Khát Vọng Trỗi Dậy
-
Chương 465: Ác linh xung trận
Liên quân đã xông lên.
Trận chiến cuối cùng đã khai mạc.
Đơn vị kỵ binh do Teresa chỉ huy lao về phía trước như một đàn bò tót, khiến chiến trường rung chuyển. Phía sau họ là bộ binh của sáu vương quốc, khiên giáo sáng ngời.
“Tất cả hãy xông lên! Đừng e sợ!”
Teresa giơ thanh trường kiếm bạc lên cao và hét lên.
“Cha mẹ, anh chị em, tất cả mọi người thân của chúng ta đang cầu nguyện! Ngày họ chờ đợi đã đến rồi!”
Hạ kiếm xuống, cô ấy hướng lưỡi kiếm về phía Ký sinh trùng.
“Cuộc chiến này sẽ được viết thành những bản hùng ca và lưu truyền cho các thế hệ sau! Hôm nay sẽ là ngày chiến thắng vẻ vang, ngày chúng ta giành lại quê hương của mình! Hậu thế sẽ khắc ghi chiến công vĩ đại của chúng ta”.
Teresa hét lớn.
Những người lính cũng giương vũ khí lên cao và reo hò, trong khi đàn ngựa hí lên từng hồi. Khí thế của toàn quân bừng bừng như sóng thần.
Đôi mắt của Trùng Hậu nheo lại. Mụ không thích cảnh tượng này. Những con côn trùng yếu đuối, những kẻ rác rưởi vốn dĩ phải sợ hãi và tuyệt vọng trước sự hiện diện của mụ. Nhưng giờ đây, lũ côn trùng đó đang giương vũ khí về phía mụ. Hành động của họ đã xúc phạm mạnh mẽ đến danh dự của Trùng hậu và khiến mụ bực bội.
[Các ngươi còn chờ gì nữa?]
Trùng Hậu thô bạo vẫy tay, giọng nói lộ ra vẻ giận dữ.
[Khai hỏa!]
Binh đoàn Evil Phantom giương cánh tay và nhắm vào đội kỵ binh.
PẰNG PẰNG!
Những tiếng súng khô khốc vang lên.
Tiếng la hét nổ ra từ nhiều nơi. Những người cầm cờ bị hất văng với những lỗ thủng trên ngực của họ, và những con ngựa ngã xuống, lăn tròn trên mặt đất. Một số con ngựa khác cũng bị vấp ngã theo.
Đơn vị kỵ binh lao về phía trước, bỏ qua những đồng đội đã hy sinh, nhưng Evil Phantoms cũng tiếp tục bắn không ngừng. Đạn của họ xuyên qua các lớp hàng rào do các Linh mục dựng lên, khiến kỵ binh trở nên hỗn loạn. Điều này đương nhiên khiến bộ binh ở phía sau bị loạng choạng.
Khoảng cách vẫn còn khá xa. Tốc độ xung trận của đội kỵ binh bị giảm nhiều hơn cô dự đoán, nhưng Teresa nghiến răng thúc ngựa chạy tiếp. Trận chiến mới chỉ bắt đầu, và chắc chắn là Liên quân sẽ không nhìn họ bị tiêu diệt.
“Các người đang làm gì đấy!?”
Cùng lúc đó, giọng nói của Vidalif vang lên ở hậu quả.
“Định để họ chết hết à? Nhanh tay lên!”
Ông hét lớn và đích thân đặt một tảng lôi thạch vào một khẩu đại bác.
Sau khi những Người lùn nhắm bắn, các Thiên Tiên trên bầu trời ngay lập tức niệm chú.
“Bắn đến đỏ nòng pháo đi nào!!!”
Pang, pang! Pang, pang, pang! Những khẩu đại bác nhắm vào bọn Ký sinh trùng và phát ra ngọn lửa cuồng nộ. Tiếp theo, các Thiên Tiên trên bầu trời hướng bàn tay khum của họ về phía những viên đạn đang bay.
“El Jin Acceleratio!”
Một cơn gió dữ dội nổi lên.
Chweeeek!
Các Phong linh quấn quanh Lôi Thạch và tăng tốc lao về phía Ký sinh trùng.
BÙM!
Những tia chớp xanh bùng lên khắp nơi, xóa sổ mọi thứ.
Không chỉ có vậy…
“Hãy duy trì độ cao này! Xoay sang trái 30 độ! BẮN!”
Hàng trăm khẩu ballista bắn ra những lưỡi đao boomerang…
“Khai Hỏa! Đừng ngơi tay, hãy dốc hết năng lượng đi nào!”
Những mũi tên ánh sáng của các Tinh linh trút xuống như mưa.
Trùng Hậu khẽ càu nhàu. Liên quân dường như đã trinh sát đội hình của Ký sinh trùng, nên một nửa biệt đội Evil Phantom đã bị loại bỏ.
Hơn nữa, những lưỡi đao boomerang đang chém nát hàng ngũ Kí sinh trùng, và những mũi tên ánh sáng cũng đang tàn sát đội quân của mụ.
Ánh mắt Teresa sáng lên. Những người lính bên cạnh cô khẽ gật đầu và lao về phía trước.
[… Đệ nhị quân đoàn!]
Ken két! Nữ hoàng ký sinh trùng nghiến răng dữ dội.
[Đè bẹp chúng!]
Humility Khó Coi vung kiếm ngay khi Nữ hoàng ra lệnh.
Hí í í!
Con ngựa ma giơ hai chân trước lên đe dọa rồi dậm chân xuống.
Uwooooooooh!
Đội quân xác sống của Humility Khó Coi đã gầm lên và tiến về phía trước. Nhưng chúng không có ý định đụng độ với kỵ binh của Teresa. Trong khoảnh khắc tiếp theo, cơ thể của đội quân xác sống chuyển màu và trở nên trong suốt.
Đó là quá trình hóa ma, tuyệt chiêu của Humility Khó Coi.
Hàng loạt các lưỡi đao boomerang và mũi tên ánh sáng đều xuyên qua đội quân xác sống. Quá trình hóa ma đã giúp chúng chúng miễn nhiễm với các đòn tấn công vật lý và phép thuật thông thường.
Đối phương không thể cản được đội quân ma, cũng không có cách nào gây sát thương cho chúng. Dù Liên quân sở hữu một số Pháp sư và Chiến binh có thể dùng kỹ năng dạng linh hồn, nhưng không đủ để thay đổi cục diện.
Và như vậy, đội quân ma dễ dàng tiêu diệt các chiến binh loài người và các chiến binh Liên bang, sau đó xộc thẳng vào khu vực hậu quân, nơi có các Linh mục và Pháp sư ở phía sau. Đó sẽ là khởi đầu của một cuộc tàn sát, giống như mọi khi.
“Xông lên!”
Humility Khó Coi lao về phía trước với vẻ bình thản.
Tuy nhiên, kẻ thù của hắn ta cũng lao tới mà không hề sợ hãi.
‘Hửm?’
Nhìn thấy kỵ binh lao tới, một chút nghi ngờ thoáng qua trên mặt. Hắn dự đoán họ sẽ tách sang một bên để né tránh, nhưng công chúa của Haramark vẫn thúc ngựa xông lên. Mặt dây chuyền trên chiếc vòng cổ của cô ấy bị rung lên.
“Flone!”
Teresa hét lên, khi khoảng cách giữa hai phe chỉ còn khoảng vài trăm mét.
[Un!]
Một giọng nói vang lên từ mặt dây chuyền. Đó là món đồ mà Seol Jihu đã đưa cho cô.
[Đi thôi nào anh em eiii!]
Flone bay ra khỏi mặt dây chuyền và hóa thành một làn khói đen.
“?”
Đôi mắt của Humility lóe lên vẻ bối rối. Một đám mây khói kỳ lạ đã bay lên trong không trung, và nó đang nở ra hàng chục, không, hàng trăm lần.
[Kiaaaaaa…!]
[Kiiiiiiiiiiiiiiiii…!]
Một tiếng kêu ớn lạnh dường như bắt nguồn từ vực thẳm địa ngục, đã vang lên. Sự tuyệt vọng khôn tả tràn ngập khắp chiến trường trong chốc lát.
Đội quân ác linh.
Vũ khí bí mật thứ nhất của Seol Jihu, đã được tiết lộ.
“Đó là…!”
Humility Khó Coi không giấu được vẻ bàng hoàng. Hắn không hề nhìn nhầm. Là vua của các xác sống, hắn có thể cảm nhận được sức mạnh từ những linh hồn báo thù này.
Hắn phải đối mặt với một tình huống chưa từng có. Humility Khó Coi kéo dây cương và ra lệnh cho con ngựa ma của mình dừng lại.
Tuy nhiên, nhóm các linh hồn báo thù, dẫn đầu là Flone, đang chớp đôi mắt đỏ ngầu và lao vào đội quân xác sống.
[Kkikkikki, kkikkikki!]
Một linh hồn báo thù đã bám vào một con ngạ quỷ. Sau đó, một điều đáng ngạc nhiên đã xảy ra. Con quỷ loạng choạng ngã xuống đất. Nó chống lại kẻ địch một cách quyết liệt, nhưng cánh tay của con nó chỉ xuyên qua cơ thể của linh hồn báo thù.
Không bị cản trở, miệng của ác linh mở ra đến mang tai và nó nuốt trọn cái đầu của con ma cà rồng. Cơ thể con ma cà rồng mềm nhũn, rồi nhanh chóng trở về hình dạng cũ.
Những cảnh tương tự đã xảy ra khắp nơi. Ngạ quỷ, Hiệp sĩ Tử thần, Cốt binh… Các xác sống vùng vẫy điên cuồng, nhưng hầu hết chúng đều ngã xuống nhanh chóng..
Sau khi nuốt chửng một nạn nhân, những ác linh tiếp tục bay đi để tìm kiếm con mồi mới, và kỵ binh nhân loại bình thản chạy qua những cái xác của kẻ thù.
Một cảnh tượng phi thường đã diễn ra. Humility chưa bao giờ nghĩ đến chuyện này.
‘Không đời nào…!’
Hắn nhận ra rằng quá trình Hóa ma không còn tác dụng. Đệ nhị quân đoàn, đội quân cận vệ bất bại của hắn, giờ đang trở thành miếng mồi ngon cho kẻ thù.
Khó coi Humility vội ngẩng lên và đối mặt với đội quân kỵ binh. Hắn ta không bao giờ nghĩ rằng Liên quân lại chuẩn bị một biệt đội ác linh để chống lại đội quân bất tử của hắn ta.
‘Giá như Charity ở đây…!’
Hắn cảm thấy tiếc nuối vì không có Tư lệnh thứ ba ở đây. Charity là một Thuật sĩ tài ba, nếu còn ở đây, hắn có thể thay đổi tình thế.
Các Hiệp sĩ tử thần, Quỷ đoạt hồn và một số loài xác sống mạnh mẽ khác đang cố gắng chống đỡ. Nhưng tình hình không có lợi cho chúng. Hắn vừa chứng kiến một ác linh khổng lồ vừa đánh bay một hiệp sĩ tử thần chỉ bằng một cú đấm.
Humility Khó Coi không còn ngồi yên được nữa. Đó là bởi vì một ác linh khác, còn lớn hơn ác linh kia, đang xông đến chỗ hắn ta.
Ngay khi hắn ấy lùi lại để tránh làn khói đen đang bốc lên…
Kwang!
Một làn sóng xung kích dữ dội làm rung chuyển nơi hắn vừa đứng.
“Haha!”
Ngôi sao Phẫn nộ, Wu Lei, phá lên cười. Thanh Cự Kiếm của ông ta cắm sâu xuống đất. Một Chấp chưởng giả đã xuất hiện.
Con ngựa ma của hắn ta khéo léo nhảy ra xa và thoát khỏi phạm vi của sóng xung kích. Tuy nhiên, một vòng tròn ma thuật màu tím xuất hiện trên không trung, triệu tập một nhóm các Valkyrie mặc chiến giáp.
Humility Khó Coi vung kiếm của mình thành một vòng cung rộng, đẩy những Valkyrie sang một bên. Nhưng vì mải đối phó với các Valkyrie, hắn ta không thể nhìn thấy những sợi tơ mỏng đang lao về phía trước với tốc độ chóng mặt và trói chân con ngựa ma.
Sau khi cuộn xung quanh, các sợi tơ nhanh chóng siết lại.
—Prrrr!
Lúc Humility Khó Coi nhận ra, con ngựa ma của hắn đã bị lôi xuống đất.
Đây chỉ là sự khởi đầu. Humility Khó Coi quay người đột ngột để cứu chiến mã của mình, nhưng ngay lúc đó một làn khói đen xộc thẳng vào người hắn.
Crack!
Vai trái của hắn bị xé nát với âm thanh khô khốc. Humility Khó Coi lăn một vòng và vội vã đứng dậy.
[Mm… Chẳng ngon gì cả.]
Một ác linh đang gặm nhấm cánh tay trái của hắn.
[Dù sao đi nữa, một Tư lệnh vẫn là một món ăn quý giá. Ta sẽ cố ăn để mau chóng mạnh mẽ hơn.]
Năng lượng của cô ấy đang tăng lên sau khi ăn, rõ ràng cô ta là một Tùy tùng của Ác thực. Mặc dù Humility Khó Coi bị mất cánh tay vì một giây bất cẩn nhưng hắn vẫn nhanh chóng đánh giá tình hình và đưa ra phán đoán.
‘Ác linh này… Chỉ chứa một nửa năng lượng của Ác thực…. Phải có Tùy tùng khác.’
Quyền năng của Ác thực được phân bổ đồng đều cho các Tùy tùng, Humility Khó Coi tin rằng Flone còn một đồng đội nữa. Hắn nghiến răng ken két. Bị mất một cánh tay, hắn không còn dám sơ suất nữa.
Đúng là hắn đã sơ hở, nhưng hắn ta không bao giờ tưởng tượng rằng đối phương có thể tấn công mãnh liệt đến mức này.
“Ở Arden… Ngươi đã nói rằng một Chấp chưởng giả và bốn tùy tùng mới có thể cầm chân được ngươi… Có nhớ không?”
Cinzia bước lên phía trước, xung quanh cô là một đội quân Valkyrie.
“Vậy giờ thì sao??”
Nhìn thấy Humility Khó Coi đang sững sờ như tượng đá, cô liền dang tay ra.
“Ta không biết ngươi thích gặp ai, nên ta đã mời mọi người đến chung vui.”
Nhìn chung quanh đoàn người, Humility Khó Coi nghiến răng nghiến lợi. Có hai… không, ba Chấp chưởng giả của Thất đại tội. Agnes, người từng là Tùy tùng của Cinza, đã trở thành Ngôi sao của Kiêu hãnh.
Ba Chấp chưởng giả mang theo chừng mười hai tùy tùng. Trong số đó có một ác linh là tùy tùng của Ác thực, đang liên tục phát triển mạnh mẽ hơn.
Humility Khó Coi không nói nên lời.
“…Thật vinh dự.”
Sau đó, hắn cố định chuôi kiếm của mình và cười toe toét.
“Hấp dẫn đấy. Ta rất vui khi được đối xử xứng đáng với địa vị của mình”.
“Xứng đáng? Ngươi không nhận ra rằng mình đang bị áp đảo sao??”
“Cứ để xem.”
Humility Khó Coi thủ thế và bắt đầu tỏa ra nguồn năng lượng mãnh liệt.
“Ta sẽ không gục ngã sớm đâu. Các ngươi chăm sóc ta kỹ quá đấy, làm ta hơi bất ngờ một chút”.
Hắn nói như thể đang dò hỏi xem mọi người dự định làm gì với các Tư lệnh khác.
“Ai biết được? Tại sao ngươi không thử tìm hiểu đi?”
Cinzia nói một cách uể oải và nhún vai.
“Đừng nghĩ rằng mình có thể trì hoãn thời gian…”
Chớp một đôi mắt như dã thú, cô ấy cười toe toét.
“Bọn ta có đủ lực lượng để xử lý ba mặt trận khác.”
Đôi mắt của Humility Khó Coi hơi nhíu lại. Qua lời Cinza, có vẻ như Liên quân chỉ coi hắn là một mục tiêu bình thường. Có nghĩa là…
“Vậy… Các ngươi vẫn…”
[Này, lải nhải nhiều thế?]
Ngay lúc đó, giọng nói lảnh lót của Flone đã vang lên.
[Ngươi định câu giờ chứ gì? Ngươi nghĩ bọn ta ngu lắm hả?]
Humility Khó Coi nhíu mày và nao núng. Flone đã vạch trần ý định của hắn.
[Còn lâu nhé!]
Flone chỉ vào hắn ta và hét lên.
[Gorgonu! Gặm hắn!]
Ác linh khổng lồ trong Hiến Tế Lâu nhanh chóng gầm lên và vồ lấy Humility Khó Coi.
***
Cùng thời gian đó.
Các Ký sinh trùng rơi vào tình trạng hỗn loạn. Quân đoàn số hai – Quân đoàn bất bại của Ký sinh trùng, lần đầu tiên bị áp đảo.
Nhìn thấy Humility Khó Coi bị vây công, Patience Bùng Nổ – chỉ huy tả quân, không thể đứng yên được nữa.
Nếu quân đoàn hai của Humility Khó Coi bị tiêu diệt, tình hình sẽ trở nên nguy ngập. Để cứu đội quân xác sống, ả định cho quân đoàn của mình xông lên hỗ trợ. Bởi vì các Linh hồn báo tử trong quân đoàn năm cũng là thực thể linh hồn, giống như những ác linh của Flone.
Vì Liên quân đã đầu tư một lực lượng khổng lồ để đối phó với Humility Khó Coi, nên Patience tin rằng không còn kẻ thù hùng mạnh nào đủ sức đe dọa tả quân và hữu quân.
“Nhưng liệu hắn có ra tay không …?”
Ả lo lắng về Seol Jihu nhưng ngay lập tức rũ bỏ ý nghĩ đó.
Nếu Seol Jihu – Chỉ huy của Liên quân – mà bị ả cầm chân, thì đó là một chuyện đáng mừng. Khi ấy cậu không thể tung hoành ở các mặt trận khác. Và đó cũng sẽ là cơ hội để Trùng hậu ra tay.
Sau khi tính toán xong, Patience dẫn đội quân cận vệ xông lên ứng cứu Humility Khó Coi.
Nhưng ả vừa mới xông lên thì đã phải dừng lại, khi nhìn vào đội ngũ của Liên quân.
“…Gì thế này?”
Nữ hoàng của các Linh hồn Báo tử đã sững sờ vì kinh ngạc.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook