giọng yêu mị: "Nói đi, muốn chị làm gì em nào?"
Lâm Tịnh hồ hởi đáp lại: "Muốn chị liếm em! Muốn chị dày vò em! A Thuần, nhanh nhanh đi mà~"
Áp người đến ôm chặt Lâm Tịnh, Cảnh Thuần liếm láp hốc tai, hai tay xoa nắn bầu ngực đến mức biến dạng.
"Ưmm~. . . thích. . . thích quá. . . !"
"Xin chị đi! Có muốn chị làm nhiều hơn nữa không?" Cảnh Thuần thỏ thẻ.
"Muốn! Em xin chị! Làm ơn dày vò em đi mà! Chị làm chết em cũng được! Em xin chị a~"
"Tiểu dâm đãng!"
Cảnh Thuần dùng lực cực mạnh bóp chặt hai bên ngực khiến Lâm Tịnh đau đớn rùng mình, nhưng khoái cảm mang đến chính là điều cô luôn khao khát.
Lưỡi Cảnh Thuần trượt dài trên lưng Lâm Tịnh, tâm trạng ai đó lúc này phấn khích đến không chịu nổi, hồi hộp đập vang vài tiếng trong lồng ngực.
Ba ngón tay chen nhanh vào huyệt động gây nên một trận co thắt, dập liên hồi tạo nên khoái cảm kịch liệt, Lâm Tịnh tận hưởng sung sướng mà không khỏi đê mê, đắm chìm trong dục vọng.
"Ưmm~. . . chật. . . chật quá~. . . sướng chết em mất. . . ahh~. . . A Thuần. . . mạnh nữa. . . hahh. . . ~"
Cảnh Thuần nhìn ngắm Lâm Tịnh thất điên bát đảo vì mình, trong lòng vô vàn yêu thích. Lấy tay còn lại vạch mông đối phương ra, Cảnh Thuần chiêm ngưỡng cúc huyệt như đang nở rộ, thoi thóp từng nhịp khiêu khích mê hồn. Cô tiến lưỡi xuống liếm láp như muốn giải toả cơn thèm thuồng, vừa liếm vừa ngoáy vô cùng điêu luyện.
Thật không ngờ Cảnh Thuần như thế lại chạm đến địa phương phía sau mình, tâm tư Lâm Tịnh giật thót lên một cái, cảm giác tê rần kéo đến khiến cô mê loạn tâm trí.
"Ưmm. . . chỗ. . . chỗ đó bẩn lắm! A Thuần. . . chị không cần. . . không cần như vậy đâu. . . ahh. . . ~"
Cảnh Thuần rút lưỡi ra, liếm nhẹ lên môi một đường, khẽ giọng nói: "Vậy sao? Được, vậy chị sẽ dừng lại."
". . ."
Cái đồ. . . khó ưa!!!
Người ta đang sướng muốn chết mà dừng lại là thế nào hả?!!!
Lâm Tịnh nhăn mặt bất mãn, vừa há miệng thở dốc vừa rên rỉ: "Chị. . . ưmm~. . . xấu tính! Đừng dừng lại mà~. . . ahh~. . . em muốn! Muốn nhiều hơn nữa. . . hah~. . ."
"Sao nào? Muốn chị liếm nơi đó có đúng không?" Giọng Cảnh Thuần trêu đùa ác ý.
"Muốn! Ưmm~. . . em muốn chị liếm em! Nhanh lên! Ahh~. . . tay chị. . . nhẹ. . . nhẹ lại một chút. . . sướng chết em mất. . . ưmm ahh~. . ."
Cảnh Thuần bật cười, tiếng cười nghe rất êm tai, dịu dàng thanh thuý.
"Tiểu Tịnh! Em bức chị phát điên lên mất! Yêu nghiệt đến thế là cùng!"
Rất nhanh đầu lưỡi Cảnh Thuần nhấp mạnh vào huyệt cúc, động tác len lỏi dần vào bên trong. Lâm Tịnh cảm nhận sự ôn nhu chiều chuộng của đối phương, tâm hồn cũng theo đó muốn tan chảy.
"A Thuần~. . . sướng quá. . . ưmm~. . . lưỡi của chị ấm lắm~. . ."
Ngón tay quẹt thấm dịch mật, Cảnh Thuần từ từ thâm nhập vào cúc huyệt, nhấp nhẹ từ từ rồi xuyên thủng vào trong. Lâm Tịnh trợn to hai mắt, chưa bao giờ cô cảm nhận sung sướng đến bực này.
"Ahhh~. . . đau~. . . sâu quá. . . A Thuần. . . chỗ đó của em đang giãn ra. . . ưmm. . . sướng quá!!!"
Thú thật là làm tình với bao nhiêu người rồi, nhưng nơi đó của cô vẫn chưa bị ai khai phá. Một phần vì sợ đau, một phần vì cảm thấy không xứng đáng.
Nhưng chính lúc này đây, chính người cô yêu thâm nhập vào nơi đó khiến cô run lên lẩy bẩy, khoái hoạt cao trào tạo nên những xúc cảm kỳ diệu. Một chút đau nhức, nhiều hơn là sự thống khoái không cách nào lý giải.
"Có đau lắm không? Chị dừng lại nhé?" Cảnh Thuần nghe được trong tiếng rên kia có chút thảm thiết, bất giác dừng lại động tác.
"Đừng mà~. . . ưmm. . . đừng dừng lại! Em muốn hơn nữa. . . A Thuần! Em yêu chị. . . ưm. . . xin chị dày vò em. . . ahh. . . dày vò em nhiều hơn có được không?"
Cảnh Thuần không ngờ nữ nhân cô yêu còn có thể cuồng dâm đến mức này, cô cười cong mi mắt, áp môi hôn lên bờ mông trắng mịn. Tiếp đến liền chen thêm một ngón tay vào cúc huyệt, giã thật mạnh gây ra một cơn khoái hoạt điên cuồng.
"Ahhh~. . . chết. . . chết mất! A Thuần. . . chị giỏi quá. . . ưmm. . . hai chỗ của em. . . sắp bị chị xé. . . xé nát rồi. . . ahh~. . ."
"Yêu nghiệt! Xem em kìa, thích lắm có đúng không?"
"Thích! Em thực thích a! Ưmm~. . . thoải mái lắm~. . ."
Cảnh Thuần gia tốc động tác trên tay, khẽ giọng hỏi: "Vậy từ nay em biết vị trí của mình rồi chứ?"
Lâm Tịnh cắn môi kiềm nén sự sung sướng đang dâng tràn, thanh âm rên rỉ hoà theo từng nhịp thở: "Ưmm~. . . em nằm dưới! Em sẽ ngoan mà. . . ahh~. . ."
"Tốt! Chị sẽ thưởng thêm cho em!" Vừa nói, Cảnh Thuần vừa dập một cách cuồng bạo. Hai bàn tay cử động cực nhanh, cứ như một cái máy đang hoạt động với công suất cao. Toàn thân Lâm Tịnh rung lắc dữ dội, cảm nhận rõ rệt từng thớt thịt bị tác động mạnh mẽ, nước ấm rỉ ra khỏi cửa huyệt càng lúc càng nhiều, Lâm Tịnh run giọng rên to đến mất kiểm soát.
"Ahh. . . ahhh~. . . sướng lắm! A Thuần. . . em sắp. . . sắp chịu không nổi. . . nhẹ lại. . . ưmm~"
"Tiểu Tịnh, chị yêu em!"
"Em. . . ưmm. . . em cũng yêu chị. . . ah. . . hahhh~. . ."
Cơn cao triều ập đến choáng ngợp, Lâm Tịnh ngẩng cao đầu rên to thống khoái. Toàn thân co giật một lúc, Lâm Tịnh lập tức ngã ập xuống nệm. . .
Chưa bao giờ cô khoái hoạt đến bực này!
Thích chết đi mất!!!
Cảnh Thuần vội vã áp đến lật đối phương nằm ngửa lại, hôn lên khắp mặt một cách cưng chiều, vuốt gọn những sợi tóc tán loạn trên gương mặt kia, cô ấm giọng hỏi: "Tiểu Tịnh, em có thích không?"
Ý cười trên môi khá sâu, Lâm Tịnh lim dim hai mắt nhìn người mình yêu, lấy tay vuốt ve đôi má gầy xinh đẹp đáp lại: "Em thích lắm! Cực thích chị như vậy!"
"Thích thì tốt! Chị chỉ sợ. . . chỉ sợ bản thân không thể làm em hài lòng. . ." Cảnh Thuần rũ mi nói.
Cô thừa biết Lâm Tịnh cuồng dâm như thế nào, cũng thừa biết bản thân kém cỏi trong chuyện này như thế nào. Cũng may là. . . Lăng Nhược Hy nhiệt tình chỉ dạy, bằng không cả đời cô phải bị cái nữ nhân cường hãn này đè cô ra mà dày vò đến chết mất!
Lâm Tịnh vuốt ve gương mặt Cảnh Thuần, âu âu yếm yếm một hồi liền cất giọng mềm mỏng: "Được rồi. Thú nhận xem nào, chị học được những thứ này từ đâu?"
". . ."
Vậy mà cũng bị phát hiện sao?
"Không cần trốn tránh! Học chuyện này cũng tốt không phải sao? Chị có biết em mong chờ ngày này bao lâu rồi không?" Lâm Tịnh mím môi, trong ánh mắt cô tràn đầy sự khuyến khích.
Cảnh Thuần ấp a ấp úng, lẩm bẩm trong miệng: "Là. . . là Lăng Nhược Hy. Thỉnh thoảng chị ra ngoài chính là đến tìm cô ấy. . . để tầm sư học đạo!"
Không ngoài dự liệu, Lâm Tịnh nghe xong liền bật cười ngặt nghẽo. Cô gõ lên trán Cảnh Thuần một cái rồi nói: "Khá khen cho chị, cũng biết tìm người lắm a! Chị tìm trúng cô ấy thì sau này chắc chắn sẽ được. . . lột xác!"
Hôn hôn lên cánh môi nghịch ngợm kia, Cảnh Thuần buồn cười nói: "Lợi hại vậy sao? Nếu đúng như vậy chị sẽ tìm cô ấy học thêm vài thứ!"
"Tốt a! Học đi, em chờ! Cứ thế này em sẽ nghiện chị mất! Suốt đời. . . nằm dưới luôn có chịu không?" Lâm Tịnh cười trêu đùa, tiếng cười nhẹ nhàng mang theo vài tia sủng nịch.
Cảnh Thuần nựng nựng hai má Lâm Tịnh, nhìn ngắm nữ nhân của mình xinh đẹp đến nao lòng, trong lòng không khỏi ấm áp. Cô thở dài thoả mãn, khẽ giọng nói: "Nhớ kỹ những lời em nói. Cả đời này phải nằm rên rỉ dưới thân chị!"
"Tuân lệnh!" Nói rồi liền hôn lên môi Cảnh Thuần, Lâm Tịnh nép sát vào lòng đối phương, tận hưởng hơi ấm của người mình yêu mà tâm tình vô cùng thoải mái.
Suốt một đời cô chỉ muốn khoái lạc dưới thân của nữ nhân này thôi. . . !
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook