Khát Vọng Trỗi Dậy
-
Chương 476: Cây Thế Giới
Seo Yuhui khuỵu xuống.
Cô cúi người về phía trước cho đến khi trán chạm đất, úp bàn tay để lòng bàn tay hướng lên trời rồi từ từ nâng lên thái dương.
Sau đó, cô đứng dậy. Hai tay cô ấy đưa lên và ôm trước ngực, trong khi cô ấy cúi đầu.
Cô ấy lặp đi lặp lại quá trình này nhiều lần.
Mọi người trông căng thẳng khi nhìn cảnh tượng ấy.
Hiện tại, Seo Yuhui đã lên Cấp 9.
Luxuria đã ban cho một đặc ân đặc biệt cho các Linh mục phục vụ cô và chỉ cô, mà không quay sang các vị thần khác.
Thông qua lễ Cúng tế, một Linh mục có thể cầu xin vị thần của cô ấy ban cho mình quyền sử dụng các phép thuật vượt quá Cấp độ hiện tại của cô ấy.
Đương nhiên, cấp độ Linh mục càng cao thì tác dụng của Lễ cúng tế càng lớn.
Linh mục cấp 4 có thể sử dụng phép thuật của High Ranker, Linh mục cấp 6 có thể sử dụng phép thuật của Unique Ranker, còn Linh mục cấp độ 9 có thể sử dụng phép thuật của Chân Thần.
Vì lý do đó, khuôn mặt của mọi người đều lộ rõ vẻ mong đợi.
Seo Yuhui sẽ yêu cầu loại thần chú nào? Cô ấy sẽ làm nên kỳ tích gì.
Giữa những ánh mắt của mọi người đang theo dõi, Seo Yuhui kiên nhẫn lặp đi lặp lại những động tác tương tự.
Cô quỳ xuống, cúi đầu, đứng lên, và sau đó cầu nguyện.
Một lần, hai lần, ba lần, bốn lần….
Khi đến lần lặp lại thứ mười, Seo Yuhui đột ngột dừng lại.
Từ từ, cô ấy ngửa đầu ra sau và nâng cằm lên. Đôi mắt cô nhìn lên bầu trời, mi mắt khẽ rung rinh.
Những người đang xem chớp mắt bối rối.
Seo Yuhui đã dừng lại, nhưng dường như không có gì thay đổi.
Nhưng cảm giác bối rối của họ không kéo dài.
Đôi mắt của các Thiên Tiên hơi nheo lại, rồi đột nhiên mở to.
CHÍU!
Ánh bình minh từ trên trời đã chiếu xuống Seo Yuhui.
Ánh sáng này không chói lọi như những phép thuật khác của cô.
Trên thực tế, nó nhợt nhạt, gần như không nhìn thấy được.
Dù vậy, ánh sáng ấy vẫn chứa đựng năng lượng thần thánh phi thường, đến mức khiến ai cũng phải trợn mắt vì kinh ngạc.
Được bao quanh bởi ánh sáng nhàn nhạt, vẻ ngoài của Seo Yuhui từ từ bắt đầu thay đổ.
Những đốm sáng từ từ tụ lại trên mặt cô tạo thành một tấm màn che.
Một đôi hoa tai hình thành, rồi một chiếc vòng hiện ra quanh cổ cô.
Ánh sáng tập trung quanh cánh tay của cô ấy trở thành lớp vải bay phấp phới, và một tấm vải mượt mà phủ lên lưng.
Mặc bộ đồ trắng tinh khôi, Seo Yuhui trông rạng rỡ và thánh thiện đến mức khiến mọi người phải ngẩn ngơ.
Chính lúc đó.
Mặt đất dưới chân Seo Yuhui bắt đầu rung chuyển, và Thiên Tiên mở to mắt.
Khi nàng tiên nhìn thấy những tia sáng đang trào dâng từ mặt đất, cô ấy mấp máy môi.
“Đó chính là… !?”
Khi Thiên Tiên nhớ lại một đoạn trong truyền thuyết từ thời đại chiến thần thánh, Seo Yuhui bắt đầu động.
Cô xoay người nửa vòng và búng nhẹ cánh tay trái một cách duyên dáng.
Và sau đó….
Kwaaaarrrrrr!
Những tia sáng tụ lại thành quầng sáng cao hơn 10 mét, và sau đó trải khắp mặt đất xám xịt về phía chân trời.
“Xa đến mức nào mà… !?”
Trước khi Thiên Tiên kịp nói hết câu, Seo Yuhui đã hất cánh tay phải về phía bầu trời.
Ánh sáng lại dâng lên như một cơn sóng thần và nuốt chửng mọi thứ xung quanh.
Với đôi mắt hé mở, Seo Yuhui cong môi thành một nụ cười tao nhã.
Sau đó, cô ấy bắt đầu nhảy.
Điệu nhảy của cô ấy không phô diễn kỹ thuật, cũng không quá quyến rũ, nhưng mọi người chỉ đơn giản là không thể rời mắt khỏi cô ấy.
Mỗi cử chỉ nhỏ của bàn tay đã tạo ra ánh sáng, và mỗi lần phẩy tay lại tạo ra những vầng hào quang.
Chẳng bao lâu, ánh sáng đã bao trùm mọi thứ xung quanh họ.
Giữa ánh sáng chói mắt, chỉ có Seo Yuhui đang nhảy múa.
“Đúng rồi…. Chắc chắn là.”
Thiên Tiên run lên vì xúc động bên trong ánh sáng ấm áp.
Bí kỹ Cấp 10, Vũ công Thần Thánh Vô danh – Phép màu của Gloria Aeterna.
Huyền thoại trong quá khứ xa xôi về một vũ công bí ẩn, người đã giải cứu Khởi Nguyên Thần Gloria Aeterna khỏi bóng tối bằng một điệu nhảy thần thánh. Huyền thoại đó giờ đang tái hiện trước mắt họ.
“Biển…!”
Đột nhiên, một giọng nói hét lên.
“Đó là biển…!”
Quả thực, anh ấy đã đúng.
Ánh sáng cuộn trào xung quanh mọi người như biển cả.
Như thể đổ nước vào một sa mạc khô cằn, biển ánh sáng nhanh chóng chìm xuống, phả hơi thở của sự sống vào lớp đất bạc màu và thúc đẩy sức sống của nó.
Mặt đất nuốt chửng ánh sáng như một đứa trẻ đói sữa.
Sau một lúc….
Khi biển ánh sáng lặng lẽ tan biến và không gian trở lại như ban đầu, Thiên Tiên đã nhấc chân lên.
Kết cấu bên dưới lòng bàn chân của cô ấy vừa quen vừa lạ.
“Ah….”
Đôi mắt cô ấy rung động khi cô ấy nhìn xuống.
Mặt đất không còn xám xịt nữa.
Vẫn chưa có cỏ hay hoa, nhưng… đất đã chuyển sang màu nâu.
Không nghi ngờ gì nữa, vùng đất bại vong đã sống lại.
Bị lôi kéo bởi mùi đất tươi, Thiên Tiên khuỵu xuống.
Cô lấy một nắm đất và cẩn thận xoa vào giữa các ngón tay.
Nó mềm và ướt.
Trên tất cả, cô có thể cảm nhận được năng lượng thần thánh khổng lồ đang thấm dưới đất.
Thậm chí còn để lại một vệt ánh sáng lấp lánh trên lòng bàn tay cô.
“Phải rồi! Đúng là vậy rồi!”
Thiên Tiên vui mừng thốt lên.
Tất cả những gì họ muốn là vùng đất sạch sẽ để Cây Thế giới bén rễ.
Nhưng Seo Yuhui còn làm được nhiều hơn thế. Cô ấy đã tạo ra loại đất thánh có chất lượng cao nhất.
“Bấy nhiêu này là đủ để…!”
Thiên Tiên ngẩng đầu và nao núng.
Đột nhiên, ánh sáng nhợt nhạt xung quanh cơ thể Seo Yuhui biến mất, và….
“Ahaaak!”
Cô gục xuống, máu trào ra từ khắp nơi trên cơ thể.
Riêng lượng máu từ miệng cô gần như đủ để đổ đầy cả một cái xô.
Thiên Tiên chạy đến hỗ trợ Seo Yuhui, nét mặt lộ vẻ kinh hoàng.
“Ji… Jihu….”
Khụ! Khụ! Ngay cả khi cô ấy ho ra máu, Seo Yuhui vẫn không ngừng gọi tên, hết lần này đến lần khác.
“Cô đừng lo lắng. Chúng tôi sẽ bắt đầu ngay lập tức.”
Thiên Tiên nói rõ từng âm tiết.
“L-Làm ơn….”
Mí mắt của Seo Yuhui run lên.
“Chăm sóc… chăm sóc… anh ấy….”
Đôi mắt cô ấy nhắm nghiền và cơ thể cô ấy mềm nhũn. Cô ấy đã mất hết ý thức.
“Tôi sẽ đưa cô ấy đi!! Mọi người cũng hành động thôi!”
Thiên Tiên nhanh chóng ra lệnh và bế Seo Yuhui trên tay.
Cùng với đó, Seo Yuhui trở thành người thứ ba rời chiến trường, sau Philip Muller và Eun Yuri.
Trong những trường hợp bình thường, sự vắng mặt của họ sẽ là một trở ngại lớn.
Nhưng lần này, không ai lo lắng, vì họ biết một thế lực hùng mạnh sắp đến, một thế lực đủ mạnh để bù đắp cho sự vắng mặt của họ.
Ngay sau đó, một tiếng hoan hô nhỏ nổ ra khi hạt giống của Cây Thế giới bén rễ trong đất đầy ánh sáng, nảy mầm và phát triển thành một cây con chỉ trong nháy mắt.
“Ngài! Xin ngài đừng hấp thụ năng lượng thần thánh trong đất, ngài Cây thế giới.”
Thiên Tiên, người đã gieo hạt giống, vội vàng hét lên.
Mặc dù khu vực xung quanh đã được quét dọn sạch sẽ, nhưng cũng chỉ là một phần nhỏ của toàn bộ lãnh thổ đế quốc.
Dù Seo Yuhui đã nỗ lực, nhưng cô ấy chỉ mượn sức Luxuria để diễn lại một cảnh trong thần thoại.
Nếu Cây Thế giới hấp thụ hết thần tính đang bảo vệ vùng đất, sau đó nó sẽ hấp thụ nhầm năng lượng bại vong và khô héo.
Vì vậy, cần phải dùng một phương pháp khác để cung cấp năng lượng cho Cây Thế giới mau chóng trưởng thành. Khi ấy nó không sợ năng lượng bại vong nữa.
Sau khi nhắc Cây Thế giới ngừng hấp thụ thần tính trong đất, Thiên Tiên đã lấy năm thứ nho nhỏ trong túi ra.
Chúng là hạt cói của Aphriso, thứ lưu trữ năng lượng cho Cây thế giới.
Ngay sau trận chiến ở Pháo đài Tigol, các Thiên Tiên đã đến Linh giới, yêu cầu Cây Thế giới tạo ra hạt giống của nó và hạt cói của Aphriso.
Cây Thế giới sẵn sàng tuân thủ lời đề nghị. Một phần vì nó có nhiệm vụ chuẩn bị cho kiếp sau, hơn nữa nó cũng sợ bi kịch lặp lại.
Tất nhiên, khi hóa thân của Cây Thế giới mọc lên ở đây, thì hóa thân ở Pháo đài Tigol sẽ mất sức mạnh.
Nhưng bây giờ, ai còn quan tâm đến chuyện đó nữa! Cả Liên bang và nhân loại đã đặt cược mọi thứ vào cuộc chiến này.
Một lúc sau, Thiên Tiên đã trồng xong cả năm hạt cói xung quanh Cây Thế giới. Cô nghiêng đầu lên cao với một nụ cười rạng rỡ.
***
“Euu, euuuugh!”
Mặt khác, Patience Bùng nổ đang rên rỉ trong tình thế tuyệt vọng.
Ả đã cố gắng cầm cự cho đến bây giờ, nhưng cứ mỗi giây phút trôi qua, ả càng gặp nhiều khó khăn hơn.
Tất nhiên ả chưa bị đánh đến mức phải bỏ chạy, nhưng thực tế là ả đang bị đẩy lui từng bước một.
Cuối cùng Patience Bùng nổ đã bị dồn vào bước đường cùng.
‘Cái quái…!’
Đó là chuyện đương nhiên.
Chỉ cần đối phó với các Linh Chúa của Ánh sáng và Bóng tối là đủ khó, nhưng ả lại còn bị các Linh Vương vây công.
Và nếu ả ấy không nhầm, các Tinh linh cũng mới đến trợ chiến.
Điều này chỉ có thể có nghĩa một điều: kẻ thù không chỉ đột phá tiền tuyến mà còn đánh bại Humility.
Đó không phải là tất cả.
Ả ấy cảm thấy có nhiều sự hiện diện, tất cả đều mạnh mẽ như các tông đồ của Bảy Đại Tội, đang tiếp cận ả ấy từ bên phải.
‘Cái quái gì đang diễn ra vậy…!?’
Ả biết Chastity và Humility đã chết.
Nhưng ả thậm chí không có thời gian để tìm hiểu về điều đó. Ả cũng không có cơ hội để toan tính nữa. Nếu cứ thế này, sớm muộn ả cũng đi theo hai đồng đội.
Cuối cùng, chỉ còn lại một sự lựa chọn duy nhất.
“Chết tiệt!”
Áo choàng của Patience tung bay khi cơ thể ả ấy phát ra ánh sáng rực rỡ.
[KIAAAAAAAA!]
Cuối cùng Nữ hoàng Banshee cũng Hóa Thần. Ả gầm lên tiếng thét chói tai.
Những làn sóng âm thanh mang theo lượng năng lượng kinh hoàng tràn ngập khắp chiến trường, làm nổ tung các Linh Vương và cả hai Linh Chúa….
[?]
… À, chỉ là ả nghĩ vậy thôi.
Thực tế, hai bàn tay Ánh sáng và Bóng Tối chỉ bị đẩy lùi một chút rồi lại bắt đầu lao về phía ả. Thậm chí họ còn tỏa ra năng lượng còn lớn hơn trước.
Patience Bùng nổ chớp mắt nao núng.
“Nhưng… ta đã giải phóng thần tính của mình mà?” Ả bối rối nghĩ.
Từ trước đến nay, chỉ có một lần ả bị áp đảo dù đã giải phóng thần tính của mình. Đó là trận chiến ở Pháo đài Tigol, được đặt dưới sự bảo vệ của Cây Thế giới
‘…Đợi tí đã.’
Nghĩ kĩ thì…. Ả có thể cảm thấy các Tinh linh xung quanh mình đang mạnh lên.
Patience Bùng nổ lo lắng quay lại.
***
Cùng lúc đó, Teresa cũng cảm nhận được sự thay đổi trong bầu không khí.
Cô đang vung thanh trường kiếm của mình thì đột nhiên cảm thấy những áp lực đè lên cơ thể mình bỗng biến mất.
Ngược lại, sinh lực dồi dào bắt đầu tràn đến và hồi sinh cơ thể kiệt quệ của cô.
Bùm!
Một tiếng động lớn vang lên sau lưng cô.
Ngay khi Teresa quay lại, cô ngỡ ngàng.
Tại trung tâm của cột ánh sáng, cô nhìn thấy một cây cổ thụ khổng lồ sừng sững, cao gần chạm trời.
“Thành công rồi!”
Teresa siết chặt chuôi kiếm.
Việc Cây Thế giới ở đây có nghĩa là ít nhất một Tư lệnh đã chết, và tất cả các Quái Ổ đều bị tiêu diệt.
UWOOOOAAAAAAH!
Cô nghe thấy tiếng reo hò của những người lùn ở đằng xa.
Theo sau họ, Tiên nữ, Thú nhân, Thiên thần sa ngã, Dân bản địa và người Trái đất lần lượt bắt đầu hét lên.
Cuối cùng, toàn bộ lực lượng Liên quân đã đồng loạt gầm lên, lao về phía kẻ thù với một nhiệt huyết chưa từng thấy.
“Oh Yeahhhh!”
Teresa cũng hét toáng lên, vung kiếm trong không khí.
Ngược lại, một sự im lặng nặng nề bao trùm lên các Ký sinh trùng.
Cho đến bây giờ, chúng vẫn tin rằng thời gian sẽ đứng về phía chúng, rằng năng lượng bại vọng sẽ làm suy yếu kẻ thù của chúng.
Nhưng hy vọng đó giờ đã tan thành mây khói.
Chúng biết quá rõ điều gì sẽ xảy ra kể từ bây giờ… vì chuyện này đã từng diễn ra trong Cuộc chiến Pháo đài Tigol.
Cái chết của hai Tư lệnh là tín hiệu cho sự hồi sinh của Cây Thế giới, sau đó đánh dấu sự khởi đầu của một sự thay đổi.
Kết quả là, tuyến phòng thủ của Ký sinh trùng nhanh chóng tan rã.
Không, trên thực tế, nó hoàn toàn bị phá hủy, như những quân bài domino.
“Này, Nhóc Trùng Khóc Nhè, cảm xúc của nàng bây giờ ra sao??”
Nắm chặt Thần Thương trong tay, Seol Jihu nhếch mép hỏi.
“Ta — à không, chúng ta đã phải trải nghiệm cảm xúc cay đắng đó hàng ngàn lần rồi. Giờ đến lượt nàng tận hưởng một chút nhé!”
Trùng hậu vẫn im lặng.
Mụ chỉ nhìn chằm chằm vào chiến trường náo loạn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook