“Ai bảo chú đi kết thông gia?” Cố Thời Mộ nói: “Chỉ là buổi xem mắt mà thôi, là người do chị dâu đề cử, chú muốn từ chối ý tốt của chị dâu à?”
Cố Lạc Bạch: “… Em thấy, em muốn hay không không quan trọng, quan trọng là anh không muốn! Hoặc có thể nói là...!không dám?”
Cố Thời Mộ: “...!Hình như bên Châu Phi thiếu một ứng cử viên khai thác than thì phải.”
“Em sai rồi, anh ơi!” Cố Lạc Bạch lập tức giơ hai tay lên ra hiệu đầu hàng: “Em không nên nói sự thật! Những đứa trẻ nói ra sự thật thường không có kết cục tốt đẹp.”
Cố Thời Mộ: “...!Được rồi, đừng lải nhải nữa, sắp đến giờ rồi, chú cũng mau chuẩn bị đi.”
Cố Lạc Bạch đau khổ nói: “Anh, có thể không đi được không?”
Cố Thời Mộ hỏi anh ấy: “Chú nói xem?”
“…” Cố Lạc Bạch thở dài: “Anh à, đúng là hướng gió trong nhà mình đã thay đổi rồi! Trước kia anh là lão đại, nhưng bây giờ chị dâu mới là lão đại.

Đàn ông thay đổi thế giới, đàn bà thay đổi đàn ông, câu này không sai chút nào.”
“Ừ.” Cố Thời Mộ nói: “Chúc chú hôm nay có thể gặp được một người phụ nữ thay đổi được chú.”
“Cái đó thì khỏi đi ha!” Khuôn mặt đẹp trai của Cố Lạc Bạch nhăn lại như quả óc chó: “Không phải phụ nữ trung niên mới thích làm mấy chuyện làm mai mối hay sao? Chị dâu của em trông còn trẻ như một sinh viên đại học, sao lại có sở thích này chứ? Hơn nữa trình tự của chị ấy cũng không đúng nha! Anh à, sao anh không nhắc với chị là phía trên em còn có anh hai và anh ba chứ? Cho dù chị ấy có làm bà mai bà mối thì cũng phải bắt đầu từ anh hai mới đúng, làm gì đã tới lượt em?”
“Chú lải nhải nhiều như vậy làm gì?” Cố Thời Mộ nói: “Chẳng phải vừa rồi anh nói con gái nhà người ta thích chú à?”

“Em rất cám ơn cô ta, cám ơn cả nhà cô ta.” Cố Lạc Bạch mày chau mặt ủ: “Chị dâu có nói với cô ta biết em là con riêng chưa?”
“Chú là con riêng thì sao chứ?” Cố Thời Mộ cau mày: “Mẹ của chú đâu phải là kẻ thứ ba chen chân vào gia đình người khác, năm đó bà ấy đã bị Tần Du Trí lừa dối, nếu như không có những chuyện ngoài ý muốn đó thì giờ chú đã là con hợp pháp rồiHơn nữa, tính tình đê tiện bỉ ổi của con riêng mới đáng bị người ta ghét, còn chú là một thanh niên trong sáng và ngay thẳng như vậy, tự ti cái gì chứ?”
“Em không tự ti gì cả…” Cố Lạc Bạch chột dạ sờ mũi: “Em chỉ nghĩ, một người phụ nữ tốt như chị dâu thì bạn bè của chị ấy cũng không tệ, người ta muốn tìm người thế nào mà chẳng được, cần gì cứ phải tìm một đứa con riêng như em chứ?”
“Anh cũng biết cô gái đó, đúng là rất tốt.” Cố Thời Mộ nói: “Nếu chị dâu của chú đã mở miệng thì chú cứ đi gặp người ta, coi như nể mặt chị dâu.

Đã có duyên phận này rồi, nói không chừng cô gái đó chính là cô gái đã định của đời chú thì sao, sau này sẽ giống như anh và chị dâu, kết hôn, sinh mấy đứa bé đáng yêu giống như Tiểu Sơ và Tiểu Thứ không phải rất tốt sao?”
Cố Lạc Bạch: “…”
Hàng ngày anh trai của anh ấy đều thể hiện tình cảm nồng thắm.
Không chỉ thể hiện tình cảm với vợ mà còn thể hiện tình cảm với các con nữa.
Từ khi anh trai có chị dâu và hai đứa bé, cứ thường xuyên nhắc tới bọn họ hoài.
Nhất là hai đứa cháu trai của anh ấy, hiện tại nhất định là tâm phúc của anh cả, nếu bị trầy da xước thịt, chắc chắn anh cả sẽ run lên vì xót xa.
Nô lệ vợ và nô lệ trẻ con ngoài đời thực!
Nhưng mà...!Hai đứa cháu trai của anh ấy thật sự rất đáng yêu, đừng nói là anh cả yêu thương chúng, đến anh ấy cũng còn thương yêu chúng không nỡ rời nữa là.

Nếu anh ấy có hai đứa con như vậy...
Không không không.
Anh trai của anh ấy là chân mệnh thiên tử, rất có khả năng anh chính là con riêng của thiên đế, sao anh ấy lại so sánh với anh trai mình được chứ?
Đúng là không biết tự lượng sức mình.
Anh ấy tự nhổ vào mặt mình, cúi đầu ủ rũ nói: “Được rồi, nếu chị dâu đã giới thiệu, em nhất định sẽ đi, nhưng anh à, chúng ta phải nói trước, nếu em không thích cô gái đó thì cũng sẽ không vì nể mặt chị dâu mà bán mình đâu.”
Cố Thời Mộ nhướng mày: “Trong lòng chú, anh chính là một người anh trai biết rõ chú không muốn, nhưng vẫn là ép chú bán mình sao?”
“Anh, đương nhiên anh không phải loại người như vậy, nhưng loại chuyện này không giống những chuyện khác.” Cố Lạc Bạch nghiêm nghị nói: “Loại chuyện này, các bậc cha chú đều cảm thấy là tốt cho con cháu, em chỉ sợ anh cũng nghĩ là tốt cho em nên cứ bắt em phải lấy vợ.”
“Hả?” Cố Thời Mộ nói: “Thì ra trong suy nghĩ của chú, anh là một kẻ vừa ngu dốt vừa cứng đầu à?”
Cố Lạc Bạch: “...!Anh ơi, em sai rồi.”
Nể tình anh ấy đã thành thật nhận lỗi, Cố Thời Mộ quyết định tha cho anh ấy: “Lải nhải đủ rồi, mau cút đi tắm rửa thay đồ, đừng để chị dâu mất mặt.”
Cố Lạc Bạch: “…”
Ôi.
Kể từ khi có chị dâu và cháu trai, anh ấy càng ngày càng không là gì trong lòng anh trai mình.

Nhưng anh ấy là đàn ông, anh ấy không thể tranh giành tình cảm với phụ nữ và trẻ em được.
Anh ấy phải có tấm lòng rộng lượng.
Phải mạnh mẽ!
Sau khi cậu chủ A Bạch mạnh mẽ rời khỏi văn phòng của Cố Thời Mộ, anh ấy trở về nơi ở của mình, tắm rửa và thay quần áo.
Dù anh ấy rất phản đối những cuộc xem mắt nhưng anh trai nói đúng, chị dâu có ý tốt nên anh ấy quyết định sẽ đi, thua người không thua trận, sửa soạn một chút cũng coi như tôn trọng đối phương.
Giờ hẹn là sáu giờ rưỡi, sáu giờ mười lăm phút anh ấy đến địa điểm đã hẹn, đó là một nhà hàng tây cao cấp dành cho các cặp đôi.
Anh ấy chưa bao giờ đi xem mắt, dù chưa từng trải qua sự việc nhưng đã từng nhìn thấy, anh ấy nghe bạn bè nói rằng con gái sẽ luôn trễ hẹn từ một tiếng đến nửa tiếng, vì vậy anh ấy đã rất bình tĩnh ngồi vào chỗ hẹn, lướt điện thoại di động, chuẩn bị anh dũng chiến đấu… Không đúng, là chuẩn bị chờ đợi.
Nhưng điều khiến Cố Lạc Bạch ngạc nhiên chính là còn năm phút nữa mới đến sáu giờ ba mươi phút, phía đối diện anh ấy có một cô gái bước đến, mà anh ấy lại biết cô gái đó!
Hứa Liên Kiều bước tới chỗ Cố Lạc Bạch và tươi cười chào hỏi: “Xin chào, cậu chủ A Bạch, chúng ta lại gặp nhau rồi.”
Mấy dấu chấm hỏi từ từ xuất hiện trong đầu Cố Lạc Bạch.
Anh ấy đứng dậy, nhìn Hứa Liên Kiều ngập ngừng hỏi: “Cô chỉ tình cờ đi ngang qua đây à?”
“Không.” Hứa Liên Kiều mỉm cười nói: “Tôi đến đây để xem mắt.”
Cố Lạc Bạch: “…”
Anh ấy nhìn xung quanh với tia hy vọng cuối cùng: “Người cô hẹn đã đến chưa?”
Hứa Liên Kiều rất buồn cười, cô ấy đã cười thành tiếng: “Xa tận chân trời, gần ngay trước mặt.”.


Truyện Tiên Hiệp
Cố Lạc Bạch: “…”
Chết tiệt! Chết Tiệt!
Sớm biết vậy thì buổi tối hôm đó anh ấy đã không xoay gót, vừa bước đi đã đến bên cạnh Hứa Liên Kiều.
Dù luôn biết mình đẹp nhưng anh ấy vẫn đánh giá thấp sức hấp dẫn của mình!
Sau cuộc nói chuyện dài cả đêm, tâm hồn thiếu nữ của Hứa Liên Kiều đã rối rắm, thậm chí không tiếc sử dụng mối quan hệ chị dâu của anh ấy để bắt anh ấy phải đi xem mắt.
Anh ấy quá yếu!
Anh ấy bước đến trước mặt Hứa Liên Kiều, trầm giọng nói: “Đêm đó, tôi nhớ tôi đã nói rõ với cô tôi là người theo chủ nghĩa độc thân, mục tiêu của tôi là những ngôi sao xa, biển cả và độc thân!”
“Thật sao?” Hứa Liên Kiều chớp mắt đầy vô tội: “Đêm đó tôi say, không nhớ gì cả”.
Cố Lạc Bạch: “Vậy cô có nhớ tôi là con riêng không?”
“À, cái này thì tôi nhớ!” Hứa Liên Kiều nói: “Dù gì thì nhà họ Tần cũng có rất nhiều chuyện buồn cười, ban đầu, năm đó anh có tới năm người em gái cùng cha khác mẹ, năm lại biến thành bốn, thật sự rất buồn cười!”
Cố Lạc Bạch: “…”
Sau khi xác nhận qua ánh mắt, tên ma men này sau khi tỉnh lại vẫn không bình thường!.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương