Kết Thúc ? Hay Sự Khởi Đầu (Nguyên Tác)
-
Chương 62: Liệt giường time
"Tuy nóng nực nhưng tui thấy ớn ớn sao sao ấy ông êy" tên Đại dùng hai bàn tay vuốt hai bắp tay vừa nói.
"Chắc ông bị sốc nhiệt do gió thôi, dấu hiệu của cảm lạnh ấy mà" tên Minh không cho là vậy, tên Minh ý chỉ tên Đại có mồ hôi bị gió thổi nên ớn lạnh.
"Chắc vậy, mà cảm giác lạ quá, mà thôi đi, ông chắc đúng đường Bá Long chỉ chứ" tên Đại vẫn nao nao trong lòng, sự hoang mang hiện rõ trên mặt hắn.
"Yên tâm đi, tui hiểu Bá Long nói gì mà" tên Minh xoa đầu mình nói.
"Chẵng lẽ ông không nghe rõ sao" tên Đại choáng váng nói.
"Xuỵt...." tên Minh đột nhiên giơ tay cản ngang ngực tên Đại, hắn phát hiện gì đó.
Từ căn nhà phía trước truyền ra một ít âm thanh răn rắc rùng rợn.
UỲNH.......
Một tiếng nổ lớn vang lên đinh tai nhức óc, hai tên kia gần đó nên giật bắn mình lên.
"Cái quái gì thế..." tên Đại muốn rụn tim ra ngoài run run nói.
"Tang thi đặc thù, nguy to" tên Minh đang lẩm bẩm thì cơn ớn lạnh chạy dọc xương sống, nhìn lại thì hướng mắt con tang thi đang tia qua đây.
"Chạy" tên Minh hô lên rồi chỉ sang một hướng cho tên Đại chạy, bản thân hắn lại giật mình lần nữa vì bên tai truyền đến âm thanh gió rít gào.
"Cái...."
Rầm......huỵch.....
Tên Đại vừa cất bước chạy vài mét thì thấy bóng dáng tên Minh bắn đi trước mặt, tưởng tên Minh chạy nhanh nhưng khi để ý thì rõ ràng tên Minh bị đấm cho méo mặt văng đi.
Tên Minh từ góc tường văng đi gần 30 mét mới rơi xuống va chạm vào trụ bê tông quốc lộ.
GÀO......
Con tang thi kỳ lạ kia không thèm ngó ngàng tới tên Đại mà lao qua hướng tên Minh, nó gào thét một tiếng dùng cặp chân mạnh mẽ bắn đi như con châu chấu.
"Hình như tao chiều mày quá" tên Minh khó khăn ngồi dậy dùng nắm đấm đối đầu trực diện với cú húc đầu của con tang thi.
Bốp....
Cái đầu hói bóng nhãy của con tang thi làm cú đấm của tên Minh trượt qua, con tang thi thì tông vào trên mạng sườn bên phải tên Minh thật mạnh.
Cú tông lần nữa đẩy văng tên Minh đi, cái trụ bê tông không đủ sức chống đỡ nên gãy rạp xuống, cả hai thì lao đi một đoạn mới hết đà, tên Đại từ xa nhìn lại giống kiểu con tang thi đang hấp rim tên Minh vậy, con tang thi loại hình lực lượng đang nằm đè lên cơ thể mỏng manh của tên Minh.
ít nhất thân hình tên Minh chỉ được một nửa so với con tang thi thôi
Đau đớn dưới lưng và mạn sườn truyền đến kích thích não tên Minh, vừa lấy lại nhận thức thì hắn hoảng hồn, trước mắt hắn là cái mồm đầy máu đang cố vươn tới cắn má hắn.
"Oái....." tên Minh giật mình la lên vùng mình định thoát ra, nhưng con tang thi này như con trâu vậy, không hề xê dịch được một chút nào, trọng lượng con tang thi tuy không quá nặng, nhưng tên Minh không thể nhấc lên là có lý do khác nữa.
"Khốn kiếp.." tên Minh vã mồ hôi, chửi thề một tiếng hắn liền vung nắm đấm vào mặt con tang thi, nhưng nó da dày thịt béo nên chã bị sao cả, một phần khác là do con tang thi này quá mạnh.
Đang khó khăn chống đỡ thì bên tai truyền đến âm thanh bước chân rất dồn dập, chưa kịp thắc mắc thì đã nghe thấy âm thanh bồm bộp, đầu con tang thi liên tục gật gù, do tên Đại dùng một thanh trụ biển báo giao thông gõ vào đầu con tang thi từng cú đầy yêu thương.
"Mạnh lên, lịt pẹ" tên Minh cay cú la lên, hắn cảm nhận rõ ràng mấy cú gõ kia không hề có miếng lực nào.
"Vậy thì đừng có mà để bị trúng đấy" tên Đại la lên vừa nhảy lên để lấy thêm gia tốc và lực lượng.
CONG........
Thanh cột biển báo va chạm vào đầu con tang thi với tốc độ hơn 250km/h, lực lượng tương đương đặt một tảng đá nặng 600kg lên đầu ngón tay vậy, con tang thi bị đánh trúng đầu trực tiếp bị lởm xuống đúng với hình dạng thanh sắt kia, còn đầu dư ra của thanh sắt thì bị lực quán tính bẻ gập xuống chạm vào tay trái tên Minh mới dừng lại.
"Nó chết chưa" tên Đại tê tay nên quăng thanh sắt đi vừa nói.
"Chắc chết rồi" tên Minh cảm thấy trọng lượng con tang thi dần dần giảm xuống, cuối cùng hắn đơn giản đẩy một cái thì con tang thi này lăn qua một bên.
"Đau quá" tên Đại khi nghe con tang thi kia chết rồi thì ngồi bộp xuống chụm hai tay lại vặn vẹo nói.
"Xạo vừa thôi ba, mau đi nhanh rồi về" tên Minh không quan tâm đến hắn mà cố gượng dậy, tên Đại lia mắt qua thì giật mình hô lên.
"Máu, lưng ông chảy máu kìa, có bị lây nhiễm không đấy" tên Đại nhiễm "zombie v4 CF" nên hoảng lên.
"Rách da thôi, không sao" tên Minh mặt không đổi sắc nói, tuy đau nhưng vẫn còn chịu được.
"Đi thôi, à, ông đi nổi không đấy" tên Đại vừa ngước lên khi đứng dậy thì thấy bản mặt tên Minh xanh lè.
"Lưng, cái lưng, a, trẹo lưng rồi" tên Minh nhăn nhó uống éo nói, tuy vài giây trước không sao, nhưng khi lưng trả lại trạng thái bình thường thì cú tông vào trụ bê tông mới tính dame.
lạnh lùng time 😂
Tên Đại dìu tên Minh vào lề đường, vừa đặt mông xuống tên Minh bật ngửa ra nằm chèm bẹp như cục slime.
slime = chất nhờn ma quái
Thấy tên Minh như vậy tên Đại cũng không thể làm gì hơn mà chỉ có thể cười trừ, cũng may là tên Minh bị con tang thi đập, chứ hắn thì chắc bây giờ hồn bay gần tới thiên đình rồi.
"Êy, im ru vậy ba, ê, cái quái....., Ê, DẬY ÔNG Êy,...." thấy tên Minh nằm im, tên Đại liền giật mình, vừa sờ ngay mạn sườn tên Minh hắn liền xanh mặt, nơi đó có vài cái xương sườn bị gãy vụn rồi, cảm thấy nhịp thở tên Minh yếu dần hắn lại lần nữa hoảng hốt.
"CỐ LÊN, MINH, MỌI NGƯỜI ĐANG CHỜ, ĐỪNG CÓ CHẾT, Ê, MINH......" tên Đại bắt đầu tuyệt vọng khi nhịp thở tên Minh tắt hẳn, vừa kêu vừa sơ cứu hô hấp nhân tạo vừa ép tim mà dấu hiệu của sự sống trên tên Minh vẫn đang dần mất đi.
"MY ĐANG CHỜ ÔNG VỀ, ĐỪNG CHẾT, MINHHHHHHH........" tên Đại càn lúc càng hoảng loạn, cuối cùng sau gần hai phút sơ cứu mà dấu hiệu sự sống không hề hiện lên, quá sốc tên Đại hét lên thật to.
"Khục....My, My đâu, đây là nơi nào" ngay lúc tên Đại tuyệt vọng nhất thì tên Minh lần nữa ho khan rồi lên tiếng gọi rất nhỏ.
"My đang ở nhà, này, cố lên, cố sống mới gặp được My, mới gặp lại được mọi người nữa, đúng rồi, còn bố mẹ My đang chờ, không thể chết được đâu" tên Đại như cây khô đón mưa rào liên tục lấp bấp nói lời động viên tinh thần tên Minh.
Như dùng bổ trợ hồi máu, sức mạnh tên Minh dần dần trở lại, nhất là khi nghe được tên cô gái hắn yêu thương......
"Đúng rồi, còn lời hứa tìm bố mẹ cho My, không nên chết, không nên chết, cô ấy sẽ giận mất..." nói vừa hết câu thì hắn liền ngất đi, tuy nói vết thương trên lưng không quá đau, nhưng cắt trúng mạch máu kèm theo nội thương nên tên Minh mới ngất đi, tất nhiên nguyên nhân chính vẫn là tổn thương nội tạng a.
"Ồ lể, nà... Khoang, ngất thôi sao" tên Đại còn đang vui mừng thì lại thấy đầu tên Minh ngoẹo qua bên kia, còn định giật mình lần nữa thì thấy tên Minh vẫn hô hấp đều đều nên thôi, cụt hết hứng giật mình.
- -------------------------------------------------
lùi lại vài phút nào
"Ra quyền dứt khoát nào......, không phải thế......, hạn chế chi tiết thừa......., phải thế này......"
Từ đâu đó gần ngoại ô thành phố liên tục là tiếng quyền phong kèm theo âm thanh hô hào chứa mười phần nản chí, Bá Long vỗ trán nhiều tới mức nó đã đỏ ửng lên, dạy một người luyện võ vì sức khỏe từ nhỏ một phong cách chiến đấu tất sát vẫn là quá khó, cái này phải tự họ trải nghiệm rồi cải cách chứ khó mà dạy được.
"Khó quá, ông đánh nhau đều vậy à" Bảo Anh vuốt trán ướt đẫm mồ hôi nói, tuy Bá Long dạy những đòn đánh rất đơn giản, nhưng thói quen vẫn không cho phép cô ấy đánh những đòn kỳ lạ kia, với cả những đòn Bá Long dạy yêu cầu rất gắt gao nên khó học cũng phải.
"Không phải đánh nhau, mà là sinh tồn, ranh giới giữa sự sống và cái chết cách nhau có vài giây thôi, không đánh ra được đòn nào quyết định thì sự sống cũng không còn là của mình nữa, phải ác liệt hơn nữa, đánh là phải tìm điểm yếu của đối thủ, như đây, rồi chỗ này, cả đây nữa...."
Bá Long gật gù dạy bảo rồi chỉ ra những điểm yếu của cơ thể con người, hắn chỉ vào huyệt thái dương rồi lại chỉ vào góc xương hàm, ngay cổ họng, sau cổ, giữa ngực ngay vị trí của tim, bên hông, dưới đầu gối vài phân (1 phân = 1 cm) hắn chỉ ra những nơi bị đánh trúng thì người đó sẽ giảm mạnh khả năng vận động hoặc có thể trực tiếp đánh chết.
Bảo Anh thì chăm chú nghe vừa cố nhớ, tuy những cái này cô ấy biết, nhưng không phải lúc nào cũng nhớ, lúc này nhờ được Bá Long thông não miễn phí cho nên cô ấy rất thích.
Cả hai loay hoay mãi tới lúc Mặt Trời khuất bóng dưới những ngôi nhà cao tầng mới thôi, mọi người đều không đói do tập luyện có dùng thêm viên năng lượng, bây giờ thì họ đang quay quần bên cái bóng đèn led 220v Bá Long có tìm được, hôm nay là đêm có ánh sáng nhân tạo đầu tiên từ khi mạt thế tới giờ, bên ngoài thì có ánh trăng nên mọi thứ đều rất huyền ảo.
"1, 2, 3, hự....... Đậu đậu đậu xanh, mạnh vậy ai chơi lại" tên Tùng nhăn nhó nói, hắn đang chơi vật tay với tên Phong, tên Tùng trước mạt thế là vô địch vật tay của trường, vậy mà giờ lại dễ dàng bị tên Phong đánh bại.
"Tay chị thế nào rồi" Bá Long bây giờ mới có thời gian để ý mọi người, hắn đầu tiên là xem vết cắt trên tay cô Thảo.
"Không có nó thì hơi khó chịu nhưng không sao, ổn rồi" Thảo nhún vai rồi nhìn vào cánh tay trái giờ chỉ còn cách khuỷu tay vài phân, Bá Long nhẹ nhàng tháo băng gạt trên vết thương ra, đánh giá sơ bộ rồi hắn gật gù băng bó lại như ban đầu.
Hắn đi một vòng xem mọi người rồi mới tiếng tới hướng cửa để ra ngoài, bây giờ sương xuống rồi, cũng là lúc cái hệ thống lấy nước từ không khí hoạt động.
Tú Linh cũng đi theo hắn, trên tay cô ấy có một cái áo khoác, Bá Long cố tình đi chận lại để Tú Linh đi bằng mình.
"Anh biết em có rất nhiều câu hỏi cần giải đáp, hay ta cùng nói chuyện một chút nhỉ" Bá Long chấp tay ra sau đầu vừa nhìn sang Tú Linh vừa nói nhẹ nhàng.
"Ừm" Tú Linh nhẹ nhàng đáp lại.
Cả hai đi tới trước cái hệ thống hồi chiều Bá Long làm, mắt hắn tốt nên có thể thấy được những giọt sương li ti đang động lại trên bề mặt vải cái màn.
"Qua đây nè, ngồi với anh" Bá Long bước qua một góc, nơi đó có bức tường cao nữa mét, dùng vài mảng tường phẳng làm nơi đật mông, cả hai được một nơi ngồi nghĩ thoải mái có chỗ dựa, Bá Long thấy Tú Linh hơi run nhẹ liền lấy tay quàng qua vai rồi kéo cô ấy sát vào người mình, hắn dùng một thủ thuật nhỏ để khiến cơ thể bản thân đốt năng lượng tạo ra nhiệt độ cao hơn, nhờ vậy nên Tú Linh dần ấm hơn.
"Anh có thể kể cho em nghe chuyện gì xảy ra từ lúc anh bị cuốn bay tới lúc tìm tới đây được không" Tú Linh gục đầu lên vai Bá Long vừa run giọng nói.
"Theo cảm nhận của anh, lúc bị cuốn đi, nó lạ lắm, khi bay lên cao gần hai trăm mét lúc đó anh đã gần như là mất ý thức, nhưng lại mơ hồ thấy gió lặng vài giây rồi lại bị cuống đi với tốc độ chóng mặt, lần nữa lấy lại ý thức là va phải một bức tường của ngôi nhà nào đó, va chạm không quá mạnh nhưng bức tường thì sụp đổ và đè lên người anh, may là nó không đè trực tiếp lên mà dư ra một khoản nhỏ vừa người, anh bị kẹt ở đó tới gần trưa hôm sau, may mắn là có người đi qua cứu anh ra ngoài, anh không rõ hô mê bao lâu thì tỉnh dậy, lúc đó cũng đã trưa rồi, hỏi người đã cứu anh thì họ bảo đấy là Sa Đéc Đồng Tháp, trên đường về anh có ghé qua một cái "dị không gian", khi ra ngoài anh có lấy được hai kiện binh khí kia, trên đường về cũng khuya nên anh có nghĩ ngơi một chút, tầm một giờ sáng thì không ngủ nữa mà lên đường tìm về, mất một đêm nữa rồi sáng nay mới tìm được mọi người" Bá Long vừa kể vừa ra dấu rất chăm chú.
Tú Linh thì không nói gì mà chỉ ngồi nghe, trên môi là một nụ cười hạnh phúc.
"Mọi người ở đây có gặp điều gì nguy hiểm không," Bá Long nói xong rồi lại hỏi lại.
"Không có, nơi đây rất yên bình, chỉ là Minh hay đi ra ngoài tìm anh" Tú Linh ngọt ngào nói.
"Vậy Minh có tìm được gì đem về không, thực lực của cậu ấy chắc cũng phải một túi chiến lợi phẩm chứ" Bá Long cao giọng nói.
"Hôm đầu tiên cậu ấy chỉ tìm được một chiếc xe phân khối lớn với một chiếc nhẫn ma ám thôi" Tú Linh vịn cằm nhớ lại nói.
"Nhẫn ma ám?" Bá Long chú ý tới cụm từ kỳ lạ này nên nói lại.
"Đúng vậy a, nó rất nặng, cậu ấy nói xó tìm được rất nhiều viên năng lượng nhưng khi đeo nhẫn kia vào thì nó đều biến mất hết, cậu ấy rất cay cú hôm đó" Tú Linh nhớ lại thì cười mỉm nói.
"Có thể cho anh xem cái nhẫn kia không" Bá Long nói trong hưng phấn, đúng thứ đang tìm a.
"Được thôi, em dẫn anh đi" Tú Linh vui vẻ nói.
Cả hai đi vào trong nhà, Tú Linh dẫn hắn tới góc nhà rồi chỉ cho hắn nơi tên Minh quăng cái nhẫn.
"Đây nè, cậu ấy chán nản nên quăng nó dính vào tường luôn" Tú Linh hài hước nói.
Rắc......lọc cọc....
Bá Long dùng ngón tay dễ dàng phá vỡ một mảng tường để lấy cái nhẫn ra, tuy nặng nhưng không ảnh hưởng gì tới hắn, trước ánh mắt dò xét của Tú Linh hắn đeo cái nhẫn vào ngón trỏ luôn.
Bá Long hơi động ý niệm liền thấy được thông tin của cái nhẫn, thông tin này đi kèm một bản liệt kê đồ vật đang chứa bên trong, chính xác là một cái nhẫn không gian cấp rất cao, Bá Long thấy được thông số thể tích cái nhẫn liền hưng phấn, sương sương mười vạn mét khối thôi chứ nhiêu.
vật tham chiếu hơi khó hình dung, các bác cứ lên gu gồ tìm bể chứa dầu nhiên liệu 100000m3 là thấy nha
"Gì vậy anh...."
"GIÀU TO RỒI HA HA HA......."
Tú Linh còn chưa nói hết câu Bá Long đã hét lên rồi ôm Tú Linh cười thật dài, mọi người trong nhà đều bị giật mình xém ngất xỉu.
mấy nay bận quá, vặt lá mai rồi quét dọn các kiểu nên không có thời gian viết, biết các ông đang hóng nên tui cho một chương dài đọc cho đã
"Chắc ông bị sốc nhiệt do gió thôi, dấu hiệu của cảm lạnh ấy mà" tên Minh không cho là vậy, tên Minh ý chỉ tên Đại có mồ hôi bị gió thổi nên ớn lạnh.
"Chắc vậy, mà cảm giác lạ quá, mà thôi đi, ông chắc đúng đường Bá Long chỉ chứ" tên Đại vẫn nao nao trong lòng, sự hoang mang hiện rõ trên mặt hắn.
"Yên tâm đi, tui hiểu Bá Long nói gì mà" tên Minh xoa đầu mình nói.
"Chẵng lẽ ông không nghe rõ sao" tên Đại choáng váng nói.
"Xuỵt...." tên Minh đột nhiên giơ tay cản ngang ngực tên Đại, hắn phát hiện gì đó.
Từ căn nhà phía trước truyền ra một ít âm thanh răn rắc rùng rợn.
UỲNH.......
Một tiếng nổ lớn vang lên đinh tai nhức óc, hai tên kia gần đó nên giật bắn mình lên.
"Cái quái gì thế..." tên Đại muốn rụn tim ra ngoài run run nói.
"Tang thi đặc thù, nguy to" tên Minh đang lẩm bẩm thì cơn ớn lạnh chạy dọc xương sống, nhìn lại thì hướng mắt con tang thi đang tia qua đây.
"Chạy" tên Minh hô lên rồi chỉ sang một hướng cho tên Đại chạy, bản thân hắn lại giật mình lần nữa vì bên tai truyền đến âm thanh gió rít gào.
"Cái...."
Rầm......huỵch.....
Tên Đại vừa cất bước chạy vài mét thì thấy bóng dáng tên Minh bắn đi trước mặt, tưởng tên Minh chạy nhanh nhưng khi để ý thì rõ ràng tên Minh bị đấm cho méo mặt văng đi.
Tên Minh từ góc tường văng đi gần 30 mét mới rơi xuống va chạm vào trụ bê tông quốc lộ.
GÀO......
Con tang thi kỳ lạ kia không thèm ngó ngàng tới tên Đại mà lao qua hướng tên Minh, nó gào thét một tiếng dùng cặp chân mạnh mẽ bắn đi như con châu chấu.
"Hình như tao chiều mày quá" tên Minh khó khăn ngồi dậy dùng nắm đấm đối đầu trực diện với cú húc đầu của con tang thi.
Bốp....
Cái đầu hói bóng nhãy của con tang thi làm cú đấm của tên Minh trượt qua, con tang thi thì tông vào trên mạng sườn bên phải tên Minh thật mạnh.
Cú tông lần nữa đẩy văng tên Minh đi, cái trụ bê tông không đủ sức chống đỡ nên gãy rạp xuống, cả hai thì lao đi một đoạn mới hết đà, tên Đại từ xa nhìn lại giống kiểu con tang thi đang hấp rim tên Minh vậy, con tang thi loại hình lực lượng đang nằm đè lên cơ thể mỏng manh của tên Minh.
ít nhất thân hình tên Minh chỉ được một nửa so với con tang thi thôi
Đau đớn dưới lưng và mạn sườn truyền đến kích thích não tên Minh, vừa lấy lại nhận thức thì hắn hoảng hồn, trước mắt hắn là cái mồm đầy máu đang cố vươn tới cắn má hắn.
"Oái....." tên Minh giật mình la lên vùng mình định thoát ra, nhưng con tang thi này như con trâu vậy, không hề xê dịch được một chút nào, trọng lượng con tang thi tuy không quá nặng, nhưng tên Minh không thể nhấc lên là có lý do khác nữa.
"Khốn kiếp.." tên Minh vã mồ hôi, chửi thề một tiếng hắn liền vung nắm đấm vào mặt con tang thi, nhưng nó da dày thịt béo nên chã bị sao cả, một phần khác là do con tang thi này quá mạnh.
Đang khó khăn chống đỡ thì bên tai truyền đến âm thanh bước chân rất dồn dập, chưa kịp thắc mắc thì đã nghe thấy âm thanh bồm bộp, đầu con tang thi liên tục gật gù, do tên Đại dùng một thanh trụ biển báo giao thông gõ vào đầu con tang thi từng cú đầy yêu thương.
"Mạnh lên, lịt pẹ" tên Minh cay cú la lên, hắn cảm nhận rõ ràng mấy cú gõ kia không hề có miếng lực nào.
"Vậy thì đừng có mà để bị trúng đấy" tên Đại la lên vừa nhảy lên để lấy thêm gia tốc và lực lượng.
CONG........
Thanh cột biển báo va chạm vào đầu con tang thi với tốc độ hơn 250km/h, lực lượng tương đương đặt một tảng đá nặng 600kg lên đầu ngón tay vậy, con tang thi bị đánh trúng đầu trực tiếp bị lởm xuống đúng với hình dạng thanh sắt kia, còn đầu dư ra của thanh sắt thì bị lực quán tính bẻ gập xuống chạm vào tay trái tên Minh mới dừng lại.
"Nó chết chưa" tên Đại tê tay nên quăng thanh sắt đi vừa nói.
"Chắc chết rồi" tên Minh cảm thấy trọng lượng con tang thi dần dần giảm xuống, cuối cùng hắn đơn giản đẩy một cái thì con tang thi này lăn qua một bên.
"Đau quá" tên Đại khi nghe con tang thi kia chết rồi thì ngồi bộp xuống chụm hai tay lại vặn vẹo nói.
"Xạo vừa thôi ba, mau đi nhanh rồi về" tên Minh không quan tâm đến hắn mà cố gượng dậy, tên Đại lia mắt qua thì giật mình hô lên.
"Máu, lưng ông chảy máu kìa, có bị lây nhiễm không đấy" tên Đại nhiễm "zombie v4 CF" nên hoảng lên.
"Rách da thôi, không sao" tên Minh mặt không đổi sắc nói, tuy đau nhưng vẫn còn chịu được.
"Đi thôi, à, ông đi nổi không đấy" tên Đại vừa ngước lên khi đứng dậy thì thấy bản mặt tên Minh xanh lè.
"Lưng, cái lưng, a, trẹo lưng rồi" tên Minh nhăn nhó uống éo nói, tuy vài giây trước không sao, nhưng khi lưng trả lại trạng thái bình thường thì cú tông vào trụ bê tông mới tính dame.
- dame = sát thương =)) *
lạnh lùng time 😂
Tên Đại dìu tên Minh vào lề đường, vừa đặt mông xuống tên Minh bật ngửa ra nằm chèm bẹp như cục slime.
slime = chất nhờn ma quái
Thấy tên Minh như vậy tên Đại cũng không thể làm gì hơn mà chỉ có thể cười trừ, cũng may là tên Minh bị con tang thi đập, chứ hắn thì chắc bây giờ hồn bay gần tới thiên đình rồi.
"Êy, im ru vậy ba, ê, cái quái....., Ê, DẬY ÔNG Êy,...." thấy tên Minh nằm im, tên Đại liền giật mình, vừa sờ ngay mạn sườn tên Minh hắn liền xanh mặt, nơi đó có vài cái xương sườn bị gãy vụn rồi, cảm thấy nhịp thở tên Minh yếu dần hắn lại lần nữa hoảng hốt.
"CỐ LÊN, MINH, MỌI NGƯỜI ĐANG CHỜ, ĐỪNG CÓ CHẾT, Ê, MINH......" tên Đại bắt đầu tuyệt vọng khi nhịp thở tên Minh tắt hẳn, vừa kêu vừa sơ cứu hô hấp nhân tạo vừa ép tim mà dấu hiệu của sự sống trên tên Minh vẫn đang dần mất đi.
"MY ĐANG CHỜ ÔNG VỀ, ĐỪNG CHẾT, MINHHHHHHH........" tên Đại càn lúc càng hoảng loạn, cuối cùng sau gần hai phút sơ cứu mà dấu hiệu sự sống không hề hiện lên, quá sốc tên Đại hét lên thật to.
"Khục....My, My đâu, đây là nơi nào" ngay lúc tên Đại tuyệt vọng nhất thì tên Minh lần nữa ho khan rồi lên tiếng gọi rất nhỏ.
"My đang ở nhà, này, cố lên, cố sống mới gặp được My, mới gặp lại được mọi người nữa, đúng rồi, còn bố mẹ My đang chờ, không thể chết được đâu" tên Đại như cây khô đón mưa rào liên tục lấp bấp nói lời động viên tinh thần tên Minh.
Như dùng bổ trợ hồi máu, sức mạnh tên Minh dần dần trở lại, nhất là khi nghe được tên cô gái hắn yêu thương......
"Đúng rồi, còn lời hứa tìm bố mẹ cho My, không nên chết, không nên chết, cô ấy sẽ giận mất..." nói vừa hết câu thì hắn liền ngất đi, tuy nói vết thương trên lưng không quá đau, nhưng cắt trúng mạch máu kèm theo nội thương nên tên Minh mới ngất đi, tất nhiên nguyên nhân chính vẫn là tổn thương nội tạng a.
"Ồ lể, nà... Khoang, ngất thôi sao" tên Đại còn đang vui mừng thì lại thấy đầu tên Minh ngoẹo qua bên kia, còn định giật mình lần nữa thì thấy tên Minh vẫn hô hấp đều đều nên thôi, cụt hết hứng giật mình.
- -------------------------------------------------
lùi lại vài phút nào
"Ra quyền dứt khoát nào......, không phải thế......, hạn chế chi tiết thừa......., phải thế này......"
Từ đâu đó gần ngoại ô thành phố liên tục là tiếng quyền phong kèm theo âm thanh hô hào chứa mười phần nản chí, Bá Long vỗ trán nhiều tới mức nó đã đỏ ửng lên, dạy một người luyện võ vì sức khỏe từ nhỏ một phong cách chiến đấu tất sát vẫn là quá khó, cái này phải tự họ trải nghiệm rồi cải cách chứ khó mà dạy được.
"Khó quá, ông đánh nhau đều vậy à" Bảo Anh vuốt trán ướt đẫm mồ hôi nói, tuy Bá Long dạy những đòn đánh rất đơn giản, nhưng thói quen vẫn không cho phép cô ấy đánh những đòn kỳ lạ kia, với cả những đòn Bá Long dạy yêu cầu rất gắt gao nên khó học cũng phải.
"Không phải đánh nhau, mà là sinh tồn, ranh giới giữa sự sống và cái chết cách nhau có vài giây thôi, không đánh ra được đòn nào quyết định thì sự sống cũng không còn là của mình nữa, phải ác liệt hơn nữa, đánh là phải tìm điểm yếu của đối thủ, như đây, rồi chỗ này, cả đây nữa...."
Bá Long gật gù dạy bảo rồi chỉ ra những điểm yếu của cơ thể con người, hắn chỉ vào huyệt thái dương rồi lại chỉ vào góc xương hàm, ngay cổ họng, sau cổ, giữa ngực ngay vị trí của tim, bên hông, dưới đầu gối vài phân (1 phân = 1 cm) hắn chỉ ra những nơi bị đánh trúng thì người đó sẽ giảm mạnh khả năng vận động hoặc có thể trực tiếp đánh chết.
Bảo Anh thì chăm chú nghe vừa cố nhớ, tuy những cái này cô ấy biết, nhưng không phải lúc nào cũng nhớ, lúc này nhờ được Bá Long thông não miễn phí cho nên cô ấy rất thích.
Cả hai loay hoay mãi tới lúc Mặt Trời khuất bóng dưới những ngôi nhà cao tầng mới thôi, mọi người đều không đói do tập luyện có dùng thêm viên năng lượng, bây giờ thì họ đang quay quần bên cái bóng đèn led 220v Bá Long có tìm được, hôm nay là đêm có ánh sáng nhân tạo đầu tiên từ khi mạt thế tới giờ, bên ngoài thì có ánh trăng nên mọi thứ đều rất huyền ảo.
"1, 2, 3, hự....... Đậu đậu đậu xanh, mạnh vậy ai chơi lại" tên Tùng nhăn nhó nói, hắn đang chơi vật tay với tên Phong, tên Tùng trước mạt thế là vô địch vật tay của trường, vậy mà giờ lại dễ dàng bị tên Phong đánh bại.
"Tay chị thế nào rồi" Bá Long bây giờ mới có thời gian để ý mọi người, hắn đầu tiên là xem vết cắt trên tay cô Thảo.
"Không có nó thì hơi khó chịu nhưng không sao, ổn rồi" Thảo nhún vai rồi nhìn vào cánh tay trái giờ chỉ còn cách khuỷu tay vài phân, Bá Long nhẹ nhàng tháo băng gạt trên vết thương ra, đánh giá sơ bộ rồi hắn gật gù băng bó lại như ban đầu.
Hắn đi một vòng xem mọi người rồi mới tiếng tới hướng cửa để ra ngoài, bây giờ sương xuống rồi, cũng là lúc cái hệ thống lấy nước từ không khí hoạt động.
Tú Linh cũng đi theo hắn, trên tay cô ấy có một cái áo khoác, Bá Long cố tình đi chận lại để Tú Linh đi bằng mình.
"Anh biết em có rất nhiều câu hỏi cần giải đáp, hay ta cùng nói chuyện một chút nhỉ" Bá Long chấp tay ra sau đầu vừa nhìn sang Tú Linh vừa nói nhẹ nhàng.
"Ừm" Tú Linh nhẹ nhàng đáp lại.
Cả hai đi tới trước cái hệ thống hồi chiều Bá Long làm, mắt hắn tốt nên có thể thấy được những giọt sương li ti đang động lại trên bề mặt vải cái màn.
"Qua đây nè, ngồi với anh" Bá Long bước qua một góc, nơi đó có bức tường cao nữa mét, dùng vài mảng tường phẳng làm nơi đật mông, cả hai được một nơi ngồi nghĩ thoải mái có chỗ dựa, Bá Long thấy Tú Linh hơi run nhẹ liền lấy tay quàng qua vai rồi kéo cô ấy sát vào người mình, hắn dùng một thủ thuật nhỏ để khiến cơ thể bản thân đốt năng lượng tạo ra nhiệt độ cao hơn, nhờ vậy nên Tú Linh dần ấm hơn.
"Anh có thể kể cho em nghe chuyện gì xảy ra từ lúc anh bị cuốn bay tới lúc tìm tới đây được không" Tú Linh gục đầu lên vai Bá Long vừa run giọng nói.
"Theo cảm nhận của anh, lúc bị cuốn đi, nó lạ lắm, khi bay lên cao gần hai trăm mét lúc đó anh đã gần như là mất ý thức, nhưng lại mơ hồ thấy gió lặng vài giây rồi lại bị cuống đi với tốc độ chóng mặt, lần nữa lấy lại ý thức là va phải một bức tường của ngôi nhà nào đó, va chạm không quá mạnh nhưng bức tường thì sụp đổ và đè lên người anh, may là nó không đè trực tiếp lên mà dư ra một khoản nhỏ vừa người, anh bị kẹt ở đó tới gần trưa hôm sau, may mắn là có người đi qua cứu anh ra ngoài, anh không rõ hô mê bao lâu thì tỉnh dậy, lúc đó cũng đã trưa rồi, hỏi người đã cứu anh thì họ bảo đấy là Sa Đéc Đồng Tháp, trên đường về anh có ghé qua một cái "dị không gian", khi ra ngoài anh có lấy được hai kiện binh khí kia, trên đường về cũng khuya nên anh có nghĩ ngơi một chút, tầm một giờ sáng thì không ngủ nữa mà lên đường tìm về, mất một đêm nữa rồi sáng nay mới tìm được mọi người" Bá Long vừa kể vừa ra dấu rất chăm chú.
Tú Linh thì không nói gì mà chỉ ngồi nghe, trên môi là một nụ cười hạnh phúc.
"Mọi người ở đây có gặp điều gì nguy hiểm không," Bá Long nói xong rồi lại hỏi lại.
"Không có, nơi đây rất yên bình, chỉ là Minh hay đi ra ngoài tìm anh" Tú Linh ngọt ngào nói.
"Vậy Minh có tìm được gì đem về không, thực lực của cậu ấy chắc cũng phải một túi chiến lợi phẩm chứ" Bá Long cao giọng nói.
"Hôm đầu tiên cậu ấy chỉ tìm được một chiếc xe phân khối lớn với một chiếc nhẫn ma ám thôi" Tú Linh vịn cằm nhớ lại nói.
"Nhẫn ma ám?" Bá Long chú ý tới cụm từ kỳ lạ này nên nói lại.
"Đúng vậy a, nó rất nặng, cậu ấy nói xó tìm được rất nhiều viên năng lượng nhưng khi đeo nhẫn kia vào thì nó đều biến mất hết, cậu ấy rất cay cú hôm đó" Tú Linh nhớ lại thì cười mỉm nói.
"Có thể cho anh xem cái nhẫn kia không" Bá Long nói trong hưng phấn, đúng thứ đang tìm a.
"Được thôi, em dẫn anh đi" Tú Linh vui vẻ nói.
Cả hai đi vào trong nhà, Tú Linh dẫn hắn tới góc nhà rồi chỉ cho hắn nơi tên Minh quăng cái nhẫn.
"Đây nè, cậu ấy chán nản nên quăng nó dính vào tường luôn" Tú Linh hài hước nói.
Rắc......lọc cọc....
Bá Long dùng ngón tay dễ dàng phá vỡ một mảng tường để lấy cái nhẫn ra, tuy nặng nhưng không ảnh hưởng gì tới hắn, trước ánh mắt dò xét của Tú Linh hắn đeo cái nhẫn vào ngón trỏ luôn.
Bá Long hơi động ý niệm liền thấy được thông tin của cái nhẫn, thông tin này đi kèm một bản liệt kê đồ vật đang chứa bên trong, chính xác là một cái nhẫn không gian cấp rất cao, Bá Long thấy được thông số thể tích cái nhẫn liền hưng phấn, sương sương mười vạn mét khối thôi chứ nhiêu.
vật tham chiếu hơi khó hình dung, các bác cứ lên gu gồ tìm bể chứa dầu nhiên liệu 100000m3 là thấy nha
"Gì vậy anh...."
"GIÀU TO RỒI HA HA HA......."
Tú Linh còn chưa nói hết câu Bá Long đã hét lên rồi ôm Tú Linh cười thật dài, mọi người trong nhà đều bị giật mình xém ngất xỉu.
mấy nay bận quá, vặt lá mai rồi quét dọn các kiểu nên không có thời gian viết, biết các ông đang hóng nên tui cho một chương dài đọc cho đã
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook