Khát Vọng Trỗi Dậy
-
Chương 468: Toàn lực đột kích
Một năng lượng mạnh mẽ khó tả quét qua chiến trường phía sau trong tích tắc. Đó là lúc các thành viên khác của Valhalla cảm nhận được sự xuất hiện của một thực thể quyền năng. Vì chỉ có một Tư lệnh quân đội đạt tới cấp độ đó, họ không cần nhìn cũng biết đó là ai.
Trong chiến tranh, không có giây phút nào gọi là khoảng lặng. Chỉ có giết hoặc bị giết.
Kindness dang rộng đôi cánh. Bay lên bầu trời, cô ấy giơ cả hai tay lên, và năng lượng đáng sợ bắt đầu tập hợp lại khi hàng chục vòng tròn ma thuật xuất hiện trong không khí.
Không khí trở nên nóng như thiêu đốt trước khi quả cầu kịp tới gần các thành viên của Valhalla.
“Cậu cứ tiếp tục đi.”
Gà Nhép líu lo sau khi trèo lên vai Seol Jihu.
“Đây là cơ hội tốt để tôi chiến đấu song phẳng với con thằn lằn đó.”
Seol Jihu có vẻ bối rối khi nhìn thấy nụ cười tự tin của Gà Nhép.
“Tôi đã trưởng thành, phải không? Tôi tò mò muốn biết liệu mình có mạnh hơn đứa con cuối cùng của Tộc Rồng hay không.”
“Không phải là ta nghi ngờ ngươi… nhưng… liệu ngươi có đủ sức để chiến một chọi một với nó không?”
“…Im đi.”
Gà Nhỏ cau mày. Có vẻ như nó muốn nói điều gì đó nhưng lại thôi. Có lẽ không đủ thời gian.
Kindness Tráo Trở đã chỉ tay về phía Seol Jihu.
“Chỉ cần tin tưởng tôi và đi!”
Gà Nhép đá vào vai Seol Jihu.
Chẳng bao lâu, khi một ngọn lửa rực lửa bắn ra khỏi tay của Kindness Tráo Trở, một luồng sáng rực rỡ cũng bùng phát từ cơ thể Gà Nhép.
Ngọn lửa có thể đốt cháy cả không gian, đã bị ánh sáng chặn đứng.
Sau đó, một cái bóng khổng lồ phủ lên cơ thể của Kindness Tráo Trở.
Phạch, phạch….
Kindness Tráo Trở nhíu mày khi một con phượng hoàng tỏa ra ánh sáng cầu vồng tuyệt đẹp đang nhìn nó.
Cả hai không lãng phí thời gian để nhìn nhau lâu. Đó là bởi vì Kindness Tráo Trở nhìn thấy Seol Jihu bắn qua người con phượng hoàng như một viên đạn.
“Ngươi!”
Kindness Tráo Trở lao tới để ngăn bước tiến của Seol Jihu nhưng bị giật mình dừng lại. Chwek! Ngay khi cô nghĩ rằng mình sẽ chặn được cậu ta, Seol Jihu bất ngờ tăng tốc và lướt qua cô. Cậu ta thậm chí còn tung ra một cú đá hậu.
“Hừm!”
Kindness Tráo Trở né sang một bên và cố gắng nắm lấy chân của Seol Jihu. Tuy nhiên…
“Tôi đã nói là anh cứ đi đi mà!”
Cô quay lại trước một giọng nói đột ngột vang lên. Một con côn trùng tóc đỏ đang xông về phía cô với một thanh kiếm rực lửa.
Tay trái của Kindness Tráo Trở di chuyển như một tia sáng.
Keeng!
Đôi mắt Phi Sora nhíu lại vì đau. Cô thậm chí không nhìn thấy Kindness rút kiếm ra. Chỉ có một cơn đau như thiêu đốt xuyên qua lòng bàn tay cô trước khi thanh trường kiếm trong tay cô bay lên không trung.
Tk. Một giọt máu rơi trên trán Phi sora. Khi quay đầu lại theo phản xạ, cô nhìn thấy một lưỡi kiếm rỉ máu, bị cắm xuống đất..
Ngay khi cô ấy nghĩ, “Toi rồi”, Phi Sora đột nhiên cảm thấy có gì đó kéo cô lại.
KEENG!
Cùng lúc đó, một ngọn lửa bùng lên trước mắt cô ta. Một thanh trường kiếm sáng chói và một cây chùy gai đang chặn thanh trường kiếm đẫm máu trước mặt cô ta. Không, chính xác là họ đang cố trì hoãn nó.
“Đừng ngẩn ra nữa, đồ ngốc!”
Oh Rahee kéo Phi Sora lại trước khi lưỡi kiếm bổ xuống đầu cô ta. Oh Rahee đã từ bỏ việc tấn công Kindness Tráo Trở để giúp đỡ Phi Sora.
Khi thanh trường kiếm của Kindness Tráo Trở không ngừng hạ xuống bất chấp tất cả, một lưỡi hái bay đến và cùng với các vũ khí khác chặn đường trường kiếm.
Đến lúc đó thanh kiếm mới dừng lại.
“Keu…!”
“Arggg!”
Mọi người rên rỉ. Chohong, Hugo, Oh Rahee và Vlad Halep. Dù cả bốn người hợp sức cũng phải vất vả lắm mới có thể ngăn cản bước tiến của thanh trường kiếm.
Bốn vũ khí xếp chồng lên nhau run rẩy như thể chúng sẽ vỡ ra bất cứ lúc nào.
Phi Sora vội thu lại thanh trường kiếm trên mặt đất, và rùng mình kinh hãi.
“Cút đi. Đừng cản đường ta.”
Đó là bởi vì vài chục vòng tròn ma thuật xung quanh thanh kiếm của Kindness Tráo Trở ‘đồng loạt tỏa sáng.
Chính lúc đó.
[Tránh ra, những kẻ yếu đuối!]
Kindness Tráo Trở đột nhiên quay lại. Gà Nhép đã dùng cánh để tấn công cô ta.
Kindness Tráo Trở vội xoay người sang một bên để giảm thiểu sát thương, nhưng thanh kiếm của cô đã sượt qua không trung và làm cho các vòng tròn ma thuật bị chệch hướng.
Do đó, Phi Sora và những người khác có thể nhanh chóng chạy và tăng khoảng cách.
Kindness Tráo Trở tặc lưỡi. Cô hơi khó chịu với con phượng hoàng, nhưng cô không muốn mất thời gian chiến đấu với lũ côn trùng như vậy.
Cô hoàn toàn không muốn để Seol Jihu đến được chỗ Nữ hoàng. Tất nhiên, cô không tin là Trùng hậu lại thua Seol Jihu, nhưng… trái tim cô vẫn lo lắng. Rốt cuộc, Seol Jihu luôn biến điều không thể thành hiện thực.
Vì thế, cô có cảm giác rằng mình không được để cậu ta vượt qua.
Và như vậy, khi cô cố gắng đuổi theo cậu ta một cách muộn màng…
“Chờ tý nào!”
Cô cảm thấy cổ mình đột nhiên ớn lạnh. Hai tay và hai chân của ai đó từ đâu xuất hiện và cuộn lại quanh cô ta.
“Có chuyện gì vậy, cô bé thằn lằn?”
Hoshino Urara cười rạng rỡ và vung con dao găm lên để cắt cổ Kindness Tráo Trở.
“Đã lâu không gặp … kiyaaang!”
Tất nhiên, cô ấy đã bị túm cổ và ném đi, trước khi con dao găm có thể chạm tới cổ họng của Kindness Tráo Trở.
Kindness Tráo Trở nhíu mày. Cô đã định đánh Urara gãy xương sống, nhưng cô ta đã tận dụng lực ném của Kindness để tung người bật ra xa. để quay sang một bên.
Rõ ràng là cô gái này mạnh hơn rất nhiều so với đám côn trùng lúc trước. KIndness quan sát Urara, tự hỏi liệu cô ta có phải là một Chấp Chưởng Giả cải trang hay không. Nhưng mà, trên người Urara không tỏa ra năng lượng của Thất Đại Tội.
Nhìn thấy Hoshino Urara khua tay múa chân khi cô ấy bay đi, Kindness Tráo Trở nhíu mày.
Làm sao cô ấy có thể quên được? Đây chính là kẻ đã chế nhạo và biến cô thành trò cười khi ở Linh Giới.
Kindness Tráo Trở muốn bắt Urara và xé xác cô ta thành từng mảnh nhỏ, nhưng cô biết rằng mình không thể làm thế. Đây là một trận chiến quan trọng, không có chỗ để giải quyết ân oán cá nhân. Nhớ lại mục tiêu ban đầu của mình, cô ấy dang rộng đôi cánh của mình và bay lên.
Vấn đề là con phượng hoàng đã chặn đường của Kindness. Nó bay về phía cô ta và húc đầu lia lịa, rõ ràng là không cho phép cô đến chỗ Seol Jihu.
Chưa hết. Một cơn gió bất chợt thổi sau lưng cô ta. Nó tập trung quanh chân của Kindness Tráo Trở và giữ chân cô ta, khiến cô không thể tấn công con phượng hoàng.
Bị mất thăng bằng, Kindness Tráo Trở đâm sầm vào con phượng hoàng và ngã xuống đất.
‘Gì thế này….’
Cô sững sờ khi ngã xuống. Cô không ngờ rằng mình lại bị sỉ nhục như vậy.
“Bí kỹ của Yi Seol-Ah! Kéo chân!”
Kindness thấy một cô gái khác đang chỉ vào mình, và giơ chân lên như một con hạc.
“….”
Trông cô ta khá giống Hoshino Urara, và Kindness Tráo Trở thực sự nổi cáu. Kindness vô thức đưa tay ra…
Hàng chục quả cầu năng lượng phun ra từ những vòng tròn ma thuật.
“Hừm! Tưởng ta sợ à!”
Yi Seol-Ah khịt mũi và xoay người trong không khí để tránh đòn tấn công của Kindness Tráo Trở. Tuy nhiên, đòn tấn công của Kindness Tráo Trở không đơn giản như những tảng đá ở Con đường Linh hồn.
“Yi Seol-Ah này đã vượt qua giới hạn của bản thân và… hm?”
Những quả cầu năng lượng mà Yi Seol-Ah đã tránh được, nhanh chóng quay lại như tên lửa tầm nhiệt.
UỲNH!
“Ái ui—!”
Yi Seol-Ah vội vàng xoay người và hạ độ cao xuống, nhưng cuối cùng cô vẫn bị trúng đòn và kêu lên đau đớn.
“Abubububu!”
Một vệt máu phun trong không trung. Yi Seol-Ah trở nên choáng váng khi cô ấy nằm ngửa nhìn lên bầu trời.
Kindness Tráo Trở đang nhìn xuống cô với ánh mắt lạnh lùng. Rõ ràng là Cổ Long sắp bóp nát đầu Yi Seol – Ah.
Chính lúc đó.
Ngay khi khuôn mặt Yi Seol-Ah tái mét vì tuyệt vọng, đôi mắt của Kindness Tráo Trở đột nhiên mở to. Cô cảm thấy một năng lượng thần thánh đang bắn về phía mình như ánh chớp.
Đó là một chiêu thức hiểm hóc, người ra tay chắc chắn là cao thủ.
‘Chẳng lẽ lại là?’
Seol Jihu có quay lại không? Nếu cậu quay lại, có nghĩa là cô ta đã thành công.
Kindness vội vàng xoay người né tránh. Từ đầu trận đến giờ, đây là lần đầu tiên cô gặp nguy hiểm như vậy.
Một ánh sáng màu xanh ngọc bích lướt qua bụng cô ta. Đôi mắt của Kindness Tráo Trở mở lớn. Kẻ vừa bắt cô ấy phải lùi lại không phải là Seol Jihu. Đó là một người phụ nữ mặc lễ phục màu trắng.
Bí Kỹ – Kiếm Quang Chân Khí
Kindness Tráo Trở không thể che giấu được sự bàng hoàng của mình, sau khi nhìn thấy năng lượng mà Baek Haeju phát ra từ Thánh Thương Giác Ngộ. Cô không thể xem nhẹ nguồn năng lượng này.
Ngay cả Nữ hoàng Ký sinh trùng cũng sẽ bị thương nặng nếu trúng phải chiêu thức kia.
“Ow, ow, ow….”
Thoát chết trong gang tấc, Yi Seol-Ah cố gắng gượng dậy trước khi khuỵu xuống. Chỗ cô bị đánh đang đau nhói.
Kiểm tra lại bản thân, cô nhận thấy bên hông mình chảy nhiều máu. Nếu không có Aura tạo ra lớp khiên bằng không khí để bảo vệ cô ấy, có lẽ thân hình này đã hứng chịu một cái lỗ to tướng.
“Đồ ngốc, cậu có thể cẩn thận hơn một chút được không? Điên vừa phải thôi chứ!”
Maria chạy vào và chữa lành cho cô ấy.
[Hãy cẩn thận.]
Aura cũng cảnh báo cô ấy.
[Đúng là cô đã vượt qua giới hạn của bản thân trong Con đường của Linh hồn. Tuy nhiên, kẻ thù của chúng ta đã vượt qua giới hạn đó nhiều lần.]
Yi Seol-Ah gật đầu trong im lặng. Cô đã tận mắt chứng kiến sự khác biệt về sức mạnh của họ. Sau lần va chạm lúc nãy, cô hiểu rằng trình độ của Kindness ở một đẳng cấp hoàn toàn khác.
“Oppa đã chiến đấu chống lại một kẻ như cô ấy trong suốt thời gian qua….”
Dù khi yếu hay khi mạnh, Seol cũng không lùi bước.
Yi Seol-Ah không phải là người duy nhất nghĩ đến điều này. Mọi người khác cũng vậy.
Seol Jihu bây giờ có thể đùa giỡn với các Tư lệnh Ký sinh trùng, nhưng họ thì không.
Kẻ thù mà họ đang đối mặt lúc này là Chỉ huy mạnh nhất của Ký sinh trùng. Họ có thể mất mạng chỉ với một sai lầm. Và vì vậy, họ phải tập trung vào việc chống lại các đòn tấn công của cô ấy, trước khi nghĩ đến chuyện hạ gục cô ấy.
Ánh mắt của các thành viên Valhalla đã thay đổi.
Trong khi đó, Kindness Tráo Trở nhíu mày khi cô ấy nhìn lướt qua phượng hoàng, Baek Haeju và các thành viên khác của Valhalla. Cô ấy không thể sử dụng Dịch chuyển tức thời. Mọi người đang liều mạng để ép cô ở lại.
Tại thời điểm này, cô buộc phải thừa nhận rằng những kẻ yếu đuối kia không còn yếu đuối nữa, và những kẻ phiền toái đã trở thành mối đe dọa.
Cô không ngờ rằng, ngoài Seol Jihu vẫn có ai đó cản được mình.
“Lũ các ngươi muốn chết chứ gì…”
Cô biết đã quá muộn để đuổi theo Seol Jihu. Trong trường hợp đó, chỉ còn một việc phải làm. Đó là, xử lý những kẻ ở đây càng nhanh càng tốt và trở lại với Nữ hoàng.
“…Được thôi.”
Chẳng bao lâu, một tia sáng mang năng lượng thần thánh bắt đầu chui ra khỏi cơ thể của Kindness Tráo Trở.
CHÍU!
Đột nhiên, tia sáng bùng phát thành một thứ ánh sáng chói mắt, và Kindness Tráo Trở bắt đầu lớn dần theo cấp số nhân.
***
KUOOOOOOO!
Một tiếng gầm dữ dội vang lên trên bầu trời.
Tiếng rồng gầm.
Kindness Tráo Trở đã trở lại hình dạng ban đầu.
“Hy vọng họ sẽ ổn ….”
Liệu họ có thể đứng vững trước Kindness Tráo Trở? Mình có nên quay lại giúp họ không?
Tất cả các loại suy nghĩ quay cuồng trong đầu Seol Jihu, nhưng cậu đã lắc đầu và rũ bỏ chúng. Muốn giành chiến thắng, cậu phải hành động như kế hoạch.
Hơn nữa, khi bị vây hãm ở Đế Quốc, cậu đã bắt mọi người phải bỏ chạy mà không quay lại giúp cậu.
Họ đã giữ lời hứa. Vì vậy, bây giờ đến lượt Seol Jihu giữ lời hứa.
” MÌnh phải tin tưởng họ.”
Seol Jihu đạp xuống đất và bay lên không trung.
Một chút nữa thôi, cậu ta sẽ bay tới chỗ Trùng hậu.
***
Cùng thời gian đó.
Trùng hậu đang ngồi trên ngai vàng vànhìn xuống chiến trường. Vẻ mặt của mụ ấy có vẻ vừa lo lắng vừa chán nản.
Ngay cả Kindness Tráo Trở, người mà mụ tin tưởng nhất, cũng bị cầm chân.
… Không, sự thật, mụ ấy biết rằng mọi thứ sẽ diễn ra như thế này.
Sự phát triển của Seol Jihu là một chuyện, nhưng điều mà Nữ hoàng Ký sinh trùng sợ nhất, là việc Ngôi sao sáng nhất sẽ giúp các ngôi sao khác tiến hóa.
Lúc này khi nhìn lên các thiên thể, mụ có thể thấy các ngôi sao tạo thành một dải ngân hà tuyệt đẹp.
Và cảnh tượng trước mặt mụ chính là biểu hiện của dải ngân hà đó.
Và cuối cùng, ngôi sao sáng nhất đã đến.
Vị Thần tà ác và Kẻ Giết thần, cuối cùng cũng đối mặt.
Seol Jihu đáp xuống cung điện và cúi đầu trước Nữ hoàng Parasite. Sau đó, cậu ta thẳng lưng trong khi giơ cao ngọn Thương Thanh Khiết.
Đôi mắt của Trùng hậu sáng lên.
[Đó có phải là một lời chào không?]
Mụ ấy nói với một cái khịt mũi nhẹ. Tuy nhiên, Seol Jihu vẫn cúi đầu không nói một lời.
[… Chà chà, phải thừa nhận rằng ta rất ngạc nhiên đáy. Ta nghĩ rằng ngươi sẽ lao vào ta như một con chó điên, nhưng có vẻ như ngươi đã biết cách cư xử tử tế hơn. Uhm, ngươi đã trưởng thành lên rất nhiều. Là do hiệu ứng khi trở thành Chấp Chưởng Giả ư??]
“…Không, hoàn toàn không.”
Nghe thấy lời khen ngợi của Nữ hoàng Ký sinh trùng, Seol Jihu nói với vẻ mặt trang nghiêm.
“Ta chỉ đang long trọng tưởng nhớ công ơn của những người đã khuất. Khi đối mặt với bà, ta hơi cảm động. ”
[?]
“A, tại sao bà không tham gia tưởng niệm cùng ta, Nữ hoàng Bệ hạ? Chúng ta hãy tôn vinh người anh hùng vĩ đại đã hy sinh bản thân giúp chúng ta gặp nhau. Ánh sáng của Liên bang và nhân loại, vị cứu tinh của chúng ta, Tư lệnh Temperance… ”
Trùng hậu tái mặt, và lông mày của mụ co giật dữ dội.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook