Khát Vọng Trỗi Dậy
Chương 480: Chạng vạng

Một khung cảnh phi thường xuất hiện.

Chính xác hơn, phải nói rằng đây là một cảnh tượng thật vô lý. Một dòng sông ánh sáng màu hổ phách bỗng tuôn chảy trong chiến trường, dưới ánh mặt trời chói chang. Nó được tạo nên từ những quả cầu to bằng ngón tay đang lơ lửng, lấp lánh.

Vô số đom đóm hòa quyện với chiến trường đầy máu.

Ngay sau đó, một sự thay đổi bắt đầu diễn ra.

Baek Haeju đưa mắt nhìn xuống cơ thể cô. Trước khi cô nhận ra, những quả cầu ánh sáng đã đáp xuống cánh tay trái của cô. Chúng ngấm vào da thịt, lan ra khắp cơ thể từ góc này sang góc khác.

Baek Haeju sững sờ nâng cánh tay lên, hai mắt nhấp nháy vì ngạc nhiên. Cánh tay trái lủng lẳng của cô ấy bỗng tràn đầy sức sống và có thể cử động mà không gặp vấn đề gì, và cô ấy không cảm thấy đau đớn gì nữa. Xương của cô dường như đã lành và thậm chí còn cứng cáp hơn.

Không chỉ vậy, ngay cả những vết thương nhỏ trên cơ thể cô cũng đã lành. Mana của cô ấy cũng tuần hoàn trở lại như ban đầu. Baek Haeju run lên khi cơ thể cô tràn đầy năng lượng.

Cách đó không xa, cô có thể thấy Oh Rahee đang ngẩng đầu lên. Những quả cầu ánh sáng từ từ rời bỏ cô ấy và tụ tập quanh vòng tay của Oh Rahee, sau đó chúng tiếp tục phân tán lần nữa.

“… Huh?”

Oh Rahee tròn mắt. Cánh tay bị đứt lìa của cô đã mọc lại. Máu của Vlad Halep đã ngừng chảy và bàn chân bị dập nát của Yi Seol-Ah cũng được chữa lành. Hugo cũng vậy. Xương của anh ấy đã liền và da mới mọc lên. Cơ thể cháy khét của anh ấy cũng trở lại bình thường, nhưng anh ta vẫn đen sì như cũ.

Hiệu quả trị thương của những quả cầu này thực sự đáng kinh ngạc.

“Đúng như chúng ta mong đợi.”

Philip Muller, người đang nghỉ ngơi tại doanh trại của lực lượng Liên quân, khẽ mỉm cười. Mana của anh đã bùng nổ điên cuồng sau khi anh kêu gọi Avaritia nhập hồn, nhưng bây giờ nó đã dịu lại.

Eun Yuri cũng ngạc nhiên. Mạch năng lượng của cô ấy, vốn đã trở nên xoắn lại vì lạm dụng năng lượng, giờ đang nhanh chóng phục hồi.

Cả Philip Muller và Eun Yuri đều bị loại khỏi vòng chiến, nhưng bây giờ họ có thể trở lại chiến đấu, hoàn toàn lành lặn.

“Cảm giác như vừa được tái sinh vậy!” – Eun Yuri tròn mắt nhìn hai bàn tay với vẻ ngạc nhiên.

“Lúc ở Linh giới, Cây Thế giới cũng trị thương cho mọi người. Nhưng mà…” – Philip Muller gật gù – “Đây là lần đầu tiên anh thấy Cây Thế giới phô trương sức mạnh phi thường như vậy. Có lẽ là nhờ năng lượng thần thánh mà cô Yuhui lan truyền cho mặt đất”

“Nhưng… Có thể dùng phép hồi phục quy mô lớn như vậy ư….”

“Đương nhiên. Bản chất Cây Thế giới là một thực thể thần thánh. Cũng nhờ Cây Thế giới mà Pháo đài Tigol có thể đứng vững trước những cuộc tấn công tổng hợp của 5 Tư lệnh Ký sinh trùng.”

Philip Muller mạnh đứng bật dậy “Được rồi, giờ anh đã có thể tham chiến trở lại”

Eun Yuri đứng dậy với anh ta và sau đó bối rối. Từ khóe mắt, cô phát hiện ra Seo Yuhui đang nằm co quắp như một cái xác không hồn.

Cơ thể cô ấy tỏa sáng mờ ảo. Nhiều đom đóm đang tụ tập xung quanh cô hơn bất kỳ ai khác, và thậm chí nhiều con vẫn đang bay tới.

Mặc dù vậy, Seo Yuhui vẫn bất tỉnh.

“Unni….”

“Không trách được. Cô ấy đã mạo hiểm tính mạng để tổ chức buổi lễ đó.”

Đúng như Philip Muller đã nói. Cô ấy đang phải chịu hậu quả vì sử dụng quá nhiều mana và mượn phép thuật quá mạnh, cả hai đều không thể xem nhẹ.

“Cô ấy sẽ sớm mở mắt dậy thôi” – Giọng nói của Philip Muller mang sự tự tin mạnh mẽ – “Trong thế giới này, Cây Thế giới không khác gì một vị thần. Cô ấy sẽ thức dậy trước khi chiến tranh kết thúc.”

“Chà … Có lẽ là chị ấy đang tích tụ lại sức mạnh đã bị thất thoát” – Eun Yuri gật đầu với vẻ nhẹ nhõm.

“Chúng ta đi thôi chứ? Em lo phần dịch chuyển nhé. Anh cần tiết kiệm càng nhiều năng lượng càng tốt, để có sử dụng Nhiếp Hồn Đại Pháp một lần nữa.”

“Vâng, đi thôi.”

Eun Yuri sử dụng phép Dịch chuyển, và hai người họ biến mất trong giây tiếp theo.

Không lâu sau khi họ rời đi…

“… Ji … hu…”

Mí mắt của Seo Yuhui khẽ run lên.

***

Kindness Tráo Trở vẫn đứng nguyên tại chỗ. Không phải là cô bị kiềm chế đến mức không thể cử động, chỉ là cô không biết phải làm thế nào.

Kế hoạch của cô đã tan thành mây khói ngay khi Cây Thế giới hồi sinh. Những tính toán của cô đã hoàn toàn sai lầm. Cô ấy nghĩ rằng Cây Thế giới sẽ cần ít nhất mười phút để di chuyển đến Trung địa và phát triển đến mức có thể giải phóng sức mạnh của nó.

Khoảng thời gian đó quá đủ để cô can thiệp. Một người tầm cỡ như Kindness chỉ cần vài phút là có thể xoay chuyển dục diện chiến trường.

Tuy nhiên …

‘Là ai đã ra tay? Lẽ nào là… Ngôi sao của Sắc dục….?’

Kindness khẽ rên rỉ sau khi cảm nhận được sức mạnh thần thánh tràn ngập trong đất. Cô chưa bao giờ nghĩ rằng Liên quân có thể huy động được một lượng lớn sức mạnh thần thánh như vậy để hỗ trợ cho Cây Thế giới.

Khi Kindness nhìn quanh chiến trường, nét mặt cô tối sầm lại. Những kẻ thù đã ngã xuống vì vết thương nặng đang đứng dậy từng người một. Phượng hoàng và một số linh hồn đang tỏa ra nhiều năng lượng hơn trước.

Chiến lực của Kindness đã giảm, còn chiến lực của Liên quân đang tăng lên. Đây thực sự là tình huống xấu nhất mà cô có thể nghĩ ra.

Ban nãy cô chỉ phải lo lắng về thời gian, nhưng bây giờ thì cô hoàn toàn lép vế.

Thế rồi….

“Euk!”

Kindness đột nhiên rên rỉ.

Wooongggg!

Cơ thể cô đột nhiên loạng choạng và rơi từ trên trời xuống. Cô cố gắng tiếp đất bằng hai chân của mình, nhưng cô vẫn bị chao đảo.

“Keeuuuu….”

Cơ thể cô ấy vừa phải hứng chịu một sự can thiệp khác. Kindness nghiến răng, cảm thấy sức mạnh thần thánh của Avaritia đang đè bẹp mình.

Thông thường, cô ấy có thể rũ bỏ áp lực đó bằng chính thần tính của mình. Tuy nhiên, Chấp chưởng giả của Avarice đã sử dụng một phương pháp đáng ghét là trộn năng lượng của Avaritia vào năng lượng của Cây Thế giới.

Đôi mắt của lực lượng đồng minh sáng lên. Họ đã nhận thấy Kindness đang suy yếu. Kẻ thù bất khả chiến bại đang gặp khó khăn.

Và họ biết rằng họ phải làm gì.

“!”

Trong khoảnh khắc tiếp theo, Kindness Tráo Trở vội vàng vung thanh trường kiếm của mình.

KEENG!

Một âm thanh chát chúa vang lên. Chùy của Chohong đã bị chặn lại ngay trên đầu Kindness. Không giống như trước đây, tay của Kindness có cảm giác hơi tê.

Cô ta cố gắng phản công Chohong ngay lập tức, nhưng sau đó cô nhăn mặt rút thanh trường kiếm lại. Đó là vì Phi Sora và Hugo đã xông tới và vung vũ khí của họ lên.

‘Cơ thể mình… nặng quá!’

Cô ấy không thể làm gì để chống lại ảnh hưởng của Cây thế giới. Cách tốt nhất để giảm bớt tình hình khó chịu hiện tại là tấn công kẻ đang nhập hồn của Avaritia.

Kindness Tráo Trở tặc lưỡi, rồi lao tới. Di chuyển qua kẻ thù như dòng nước chảy, cô cố gắng tấn công Philip Muller. Tuy nhiên …

KEENG!

Cô ấy đã bị cản lại. Sau khi đọc được động tác của Kindness, Baek Haeju và Oh Rahee đã chặn đứng bước tiến của Cổ Long.

Đôi mắt của Kindness run rẩy. Khả năng thể chất của cô ấy đã suy giảm rất nhiều, vì lời nguyền của Avaritia và ảnh hưởng của Cây Thế giới. Lúc này cô mới bắt đầu cảm thấy nguy hiểm.

Cô ấy vẫn mạnh mẽ, nhưng không còn áp đảo như trước. Những chuyển động của cô ta cũng không còn nhanh đến nỗi không thể nhìn thấy nữa. Giờ đây mọi người đều có thể nhìn thấy chuyển động của Kindness.

Chính lúc đó.

Bzzz, bzzz, bzzz, bzzz, bzzz!

Một loạt rung động vang lên, và một cơn lốc ma thuật đáng sợ ập tới.

Kindness giật mình. Ban đầu cô không quan tâm lắm, nhưng hóa ra mỗi luồng gió xoáy đều chứa đựng sức mạnh của ma thuật khởi nguyên, thậm chí còn có cả năng lượng trừ tà.

“Ngươi là …!”

Kindness nhíu mày sau khi nhìn thấy Eun Yuri, nữ pháp sư từng khiến cô lo lắng.

Eun Yuri đã xuất hiện. Cơn lốc ma thuật của cô ấy dường như là tín hiệu để khởi động lại trận chiến.

Lực lượng Liên quân lao vào sau khi nhận thấy kẻ thù đã yếu đi. Tuy nhiên, Kindness Tráo Trở vẫn là một đối thủ phi thường.

“Chỉ cỡ này mà cũng đòi lấy mạng ta sao …!”

Từ song kiếm của cô ta, hàng chục luồng kiếm khí bay ra. Cô ấy phun ra hơi thở của rồng, đồng thời tạo ra hàng chục phép thuật cùng các vòng tròn ma thuật để bảo vệ lưng của mình.

Mỗi lần cô xoay người như một vận động viên trượt băng nghệ thuật, những người xông vào cô đều bị cuốn đi. Những Tư lệnh khác có lẽ đã trúng vài đòn chí mạng rồi. Tuy nhiên, Kindness vẫn duy trì được hàng rào phòng ngự vững chắc, nhờ sức mạnh vượt trội.

Nhưng việc cô phải ‘phòng ngự’ là bằng chứng cho thấy cục diện trận chiến đã xoay chuyển.

Phụttttt! Ngọn lửa từ con phượng hoàng đã đốt cháy hơi thở của rồng.

Trong khi đó, Baek Haeju cầm thương xông tới tấn công từ bên trái với Kiếm Quang Chân Khí, và ba Chấp Chưởng Giả cùng chung tay tấn công từ bên phải.

Kindness đã có thể dễ dàng đánh bật họ cách đây vài phút, nhưng bây giờ cô buộc phải thủ thế và chặn các đòn tấn công của họ. Rõ ràng là cơ hội đã mở rộng trước mặt Liên Quân.

Điều làm cô khó chịu nhất là sự liều mạng của các Tinh linh. Các Tinh linh được triệu hồi ngược trở lại Linh giới khi họ chết. Họ không chết theo nghĩa chân thật nhất của từ này. Thế nên, họ vừa là tấm khiên cho Liên Quân, vừa là những kẻ tấn công chớp nhoáng.

Tay chân cô bắt đầu mỏi.

*

Cùng thời gian.

Seol Jihu cũng được bao phủ trong ánh sáng màu hổ phách.

Cảm nhận được năng lượng từ dưới chân trào lên, Seol Jihu thở phào nhẹ nhõm. Cậu đang bị đẩy lùi từng chút một, nhưng giờ cậu đã hồi phục được sức mạnh để tiếp tục trận chiến.

Nữ hoàng Ký sinh Trùng nhìn chằm chằm vào Seol Jihu, trước khi quay mặt về phía Cây Thế giới ở phía xa.

Mụ đã nhờ Kindness phá hủy Cây Thế giới trước khi nó hoàn thành việc di cư. Chỉ khi đó mụ mới có cơ hội thành công.

Tuy nhiên, mụ đã thất bại.

Mụ không thể đổ lỗi cho Kindness. Rốt cuộc, đối phương không cho phép mụ và Kindness hành động như ý muốn.

“Ta hỏi để đề phòng thôi, nhưng mà….”

Seol Jihu xoay ngọn thương của mình và đặt nó trên vai.

“Nàng không có ý nghĩ đầu hàng, đúng không?”

Trùng hậu bình thản nhìn cậu. Mặc dù mụ ấy không nói gì, nhưng cái khịt mũi khinh khỉnh của mụ ấy chính là câu trả lời.

Ngay sau đó, mụ ấy từ từ ngửa đầu lên. Mụ ấy nhìn chằm chằm vào bầu trời, hay đúng hơn là các thiên thể.

Seol Jihu nhìn chăm chú trước khi đột ngột hỏi.

“Số phận của Ký sinh trùng hiện tại ra sao?”

[Thật nghiệt ngã.]

Thật ngạc nhiên, Trùng hậu trả lời ngay lập tức.

[Là chạng vạng. Chạng vạng trước khi mặt trời lặn, hoặc cũng có thể là chạng vạng trước bình minh….]

Nếu Seol Jihu không nhầm, thì Trùng hậu… trông thật yên bình và thư thái.

[… Nhãi con.]

Một giọng nói bình tĩnh vang lên.

[Nếu ta phải mô tả cuộc sống trường tồn của mình bằng một từ, thì đó là: Sống sót.]

[Ta đã phải chiến đấu ngay từ khi ta được sinh ra trên một hành tinh hẻo lánh cách xa thiên hà này.]

[Một vị thần mới được sinh ra với tiềm năng to lớn, nhưng không có bất kỳ sự bảo vệ nào… Đó là một con mồi tuyệt vời.]

Giọng của Trùng hậu tiếp tục.

[Ta không biết tại sao. Ta cũng không cố gắng tìm hiểu.]

[Ta chỉ đơn giản là… chiến đấu.]

[Trong hàng vạn năm, ta đã chiến đấu, chiến đấu và chiến đấu….]

[Trước khi ta nhận ra, ta đã có cả một thiên hà dưới chân mình.]

[Tất nhiên, quá trình đó không chỉ chứa đầy vinh quang.]

Nữ Vương Ký Sinh cười nhạt.

[Nhìn lại, có rất nhiều khoảnh khắc nhục nhã.]

[Đã có lúc ta phải quỳ xuống thề trung thành với kẻ thù để cầu xin sự sống của mình.]

[Cũng có những lần ta trốn thoát trong cảnh ngàn cân treo sợi tóc]

[Nhưng điều quan trọng là đây.]

Vào lúc đó, Trùng hậu quay sang Seol Jihu.

[Nữ thần Ký sinh trùng đang đứng ở đây và bây giờ.]

Seol Jihu nheo mắt lại.

[Mặc dù đã có lần ta phải làm nô lệ cho kẻ khác hàng trăm năm]

[Mặc dù đã có lần ta bị cắt làm đôi chỉ với một quyết định sai lầm và chạy trốn như một con chó nhục nhã…]

Trùng hậu đặt tay lên bụng.

[Cuối cùng, ta đã nhét những kẻ thù coi thường ta vào đây. Và tương lai sẽ tiếp tục làm như vậy.]

[Vì vậy, ngươi không phải lo lắng.]

Trùng hậu ngửa mặt cười lớn

[Ta sẽ đứng ở đây ngay, sau trận chiến này. Giống như mọi khi vẫn vậy]

Seol có thể cảm nhận được sự tự tin tuyệt đối từ giọng nói của mụ ấy.

Seol Jihu bĩu môi. Thật ra, vào thời điểm này, Nữ hoàng Ký sinh trùng nên biết rằng Kindness sẽ sớm gục ngã và mụ ấy sẽ là kẻ tiếp theo.

Vậy tại sao mụ lại tự tin như vậy?

Seol Jihu nghĩ rằng điều gì đó sẽ thay đổi nếu Cây thế giới hồi sinh. Nhưng xem ra chưa đủ.

Cậu chưa cảm thấy chiến thắng nằm trong tay mình.

“… Nàng đã vất vả rồi. Giờ thì nghỉ ngơi đi”

Seol Jihu đưa ra thông báo cuối cùng và sau đó thủ thể.

Nữ hoàng Ký sinh trùng cũng kiên quyết phản pháo lại.

[Không, ta nên nói những lời đó với ngươi mới đúng.]

Vì lý do nào đó, mụ ấy có vẻ thích thú với tình huống này.

[Chúng ta sẽ xem liệu định mệnh mà ta đã thấy, là chạng vạng của hoàng hôn hay chạng vạng của bình minh…!]

Đúng lúc đó, tiếng hét của Kindness vang lên.

Như nhận được tín hiệu, Seol Jihu và Nữ hoàng Ký sinh trùng lại xông vào nhau.

Mặt trời rung rinh ở giữa bầu trời, sau cú va chạm của họ.

Có lẽ nó sẽ sớm quay về hướng tây.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương