Khán Bất Kiến Nhĩ Đích Ôn Nhu
-
Chương 85
Tuy không rõ vì sao phù thủy thờ Merlin nhưng lại đón lễ Giáng sinh của người theo đạo Thiên chúa thờ Thượng Đế, nhưng điều này hiển nhiên không thể ảnh hưởng đến tâm tình vui vẻ khi đón Giáng sinh của bọn họ. Trang viên Potter đã bắt đầu chuẩn bị từ rất sớm. Cả trang viên tràn ngập những vòng hoa màu bạc hoặc màu vàng, trong đại sảnh, Sirius cùng James cùng nhau dọn dẹp, đặt một gốc cây rất to vào, vì thế, cả không gian đại sảnh cũng được dùng phép thuật để nới rộng.
Trên ngọn cây treo một ngôi sao rực rỡ, đàn tuần lộc đồ chơi nho nhỏ uyển chuyển kéo xe chạy vòng quanh thân cây, những quả châu trang trí lấp lánh màu xanh biếc, thỉnh thoảng lại lăn đi chỗ khác. Nhờ có pháp thuật, từng đợt tuyết nhẹ nhàng rơi từ trên trần nhà xuống, khiến cho người ta cảm nhận được không khí màu trắng của Lễ Giáng sinh. Nhưng bông tuyết này không tạo thành lớp băng trên đất, vừa hạ cánh, chúng liền biến mất không thấy tăm hơi.
Đây có thể nói là Lễ Giáng sinh tuyệt vời nhất từ trước đến giờ của Sirius. Mặc dù ông đã từng này tuổi nhưng vẫn còn bầy ra mấy trò đùa dai rất ngây thơ. Từ lúc Harry dẫn ông đến trang viên Potter, ông liền kéo James, đuổi bắt Harry suốt ngày trong trang viên, càng chơi càng nhiệt tình khiến cho dù chưa đến Lễ Giáng sinh, Harry vừa thấy ông liền trốn, các bức ảnh thấy ông liền biến mất, ngay cả gia tinh cũng không dám xuất hiện một mình trước mặt ông, mãi đến khi Lily không thể nhịn được nữa, lấy lý do tìm Remus Lupin về để ném ông ra khỏi trang viên, lúc ấy, trang viên mới tạm thời yên lặng, mọi người cũng thở phào nhẹ nhõm, điều này khiến cho ánh mắt nhìn Lily của tất cả mọi người liền tràn ngập sùng bái. Còn về phần James, đừng có trông cậy ông sẽ ngăn cản Sirius, ông không hùa vào đã là Merlin phù hộ, tổ tiên nhà Potter có linh rồi.
Nếu hỏi người nào trong trang viên may mắn thoát khỏi trò đùa dai của Sirius cùng James thì chỉ có thể là Lily cùng Severus. Lily may mắn thoát khỏi là vì James không dám trêu chọc cô, mà Sirius là vì có một ông bạn trọng sắc khinh hữu thấy vợ là vứt bạn, trong suốt bảy năm học đã khắc sâu nhận thức về hậu quả nhận được khi trêu chọc mĩ nữ nên cũng không dám động vào cô. Lý do Severus may mắn thoát khỏi thì lại trái ngược hoàn toàn với Lily, Sirius cùng James tuyệt đối không thương hương tiếc ngọc với ông, mà là vì hắn đã quá quen thuộc với mấy trò đó khi còn là học sinh, bởi vậy hắn không những tránh thoát dễ dàng mà đôi lúc còn dùng Độc dược linh tinh chỉnh lại hai kẻ kia, về sau, Sirius bọn họ không tìm được cách nào chọc ghẹo Severus đành phải bỏ qua.
Đêm Giáng sinh, Harry, Lily cùng James đều ngồi trong đại sảnh của trang viên, ngay cả Severus cũng không trốn trong phòng thí nghiệm mà bị Harry kéo ra ngoài, bởi vì đây là Lễ Giáng sinh đông đủ nhất của trang viên Potter.
Đầu tiên là vì Voldemort đã hứa đêm nay nhất định sẽ trở về, Harry từ khi gặp nghĩa phụ ở nhà Malfoy thì đã hơn nửa năm không gặp, mặc dù mọi người vẫn có liên hệ nhưng gặp mặt vẫn hơn rất nhiều.
Mặc khác, cha đỡ đầu Đại Cẩu bị Lily đá ra ngoài bắt đi tìm Remus Lupin thông báo hôm nay sẽ dẫn Remus về, điều này khiến cho James rất kích động, đây chính là buổi tụ họp đầu tiên sau mười mấy năm của nhóm Đạo tặc, trải qua bao nhiêu chuyện, tình bạn của họ vẫn bền vững như cũ khiến cho James rất vui mừng với mắt nhìn lựa chọn bạn của mình. Bởi vậy, ông rất hay kể chuyện quang vinh năm đó của bọn họ cho Harry nghe, hồn nhiên không để ý người bị hại cũng đang ngồi trong đại sảnh, mặt đen sì nghe ông kể, khiến Harry hận không thể đào hố chôn mình, bởi vì trong mắt cậu, chuyện của ba mình cùng cha đỡ đầu bọn họ thật sự rất khốn nạn, cậu cảm thấy rất xấu hổ không dám đối mặt với Severus.
Sau cùng là vì Sirius cùng Remus Lupin, kỳ thật Sirius căn bản không phải tìm, từ lúc ông vượt ngục ra khỏi Azkaban thì đã liên tục yêu cầu Regulus tìm Remus. Cho nên Sirius chỉ đơn giản về lại nhà cũ của gia tộc Black, tìm được Remus đang xử lý công việc với Regulus, kéo ông không nói câu nào mà dùng khóa cảng quay trở lại trang viên Potter, đương nhiên hai người đến sớm nhất.
Nhìn ba người đàn ông ôm chầm lấy nhau, nhìn bọn họ hưng phấn nói liên hồi, mắt Lily cũng đỏ ửng, cô dường như thấy được cảnh hơn chục năm trước, trong Hogwarts, mấy người kia vẫn còn là thiếu niên tràn đầy nhiệt huyết, ngay cả Severus cũng hiếm khi không phun nọc độc với bọn họ, đương nhiên chủ yếu là do ánh mắt khẩn cẩu của Harry, nghĩ đến hôn lễ sau này của mình và Harry, lại nghĩ đến sau này mình phải gọi người kia là nhạc phụ, Severus liền càng thêm yên lặng.
Trong lúc Sirius bọn họ đang trò chuyện hăng say, Harry cùng Severus đôi lúc lại liếc mắt đưa tình, trong đại sảnh đột nhiên xuất hiện một người khiến cho Sirius cùng Remus bị dọa toàn thân đầy mồ hôi lạnh, bọn họ nhanh chóng cầm đũa phép trong tay, vững vàng đứng trước mặt người đàn ông đột nhiên xuất hiện kia, trăm miệng một lời suốt ruột gào lên với James, Lily bọn họ: “James, cậu dẫn Lily và Harry chạy đi, bọn tớ ở lại ngăn hắn ta!”
Không chờ bọn họ tung thần chú, cảnh tượng lúc sau khiến cho bọn họ hoàn toàn hóa đá. Chỉ thấy động tác của Harry còn nhanh hơn hai người, cậu nhào vào trong lòng người đàn ông anh tuấn mắt đỏ kia, làm nũng: “Nghĩa phụ, người rốt cuộc đã trở lại, có mang quà Giáng sinh cho con không?”
Mà người trong ấn tượng của bọn họ luôn rất khủng bố lại vươn tay xoa xoa đầu Harry, cười dịu dàng: “Đương nhiên có, qua đêm nay, con có thể đến cây thông Nô-en mà bóc quà, nếu không hài lòng, nghĩa phụ sẽ chuẩn bị món quà khác.” Sirius cùng Remus run lên, nhìn nhau, dưới đáy lòng cùng xuất hiện một suy nghĩ: “Merlin à, hôm nay ngài bị rút não sao?”
Lúc lâu sau, Remus cuối cùng đã bình tĩnh lại, kéo James, chỉ vào Voldemort đang ngồi cạnh Harry nói chuyện vui vẻ với Lily và Severus, có chút lắp bắp hỏi: “Đây…. Đây là…. Chúa tể Hắc Ám? James, đây là có chuyện gì vậy?” Còn Đại Cẩu vẫn ở trong trạng thái hóa đá không hề ý thức được rằng con nuôi của mình đang bị cướp đi đã bị mấy người bạn tốt xem nhẹ.
“Đúng vậy.” James vui vẻ gật đầu, quả nhiên không nói trước với Sirius bọn họ là việc làm hoàn toàn đúng đắn, phản ứng của hai người này rất thú vị. James trong lòng rất hài lòng với quyết định của mình sảng khoái trả lời, “A, đúng rồi, Mơ mộng ngớ ngẩn, hiện tại chúng ta và ông ấy là đồng minh, Lily đã quyết định để Harry làm con nuôi ông ấy, ông ấy cũng đồng ý rồi.”
“Cái gì?” Sirius rốt cuộc giải trừ trạng thái hóa đá nghe lời James nói lại tiếp tục đơ người, nhìn Chúa tể Hăc Ám đang trò chuyện vui vẻ với Harry, lại nghĩ đến việc Harry luôn trốn tránh mình, Sirius đã cảm nhận được nguy cơ, con nuôi của mình có thể bị người ta bắt cóc.
“Ông, ông ta là nghĩa phụ của Harry, vậy tớ là cái gì?” Sirius nhất thời nhảy dựng lên, “Ông ta là Chúa tể Hắc Ám đấy, Chúa tể Hắc Ám đã giết cậu và Lily đấy, James, cậu thần kinh à?” Giọng của Sirius từ trước tới nay không hề tính là nhỏ, lần này ông lại lớn tiếng khiến cho Voldemort bọn họ đang nói chuyện đồng thời quay đầu lại nhìn ông, nhưng Chúa tể Hắc Ám không hề tức giận, ngược lại cảm thấy rất thú vị nhìn Sirius, rất ít người dám nói vậy trước mặt ngài, Voldemort cảm thấy vô cùng ngạc nhiên.
“Sirius, cậu sao vậy, tớ với Lily đã chết đâu?” James cố ý không nói rõ chân tướng cho bạn mình nhìn vẻ mặt nghi hoặc của Sirius, mà Remus đứng bên hiển nhiên nhận ra bạn cũ của mình đang đùa dai, nhưng với tinh thần không xen vào việc của người khác, cũng đứng bên xem kịch mà không nhắc nhở Sirius.
“Đúng nha, cậu và Lily chưa chết, vậy tội danh không thành lập rồi.” Sirius suy nghĩ, “Năm đó hắn ta đến giết các cậu, cho dù các cậu không chết nhưng hắn ta cũng đã từng có ý định giết người nha.” Kỳ thật Sirius lúc cố gắng thì cũng khá thông minh.
“Không sao đâu.” James lơ đãng nói, “Ông ấy ở cùng bọn tớ hơn mười năm, nếu có ý định giết người thì bọn tớ đã sớm chết vài lần rồi.”
“Cái gì?” Lần này ngay cả Remus cũng kinh hô cùng Sirius.
“Cậu nói là từ lúc ông ta biến mất là ở cùng các cậu?” Remus kinh ngạc nhìn Voldemort đang nhìn bọn họ, vội vàng quay đầu đi nhìn chằm chằm James, hi vọng ông sẽ giải thích cụ thể, dù sao đáp án này thực sự khiến cho Remus cảm thấy kinh sợ.
Voldemort không có hứng thú với vấn đề này, nhìn James đang kể lại chân tướng chuyện năm đó với hai người kia, nói với Lily: “Hãy còn sớm, ta về phòng trước, tiệc tối ta sẽ có mặt đúng giờ.” Nói xong liền đứng lên chuẩn bị ra ngoài thì thấy Harry cùng Severus cũng đồng thời đứng lên, nghi hoặc nhíu mày, nhìn hai người họ.
Harry vội vàng giải thích: “Nghĩa phụ, bọn con phát hiện vài chuyện thú vị ở Hogwarts muốn tâm sự với người, được không?” Severus gật gật đầu, tỏ vẻ hắn đồng ý với Harry. Kỳ thật hai người này chỉ muốn rời khỏi tổ hai người vì biết chuyện năm đó mà cả kinh cùng với James Potter khó được khi chỉnh bản tốt của mình nên cười như động kinh. Chuyện phát hiện được dù có chút nhỏ nhưng cũng là một cái cớ tuyệt vời nha, phải không?
Lily quả nhiên đồng ý với yêu cầu của hai người, gật đầu nói: “Vậy được rồi, cứ nói chuyện đi, đến giờ mẹ sẽ bảo gia tinh đi báo cho con.”
Trên ngọn cây treo một ngôi sao rực rỡ, đàn tuần lộc đồ chơi nho nhỏ uyển chuyển kéo xe chạy vòng quanh thân cây, những quả châu trang trí lấp lánh màu xanh biếc, thỉnh thoảng lại lăn đi chỗ khác. Nhờ có pháp thuật, từng đợt tuyết nhẹ nhàng rơi từ trên trần nhà xuống, khiến cho người ta cảm nhận được không khí màu trắng của Lễ Giáng sinh. Nhưng bông tuyết này không tạo thành lớp băng trên đất, vừa hạ cánh, chúng liền biến mất không thấy tăm hơi.
Đây có thể nói là Lễ Giáng sinh tuyệt vời nhất từ trước đến giờ của Sirius. Mặc dù ông đã từng này tuổi nhưng vẫn còn bầy ra mấy trò đùa dai rất ngây thơ. Từ lúc Harry dẫn ông đến trang viên Potter, ông liền kéo James, đuổi bắt Harry suốt ngày trong trang viên, càng chơi càng nhiệt tình khiến cho dù chưa đến Lễ Giáng sinh, Harry vừa thấy ông liền trốn, các bức ảnh thấy ông liền biến mất, ngay cả gia tinh cũng không dám xuất hiện một mình trước mặt ông, mãi đến khi Lily không thể nhịn được nữa, lấy lý do tìm Remus Lupin về để ném ông ra khỏi trang viên, lúc ấy, trang viên mới tạm thời yên lặng, mọi người cũng thở phào nhẹ nhõm, điều này khiến cho ánh mắt nhìn Lily của tất cả mọi người liền tràn ngập sùng bái. Còn về phần James, đừng có trông cậy ông sẽ ngăn cản Sirius, ông không hùa vào đã là Merlin phù hộ, tổ tiên nhà Potter có linh rồi.
Nếu hỏi người nào trong trang viên may mắn thoát khỏi trò đùa dai của Sirius cùng James thì chỉ có thể là Lily cùng Severus. Lily may mắn thoát khỏi là vì James không dám trêu chọc cô, mà Sirius là vì có một ông bạn trọng sắc khinh hữu thấy vợ là vứt bạn, trong suốt bảy năm học đã khắc sâu nhận thức về hậu quả nhận được khi trêu chọc mĩ nữ nên cũng không dám động vào cô. Lý do Severus may mắn thoát khỏi thì lại trái ngược hoàn toàn với Lily, Sirius cùng James tuyệt đối không thương hương tiếc ngọc với ông, mà là vì hắn đã quá quen thuộc với mấy trò đó khi còn là học sinh, bởi vậy hắn không những tránh thoát dễ dàng mà đôi lúc còn dùng Độc dược linh tinh chỉnh lại hai kẻ kia, về sau, Sirius bọn họ không tìm được cách nào chọc ghẹo Severus đành phải bỏ qua.
Đêm Giáng sinh, Harry, Lily cùng James đều ngồi trong đại sảnh của trang viên, ngay cả Severus cũng không trốn trong phòng thí nghiệm mà bị Harry kéo ra ngoài, bởi vì đây là Lễ Giáng sinh đông đủ nhất của trang viên Potter.
Đầu tiên là vì Voldemort đã hứa đêm nay nhất định sẽ trở về, Harry từ khi gặp nghĩa phụ ở nhà Malfoy thì đã hơn nửa năm không gặp, mặc dù mọi người vẫn có liên hệ nhưng gặp mặt vẫn hơn rất nhiều.
Mặc khác, cha đỡ đầu Đại Cẩu bị Lily đá ra ngoài bắt đi tìm Remus Lupin thông báo hôm nay sẽ dẫn Remus về, điều này khiến cho James rất kích động, đây chính là buổi tụ họp đầu tiên sau mười mấy năm của nhóm Đạo tặc, trải qua bao nhiêu chuyện, tình bạn của họ vẫn bền vững như cũ khiến cho James rất vui mừng với mắt nhìn lựa chọn bạn của mình. Bởi vậy, ông rất hay kể chuyện quang vinh năm đó của bọn họ cho Harry nghe, hồn nhiên không để ý người bị hại cũng đang ngồi trong đại sảnh, mặt đen sì nghe ông kể, khiến Harry hận không thể đào hố chôn mình, bởi vì trong mắt cậu, chuyện của ba mình cùng cha đỡ đầu bọn họ thật sự rất khốn nạn, cậu cảm thấy rất xấu hổ không dám đối mặt với Severus.
Sau cùng là vì Sirius cùng Remus Lupin, kỳ thật Sirius căn bản không phải tìm, từ lúc ông vượt ngục ra khỏi Azkaban thì đã liên tục yêu cầu Regulus tìm Remus. Cho nên Sirius chỉ đơn giản về lại nhà cũ của gia tộc Black, tìm được Remus đang xử lý công việc với Regulus, kéo ông không nói câu nào mà dùng khóa cảng quay trở lại trang viên Potter, đương nhiên hai người đến sớm nhất.
Nhìn ba người đàn ông ôm chầm lấy nhau, nhìn bọn họ hưng phấn nói liên hồi, mắt Lily cũng đỏ ửng, cô dường như thấy được cảnh hơn chục năm trước, trong Hogwarts, mấy người kia vẫn còn là thiếu niên tràn đầy nhiệt huyết, ngay cả Severus cũng hiếm khi không phun nọc độc với bọn họ, đương nhiên chủ yếu là do ánh mắt khẩn cẩu của Harry, nghĩ đến hôn lễ sau này của mình và Harry, lại nghĩ đến sau này mình phải gọi người kia là nhạc phụ, Severus liền càng thêm yên lặng.
Trong lúc Sirius bọn họ đang trò chuyện hăng say, Harry cùng Severus đôi lúc lại liếc mắt đưa tình, trong đại sảnh đột nhiên xuất hiện một người khiến cho Sirius cùng Remus bị dọa toàn thân đầy mồ hôi lạnh, bọn họ nhanh chóng cầm đũa phép trong tay, vững vàng đứng trước mặt người đàn ông đột nhiên xuất hiện kia, trăm miệng một lời suốt ruột gào lên với James, Lily bọn họ: “James, cậu dẫn Lily và Harry chạy đi, bọn tớ ở lại ngăn hắn ta!”
Không chờ bọn họ tung thần chú, cảnh tượng lúc sau khiến cho bọn họ hoàn toàn hóa đá. Chỉ thấy động tác của Harry còn nhanh hơn hai người, cậu nhào vào trong lòng người đàn ông anh tuấn mắt đỏ kia, làm nũng: “Nghĩa phụ, người rốt cuộc đã trở lại, có mang quà Giáng sinh cho con không?”
Mà người trong ấn tượng của bọn họ luôn rất khủng bố lại vươn tay xoa xoa đầu Harry, cười dịu dàng: “Đương nhiên có, qua đêm nay, con có thể đến cây thông Nô-en mà bóc quà, nếu không hài lòng, nghĩa phụ sẽ chuẩn bị món quà khác.” Sirius cùng Remus run lên, nhìn nhau, dưới đáy lòng cùng xuất hiện một suy nghĩ: “Merlin à, hôm nay ngài bị rút não sao?”
Lúc lâu sau, Remus cuối cùng đã bình tĩnh lại, kéo James, chỉ vào Voldemort đang ngồi cạnh Harry nói chuyện vui vẻ với Lily và Severus, có chút lắp bắp hỏi: “Đây…. Đây là…. Chúa tể Hắc Ám? James, đây là có chuyện gì vậy?” Còn Đại Cẩu vẫn ở trong trạng thái hóa đá không hề ý thức được rằng con nuôi của mình đang bị cướp đi đã bị mấy người bạn tốt xem nhẹ.
“Đúng vậy.” James vui vẻ gật đầu, quả nhiên không nói trước với Sirius bọn họ là việc làm hoàn toàn đúng đắn, phản ứng của hai người này rất thú vị. James trong lòng rất hài lòng với quyết định của mình sảng khoái trả lời, “A, đúng rồi, Mơ mộng ngớ ngẩn, hiện tại chúng ta và ông ấy là đồng minh, Lily đã quyết định để Harry làm con nuôi ông ấy, ông ấy cũng đồng ý rồi.”
“Cái gì?” Sirius rốt cuộc giải trừ trạng thái hóa đá nghe lời James nói lại tiếp tục đơ người, nhìn Chúa tể Hăc Ám đang trò chuyện vui vẻ với Harry, lại nghĩ đến việc Harry luôn trốn tránh mình, Sirius đã cảm nhận được nguy cơ, con nuôi của mình có thể bị người ta bắt cóc.
“Ông, ông ta là nghĩa phụ của Harry, vậy tớ là cái gì?” Sirius nhất thời nhảy dựng lên, “Ông ta là Chúa tể Hắc Ám đấy, Chúa tể Hắc Ám đã giết cậu và Lily đấy, James, cậu thần kinh à?” Giọng của Sirius từ trước tới nay không hề tính là nhỏ, lần này ông lại lớn tiếng khiến cho Voldemort bọn họ đang nói chuyện đồng thời quay đầu lại nhìn ông, nhưng Chúa tể Hắc Ám không hề tức giận, ngược lại cảm thấy rất thú vị nhìn Sirius, rất ít người dám nói vậy trước mặt ngài, Voldemort cảm thấy vô cùng ngạc nhiên.
“Sirius, cậu sao vậy, tớ với Lily đã chết đâu?” James cố ý không nói rõ chân tướng cho bạn mình nhìn vẻ mặt nghi hoặc của Sirius, mà Remus đứng bên hiển nhiên nhận ra bạn cũ của mình đang đùa dai, nhưng với tinh thần không xen vào việc của người khác, cũng đứng bên xem kịch mà không nhắc nhở Sirius.
“Đúng nha, cậu và Lily chưa chết, vậy tội danh không thành lập rồi.” Sirius suy nghĩ, “Năm đó hắn ta đến giết các cậu, cho dù các cậu không chết nhưng hắn ta cũng đã từng có ý định giết người nha.” Kỳ thật Sirius lúc cố gắng thì cũng khá thông minh.
“Không sao đâu.” James lơ đãng nói, “Ông ấy ở cùng bọn tớ hơn mười năm, nếu có ý định giết người thì bọn tớ đã sớm chết vài lần rồi.”
“Cái gì?” Lần này ngay cả Remus cũng kinh hô cùng Sirius.
“Cậu nói là từ lúc ông ta biến mất là ở cùng các cậu?” Remus kinh ngạc nhìn Voldemort đang nhìn bọn họ, vội vàng quay đầu đi nhìn chằm chằm James, hi vọng ông sẽ giải thích cụ thể, dù sao đáp án này thực sự khiến cho Remus cảm thấy kinh sợ.
Voldemort không có hứng thú với vấn đề này, nhìn James đang kể lại chân tướng chuyện năm đó với hai người kia, nói với Lily: “Hãy còn sớm, ta về phòng trước, tiệc tối ta sẽ có mặt đúng giờ.” Nói xong liền đứng lên chuẩn bị ra ngoài thì thấy Harry cùng Severus cũng đồng thời đứng lên, nghi hoặc nhíu mày, nhìn hai người họ.
Harry vội vàng giải thích: “Nghĩa phụ, bọn con phát hiện vài chuyện thú vị ở Hogwarts muốn tâm sự với người, được không?” Severus gật gật đầu, tỏ vẻ hắn đồng ý với Harry. Kỳ thật hai người này chỉ muốn rời khỏi tổ hai người vì biết chuyện năm đó mà cả kinh cùng với James Potter khó được khi chỉnh bản tốt của mình nên cười như động kinh. Chuyện phát hiện được dù có chút nhỏ nhưng cũng là một cái cớ tuyệt vời nha, phải không?
Lily quả nhiên đồng ý với yêu cầu của hai người, gật đầu nói: “Vậy được rồi, cứ nói chuyện đi, đến giờ mẹ sẽ bảo gia tinh đi báo cho con.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook