Khế Ước Bạc Tỉ
-
Chương 16: Máu Của Phó Tiên Sinh Không Tệ
Phó Thiếu Thần bình tĩnh đến lạ thường nhưng trong lòng không khỏi lo lắng nhìn Bạc Nhiên.
Ân Tu Minh nói nhỏ với Bạc Nhiên gì đó, ánh mắt cô khẽ chau lại một sắc xảo kéo tay Phó Thiếu Thần nói nhỏ với hắn.
*"C**ứ**đ* *ể**tôi ch* *ơ**i..yên tâm đi"*
"Nhưng.."
Bạc Nhiên vội nháy mắt mỉm cười ranh ma rồi mạnh dạng bước đến nhìn thẳng vào Ôn Khải Minh.
"Tôi sẽ chơi bàn này thay Phó tiên sinh"
"Khẩu khí khá lắm..."
Ôn Khải Minh ngày càng thích thú nhìn Bạc Nhiên, cả hắn cũng chưa từng thấy qua một mỹ nhân thú vị như vậy. Xem ra Phó Thiếu Thần đã nhặt được một viên ngọc sáng khó tìm rồi đây.
Trận đấu bài bắt đầu, Phó Thiếu Thần cùn Ân Tu Hinhngồi mà lòng không yên nhìn cô mãi. Góp cuộc cô đã lấy tự tin ở đâu mà khẳng định sẽ thắng chứ..
"Cậu đã nói gì với cô ấy?"
"Em..em nói là mảnh đất đó nếu lấy được, sẽ chia cho cô ấy một nữa số tiền... lại không làm anh bị mất mặt nữa"
Ân Tu Hinh cười cười nói, bị Phó Thiếu Thần cốc lên đầu một cái muốn rớt não ra luôn. Hắn im lặng đến sợ hãi, biết trước Ân Tu Hinh đã chặn Bạc Nhiên lại rồi.
Nhân viên bắt đầu chia bài, Ôn Khải Minh cứ mỉm cười đắc thắng. Trận này hắn thắng là cái chắc, Bạc Nhiên không những không lo sợ mà còn ý chí chiến đấu bừng tự tin nhìn hắn.
"Ôn tổng..chơi bài giỏi thật đấy"
"Nếu em thích..tôi sẽ dạy em"
"Nhưng tiếc là..tôi chơi giỏi hơn anh nhiều"
Bạc Nhiên mở bài khiến cho mọi người hồi họp muốn rớt tim ra ngoài đặc biệt là Phó Thiếu Thần.
Bài của cô hơn Ôn Khải Minh một nút nên cô đã dành chiến thắng khiến ai nấy đều ngỡ ngàng.
Ôn Khải Minh không những không thấy tức giận mà ngược lại còn vỗ tay khen ngợi cô. Lại càng muốn có được viên ngọc này trong tay.
"Bạc tiểu thư lợi hại thật..tôi xin chịu thua"
"Chúng ta về thôi"
Phó Thiếu Thần cười lạnh nhìn Ôn Khải Minh rồi ôm lấy Bạc Nhiên rời đi. Ân Tu Hinh nhanh chóng đưa hồ sơ bút mực chuyển nhượng cho hăn kí mà lòng mừng thầm nhẹ nhỏm.
PHÒNG VIP CỦA SÒNG BẠC.
"Em biết tên Ôn Khải Minh đó là người thế nào không mà lại liều mạng như thế hả"
Phó Thiếu Thần giọng điệu lạnh lùng đến đáng sợ, có lẻ đây là lần đầu tiên cô thấy hắn nổi giận như thế mà tại sao chứ..rõ ràng là hắn khơi nguồn trước còn chấp nhận đem cô cược với tên Ôn Khải Minh đó mà.
"Thì sao..chẳng phải anh cũng đem tôi làm vật cược với Ôn Khải Minh sao? Anh nghĩ tôi không suy nghĩ mà liều mạng đấu với hắn à"
Phó Thiếu Thần đơ người, Bạc Nhiên đẩy mạnh hắn ra bước xuống giường đi ra ngoài tránh mặt hắn, Phó Thiếu Thần lập tức kéo cô lại.
"Em đi đâu thế?"
"Tôi đi dạo..không được sao"
Giọng điệu chán ghét của cô khiến hắn khó chịu nắm tay mãi không buông ra. Hắn dùng một lực mạnh kéo cô ngã xuống giường, nữ nhân này to gan thật lại dám nói chuyện với hắn như thế.
"Phó..ưm..buông ra..ưm.."
Giống như một con sói đang đói vậy, Bạc Nhiên sợ hãi đẩy mạnh hắn ra nhưng chẳng có hiệu quả. Cô nhắm mắt căn thật mạnh vào môi hắn đến mức chảy máu...
"Em dám.."
"Máu của Phó tiên sinh thật không tệ"
"Bạc Nhiên..em đứng lại cho tôi"
Nụ cười ma ranh chọc tức Phó Thiếu Thần rồi nhanh chóng chạy xuống khỏi giường mở cửa ra ngoài.
Phó Thiếu Thần lập tức lấy điện thoại gọi cho Ân Tu Hinh ngay, cô cắn ác đến nỗi máu bầm chảy ra đau chết đi được.
"Cho người đi theo cô ấy"
"Dạ..vâng.."
Ân Tu Minh nói nhỏ với Bạc Nhiên gì đó, ánh mắt cô khẽ chau lại một sắc xảo kéo tay Phó Thiếu Thần nói nhỏ với hắn.
*"C**ứ**đ* *ể**tôi ch* *ơ**i..yên tâm đi"*
"Nhưng.."
Bạc Nhiên vội nháy mắt mỉm cười ranh ma rồi mạnh dạng bước đến nhìn thẳng vào Ôn Khải Minh.
"Tôi sẽ chơi bàn này thay Phó tiên sinh"
"Khẩu khí khá lắm..."
Ôn Khải Minh ngày càng thích thú nhìn Bạc Nhiên, cả hắn cũng chưa từng thấy qua một mỹ nhân thú vị như vậy. Xem ra Phó Thiếu Thần đã nhặt được một viên ngọc sáng khó tìm rồi đây.
Trận đấu bài bắt đầu, Phó Thiếu Thần cùn Ân Tu Hinhngồi mà lòng không yên nhìn cô mãi. Góp cuộc cô đã lấy tự tin ở đâu mà khẳng định sẽ thắng chứ..
"Cậu đã nói gì với cô ấy?"
"Em..em nói là mảnh đất đó nếu lấy được, sẽ chia cho cô ấy một nữa số tiền... lại không làm anh bị mất mặt nữa"
Ân Tu Hinh cười cười nói, bị Phó Thiếu Thần cốc lên đầu một cái muốn rớt não ra luôn. Hắn im lặng đến sợ hãi, biết trước Ân Tu Hinh đã chặn Bạc Nhiên lại rồi.
Nhân viên bắt đầu chia bài, Ôn Khải Minh cứ mỉm cười đắc thắng. Trận này hắn thắng là cái chắc, Bạc Nhiên không những không lo sợ mà còn ý chí chiến đấu bừng tự tin nhìn hắn.
"Ôn tổng..chơi bài giỏi thật đấy"
"Nếu em thích..tôi sẽ dạy em"
"Nhưng tiếc là..tôi chơi giỏi hơn anh nhiều"
Bạc Nhiên mở bài khiến cho mọi người hồi họp muốn rớt tim ra ngoài đặc biệt là Phó Thiếu Thần.
Bài của cô hơn Ôn Khải Minh một nút nên cô đã dành chiến thắng khiến ai nấy đều ngỡ ngàng.
Ôn Khải Minh không những không thấy tức giận mà ngược lại còn vỗ tay khen ngợi cô. Lại càng muốn có được viên ngọc này trong tay.
"Bạc tiểu thư lợi hại thật..tôi xin chịu thua"
"Chúng ta về thôi"
Phó Thiếu Thần cười lạnh nhìn Ôn Khải Minh rồi ôm lấy Bạc Nhiên rời đi. Ân Tu Hinh nhanh chóng đưa hồ sơ bút mực chuyển nhượng cho hăn kí mà lòng mừng thầm nhẹ nhỏm.
PHÒNG VIP CỦA SÒNG BẠC.
"Em biết tên Ôn Khải Minh đó là người thế nào không mà lại liều mạng như thế hả"
Phó Thiếu Thần giọng điệu lạnh lùng đến đáng sợ, có lẻ đây là lần đầu tiên cô thấy hắn nổi giận như thế mà tại sao chứ..rõ ràng là hắn khơi nguồn trước còn chấp nhận đem cô cược với tên Ôn Khải Minh đó mà.
"Thì sao..chẳng phải anh cũng đem tôi làm vật cược với Ôn Khải Minh sao? Anh nghĩ tôi không suy nghĩ mà liều mạng đấu với hắn à"
Phó Thiếu Thần đơ người, Bạc Nhiên đẩy mạnh hắn ra bước xuống giường đi ra ngoài tránh mặt hắn, Phó Thiếu Thần lập tức kéo cô lại.
"Em đi đâu thế?"
"Tôi đi dạo..không được sao"
Giọng điệu chán ghét của cô khiến hắn khó chịu nắm tay mãi không buông ra. Hắn dùng một lực mạnh kéo cô ngã xuống giường, nữ nhân này to gan thật lại dám nói chuyện với hắn như thế.
"Phó..ưm..buông ra..ưm.."
Giống như một con sói đang đói vậy, Bạc Nhiên sợ hãi đẩy mạnh hắn ra nhưng chẳng có hiệu quả. Cô nhắm mắt căn thật mạnh vào môi hắn đến mức chảy máu...
"Em dám.."
"Máu của Phó tiên sinh thật không tệ"
"Bạc Nhiên..em đứng lại cho tôi"
Nụ cười ma ranh chọc tức Phó Thiếu Thần rồi nhanh chóng chạy xuống khỏi giường mở cửa ra ngoài.
Phó Thiếu Thần lập tức lấy điện thoại gọi cho Ân Tu Hinh ngay, cô cắn ác đến nỗi máu bầm chảy ra đau chết đi được.
"Cho người đi theo cô ấy"
"Dạ..vâng.."
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook