Kẹo Đường Ngọt Ngào FULL
-
13: Bạn Gái
Hai người nói với bà nội Tôn một tiếng, sau đó bảo dì Lý và dì Vương không cần làm bữa trưa và bữa tối cho họ.
Tôn Hoài Đường lái xe đưa Tôn Điềm Điềm ra ngoài.
Trên xe, Tôn Điềm Điềm hỏi: “Anh Đường, chúng ta đi đâu vậy?”
“Điềm Điềm muốn đi đâu?”
Cô hơi chống cằm: “Để em nghĩ đã…”
“Chúng ta đi xem phim đi! Em còn muốn đi dạo phố nữa, hè này em chưa mua được gì đâu! Còn nữa, em muốn uống trà sữa, ăn kem…”
Nhìn cô gái nhỏ ngồi trên ghế phụ đang đếm từng ngón tay nói ra mong muốn của mình, ánh mắt Tôn Hoài Đường vui vẻ, anh dịu dàng nói: “Hay bọn mình đi ăn cơm trước nhé, anh đã đặt chỗ rồi.”
Nơi này là một quán ăn nhỏ, được trang trí đơn giản nhưng vô cùng tinh tế.
Lúc này đang là giữa trưa, bên ngoài trời rất nóng, có nhiều người đang ra ra vào vào quán ăn, có lẽ làm ăn cũng không tệ lắm.
Tôn Điềm Điềm chống má ngồi kế bên cửa sổ, nhìn ra phong cảnh bên ngoài.
Tôn Hoài Đường gọi những món cô thích ăn, sau đó nhận lấy ly nước chanh từ người phục vụ, lễ phép nói cảm ơn.
Người phục vụ là một cô nữ sinh cấp 3 vừa mới tốt nghiệp, đang dùng kỳ nghỉ hè của mình để đi làm thêm.
Lần đầu được nói chuyện với một người đẹp trai như vậy, giọng nói của anh ấy dịu dàng khiến cô nữ sinh bị mê hoặc.
Lén nhìn Tôn Hoài Đường một chút, cô nữ sinh thẹn thùng nói nhỏ không có gì rồi rời đi.
“Sự hấp dẫn của anh Đường đúng là khó cưỡng mà, chỉ nói có một câu mà đã khiến người ta thẹn thùng đến vậy.” Tôn Điềm Điềm tấm tắc nói.
Tôn Hoài Đường biết cô cố ý chế nhạo, khóe mắt hơi nâng, lắc đầu cười cười.
Tôn Điềm Điềm hừ nhẹ quay đầu đi.
Một lát sau, đồ ăn được mang lên, hai người bắt đầu ăn uống.
Đột nhiên, Tôn Điềm Điềm nghe được một giọng nữ vui vẻ sau lưng: “Đàn anh Hoài Đường!”
Người đang tới là một cô gái cao gầy mang một chiếc váy trắng dài, vòng eo nhỏ nhắn, đi đến trước mặt Tôn Hoài Đường, lần nữa lên tiếng: “Đàn anh Hoài Đường, trùng hợp quá, anh cũng ăn cơm ở đây sao?”
Tôn Hoài Đường hơi gật đầu: “Xin chào.”
Cô đàn em xoay người, phát hiện ra bên cạnh còn có một cô gái nhỏ đáng yêu đang ngẩng đầu tò mò nhìn mình.
Người đàn em này đánh giá người trước mặt một lát rồi dò hỏi: “Đàn anh Hoài Đường, người này là…”
Tôn Điềm Điềm thấy cô đàn em này rất xinh đẹp, nhưng cô không thích ánh mắt cô ta nhìn anh Đường, đó là loại mắt sáng lên khi gặp được thứ mình thích.
Thông Báo ngày 10 tháng 2:
Tôn Điềm Điềm hơi nhíu mày, đang muốn mở miệng thì nghe Tôn Hoài Đường nhàn nhạt trả lời: “Là bạn gái anh.”
Ở trường cô ta chưa từng nghe Tôn Hoài Đường có bạn gái.
Ai cũng bảo rằng Tôn Hoài Đường trầm tính, hướng nội, ắt hẳn là sẽ thích kiểu người dịu dàng thục nữ, cô ta nghe vậy tự cho mình là người đó, nào ngờ hôm nay —
Nhìn cô gái nhỏ trước mặt đang hơi mỉm cười, cô ta không tưởng tượng được đàn anh sẽ thích kiểu người vô tư, hoạt bát đáng yêu như vậy.
Cô đàn em xấu hổ cười nói: “À thì… Đàn anh, em còn có chút việc, em đi trước ạ.”
Nhìn bóng dáng thon thả chật vật rời đi, Tôn Điềm Điềm vui sướng thở dài.
Có rất nhiều người mến mộ anh Đường, tuy nhiên nghe anh gọi mình là bạn gái, tâm trạng cô trở nên vô cùng vui vẻ.
Cô hơi câu lấy ngón tay Tôn Hoài Đường, khẽ cười nói: “Lại đây.”
Tôn Hoài Đường không biết Tôn Điềm Điềm muốn gì, anh khom lưng xuống, bỗng Điềm Điềm hôn nhẹ trên khuôn mặt tuấn tú của anh.
Nghe được giọng nói ngọt ngào của cô bên tai: “Bạn trai em nói chuyện rất dễ nghe.”
Tôn Hoài Đường không nhịn được mỉm cười, lòng bàn tay xoa xoa gương mặt cô, trên má vẫn còn lưu lại độ ấm ban nãy.
“Ừ, bạn gái yêu dấu, mau ăn cơm đi, đồ ăn sắp nguội rồi.”
Tôn Điềm Điềm chớp chớp mắt, cúi đầu ăn cơm, trong chén đều là những con tôm đã được lột vỏ sạch sẽ do Tôn Hoài Đường bỏ vào..
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook