Khát Vọng Trỗi Dậy
Chương 472: Mũi tên thần

“Hnng…” – Roselle khịt mũi khi nhìn Chastity Thô Tục. Ả đã lấy lại sự tự tin ban đầu.

“Vậy là ả đã phải giải phóng thần tính của mình….”

Cô ấy lẩm bẩm trước khi liếm máu chảy ra từ ngón tay. Kết quả của trận chiến này có thể làm thay đổi cục diện cả chiến trường.

Chỉ có một trong hai kết quả có thể xảy ra: Hoặc Chastity Thô Tục sẽ đẩy lùi được Liên quân trước khi hết thời gian Hóa Thần, hoặc lực lượng đồng minh có thể cầm cự cho tới khi ả hết thời gian Hóa Thần.

… Đó là những gì kẻ thù nghĩ.

Nhưng thực tế, có một kết quả thứ ba. Đó là, ‘Chastity Thô Tục bị đánh bại trong khi đang Hóa Thần. Điều này thật khó xảy ra.

Nhưng nếu họ có thể làm được điều này, các Ký sinh trùng sẽ bị tổn thất lớn, và lực lượng đồng minh sẽ thu được lợi nhuận to lớn.

Roselle là một phù thủy phi thường và bí ẩn. Ngoài Seol Jihu, cô là người duy nhất có thể lập nên một kỳ tích bất khả thi.

Tất nhiên, điều đó không có nghĩa là cô ấy không nhìn thấy thực tế. Thẳng thắn mà nói, không đời nào cô có thể một mình đánh bại Vulgar Trinh tiết.

Cô trao đổi ánh mắt với Gabriel và nghĩ ra đủ loại kế hoạch, nhưng nó vẫn khó khăn.

“Chúng tôi vẫn còn thiếu một cái gì đó.”

Trên đời này chuyện gì cũng có thể xảy ra. Eun Yuri có thể biến Trứng rán thành một con quái vật ngoài hành tinh bằng tài nấu ăn khủng khiếp của mình. Và sư phụ của cô, Roselle, cũng có thể làm nên kỳ tích. Nhưng Roselle cần một nguyên liệu nữa để lấp đầy chỗ thiếu sót này….

Chính lúc đó.

Khi Roselle nhìn quanh chiến trường, có một thứ khiến cô ấy chú ý. Ở đằng xa, có một cảnh tượng khá kỳ lạ.

Giữa chiến trường đẫm máu, một nam cung thủ đang nằm úp mặt xuống đất, nhắm nỏ về phía họ. Anh ta không chú ý đến bất cứ điều gì xảy ra xung quanh mình và chỉ tập trung vào mục tiêu. Như thể anh ấy đã dồn hết tâm trí vào việc nhắm bắn.

Hơn nữa, Roselle có thể cảm thấy một mức độ kiên quyết đáng kinh ngạc chứa đầy sự phẫn uất. Rõ ràng là anh ta hạ quyết tâm đạt được mục tiêu của mình bất kể giá nào.

Và khi Roselle cảm thấy quyết tâm kiên định của người đàn ông đó…

[Này, anh! ]

Cô đã bí mật nói chuyện với người đàn ông này.

[Anh đang làm gì đấy?]

Bất cứ ai cũng sẽ bối rối nếu một giọng nói đột nhiên vang lên trong đầu họ, nhưng người đàn ông thậm chí không hề nao núng. Anh vẫn giữ nguyên vị trí cũ, xóa sạch sát khí, và không hề mất tập trung.

Oh o. Roselle khẽ thốt lên. Cô không biết hoàn cảnh của người đàn ông này ra sao nhưng theo bản năng, cô biết rằng mình vừa tìm được thành phần hoàn hảo.

[Anh không cần nói chuyện hay tìm kiếm tôi. Tất cả những gì anh phải làm là suy nghĩ.]

Một giọng nói nhẹ nhàng lại vang lên trong đầu người đàn ông.

Marcel Ghionea, người đang nhìn Chastity Thô Tục, khẽ nhúc nhích lông mày.

‘…Một lần.’

[Một lần?]

Roselle hỏi lại sau khi đọc suy nghĩ của Marcel Ghionea.

‘Chỉ một lần là đủ.’ – Marcel Ghionea gật đầu – ‘Chỉ cần cho tôi một cơ hội’

[Anh có hiểu ý nghĩa của điều mình vừa nói không?]

Tạo ra một cơ hội trước kẻ thù đang Hóa Thần, không phải là một điều. Rất may, đối thủ của họ là Chastity chứ không phải Kindness Tráo Trở.

[Anh có tự tin rằng mình có thể kết liễu ả không?]

Marcel Ghionea khẽ lắc đầu. Anh không phải một Chấp Chưởng Giả. Anh ấy hiểu rõ giới hạn của mình hơn bất kỳ ai khác.

‘Không, sẽ rất khó. Nhưng….’

[Nhưng?]

‘Tôi sẽ tận dụng cơ hội mà cô đã tạo cho tôi và trả lại cho cô một cơ hội tốt hơn’

Một nụ cười rộng mở trên khuôn mặt Roselle. Cô đã nhận được câu trả lời mà mình mong đợi.

Cô sẽ không tiếp tục nói chuyện với anh ta nếu anh ta khăng khăng nói nhảm một cánh mù quáng. Nhưng câu trả lời đó cho thấy, tâm trí hiện tại của cung thủ này cũng sắc sảo và kiên định như ánh mắt anh ta.

[Thông minh lắm.]

Roselle quyết định đặt niềm tin vào người đàn ông.

[Tôi sẽ sẵn sàng khi anh cũng sẵn sàng. Đừng lo lắng về việc kết liễu ả. Chỉ cần bắn khi anh thấy rằng đó là cơ hội tốt nhất.]

Sau đó, giọng nói của Roselle biến mất.

Marcel Ghionea lấy ra một mũi tên và gắn nó vào dây cung. Đó là một mũi tên gắn Lôi Thạch Đặc biệt, do Vidalif đặc chế. Tất nhiên là nhờ danh vọng của Seol Jihu.

Cơ hội tốt nhất. Marcel Ghionea mỉm cười khi anh cố định mũi tên lên nỏ của mình. Những chiếc răng sáng bóng của anh ta phản chiếu màu xanh lam từ ánh sáng của mũi tên.

***

Kyahahahahaha!

Tiếng cười rùng mình vang vọng trên bầu trời. Sau khí Hóa Thần, Chastity Thô Tục thực sự là một đối thủ đáng sợ. Ả vung dải lụa của mình, tạo ra những cơn gió sắc bén và xé nát kẻ thù của mình thành từng mảnh.

Đó không phải là tất cả. Ả quay một vòng và bắn ra một làn sương độc từ miệng mình. Ngoài ra, những Thiên Thần Sa Ngã bắt gặp đôi mắt đỏ ngầu của ả lập tức bị mê hoặc. Họ mất sức và ngã xuống, hoặc quay lại và nhắm những chiếc đinh ba của họ vào Liên quân.

Sau đó, khi nhiều cột lửa bùng lên từ mặt đất, chiến trường vốn đã hỗn loạn lại biến thành một địa ngục trần gian.

Không có chiến thuật hoặc chiến lược gì cả. Chastity Thô Tục chỉ đơn giản là bắn phá kẻ thù bằng sức mạnh tuyệt đối.

Nhưng trớ trêu thay, đây lại là chiến thuật tốt nhất trong tình hình hiện tại. Sức mạnh áp đảo của Chastity Thô Tục làm cho sĩ khí của Liên quân giảm sút nhanh chóng.

Mặt khác, quân đội của Chastity Thô Tục và lực lượng Ký sinh trùng, lần đầu tiên chiếm ưu thế.

[Kẻ tiếp theo đâu rồi!? Các ngươi trốn đi đâu, hmm?]

Chastity Thô Tục nhìn quanh với đôi mắt long lanh trước khi dán chặt vào một chỗ.

Một Pháp sư mặc áo choàng đang mở một cuốn sách dày.

Đó là Chấp chưởng giả Avarice.

[Ngươi đang lên kế hoạch làm gì?]

Chastity Thô Tục thô bạo duỗi cánh tay trái ra. Sau đó, khi ả ấy nắm chặt tay…

“Euk!”

Philip Muller gầm gừ và cau mày. Tiếp theo, đầu và vai anh bắt đầu co lại, gần như có một bàn tay lớn đang siết chặt lấy anh.

Anh cố gắng kháng cự hết sức có thể và cố niệm chú, nhưng vẫn chưa đủ. Khi sức mạnh đáng sợ bắt đầu bóp miệng và nghiền nát những ngón tay, anh ta không còn cách nào khác ngoài việc đánh rơi cuốn sách trên tay.

Vào lúc đó, như để cứu Philip Muller, một luồng sáng chiếu xuống anh.

[Ai cho phép ngươi chứ!]

Chastity Thô Tục khịt mũi và đưa tay phải ra.

Seo Yuhui, người đang niệm chú từ xa, đột nhiên phun ra máu và ngã về phía sau.

Chastity Thô Tục nắm chặt tay phải và giơ tay lên, và Seo Yuhui bị hất văng lên không trung.

[Ngươi muốn chết hả!]

Chastity Thô Tục lắc đầu thật mạnh. Theo nhịp lắc đầu của ả, Seo Yuhui xoay 180 độ trong không khí và cắm đầu xuống.

Kwang, kwang, kwang, kwang!

Khi cô ấy bị giộng đầu xuống đất, một loạt vụ nổ nổ đã ra xung quanh cô.

Eun Yuri đã cứu được Seo Yuhui trong gang tấc trước khi đầu cô ấy chạm đất. Cô bé nghiến răng nhìn cảnh hỗn loạn tan vỡ trong trại của Liên quân.

Mặc dù cô có nhiệm vụ riêng, nhưng cô ấy không thể đứng nhìn Seo Yuhui gặp tình huống nguy hiểm.

Trong khi đó, như để đền đáp lại cơn oán hận khi nãy, Chastity Thô Tục bắt đầu bắn phá điên cuồng.

Vì ả, cánh tả của Liên quân rung chuyển, và doanh trại rơi vào tình trạng hỗn loạn.

[Hãy tiết kiệm sức lực nhé mọi người.]

Roselle đã truyền một thông điệp tinh thần cho Gabriel, Philip và Seo Yuhui.

[Tôi sẽ đối phó với con đũy này, vì vậy hãy phòng thủ và chờ đợi để có thể tung ra đòn tấn công khi thời cơ chín muồi.]

Roselle di chuyển cây chổi của mình và tiến đến Chastity Thô Tục, người vẫn đang quay và dùng vải chém.

[Iya, nhìn xem ai ở đây?]

Đôi mắt của Chastity Thô Tục sáng lên khi phát hiện ra Roselle.

Roselle trừng mắt nhìn ả ấy mà không nói gì.

[Chuyện gì đã xảy ra? Mèo có lưỡi của ngươi? Tại sao ngươi không nói lảm nhảm như trước đây?]

Chastity Thô Tục thích thú chế nhạo, có vẻ thích thú với vẻ mặt lo lắng của Roselle.

[Nào! Nói gì đó đi!]

Cô ấy duỗi tay một cách thô bạo, và dải lụa bay thẳng ra và lao về phía trước.

Roselle hoàn thành một câu thần chú phòng thủ mà mình đã chuẩn bị từ trước và bay lên. Chastity Thô Tục đuổi theo cô với một tràng cười chói tai mà không biết rằng đây là một phần trong kế hoạch của Roselle.

Từng trải qua muôn vàn khó khăn gian khổ, Roselle không phải kiểu người dễ bộc lộ cảm xúc. Lý do cô tỏ ra sợ hãi là để lừa Chastity Thô Tục sa chân vào bẫy.

Một con bò tót điên cuồng, chắc chắn sẽ vấp phải một viên đá và ngã xuống.

Câu hỏi đặt ra là: liệu Roselle có thể cầm cự cho đến khi con bò tót vấp ngã hay không.

Cùng thời gian đó.

Trong khi chiến trường hỗn loạn và ồn ào, có một nơi vô cùng im lặng. Không, chắc chắn có tiếng kim loại va chạm và tiếng la hét gần đó. Chỉ là không khí tràn ngập vẻ tĩnh lặng đến kỳ lạ.

Marcel Ghionea nhắm một mắt lại, từ từ hít vào thở ra.

Yếu tố quan trọng nhất để một xạ thủ bắn tỉa đạt được mục tiêu của mình là gì?

Marcel Ghionea trong quá khứ sẽ băn khoăn không biết đáp án là gì, nhưng Marcel Ghionea hiện tại thì khác.

Đặt kỹ năng và kinh nghiệm của một người sang một bên, bây giờ có một thứ mà anh ấy coi là quan trọng nhất.

Quyết tâm.

Phải, mũi tên đó đang thấm đẫm quyết tâm của anh.

Một số người có thể coi điều này là vô nghĩa, nhưng đó chính là những gì Marcel Ghionea đã kết luận khi đi trên Con đường của Linh hồn.

Anh chợt nhớ đến cuộc trò chuyện giữa với Seol Jihu Giáp đen.

[…Gì cơ? Chú em muốn bắn ai?]

[Hừ, cứ mơ đi. Ở trạng thái hiện tại, chú em bắn hàng trăm mũi tên cũng vô dụng. Chú em không thể làm gì được đâu.]

Seol Jihu Giáp đen đã khịt mũi khinh thường, khi Marcel Ghionea hỏi anh ta phải làm gì để bắn hạ Chastity Thô Tục.

[Đừng cố gắng làm những chuyện vô ích. Đây không phải là truyện tranh hay phim để chú chiến thắng bằng sức mạnh niềm tin. Việc chú em cần làm là ở phía sau và chờ cơ hội.]

[Kỹ năng của chúi? Anh biết chú khá giỏi. Nhưng anh đâu có bảo rằng kỹ năng của chú là vấn đề then chốt??]

[Thằng ngốc này]

[Ý anh là gì ư? Được rồi, hãy suy nghĩ xem. Cung thủ thép của chúng ta vừa nhận được một cái tên chức nghiệp khá ngầu . Mũi tên thần, phải không?]

[Nghĩ xem, tại sao Superbia lại đặt cho chú mày cái tên đó?]

Marcel Ghionea chưa bao giờ nghĩ về điều đó. Khi Seol Jihu giáp đen nói vậy, anh ngẩn ra.

[Cái tên đó có nghĩa là gì? Mũi tên chưa đựng mana…? Chú em thực sự nghĩ rằng anh hỏi câu hỏi này chỉ để nghe điều đó ư? Chú nghĩ đây là một cuộc phỏng vấn xin việc à?]

[Giải thích xem chú hiểu mana nghĩa là gì. Mana ấy.]

[Để anh nói cho chú nghe. Mana là… kết tinh của ý chí.]

Sự thật mà nói, Marcel Ghionea đã hơi co rúm người lại khi lần đầu tiên nghe điều này.

[Hả? Khuôn mặt đó là sao?]

[Chú em có mana hay không? Mana luôn di chuyển theo cách chú muốn, và nó trở thành thứ mà chú muốn. Đúng không?]

[Mana, về bản chất, là năng lượng thấm nhuần ý chí của ngươi. Chú mày có hiểu không, đồ ngốc?]

Sau khi nghe lời giải thích của Seol Jihu Giáp đen, anh bắt đầu nghĩ rằng điều đó khá hợp lý.

[Anh nói chúng không thể thành công vì chú không biết cách để thành công]

[Nghĩ lại xem, chú đã bắn hụttttttt khi nhắm vào Cây Thế giới trong Linh giới, phải không?]

[Nghĩ xem. Nếu cung thủ run rẩy như một con thỏ nhỏ trước mũi sói, liệu mũi tên của anh ta có trúng đúng đích không?]

[Chú em vẫn chưa hiểu à? Điều gì đã xảy ra khi chú em bắn mũi tên đó?]

…Đúng.

[Nếu chú có lương tâm, chú không nên nói rằng mình đã cứu Cây Thế giới.]

[Bởi vì chú không phải là người làm điều đó. Đúng không??]

Anh ấy nói đúng.

Marcel Ghionea đã bắn trượt khỏi Cây Thế giới. Nếu các Tinh linh không hy sinh bản thân để cầm mũi tên đâm vào thân cây, mũi tên bị đánh bay đi mất.

Nhớ lại những câu nói đó, một nụ cười nhạt nhòa nở trên khuôn mặt Marcel Ghionea.

Tuy nhiên, nụ cười của anh sớm biến mất.

Thành thật mà nói, không phải là anh ấy không cảm thấy áp lực.

Tuy nhiên, Marcel Ghionea tin tưởng.

Anh tin vào chính mình, người đã bắn hàng nghìn mũi tên mỗi ngày khi ở Con đường của Linh hồn.

Và anh tin tưởng vào đồng đội, những người sẽ trợ lực cho anh.

Đã bao lâu trôi qua?

Sau khi thở một hơi dài, cơ thể của Marcel Ghionea không còn cử động nữa. Cứ như thể anh ấy đang ở trong một bức tranh.

Đó là một cảnh kỳ lạ. Không ai chú ý đến người đàn ông bên trong chiến trường hỗn loạn.

Không khí, mùi hương, gió, âm thanh… mọi thứ dường như tan biến khi lướt qua anh.

Chẳng bao lâu sau, mọi thứ xung quanh anh đều nhạt nhòa, và cảm giác như thể anh đang ở trong một thế giới riêng.

Chính lúc đó. Một suy nghĩ duy nhất tràn ngập trong đầu Marcel Ghionea.

‘Mình có thể làm điều đó….’

Một sơ hở không phải là thứ trên trời rơi xuống. Nó phải do ai đó tạo ra.

Rất may, Roselle đã thực hiện nhiệm vụ đó.

Mỗi lần Chastity Thô Tục dồn dép Roselle vào một góc, đều giống như một cơ hội nho nhỏ.

Mình….’

Chính lúc đó.

Anh cũng không biết liệu đây có phải là hành động được cố ý hay không

“Aaaaaack!”

Roselle hét lên sau khi bị dải lụa của Chastity Thô Tục đánh bay.

Theo quan điểm của Chastity Thô Tục, đây là cơ hội hoàn hảo để loại bỏ một cao thủ của Liên quân. Chastity Thô Tục đuổi theo Roselle đang rên rỉ bất lực.

Khoảnh khắc ả ấy bỏ qua mọi thứ khác và lao tới… khoảnh khắc Marcel Ghionea phát hiện ra Chastity Thô Tục đang vươn tới cổ của Roselle…. khoảnh khắc Roselle liếc nhìn anh ấy…!

Cung Thủ Thép không còn do dự nữa.

‘Mình…!’

Mí mắt của anh ấy, không ngừng đổ mồ hôi, đã mở lớn.

“Mình có thể bắn trúng ả …!”

Và cuối cùng anh đã buông sợi dây.

Chweeeeek!

Một mũi tên mang quyết tâm mãnh liệt để bắn trúng mục tiêu. Một mũi tên mang theo ý chí kiên cường. Nó lướt qua bầu trời như một tia sáng.

Tình huống sự xảy ra trong tích tắc. Chastity Thô Tục, vung tay tóm lấy chiếc cổ mảnh mai của Roselle, rồi giật mình nao núng.

[Ah…?]

Ả đột ngột quay đầu nhìn lại.

Ả không cảm thấy có sát khí.

Ả ấy thậm chí còn không nghe thấy một âm thanh nào.

Ả cũng không thể biết tại sao mình lại làm như vậy.

Chỉ là cơ thể ả tự phản ứng.

Cảm thấy có thứ gì đó đang bay về phía mình, Chastity Thô Tục vung vải theo phản xạ.

Không, ả định làm thế.

Bởi vì ả thấy một tia sáng xanh lạnh lẽo lướt qua tầm mắt.

‘Là Lôi Thạch!’

Khi ả ấy nhận ra rằng mũi tên lóe lên ánh sáng xanh, Chastity Thô Tục vội rụt tay lại.

Dải lụa đột ngột vòng ra sau.

Không có thời gian để quấn quanh mũi tên. Dải lụa nhẹ nhàng chạm vào trục mũi tên đang hướng vào đầu ả, hơi thay đổi hướng đi của nó.

Đồng thời, Chastity Thô Tục nghiêng cổ sang một bên.

Phập!

Một tia sáng xanh lướt qua cổ ả. Một vết xước nhỏ màu đỏ xuất hiện, và một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng ả.

Ngay sau đó, Chastity Thô Tục nở một nụ cười thích thú. Trên tay ả…

Phù thủy mộng ảo đã bị trúng mũi tên của đồng đội.

[Hahahaha!]

Chastity Thô Tục cười phá lên. Tuy nhiên, khi ả nhìn kỹ hơn…

[?]

Khuôn mặt của Roselle thật kỳ lạ.

Đôi mắt và chiếc mũi của cô đã bị mũi tên xé nát, nhưng một nụ cười mỉa mai lạnh lùng vẫn hiện trên môi.

[…Ngươi…?]

Chỉ đến lúc đó ả mới cảm thấy có gì đó không ổn. Ả thậm chí còn cảm thấy có gì đó sai sai. Nhưng ả ấy không thể giải thích được.

‘Chờ đã.’

Nghĩ lại, ả ấy không nhìn thấy mũi tên đâu cả. Đáng lẽ nó phải cắm vào đầu Roselle, hoặc xuyên thủng đầu cô.

Tuy nhiên, mũi tên đã biến mất như chưa từng tồn tại.

Chát!

Đó là lúc Roselle vỗ tay.

Chastity Thô Tục chớp mắt. Ả cảm thấy như mình vừa tỉnh dậy sau khi chìm vào giấc ngủ.

Không có gì thay đổi.

Mọi thứ xung quanh ả vẫn vậy. Roselle vẫn còn trong tay, và…

Và mũi tên… mũi tên ở đâu?

‘Gì thế này? Nó đã ở đâu… ‘

[Chuyện gì vậy?] – Một giọng nói lảnh lót vang lên – [Giấc mơ đẹp không?]

Chastity Thô Tục trở nên bàng hoàng. Tiếp theo, ả quay lại một cách vội vàng, giống như lúc trước.

K-Không, mũi tên không bắn ra từ đó….

VỤTT!

Là hướng ngược lại.

Vào lúc đó, ngay khi Chastity Thô Tục kịp nhận ra…

Giống như cách một con sói lao vào con mồi và tung đòn kết liễu….Mũi tên của Cung Thủ Thép đã cắm sâu vào mục tiêu.

Chastity Thô Tục há hốc mồm, và một nụ cười nở trên khuôn mặt Roselle.

Phập!

Cảm giác ớn lạnh giống như răng nanh của con thú cắm sâu vào trái tim của Chastity Thô Tục.

Mũi tên thần…

BÙM

… Đã bùng nổ và xé nát trái tim của nữ hoàng succubus.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương