Khát Vọng Trỗi Dậy
-
Chương 483: Hai Seol Jihu
Ánh sáng chói lóa đã nhấn chìm chiến trường.
Những tiếng nổ vang lên, và tiếng la hét nổ ra khắp nơi.
Mỗi khi ánh sáng tắt dần, những tiếng hét chói tai lại tràn ngập không khí.
Mỗi khi Nữ hoàng Ký sinh trùng hành động, hàng ngàn người lại mất mạng, nhưng lực lượng Liên quân vẫn không nản chí.
Nữ hoàng Ký sinh trùng nhíu mày khi mụ ấy nhìn thấy một làn sóng binh lính khác đang lao tới.
Sau khi mụ giết 100 người, 1000 người khác xuất hiện. Sau khi mụ giết 1000 người, 10.000 người khác xuất hiện.
Cuối cùng mụ cũng có thể hiểu được cảm giác của Seol Jihu khi chiến đấu ở Đế quốc.
Để đối mặt với cả một đội quân, có nghĩa là Trùng hậu phải phân chia sự chú ý của mình cho phù hợp.
Ngược lại, Seol Jihu không quan tâm lắm đến việc bảo vệ đồng đội của mình.
Mục tiêu duy nhất của cậu ta là Nữ hoàng Ký sinh trùng, và điều đó đã không thay đổi ngay từ đầu.
UỲNH!
Kiếm Quang Chân Khí đã hất tung Nữ hoàng Ký sinh trùng một lần nữa.
Trùng hậu va phải một bức tường, và khi mụ ấy ngẩng đầu lên….
[?]
Tầm nhìn của mụ đang dao động.
Trùng hậu nhíu mày.
Mụ không nhầm đâu.
Mặc dù kích thước nhỏ, nhưng một làn khói đang bốc lên từ các bộ phận trên cơ thể mụ ấy.
Đây là dấu hiệu cho thấy cơ thể mụ đã gần đến giới hạn.
Đó là điều đương nhiên.
Mụ đã sử dụng quá nhiều thần tính của mình cùng một lúc, và Cây Thế giới vẫn còn ảnh hưởng sâu sắc đến mụ. Thiệt hại từ các cuộc tấn công của Seol Jihu cũng không thể bỏ qua.
Trùng hậu ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.
Sau đó ánh mắt của mụ lại hướng về vào những kẻ thù đang lao về phía mình.
[…]
Mụ bỗng thấy trống rỗng.
Một tương lai bi thảm đang mở ra trước mắt mụ.
Trong đó, mụ đã chiến đấu và chiến đấu cho đến khi gục ngã, giống như Kindness đã làm.
Điều này có nghĩa là gì?
Như mụ thấy, cho dù cuộc chiến này kéo dài thì kết quả vẫn sẽ như vậy.
Trùng hậu thở dài khi mụ ấy nhìn chằm chằm vào kẻ thù, bây giờ chỉ còn cách mụ một quãng ngắn.
Mụ thường cẩn trọng mỗi khi có khủng hoảng ập đến. Nhưng bây giờ không phải lúc để cẩn trọng.
Sẽ không có nhiều thay đổi về mặt chiến thuật.
Kế hoạch của mụ là nghiền nát kẻ thù bằng vũ lực tuyệt đối, như mọi khi.
Nhưng lần này, mụ sẽ không bảo tồn sức lực nữa.
Theo tính toán của Trùng hậu, đòn tấn công ban nãy, lẽ ra đã quét sạch ít nhất một nửa lực lượng đồng minh. Nhưng tình hình đã không như mụ dự đoán.
Nghĩa là mụ phải dốc sức hơn.
Nghĩ vậy, Nữ hoàng Ký sinh trùng tiến lên một bước.
Đội tiên phong chùn bước khi nhìn thấy chuyển động của mụ.
Khí chất của mụ đang áp đảo họ, nhưng điều đáng sợ hơn là năng lượng tà ác đang tụ tập trong không khí.
Thứ năng lượng mà những sinh vật phàm trần như họ không thể nhận thức được.
Koong!
Đột nhiên, mặt đất chìm xuống, tạo thành một hố sâu.
Trùng hậu đứng nghiêm trang trong tâm của cái hố.
Mụ ấy nâng cằm và mở rộng hai tay.
Mắt dán vào bầu trời, mụ ấy nghển cổ và hét toáng lên.
—KIAAAAAAAAAAAAAA!
Tiếng hét của mụ chứa đầy năng lượng lan tỏa xa và rộng khắp chiến trường , thậm chí còn xuyên qua bầu trời và vươn ra ngoài không gian.
Tiếng thét chói tai dường như thông báo cho cả thế giới nhớ rằng mụ là Nữ thần Ký sinh, kẻ đã từng chinh phục toàn bộ thiên hà.
Chính lúc đó.
KWAAANG!
Đột nhiên, một quả cầu có kích thước bằng một tòa nhà chọc trời xuất hiện. Nó bay lên không trung và thiêu đốt mặt đất.
Hỏa Cầu được tạo thành từ những ngọn lửa nóng bỏng, tỏa ra một sức nóng rực rỡ như thể nó chính là mặt trời.
Sau đó, những đám khói hình nấm bùng lên.
‘Đó là…!’
Seol Jihu đang chuẩn bị cho đợt tấn công tiếp theo thì sững sờ mở to mắt.
Tất nhiên, cậu đã nhận ra chiêu thức này. Đây là đòn mà Trùng hậu đã dùng để tiêu diệt hơn một nửa lực lượng đồng minh trong Chiến tranh Pháo đài Tigol.
Seol không có thời gian để suy nghĩ. Cậu chỉ biết rằng mình phải ngăn chặn cuộc tấn công này bằng mọi giá.
Nhìn thấy cả chiến trường rộng lớn đang rung chuyển, Seol Jihu ngay lập tức sử dụng Thiên Thiểm Điện, sau đó kích hoạt Luyện Ngục Lôi Đình và Siêu tân tinh Tùng nổ.
Cùng lúc đó, những ngọn lửa quét qua chiến trường như cuồng phong, nuốt chửng lực lượng Liên quân.
Bí kỹ của Nữ thần ký sinh – Hỏa Diệm Vô Biên.
Kwaaaaarrrr!
Thế giới nhanh chóng chuyển sang màu đỏ thẫm.
Trận bão lửa hoành hành nhấn chìm toàn bộ chiến trường và gây ra một vụ nổ lớn.
Như thế có ai đó trải thảm đỏ trên toàn bộ lãnh thổ đế quốc, hoặc cảnh tượng hàng ngàn máy bay thả bom xuống chiến trường với cường độ khốc liệt.
Mọi thứ bị ngọn lửa chạm vào, đều bùng nổ và sau đó tan chảy cho đến khi không còn lại gì.
Tia chớp của Seol Jihu cũng bị nuốt chửng giữa những ngọn lửa rực cháy.
Woooooooooo!
Ngay cả Cây Thế giới cũng rên lên than khóc trong đau khổ trước cảnh tượng địa ngục trần gian.
Vụ nổ nhanh chóng quét sạch trận địa và nuốt chửng cả doanh trại của Liên quân.
Nhưng đây chỉ là tác động đầu tiên.
—AHHHHHHHHHHHHHHH!
Trời đất đảo lộn. Như thể Trùng hậu vừa nghiêng trời lật đất.
Thật vậy, tầm nhìn của mọi người đã bị đảo ngược.
Vừa nãy, bọn họ còn đứng trên mặt đất, nhưng bây giờ lại rơi xuống.
Thậm chí trước khi họ có thể hiểu được điều gì, ngọn lửa đã bay lên không trung và nuốt chửng toàn bộ.
Chỉ vài người có thể giành lại quyền kiểm soát cơ thể và thoát khỏi ảnh hưởng của hiện tượng này.
Seol Jihu là một trong số đó.
Ngay khi thấy đất trời đảo lộn, Seol Jihu đã kích hoạt Đẩu Chuyển Tinh Di để phục hồi thăng bằng.
Nhưng đó là tất cả những gì cậu làm được.
Seol Jihu Giáp Đen kể lại rằng kỹ thuật này sẽ gây ra tổng cộng ba hiện tượng.
Nghĩa là vẫn còn một hiện tượng nữa.
Chính lúc đó. Ngay khi Seol Jihu nhìn xuống, cậu đã nghi ngờ đôi mắt của mình.
Ngọn lửa thiêu đốt chiến trường chợt bay lên.
Không, đây không phải là một ảo giác.
Ngọn lửa thực sự bay lên như thể ai đó đang đẩy nó bằng tay, và bao trùm đúng vị trí của cậu ta.
Một quầng hơi nóng ập vào mặt Seol Jihu.
‘Lẽ nào là …?’
… Sự nghi ngờ của cậu ấy nhanh chóng được xác nhận.
Hiện tượng đầu tiên, hiện tượng thứ hai, và….
Hiện tượng thứ ba cùng dư chấn kinh hoàng của nó đều hướng về một nơi.
‘Ah.’
Seol Jihu cuối cùng cũng nhận ra Nữ hoàng Ký sinh đang nhắm tới ai,
Ngọn lửa đã chặn đường cậu ta trước khi cậu ta có thể làm bất cứ điều gì.
Ba quầng lửa hợp nhất thành một và bắt đầu ngưng tụ khi chúng quay xung quanh Seol Jihu.
Vòng tròn nhanh chóng khóa chặt mục tiêu của nó.
Seol Jihu đang di chuyển ngay cả trước khi một ý nghĩ mạch lạc hình thành hoàn toàn trong đầu mình.
Toàn bộ cơ thể cậu đang phát ra ánh sáng vàng.
Dù tâm trí cậu còn bối rối, nhưng cơ thể cậu cảm nhận được nguy hiểm và tự động kích hoạt Thương Trung Chi Thần.
Seol quay lại chỗ nào cũng thấy biển lửa.
Những cột lửa bốc lên không trung như hàng chục ngọn núi lửa đồng loạt phun trào.
Những cơn gió cuồng nộ cuốn quanh cậu từ mọi hướng.
Tất cả ngọn lửa đều bao quanh Seol Jihu.
Seol cảm thấy như thể mình bị ném vào mặt trời.
‘Khốn kiếp!!’
Seol Jihu đã thử mọi thứ có thể.
Cậu đã cố gắng tìm ra lối thoát bằng cách thay đổi hướng bay hàng chục lần và thậm chí còn kích hoạt Di Hình Biến Ảnh liên tục.
Nhưng cuối cùng, không có gì hiệu quả.
Phạm vi của ngọn lửa rộng đến nỗi không có lối thoát.
Seo Yuhui và Eun Yuri cố gắng can thiệp, nhưng kết giới của Seo Yuhui và ma thuật của Eun Yuri đều tan chảy ngay khi chúng hiện ra trong biển lửa.
Kích thước và cường độ của ngọn lửa đã vượt qua cảnh giới của Seol Jihu.
Thiên Mạch Hội Tụ và Đẩu Chuyển Tinh Di cũng không có tác dụng, vì khái niệm dòng chảy mất hết ý nghĩa khi đối mặt với sức mạnh tuyệt đối.
‘Chết tiệt, chết tiệt!’
Hoảng sợ, Seol Jihu cố gắng gượng qua ngọn lửa. Tuy nhiên….
Chiiiiiiik!
“Aaaaaaak!”
Seol Jihu hét lên vì đau đớn khi cậu nhanh chóng giật mình bỏ đi.
Tất cả ngọn lửa lao về phía Seol Jihu như thể họ đã chờ đợi giây phút này.
“Huuuuk!”
Khi hít thở, cậu cảm thấy cổ họng mình như bị nướng.
Điều khiến Seol Jihu lo sợ hơn nữa là quả lửa vẫn đang đều đặn thu hẹp lại.
Seol biết mình phải trốn thoát trước khi những quầng lửa đến quá gần.
Nhưng tất cả những gì Seol Jihu có thể làm bây giờ là bay cao hơn.
Cậu ấy không thể đi xuống. Điều đó chỉ kéo tất cả những người khác vào phạm vi ảnh hưởng của ngọn lửa.
Cuối cùng, ngọn lửa trên đầu và và dưới chân đã khép chặt. Cậu ta đã hết chỗ để di chuyển.
Cậu biết ngọn lửa sẽ sớm thiêu đốt cơ thể mình.
“Keuk!”
Toàn bộ cơ thể của Seol Jihu tóa sáng vàng rực, phát ra những tia chớp lớn.
Bùm! Bùm!
Năng lượng trừ tà của cậu ta, được tăng cường với Quyền năng của Sát thần và Quyền năng của Ác thực, hội tụ lại và đâm sầm vào lưới lửa.
Nhưng ngay cả điều đó vẫn chưa đủ để lật ngược tình thế.
Ngọn lửa đã thiêu đốt năng lượng trừ tà với tốc độ nhanh hơn nhiều so tốc độ nuốt chửng ngọn lửa.
Thần tính của Nữ hoàng Ký sinh trùng đã chế ngự cả Quyền năng Sát thần lẫn Quyền năng Ác thực.
Seol Jihu ướt đẫm mồ hôi từ đầu đến chân.
Một mùi khét lẹt bao trùm khắp không khí.
Thịt của cậu ta đang bị nướng.
Khi quầng lửa ma quỷ từ từ nuốt chửng cơ thể cậu….
‘Đây là….’
Seol Jihu cảm nhận được rằng cái chết đang cận kề.
Cậu nghiến răng và vung Thần Thương Thanh khiết, nhưng ngay cả ngọn thương cũng đang bừng bừng hơi nóng. Thậm chí việc cầm thương thôi cũng đủ làm cậu đau đớn không chịu nổi.
‘Chết tiệt. Mình không thể, không thể cố được nữa nữa…. ’
Vào lúc đó, ánh sáng vàng bao quanh cơ thể Seol Jihu từ từ phai nhạt.
Sức nóng trên da cậu ngày càng mãnh liệt.
Bàn tay của Seol Jihu xung quanh Thần Thương từ từ lơi lỏng.
Cậu đang phải đối mặt với một sức mạnh tuyệt đối.
“…”
Miệng cậu ta mở ra, nhưng không có âm thanh nào vang lên.
Seol Jihu không thể làm gì hơn vào lúc này.
Cậu chỉ thẫn thờ quan sát ngọn lửa tiến lên.
‘Ah….’
Cơ thể cậu có thể sẽ biến thành tro trước khi cậu cảm thấy đau đớn.
Khi ngọn lửa sắp nuốt chửng cả thể xác và linh hồn, Seol Jihu nhắm chặt mắt lại.
Và sau đó….
‘… Chuyện gì đã xảy ra?’
Sau một lúc im lặng, mắt Seol Jihu chớp chớp.
“Mình chết rồi à?”
Dường như không phải vậy. Cậu vẫn có thể cảm nhận được sức nóng bao quanh mình.
Nhưng một cái gì đó chắc chắn đã diễn ra.
Nhiệt độ đã giảm rõ rệt.
Cậu ấy cũng có thể nghe thấy tiếng vù vù xé gió xung quanh mình.
Và sau đó một hiện tượng kỳ lạ xảy ra: Cơ thể cậu ta tự di chuyển, trái với ý muốn của Seol.
Phải chăng là sức nóng đã làm tan biến mọi giác quan của cậu, và cơ thể cậu đang đấu tranh theo bản năng?
Khi cậu nghĩ đến đó…
[Đồ ngốc] – Một giọng nói quen thuộc vang lên trong đầu Seol – [Bỏ ngay ý tưởng vớ vẩn đó và mở mắt ra nhanh lên!]
Seol Jihu vội vã mở mắt ra.
Cậu đã sững người vì kinh ngạc.
“Cái-Cái gì?”
Tay phải của cậu ta, đang nắm giữ Thần Thương, đang di chuyển với tốc độ cực nhanh.
Cây thương chém trái, phải, lên, xuống, và chéo.
Nó nhanh đến mức tạo ra một hàng rào có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Seol Jihu chưa bao giờ thành thạo một kỹ thuật như vậy và không nghĩ rằng mình có thể làm được.
[Chú đang làm cái quái gì vậy?] – Giọng nói quen thuộc lại cất lên – [Đầu tiên chú ném mình vào lửa và bây giờ đứng đó chờ bản thân biến thành thịt quay?]
Nếu Seol Jihu không nhầm thì… Giọng nói vang vọng trong đầu cậu thuộc về Black Seol Jihu.
“C-Chuyện gì đang xảy ra vậy?”
[Chưa hiểu à? Nhìn thẳng về phía trước xem].
Seol Jihu quay đầu về phía trước.
Ở đó, cậu thấy một thông điệp lơ lửng trong không khí.
[Khả năng bẩm sinh – Cửu Nhãn Thấu Tương Lai đã được kích hoạt.]
Seol Jihu ngơ ngác.
Bất cứ khi nào Cửu Nhãn Thấu Tương Lai được kích hoạt, ý thức của Seol Jihu Giáp Đen sẽ thay thế ý thức của Seol Jihu. Và trong thời gian đó, cậu không nhớ gì cả.
‘… Đợi tí.’
Chỉ có một trường hợp mà cậu ta vẫn tỉnh táo ngay cả khi Cửu Nhãn Thấu Tương Lai đang hoạt động.
Đó là khi cậu ta đang trốn thoát khỏi Đế chế.
Vào thời điểm đó, ngay cả khi tác dụng của Tầm nhìn Tương lai đã hết, cậu ta vẫn có thể nhớ đại khái những gì Seol Jihu Giáp đên đã làm.
[Lý do rất đơn giản. Hồi xưa chú còn yếu….] – Giọng của Seol Jihu Giáp Đen vang lên – [Nhưng bây giờ chú đã mạnh mẽ hơn].
“Ý anh là gì?”
[ Nói một cách đơn giản, đó là vấn đề khác biệt về cấp độ. Trong quá khứ, tinh thần của chú không thể gánh vác hai luồng ý thức cùng một lúc, nhưng bây giờ nó có thể.]
“Ah.”
Seol đã nhớ ra. Khi bị Ký sinh trùng vây hãm, cậu đã vươn tới cảnh giới mới và đó là lần đầu tiên cậu tỉnh táo khi Seol Jihu Giáp đen xuất hiện.
[Dù sao đi nữa…] – Seol Jihu Giáp Đen nói, trong giọng nói có chút khó chịu – [Anh sẽ giải thích sau, vậy bây giờ chúng ta có thể tập trung vào trận chiến được không? Vì có vẻ như Kết Giới Thương của anh sắp vỡ rồi].
Đó là hồi chuông cảnh tỉnh cho Seol Jihu.
Cậu đưa mắt nhìn và thấy ngọn lửa đang cố gắng luồn lách qua hàng rào.
“Nhưng.”
[Ồ, làm ơn, chỉ cần im lặng. Anh biết chú muốn hỏi gì. Thực ra đây là thứ đã giết anh.]
Seol Jihu Giáp Đen liếm môi.
[Vì vậy chúng ta cần chung tay lại, kết hợp sức mạnh của chúng ta. Đánh giá từ trạng thái hiện tại của chú, anh nghĩ chúng ta sẽ thành công. Thậm chí chú đang ở trạng thái Thương Trung Chi Thần…]
Cuối cùng, sự bối rối biến mất khỏi mắt Seol Jihu.
Cảnh giới của sự hoàn hảo tuyệt đối mà chính cậu ấy cũng không đạt tới….
Giờ đây Seol Jihu Giáp đen có thể cho cậu trải nghiệm kỹ thuật đó…!
“Anh nên đến sớm hơn mới đúng….”
Seol Jihu khẽ càu nhàu, sau đó siết chặt lấy vũ khí.
[Nào nào, Đừng hờn dỗi nữa, xử lý con mụ kia đã.]
Seol Jihu cảm thấy quyền kiểm soát cơ thể trở lại với mình.
[Chú sẽ là người di chuyển. Và anh sẽ là người hỗ trợ chú].
Cậu cảm thấy như thể Seol Jihu Giáp Đen đã đặt tay lên cánh tay mình.
Thật quen thuộc. Đây là những gì họ đã làm hàng ngày trong Con đường của Linh hồn.
[Chú sẵn sàng chưa?]
Seol Jihu mỉm cười trước câu hỏi của Seol Jihu Giáp đen.
“… Vẫn luôn như vậy!”
Chỉ một lúc trước, cậu nghĩ rằng mọi thứ đã kết thúc, nhưng bây giờ cậu đã cảm thấy yên tâm.
Tất cả nỗi sợ hãi của cậu đều biến mất, và trái tim cậu bắt đầu tràn đầy tự tin, tất cả là vì Seol Jihu Giáp Đen đã ở đây.
[Được rồi. Đếm đến ba nhé. Một, hai….]
Đôi mắt của Seol Jihu, phản chiếu ngọn lửa, bắt đầu sáng lên.
[… Ba.]
Mắt trái của cậu ta tỏa ra ánh sáng vàng chói, và mắt phải của cậu ta phát sáng màu đỏ thẫm.
[Đi nào!]
Và ngay lúc đó….
Thánh Thương thủ Cấp 9, Cảnh giới – Tam Hợp Tuyệt đối.
Ma Thần Thương thủ cấp 8, Cảnh giới – Thăng hoa liền mạch.
Với sức mạnh tổng hòa của cả hai cảnh giới, Seol Jihu giậm chận và dùng hết sức nhảy lên không trung.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook