Khát Vọng Trỗi Dậy
-
Chương 482: Người mang hy vọng
Lực lượng Liên quân cũng đến nơi giao chiến.
Khoảnh khắc họ dịch chuyển đến đó, họ không thể nói nên lời.
Những bức tường thành đã bị phá tan hoang. Ở một số nơi, chỉ còn lại gạch vụn và cát mịn. Không gian bên trên bị bóp méo như một tờ giấy vụn.
Mọi người đều biết một trận chiến khốc liệt sẽ diễn ra, nhưng thực tế đã vượt qua trí tưởng tượng của họ.
Họ muốn giúp Seol Jihu càng nhanh càng tốt. Vấn đề là làm thế nào.
Mỗi người có mặt ở đây đều là một cao thủ hạng nhất ở Thiên đường. Mặc dù vậy, chỉ vài người có thể theo dõi các chuyển động của Seol Jihu và Trùng hậu.
Baek Haeju có thể bắt kịp sau nửa nhịp, còn Agnes và Hoshino Urara thì nhăn nhó quay đầu đi chỗ khác
UỲNH!
Một vụ nổ khác nổ ra ở khu vực gần đó, cũng đủ làm đất trời rung chuyển. Đất cát bắn tung tóe do sóng xung kích gây ra.
“… Chúng ta phải tham gia vào trận chiến đó?”
Wu Lei lẩm bẩm với vẻ mặt chết lặng. Không ai nói lời nào. Đó là bởi vì tất cả họ đều nghĩ giống nhau.
Trên thực tế, ngay cả Seol Jihu, người đang chiến đấu với Trùng hậu, cũng nghĩ như vậy.
‘Mình nên làm gì đây?’
Hóa thân của Cây Thế giới đã dịch chuyển thành công, và tất cả các Tư lệnh đã bị tiêu diệt. Tình hình đã diễn ra đúng như kế hoạch.
Tuy nhiên, Trùng hậu vẫn khá bình thản. Mụ và Seol Jihu đã chiến đấu liên tục từ nãy đến giờ, nhưng mụ chưa hề có dấu hiệu kiệt sức, còn Seol Jihu đã phải nhờ Cây Thế giới hỗ trợ.
Seol Jihu thực sự cảm thấy như thể mình đang chiến đấu với một đại dương bao la, vô tận.
‘Mình chỉ có thể sử dụng quyền năng thứ Bảy thêm một lần nữa….’
Mặc dù thể lực và năng lượng của cậu ấy đã hồi phục nhờ sự hỗ trợ của Cây Thế giới, nhưng cậu không thể tránh được tác dụng phụ của việc kích hoạt quyền năng thứ bảy. Thương Trung Chi Thần – Thần của Thương, là một quyền năng hoàn toàn khác biệt. Nó đã kích hoạt tiềm năng của Seol Jihu với sự giúp đỡ của Thần thương Tinh Khiết.
Đương nhiên là Cây Thế giới không can thiệp vào chuyện đó.
‘Mình phải giấu con át chủ bài này cho đến thời điểm quyết định….’
Tất nhiên, trận chiến này không phải là không hồi kết. Chính xác hơn, trận chiến buộc phải sớm đi đến hồi kết vì cả hai phe đều không thể chiến đấu lâu dài. Và tính đến thời điểm này, thời gian đang ủng hộ lực lượng Liên quân.
Một phần vì Cây Thế giới đã thanh lọc vùng đất bại vong và đang chữa lành cho Liên quân.
Nhưng quan trọng hơn, Trùng hậu đang bị ràng buộc bởi ảnh hưởng của Lời thề Thiêng liêng. Lời thề ấy sẽ đuổi mụ khỏi Thiên đường, vì vậy mụ phải cố gắng biến Trung tâm của Đế chế thành lãnh thổ của mình.
Đó là cách mụ kiểm soát quả bom hẹn giờ này. Tuy nhiên, Cây Thế giới đã bén rễ ở đây. Không còn nghi ngờ gì nữa, Cây Thế giới đang vươn rễ thật sâu, thật rộng để thanh tẩy đất đai.
Kết quả là, Nữ hoàng Ký sinh trùng bắt đầu cảm thấy Lời thề Thiêng Liêng đang thức dậy. Mụ ấy đã sử dụng thêm thần tính để ngăn chặn nó, nhưng thời gian càng trôi qua, việc ngăn chặn càng khó hơn.
Vậy điều gì sẽ xảy ra nếu trận chiến này kéo dài?
Sau đó, những gì đã xảy ra ở Pháo đài Tigol chắc chắn sẽ lặp lại.
Vì Nữ hoàng Ký sinh trùng hoàn toàn không phải là một kẻ ngốc, nên mụ muốn kết thúc trận chiến này càng sớm càng tốt. Trên thực tế, mụ thực sự không có lựa chọn nào khác ngoài việc làm như vậy.
Điều này được thể hiện rõ qua thực tế là, các cuộc tấn công của Trùng hậu ngày càng khốc liệt và liều lĩnh hơn.
“!”
Có phải Seol Jihu đã suy nghĩ quá nhiều về điều này không? Cậu ta vừa để sót một cuộc tấn công của Trùng hậu. Nắm bắt thời cơ, Trùng hậu đã đánh bay Seol Jihu.
Mụ ấy định đuổi theo Seol Jihu, nhưng lại nhìn xuống. Lực lượng tấn công chính Liên quân đang xông đến. Mụ cũng cảm thấy một sự hiện diện mạnh mẽ đang uy hiếp mụ từ xa.
Trùng hậu loạng choạng một lúc sau khi hạ cánh xuống bức tường lâu đài. Cơn chóng mặt dữ dội đột ngột ập tới. Tiếp theo, mụ cảm thấy cơ thể trở nên nặng nề.
Từ nãy đến giờ, có ba gánh nặng đặt lên vai Nữ hoàng Ký sinh trùng.
Đầu tiên là Lời thề Thiêng Liêng, đang thôi thúc trục xuất mụ. Thứ hai là thần tính của mụ bị tổn hại một phần, do đã dùng để giết Seol Jihu lần đầu tiên. Thứ ba là mụ không còn khả năng phục hồi và tái sinh, vì các Quái Ổ đã bị tiêu diệt.
Và mới đây thôi, một gánh năng thứ tư đã được đặt lên vai mụ ấy.
[Yggdrasil chết tiệt….]
Nữ hoàng Ký sinh trùng nhíu mày và trừng mắt nhìn Cây Thế giới đứng sừng sững phía xa. Thông thường, mụ sẽ không nghĩ nhiều đến những điều như thế này, nhưng hiện tại mụ đã phải chịu nhiều tổn thất. Giờ đây, mụ ấy lại phải tiêu tốn thêm năng lượng để chống lại Cây Thế giới.
Mặc dù vậy, Trùng hậu vẫn bình tĩnh nhìn chằm chằm vào kẻ thù của mình. Đôi mắt lạnh lùng và sắc bén của mụ lướt qua các thành viên của lực lượng Liên quân.
Đó là chuyện đương nhiên. Khi mụ ấy cai quản một thiên hà dưới chân mình, mụ ấy đã từng chiến đấu chống lại một đội quân hàng triệu người. Vài nghìn người như thế này không đủ để uy hiếp mụ.
Tuy nhiên, điều quan trọng là Seol Jihu không còn đơn độc nữa. Điều này có thể tạo ra nhiều biến cố không cần thiết.
Suy nghĩ một lúc, Nữ hoàng Ký sinh trùng duỗi tay ra. Từ lòng bàn tay mụ, những làn sóng năng lượng nhanh chóng tích tụ, và trở thành hai quả cầu lớn.
Bí Kỹ của Nữ thần Ký sinh trùng – Diệt Giới.
BOOOM!
Sau khi được bắn, các quả cầu vẽ một đường dày trên bầu trời và cắt ngang không khí theo một đường thẳng.
Chỉ có hai quả cầu. Các quân đang xông vào chú ý cẩn thận đến đường đi của các quả cầu và chuẩn bị né tránh.
Tuy nhiên, đôi chân của họ chậm lại cho đến khi dừng hẳn. Nhìn lên, họ há hốc mồm kinh ngạc. Đó là bởi vì họ nhận ra rằng việc cố gắng và né tránh chúng vô nghĩa như thế nào.
Từ hai quả cầu bắn ngang bầu trời như một viên đạn, hàng chục tia sáng bắt đầu bắn ra. Chúng trải ra như một đài phun nước, vẽ những vòng cung trong không khí, rồi đổ xuống sau khi tách ra nhiều lần thành hàng chục chùm.
Nó gần giống như vô số khung ô mở ra cùng một lúc. Vào thời điểm các chùm ánh sáng chiếu xuống mặt đất, chúng đã nhân lên một con số không thể đếm được.
Bùm, Bùm, Bùm, Bùm, Bùm, Bùm!
Một tiếng nổ dữ dội vang lên giữa trận địa.
Những nàng tiên trên trời bị trúng chùm tia không chỉ có lỗ khoan trên người; chúng nổ tung trong một tia máu.
Ngay cả khi các chùm tia bằng cách nào đó đã bỏ sót chúng, kết quả vẫn như nhau. Chúng bị cuốn đi bởi hậu quả của vụ nổ và bật lên như những chiếc lò xo.
Lực lượng tấn công chính cũng không khá hơn. Kết giới mà Seo Yuhui sử dụng với tất cả mụ ấy có thể sẽ vỡ tan trong ba giây, và những người còn lại trong đoàn nhanh chóng vứt bỏ mọi ý nghĩ về việc chặn đòn tấn công.
Tất nhiên, điều đó không có nghĩa là mọi người đều có thể né được chúng.
“Sếp ơi!”
Agnes hét lên.
Cinzia bị mắc kẹt dưới lòng đất, co giật liên tục trong vũng máu. Đôi mắt cô ấy trợn ngược như thể cô ấy sẽ chết bất cứ lúc nào. Đom đóm đang tụ tập trên người cô, nhưng vẫn không đủ để phục hồi cho CInza.
Agnes nhanh chóng bế Cinzia lên, cắn môi và nhìn quanh. Trận mưa sao băng tạo thành màn sương dày đặc, đã nhanh chóng biến thành một thảm máu.
Khi màn sương máu lắng xuống, không còn ai đứng trong tầm ảnh hưởng của nó nữa. Thật khó để tìm thấy ngay cả một xác chết. Chỉ còn lại máu và những mảnh thịt.
Đáng ngạc nhiên là vẫn còn sót lại ánh sáng, tách ra và bắn ra những chùm sáng. Đó quả thực là một cảnh tượng kinh hoàng.
‘Chết tiệt.’
Seol Jihu méo mặt.
Nó có thể là một câu chuyện khác trước đây. Nhưng Seol Jihu dù có mạnh đến đâu cũng không thể tiếp cận Nữ hoàng Ký sinh trong khi bảo vệ mọi người. Điều này đặc biệt đúng đối với một cuộc tấn công trên diện rộng như trận trước….
Phải, cậu ấy biết điều này. Nhưng….
“Mình có nên kích hoạt nó không?”
Seol Jihu khịt mũi. Với cuộc tấn công trước đó, Trùng hậu hẳn đã nhận ra rằng cậu không thể thường xuyên sử dụng quyền năng thứ bảy – Thương Trung Chi Thần.
[Hừm….]
Trùng hậu cũng không thích tình hình hiện tại. Kế hoạch ban đầu của mụ là tiêu diệt lực lượng đồng minh và thậm chí tấn công Cây Thế giới. Tuy nhiên, sức mạnh của đòn tấn công đó đã bị giảm đi một nửa. Chỉ vì cái tên chết tiệt tự xưng là “người đàn ông định mệnh” của mụ.
Nữ hoàng Ký sinh trùng giận dữ đá tung bức tường dưới chân mình.
Mặt khác, một người Trái đất đang lê lết ở ngay rìa bán kính của vụ nổ từ từ ngẩng đầu lên. Nhìn cảnh tượng ghê rợn đang diễn ra trước mặt, anh nuốt nước bọt ừng ực và rùng mình.
Vì may mắn hoặc vì sự trùng hợp nào đó, anh ta còn sống.
“Mình… mình không thể chống lại thứ này.”
Người đàn ông lắc đầu run rẩy.
Quái vật phải chiến đấu với quái vật. Một con người đơn thuần như anh ta sẽ bị giết như một con gián, nếu dám xông vào giữa trận chiến này.
“Mình phải quay trở lại doanh trại và…?”
Người đàn ông sững sờ sau khi loạng choạng đứng dậy. Trước khi anh nhận ra, một cái bóng khổng lồ đã phủ lên anh. Ngay khi anh ấy ngẩng đầu lên với đôi mắt mở to…
BÙM!
Cơ thể của người đàn ông phát nổ.
Bị dẫm bởi một bàn chân khổng lồ, anh ta bị nghiền nát như một con côn trùng và chết một cách vô ích.
Trùng hậu đã nhảy vào giữa chiến trường.
Dù điều này có thể khiến mụ bị bao vây, nhưng không ai dám xông vào một cách liều lĩnh như vậy. Một phần vì đòn tấn công ban nãy, một phần vì mọi người hoảng sợ trước áp lực của mụ.
Tất nhiên, không phải ai cũng hoảng sợ đến nỗi không dám di chuyển. Các cao thủ của Liê quân đã bắt đầu hành động.
[Ta tưởng ngươi sẽ nổi giận và xông vào ta chứ…….]
Nữ hoàng Ký sinh trùng liếc nhìn Seol Jihu. Cậu vẫn đang cẩn thận quan sát mụ. Sau đó mụ ấy nhìn lại những người khác và há miệng.
-Huaaaaaah.
Những luồng khí hình xúc tu phun ra từ miệng Nữ hoàng ký sinh.
—Huaaah, huaaaaah!
Bí Kỹ của Nữ thần Ký sinh trùng – Bại Vong Giới
Hắc khí bộc phát, làm chiến trường dậy sóng. Không còn những tiếng nổ lớn như trước. Tuy nhiên, bất cứ ai tiếp xúc với khí đen bắt đầu cào cấu cơ thể của họ một cách điên cuồng.
Một Thú nhân đã xé nát cánh tay của mình, khi thấy nó tan chảy. Một Linh mục điên cuồng sử dụng bùa chú trước khi ho ra máu và gục xuống.
Cả ma thuật gió và kết giới đều không có tác dụng. Hắc khí lan đến đâu, vùng đất bị băng hoại đến đó, và quân đội Liên quân cứ thế gục ngã mà không thể làm gì được.
Chưa hết. Trùng hậu đã dang rộng đôi cánh của mình sau khi hấp thụ một quả cầu ánh sáng và bóng tối.
Bí Kỹ của Nữ thần Ký sinh trùng – Thập Tứ Hỗn Mang Diệt Tuyệt
Ánh sáng và bóng tối xen kẽ nhau và phun ra khỏi cơ thể Trùng hậu.
Nhấp nháy. Nhấp nháy.
Cả thế giới nhấp nháy như đèn đường chớp tắt.
“Aaaaah!”
“C-Chuyện gì đang xảy ra!?”
Chiến trường vốn đã hỗn loạn lại càng hỗn loạn hơn. Liên quân đang bị đẩy lùi, nhưng giờ đây họ cảm thấy những đám côn trùng màu đen, màu xanh lam đang chui lên và lấp đầy tầm nhìn của họ.
Cuối cùng, một không gian kỳ lạ đã được tạo ra, nơi cả ánh sáng và âm thanh đều bị cô lập.
Họ không thể nhìn thấy bầu trời hay chiến trường. Đồng đội đứng ngay bên cạnh đã biến mất. Tất cả những gì họ có thể nhìn thấy là một bóng tối vô tận, và tất cả những gì họ có thể cảm nhận được là một cảm giác kinh hoàng rùng rợn khó tả.
Tất cả những ai cảm rơi vào nỗi kinh hoàng này, đều từ từ bị nỗi sợ hãi nuốt chửng.
Keng!
Thanh trường kiếm trong tay Teresa rơi xuống. Cô không làm rơi nó. Nó đã tự rơi ra.
Khi cô nhìn xuống với vẻ tuyệt vọng, cô có thể nhìn thấy bàn tay phải của mình chỉ còn lại ngón đeo nhẫn và ngón út. Phần còn lại của bàn tay đã biến mất như thể ai đó đã cắn một miếng lớn.
Không, một nửa người cô đã bị bóng tối nuốt chửng, như thể ai đó gặm một cái bánh.
“Ah….”
Teresa lắp bắp. Nước mắt cô giàn giụa. Cô đã chuẩn bị tinh thần để đối mặt với những trải nghiệm tồi tệ, nhưng cô không bao giờ nghĩ rằng nó sẽ tồi tệ đến mức này.
“Chúng tôi không thể thắng….”
Kẻ thù trước mặt cô còn khủng bố và đáng sợ hơn Kindness gấp nhiều lần. Chỉ sau khi tận mắt chứng kiến, cuối cùng cô mới nhận ra rằng: Việc Seol Jihu có thể cầm cự với Nữ hoàng Ký sinh trùng từ nãy đến giờ, đã là một kỳ tích.
“Làm sao chúng ta có thể…”
Cảm giác sự tồn tại của bản thân bị nuốt chửng bởi bóng tối, cảm giác bị biến mất… Nỗi đau đớn và tuyệt vọng đủ để nuốt chửng Teresa.
Tất cả những gì cô ấy có thể làm là gục đầu xuống và chờ cái chết ập tới.
Chính lúc đó.
Một tia sáng lóe lên trước đôi mắt khép hờ của cô. Ngay sau đó là một quầng sáng vàng rực rỡ.
Cuối cùng…
Pzzt!
“!”
Teresa mở to mắt. Cô cảm thấy bóng tối đang nuốt chửng mình đã bị xé vụn.
Chớp mắt bàng hoàng, Teresa ngơ ngác. Trông cô ấy gần như buồn ngủ, như thể vừa mới thức dậy sau một giấc ngủ ngắn.
Cô ấy không phải là người duy nhất có biểu hiện như vậy. Mọi người đều có khuôn mặt khá giống nhau.
Nhưng ngay sau đó, mắt họ mở to. Những tia chớp vàng từ trên trời đang giáng xuống.
Tầm nhìn của họ đã trở lại bình thường.
Rầm! Bùm!
Họ cũng có thể nghe thấy những tiếng ầm ầm và bùng nổ vang lên rõ ràng.
“Đây là….”
Nhìn thấy những tia chớp phá tan bóng tối, mắt Teresa lóe sáng.
Đùng! Đùng!
Trên bầu trời, có một người đang bay giữa những tia chớp lấp lóe. Mọi người đều quay đầu lại và chăm chú nhìn vào người đó.
Seol Jihu chĩa ngọn thương của mình xuống bên dưới. Sau đó, các tia sét nổi lên từ xung quanh cậu và tập hợp lại với nhau để tạo thành một con rồng khổng lồ.
Con rồng sét phóng về phía trước và phát ra những tiếng nổ đáng sợ.
Trùng hậu nhíu mày, gồng người và đưa đôi cánh của mình đan vào nhau, tạo thành một tấm khiên.
Kwaaaaaaaa!
Những gì xảy ra tiếp theo khiến mọi người tròn mắt.
Mụ ấy đã bị đẩy lùi.
Trùng hậu đang bị đẩy lùi, để lại một vết sâu trên mặt đất.
Chỉ có vậy thôi, nhưng cảm giác tuyệt vọng đã biến mất. Teresa nghiến răng và dùng bàn tay được bao phủ bởi ánh sáng màu hổ phách để nhặt thanh trường kiếm mà cô đánh rơi.
Trùng hậu thực sự mạnh hơn rất nhiều so với Kindness.
Nhưng tình hình bây giờ đã khác.
Vì Seol Jihu đã ở đây.
“Chết đi cho tao còn lấy chồng!!”
Teresa lấy lại sức mạnh và gầm lên, nhảy vọt khỏi mặt đất.
Sau giây phút sững sờ, Liên quân lại tiếp tục xông lên.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook