Kẻ Thủ Hộ Vũ Trụ
-
Chương 84: Naccy đột phá
Mấy ngày trôi qua bình thường, sáng đi học chiều về chăm sóc cho Naccy, tên Lin cũng đã tỉnh lại, hắn liền sách cổ ném ra ngoài đường, ở nhà hắn tên đó lại làm ra mấy chuyện không hay thì mệt.
Hằng cũng qua nhà hắn chơi, không biết 2 cô nàng kia nói với nhau chuyện gì mà ánh mắt Hằng đã nhìn hắn với một tia cảnh giác, hắn vò đầu bứt tai khó chịu, nhưng cũng chỉ đành ngậm ngùi im lặng.
Đang ngồi ngẩn ngơ nhìn bên ngoài cửa thằng Lân nghỉ 2 hôm nay không biết đi đâu, vừa ra chơi tiết một nó liền kéo hắn ra đằng sau, có dáng vẻ như thằng ăn trộm vậy.
“ Làm cái đếch gì mà lôi tao ra ngoài này, không phải mày định làm chuyện đồi truỵ với tao đó chứ.”
Trần Quốc Hưng nhìn thằng Lân cảnh giác, hai tay bê lấy cái đít không một kẽ hở. Thằng Lân nhìn xung quanh không có ai bấy giờ mới nói.
“ Tao trúng rồi.”
Hắn ngẩn ra, đang không biết thằng này nói cái mợ gì, hắn nói.
“ Mày có chửa thì nói với tao làm cái mợ gì! Tao không phải cha đứa bé nha.”
Thằng Lân táng cho hắn một cái rồi mới nói.
“ Hôm trước mày nói cái vụ vé số ấy, hôm đấy tao về tiện tay mua tờ vé số mày ghi cho tao, trúng rồi giải đặc biệt, được hơn 3 tỉ.”
Nhìn thằng bạn bộ dạng kích động hắn cười nhạt, với một người bình thường tự nhiên lại có một số tiền lớn như vậy, ai mà không kích động vui vẻ cớ chứ. Hắn gật gù không nói, bấy giờ thằng Lân mới nghiêm túc nói.
“ Tao nghỉ 2 hôm cùng bố tao đi lấy tiền rồi, bây giờ đang gửi trong ngân hàng, chiều mày đi cùng tao ra ngân hàng lấy tiền nhá.”
Hắn cười cười, biết là thằng bạn nó muốn chia cho hắn số tiền kia, hắn xoa xoa cằm nói.
“ Mày định chia cho táo á! Bao nhiêu.”
Thằng Lân không do dự nói.
“ Bố tao nói nếu muốn chữa khỏi bệnh cho em tao thì khoảng 700 triệu là đủ, số còn lại tao đưa cho mày.”
Hắn nhìn thằng bạn, miệng không nhịn được nhếch lên, liệu có mấy người có thể suy nghĩ và dám làm như thế.
Chở mặt vì tiền là chuyện quá bình thường trong cái xã hội này, anh em ruột thịt với nhau còn tranh dành đấu đá, huống chi người dưng nước lã. Hắn vỗ mạnh vào vai thằng Lân nghiêm túc nói.
“ Lân này, tao xem mày là bạn nên mới giúp đỡ mày, số tiền đấy mày cứ giữ lấy, làm cái vốn mà học tập làm ăn.”
Thằng Lân còn tính nói gì đó, hắn cắt ngang nói.
“ Nếu muốn kiếm tiền, tao thiếu cách hay sao. Chỉ là vài tỉ VND thôi, đến mấy tỉ usd tao cũng kiếm được.”
Thằng Lân im lặng, hắn thở dài biết trong lòng thằng bạn đang nghĩ gì, hắn nói tiếp.
“ Tao với mày là bạn cơ mà, giúp đỡ được gì thì tao giúp. Nếu mày muốn nhiều hơn tao cũng có thể giúp mày, nhưng tao nghĩ mày có bản lĩnh biến số tiền ấy thành một con số lớn hơn, tao chờ một ngày không xa tao được hưởng chút hào quang từ mày.”
Thằng Lân nghiêm túc gật đầu nhìn hắn, sau này khi hắn rời xa địa cầu mấy năm, trên thương trường xuất hiện một cái tên làm khuynh đảo cả một giới kinh doanh, bởi vì một lời nói của hắn năm nào. Chiều về nhà, hắn hôm nay không buồn ngủ, nên đành ra bờ ao nằm ườn ra trên cái ghế tre đặt dưới tán mấy cái cây.
Nhìn nhưng đàn cá đủ loại bơi dưới ao, hắn thấy bản thân có cảm giác an nhàn thư thái. Tiện tay vặt luôn mấy quả chuối tiêu ở gần đấy bóc vỏ tống vào mồm.
“ Ăn chuối thì bổ chuối “ câu châm ngôn của người xưa đúc kết từ ngàn năm mà ra, hắn nghiêm túc thực hiện ăn thường xuyên, chắc vì vậy chuối của hắn bây giờ cũng khá to, tuy không bằng mấy ido bên Nhật, nhưng cũng không đến nối mất mặt.
Còn đang cảm thán thì bên tai vang lên tiếng bước chân, chị Lan đi lại bên cạnh hắn. Hắn dơ ra quả chuối đưa cho chị Lan rồi nói.
“ Ăn chuối đi chị.”
Chị Lan không thèm nhìn hắn vẫn cứ đứng im lặng, hắn xấu hổ rụt tay cầm chuối về. Chị Lan là như vậy tính cách lạnh lùng từ lần đầu hắn gặp.
“ Sắp đến giỗ của bố mẹ, chị xin nghỉ 3 ngày.”
Hắn nghe vậy liền gật đầu nói.
“ Dạ, chị về thăm hai bác thì cho em gửi ít hoa quả thăm hương cho hai bác.”
Bố mẹ chị Lan chết trong một vụ tai nạn, từ khi chị ấy mới 10 tuổi, có lẽ vì vậy nên tính cách của chị ấy mới lạnh nhạt như vậy.
Hắn thầm thở dài nhìn bóng lưng của chị Lan đã đi vào nhà, chị Lan là một người tốt bụng, tiền lương hàng tháng của chị đều được chị dùng để bao bọc những mảnh đời bất hạnh. Tập đoàn nhà hắn cũng lập một quỹ từ thiện chuyên giúp những mảnh đời cơ cực bất hạnh, có năng lực giúp đỡ thì hắn sẽ làm hết sức mình.
Đang vắt chân cảnh thán thì từ phía ngoài cổng, hình bóng ai đó vụt qua nơi đấy, quyến rũ ngây ngất làm loạn nhịp tim mê say. Con Đen nằm ườn bên cạnh hắn tai khẽ động, rồi nó vui vẻ quẫy đuôi chạy ra nhảy ra mở cổng.
Hằng mặc quần đùi ngắn cùng một cái áo phông hình con mèo, cưỡi con xe máy điện phi vào. Bấy giờ đang xoa đầu con Đen, thấy hắn ngồi ở ngoài bờ ao thì vui vẻ chạy lại, hắn khẽ nhích người ra Hằng liền ngồi xuống bên cạnh, hắn thò tay ôm lấy cái eo thon của Hằng.
“ Sao hôm nay anh lên cơn hâm à mà lại ra đây ngồi.”
Hắn nghe vậy thì bĩu bĩu môi nói.
“ Ngủ nhiều nhanh béo, ra đây ngồi ngắm cảnh thiên nhiên làm mấy bài thơ chơi chơi.”
Hằng dí một tay lên chán hắn, bĩu môi nói.
“ Trong đầu anh toàn nghĩ những thứ bậy bạ, làm gì có chỗ chứa chữ với nghĩa.”
Trần Quốc Hưng á khẩu, từ lần trước không biết Naccy tố cáo gì với Hằng mà từ đó đến giờ, hắn toàn bị Hằng khinh bỉ như vậy. Hắn quay qua hôn thẳng lên cái má trắng hồng của Hằng, làm Hằng hì hì một hồi.
“ Em với Naccy có gì với nhau không thế, anh nghi lắm.”
Hằng lườm hắn một cái, gỡ tay hắn ra đứng dậy, rồi cúi xuống sát tai hắn nói nhỏ.
“ Em với Naccy đang yêu nhau.”
Sau đó chạy một mạch vào nhà, mặt hắn đen lại nhìn theo bóng dáng Hằng, thở dài một hơi, có lẽ hắn chỉ là một vật nguỵ trang cho hai cô nàng Bách Hợp. Bĩu bĩu môi, không thèm để ý thêm, sau đó liền nhắm mắt đánh một giấc ngủ thiên thu.
Nghỉ học mấy ngày, Naccy cùng Lin, cũng đi học trở lại, cái lớp hắn lại như một cái chợ vậy.
Hoa rồi thư tình lại bay loạn xạ, hắn cũng tặc lưỡi cảm thán. Mà có vẻ bọn kia mặt càng ngày càng dày, khối chị gái đem hoa hồng đến tỏ tình với tên Lin, nhưng chỉ nhận lại sự phũ phàng thờ ơ của tên Lin, nhưng đếch hiểu sao mấy chị kia vẫn không nản lòng mà còn ra gia sức tấn công lên mấy lần.
Còn về phần Naccy thì chủ yếu là thư tỏ tình chứ chưa thấy chàng trai nào đủ can đảm để tỏ tình, dù sao cái uy danh trùm trường của hắn bây giờ cũng không phải bù nhìn, léng phéng vớ vấn hắn lại vả cho ngu người.
Hôm nay là thứ 7 tiết năm là tiết sinh hoạt lớp, cô giáo chủ nhiệm dùng ánh mắt yêu thương nhìn hắn cùng Naccy, vụ lần trước đi bar nhà trường bắt viết giấy kiểm kiểm, hạ một bậc hạnh kiểm kì 1. Còn về phần hình phạt của lớp cô giáo cho hai người đi vệ sinh nhà vệ sinh của trường.
Hắn thì méo cả mặt khi cô giáo tuyên bố hình phạt, xin lên xin xuống cô chủ nhiệm vấn không mảy may thay đổi.
Hắn lúc này đã bịt hai cái khẩu trang đứng ngây ra nhìn nhà vệ sinh nam, trong lòng không ngừng chửi rủa bọn khốn kiếp kia ăn cái gì mà đái khai kinh khủng, bây giờ hại hắn méo hết cả mũi lại.
Lại nhìn qua chỗ nhà vệ sinh nữ bên kia, Naccy đang ưỡn ẹo ngồi ở một bóng dâm, còn một nửa con trai lớp hắn đang ra sức dọn sạch cái nhà vệ sinh nữ.
Hắn thở dài cảm thán, hắn bây giờ mới thật sự nhận ra việc đẹp trai xinh gái nó quan trọng đến mức nào. Hắn tủi thân một mình cầm lấy cây chổi bắt đầu cái hình phạt của mình.
Dọn gần 30 phút mới tạm ổn, sau khi cô giáo chủ nhiệm kiểm tra mới gật gù cho cả hai đứa về, cô giáo còn khen hắn có tố chất sạch sẽ, hắn thì bĩu môi cô giáo định bắt hắn trường kì dọn cái nhà vệ sinh đây mà, bất quá sẽ không bao giờ có lần thứ 2. Ra cổng thì vẫn thấy bọn học sinh tụ tập đông đúc, hắn ngẩn ra không biết có vụ gì mà chúng nó vẫn còn ở đây.
Lúc này từ một chiếc ô tô có hình con ngựa trông khá đẹp mắt, có một anh đẹp trai đi lại chỗ hắn và Naccy. Hắn tặc lưỡi, đúng là hoa thơm thì không thiếu bướm, đến cả bướm ngoài trường cũng đã mò lại đây.
“ Xin chào em.”
Anh đẹp trai nở một nụ cười toả nắng dừng lại trước mặt Naccy dơ bàn tay thon dài của mình ra. Naccy dạo gần đây tâm trạng dĩ nhiên là không tốt nên chỉ đáp một câu.
“ CÚT.”
Anh đẹp trai đang cười cười, nghe vậy miệng lập tức cứng đờ đờ. Hắn ở bên cạnh lộ ra vẻ mặt tội nghiệp nhìn anh đẹp trai.
Đẹp trai nhiều tiền đúng gu mấy bé mới lớn thích chơi bời, nhưng đối với những người như Naccy thì ngay cả tư cách nói chuyện cũng không có.
Hắn thấy không khí ngột ngạt liền cười cười nói.
“ Anh trai để lần sau nhé, cô ấy mấy hôm nay bị bệnh ấy mà. Naccy về thôi.”
Hắn nổ máy xe, Naccy không thèm nhìn anh đẹp trai lấy một cái trèo lên xe. Anh đẹp trai lập tức đứng lại trước đầu xe hắn chăn lại.
“ Em việc gì phải đi với thằng nhà nghèo này.”
Hắn ngẩn ra, ơ cái đệt, theo lý thuyết thì mấy tình huống rắm chó như này chỉ sảy ra trên phim ảnh, ở ngoài đời thật đâu ra mấy thằng nhân vật phụ đầu không có não như vậy. Hắn tặc lưỡi một cái không chấp bọn trẻ con, cười cười nói.
“ Naccy là họ hàng nhà em thôi, anh đừng hiểu lầm.”
Thằng kia lập tức chỉ tay vào mặt hắn quát.
“ Tao khiến mày nói à, câm.”
Đệt, là từ trong đầu hắn nghĩ lúc này. Naccy không nói gì nhảy xuống xe, chân vung thẳng lên đạp thẳng mặt anh đẹp trai. “ Bụp” một tiếng anh đẹp trai bay ra khoảng 2m rơi xuống đất liền ôm mặt lăn lộn. Hắn nhếch miệng nhìn, tay khẽ búng một cái, một đoàn khí hoả nhỏ không ai nhìn thấy bay thẳng về cái xe con ngựa của anh đẹp trai.
Naccy trèo lên xe, hắn liền vít ga phóng đi. Khi hắn cùng Naccy vừa đến đầu đường thì chiếc xe của anh đẹp trai tự nhiên bốc khói. Mấy đứa hóng hớt xung quanh thì tá hoả hô lên có cháy, rồi bỏ chạy. Chiếc xe từ từ bùng lửa cháy, tên đẹp trai đang nằm lăn lộn dưới đất, khi nhìn thấy chiếc xe yêu thích bị cháy cũng nhịn đau hô hoán giúp đỡ.
Mấy nhà dân ngay cổng trưởng cũng mang nước ra đổ vào chiếc xe, nhưng cũng chẳng ăn thua. 5p sau chiếc xe sặc sỡ lúc đầu nay chỉ còn là một đống đen sì cháy xám, anh đẹp trai vẻ mặt tái mét sau đó liền đổ uỵch ra đất ngất xỉu, người dân xung quanh lại bận rộn đưa người đi cấp cứu.
Hắn vi vu trên đường, chuyện vừa rồi hắn chỉ coi như là xem bộ bộ phim não tàn của nhân vật phụ.
Đang đi trên đường, Naccy đột nhiên nói.
“ HIM, tớ sắp phải về Mĩ, ở bên kia tình hình rất căng thẳng.”
Hắn nghe vậy thì trong lòng có một tia không muốn, những cũng biết là không thể ngăn cản.
“ Tối nay tớ sẽ giúp cậu đột phá tầng thứ 4 của Nguyệt Âm Quyết.”
Naccy im lặng không nói gì thêm đến khi về nhà, mẹ hắn dọn cơm rồi cả 3 người trò chuyện ăn cơm vui vẻ, chị Lan thì đã đi về lo cho đám giỗ bố mẹ.
Buổi tối hắn cùng Naccy ngồi trên nóc nhà, xung quanh Naccy hắn bố trí một trận pháp tụ linh cơ bản, hấp thu linh khí mỏng manh lởn vởn quanh nhà hắn.
Trận tụ linh hắn bố trí quanh nhà trong mấy năm cũng đã tích góp được một lượng linh khí nhất định, hắn không dùng linh khí đó tu luyện mà để cho dược liệu hấp thu, với cải thiện sức khoẻ cho mẹ hắn. Hắn mà hấp thu hết thì chẳng còn sót lại gì.
“ Cậu vận chuyển hấp thu năng lượng theo những lộ tuyến mới đi.”
Naccy gật đầu vận chuyển Nguyệt Âm Quyết bản mới cập nhật mà hắn dày công mấy năm nghiên cứu cải tiến. Linh khí từ từ được Naccy hấp thu, cùng với đó là nguyệt lực từ mặt trăng.
Tuy hôm nay không có trăng nhưng nguyệt lực vẫn luôn ảnh hưởng, tồn tại lên địa cầu. Bất quá nếu theo quỹ đạo vẫn chuyển của mặt trăng, khi mặt trăng lại gần trái đất nhất thì nguyệt lực lại càng toả ra nhiều hơn.
Nhìn Naccy tu luyện, hắn lại nghĩ đến mấy hôm nữa cần ném đám người tinh anh của đội bảo an SG, qua sa mạc Sahara cho bọn họ tu luyện, bởi vì nơi đó thái dương lực nhiều hơn những nơi khác, thuận lợi hơn cho việc đột phá.
Tuy nói Naccy lợi dụng Nguyệt Âm Quyết có thể hấp thu được một phần nhỏ linh khí, nhưng nguyệt lực từ mặt trăng vẫn là năng lượng chủ đạo. Linh khí cần có linh căn mới có thể chuyển hoá thành linh lực. Naccy hấp thụ được một phần nhỏ linh khí chuyển hoá thành âm lực xem như cũng là một bước phát triển lớn.
Gần hai tiếng sau, thân thể Naccy đột nhiên run rẩy, mồ hôi trên chán nhỏ tong tỏng xuống đất, nhưng gân xanh trên khuôn mặt xinh đẹp nổi lên chằng chịt. Hắn nhíu mày bày ra một trận cách âm đơn giản xung quanh, bởi vì hắn biết lát nữa sẽ có nhưng âm thanh dễ gây hiểu lầm.
“ Aaaa…”
Naccy ngừa mặt lên trời hét lên một cách thống khổ, hắn thở dài, đây chính là một loại đau đớn khi phá bỏ tắc nghén ở các huyệt vị, kinh mạch trong cơ thể. Tu luyện là dùng những luồng khí súc tích cho chúng mạnh lên, sau đó kiểm soát điều khiển chúng thông kinh mạch, huyệt vị. Con người là hậu thiên sinh linh vì vậy từ lúc sinh ra nhiễm những tạp chất bên ngoài mà dẫn đến tắc nghén kinh mạch huyệt vị, khi thông thoáng những kinh mạch, huyệt vị khắp cơ thể, thì năng lượng, sức lực hay chính là thứ được gọi là sức khoẻ trở nên nhiều hơn, mạnh hơn.
Đây là lý do vì sao sức khoẻ của mỗi người lại khác nhau, thông thoáng kì kinh bát mạch, huyệt vị thì cơ thể được khoẻ mạnh. Một khi tắc nghẽn thì dấn tới sức khoẻ suy giảm, bệnh tật liên miên. 10 phút sau Naccy nằm vật ra đất thở hổn hển, thỉnh thoảng lại cất lên những tiếng rên rỉ. Hắn vui vẻ gật đầu sau đó đưa tay gãi gãi mũi nhìn Naccy lăn ra nằm rên rỉ những tiếng đầy mờ ám.
Khi đột phá thì kinh mạch, huyệt vị vừa được thông sẽ năng lượng chui vào tẩy rửa, chăm sóc. Vì vậy sau khi đột phá cảm giác sung sướng sẽ chuyền tới não bộ khiến cho người ta không nhịn được cất tiếng rên rỉ.
Hắn gỡ bỏ mấy trận pháp, cấm chế bế thúc Naccy lên, sau đó đem về phòng ném cả thân thể vẫn mặc nguyên quần áo của Naccy vào bồn tắm, khi đột phá thân thể được tẩy rửa đẩy những chất bẩn ra bên ngoài qua lỗ chân lông. Naccy lúc này cơ thể đang thoát lực sau khi đột phá, cần phải một thời gian mới hồi phục.
Hắn cười cười nói.
“ Không ngờ giọng cậu lại hay như vậy.”
Naccy biết hắn đang nói gì, liền trợn mắt nhìn hắn không nói. Hắn liền mặc kệ Naccy đóng cửa phòng tắm, trở về phòng của mình nhảy lên giường đắp chăn đi ngủ
Hằng cũng qua nhà hắn chơi, không biết 2 cô nàng kia nói với nhau chuyện gì mà ánh mắt Hằng đã nhìn hắn với một tia cảnh giác, hắn vò đầu bứt tai khó chịu, nhưng cũng chỉ đành ngậm ngùi im lặng.
Đang ngồi ngẩn ngơ nhìn bên ngoài cửa thằng Lân nghỉ 2 hôm nay không biết đi đâu, vừa ra chơi tiết một nó liền kéo hắn ra đằng sau, có dáng vẻ như thằng ăn trộm vậy.
“ Làm cái đếch gì mà lôi tao ra ngoài này, không phải mày định làm chuyện đồi truỵ với tao đó chứ.”
Trần Quốc Hưng nhìn thằng Lân cảnh giác, hai tay bê lấy cái đít không một kẽ hở. Thằng Lân nhìn xung quanh không có ai bấy giờ mới nói.
“ Tao trúng rồi.”
Hắn ngẩn ra, đang không biết thằng này nói cái mợ gì, hắn nói.
“ Mày có chửa thì nói với tao làm cái mợ gì! Tao không phải cha đứa bé nha.”
Thằng Lân táng cho hắn một cái rồi mới nói.
“ Hôm trước mày nói cái vụ vé số ấy, hôm đấy tao về tiện tay mua tờ vé số mày ghi cho tao, trúng rồi giải đặc biệt, được hơn 3 tỉ.”
Nhìn thằng bạn bộ dạng kích động hắn cười nhạt, với một người bình thường tự nhiên lại có một số tiền lớn như vậy, ai mà không kích động vui vẻ cớ chứ. Hắn gật gù không nói, bấy giờ thằng Lân mới nghiêm túc nói.
“ Tao nghỉ 2 hôm cùng bố tao đi lấy tiền rồi, bây giờ đang gửi trong ngân hàng, chiều mày đi cùng tao ra ngân hàng lấy tiền nhá.”
Hắn cười cười, biết là thằng bạn nó muốn chia cho hắn số tiền kia, hắn xoa xoa cằm nói.
“ Mày định chia cho táo á! Bao nhiêu.”
Thằng Lân không do dự nói.
“ Bố tao nói nếu muốn chữa khỏi bệnh cho em tao thì khoảng 700 triệu là đủ, số còn lại tao đưa cho mày.”
Hắn nhìn thằng bạn, miệng không nhịn được nhếch lên, liệu có mấy người có thể suy nghĩ và dám làm như thế.
Chở mặt vì tiền là chuyện quá bình thường trong cái xã hội này, anh em ruột thịt với nhau còn tranh dành đấu đá, huống chi người dưng nước lã. Hắn vỗ mạnh vào vai thằng Lân nghiêm túc nói.
“ Lân này, tao xem mày là bạn nên mới giúp đỡ mày, số tiền đấy mày cứ giữ lấy, làm cái vốn mà học tập làm ăn.”
Thằng Lân còn tính nói gì đó, hắn cắt ngang nói.
“ Nếu muốn kiếm tiền, tao thiếu cách hay sao. Chỉ là vài tỉ VND thôi, đến mấy tỉ usd tao cũng kiếm được.”
Thằng Lân im lặng, hắn thở dài biết trong lòng thằng bạn đang nghĩ gì, hắn nói tiếp.
“ Tao với mày là bạn cơ mà, giúp đỡ được gì thì tao giúp. Nếu mày muốn nhiều hơn tao cũng có thể giúp mày, nhưng tao nghĩ mày có bản lĩnh biến số tiền ấy thành một con số lớn hơn, tao chờ một ngày không xa tao được hưởng chút hào quang từ mày.”
Thằng Lân nghiêm túc gật đầu nhìn hắn, sau này khi hắn rời xa địa cầu mấy năm, trên thương trường xuất hiện một cái tên làm khuynh đảo cả một giới kinh doanh, bởi vì một lời nói của hắn năm nào. Chiều về nhà, hắn hôm nay không buồn ngủ, nên đành ra bờ ao nằm ườn ra trên cái ghế tre đặt dưới tán mấy cái cây.
Nhìn nhưng đàn cá đủ loại bơi dưới ao, hắn thấy bản thân có cảm giác an nhàn thư thái. Tiện tay vặt luôn mấy quả chuối tiêu ở gần đấy bóc vỏ tống vào mồm.
“ Ăn chuối thì bổ chuối “ câu châm ngôn của người xưa đúc kết từ ngàn năm mà ra, hắn nghiêm túc thực hiện ăn thường xuyên, chắc vì vậy chuối của hắn bây giờ cũng khá to, tuy không bằng mấy ido bên Nhật, nhưng cũng không đến nối mất mặt.
Còn đang cảm thán thì bên tai vang lên tiếng bước chân, chị Lan đi lại bên cạnh hắn. Hắn dơ ra quả chuối đưa cho chị Lan rồi nói.
“ Ăn chuối đi chị.”
Chị Lan không thèm nhìn hắn vẫn cứ đứng im lặng, hắn xấu hổ rụt tay cầm chuối về. Chị Lan là như vậy tính cách lạnh lùng từ lần đầu hắn gặp.
“ Sắp đến giỗ của bố mẹ, chị xin nghỉ 3 ngày.”
Hắn nghe vậy liền gật đầu nói.
“ Dạ, chị về thăm hai bác thì cho em gửi ít hoa quả thăm hương cho hai bác.”
Bố mẹ chị Lan chết trong một vụ tai nạn, từ khi chị ấy mới 10 tuổi, có lẽ vì vậy nên tính cách của chị ấy mới lạnh nhạt như vậy.
Hắn thầm thở dài nhìn bóng lưng của chị Lan đã đi vào nhà, chị Lan là một người tốt bụng, tiền lương hàng tháng của chị đều được chị dùng để bao bọc những mảnh đời bất hạnh. Tập đoàn nhà hắn cũng lập một quỹ từ thiện chuyên giúp những mảnh đời cơ cực bất hạnh, có năng lực giúp đỡ thì hắn sẽ làm hết sức mình.
Đang vắt chân cảnh thán thì từ phía ngoài cổng, hình bóng ai đó vụt qua nơi đấy, quyến rũ ngây ngất làm loạn nhịp tim mê say. Con Đen nằm ườn bên cạnh hắn tai khẽ động, rồi nó vui vẻ quẫy đuôi chạy ra nhảy ra mở cổng.
Hằng mặc quần đùi ngắn cùng một cái áo phông hình con mèo, cưỡi con xe máy điện phi vào. Bấy giờ đang xoa đầu con Đen, thấy hắn ngồi ở ngoài bờ ao thì vui vẻ chạy lại, hắn khẽ nhích người ra Hằng liền ngồi xuống bên cạnh, hắn thò tay ôm lấy cái eo thon của Hằng.
“ Sao hôm nay anh lên cơn hâm à mà lại ra đây ngồi.”
Hắn nghe vậy thì bĩu bĩu môi nói.
“ Ngủ nhiều nhanh béo, ra đây ngồi ngắm cảnh thiên nhiên làm mấy bài thơ chơi chơi.”
Hằng dí một tay lên chán hắn, bĩu môi nói.
“ Trong đầu anh toàn nghĩ những thứ bậy bạ, làm gì có chỗ chứa chữ với nghĩa.”
Trần Quốc Hưng á khẩu, từ lần trước không biết Naccy tố cáo gì với Hằng mà từ đó đến giờ, hắn toàn bị Hằng khinh bỉ như vậy. Hắn quay qua hôn thẳng lên cái má trắng hồng của Hằng, làm Hằng hì hì một hồi.
“ Em với Naccy có gì với nhau không thế, anh nghi lắm.”
Hằng lườm hắn một cái, gỡ tay hắn ra đứng dậy, rồi cúi xuống sát tai hắn nói nhỏ.
“ Em với Naccy đang yêu nhau.”
Sau đó chạy một mạch vào nhà, mặt hắn đen lại nhìn theo bóng dáng Hằng, thở dài một hơi, có lẽ hắn chỉ là một vật nguỵ trang cho hai cô nàng Bách Hợp. Bĩu bĩu môi, không thèm để ý thêm, sau đó liền nhắm mắt đánh một giấc ngủ thiên thu.
Nghỉ học mấy ngày, Naccy cùng Lin, cũng đi học trở lại, cái lớp hắn lại như một cái chợ vậy.
Hoa rồi thư tình lại bay loạn xạ, hắn cũng tặc lưỡi cảm thán. Mà có vẻ bọn kia mặt càng ngày càng dày, khối chị gái đem hoa hồng đến tỏ tình với tên Lin, nhưng chỉ nhận lại sự phũ phàng thờ ơ của tên Lin, nhưng đếch hiểu sao mấy chị kia vẫn không nản lòng mà còn ra gia sức tấn công lên mấy lần.
Còn về phần Naccy thì chủ yếu là thư tỏ tình chứ chưa thấy chàng trai nào đủ can đảm để tỏ tình, dù sao cái uy danh trùm trường của hắn bây giờ cũng không phải bù nhìn, léng phéng vớ vấn hắn lại vả cho ngu người.
Hôm nay là thứ 7 tiết năm là tiết sinh hoạt lớp, cô giáo chủ nhiệm dùng ánh mắt yêu thương nhìn hắn cùng Naccy, vụ lần trước đi bar nhà trường bắt viết giấy kiểm kiểm, hạ một bậc hạnh kiểm kì 1. Còn về phần hình phạt của lớp cô giáo cho hai người đi vệ sinh nhà vệ sinh của trường.
Hắn thì méo cả mặt khi cô giáo tuyên bố hình phạt, xin lên xin xuống cô chủ nhiệm vấn không mảy may thay đổi.
Hắn lúc này đã bịt hai cái khẩu trang đứng ngây ra nhìn nhà vệ sinh nam, trong lòng không ngừng chửi rủa bọn khốn kiếp kia ăn cái gì mà đái khai kinh khủng, bây giờ hại hắn méo hết cả mũi lại.
Lại nhìn qua chỗ nhà vệ sinh nữ bên kia, Naccy đang ưỡn ẹo ngồi ở một bóng dâm, còn một nửa con trai lớp hắn đang ra sức dọn sạch cái nhà vệ sinh nữ.
Hắn thở dài cảm thán, hắn bây giờ mới thật sự nhận ra việc đẹp trai xinh gái nó quan trọng đến mức nào. Hắn tủi thân một mình cầm lấy cây chổi bắt đầu cái hình phạt của mình.
Dọn gần 30 phút mới tạm ổn, sau khi cô giáo chủ nhiệm kiểm tra mới gật gù cho cả hai đứa về, cô giáo còn khen hắn có tố chất sạch sẽ, hắn thì bĩu môi cô giáo định bắt hắn trường kì dọn cái nhà vệ sinh đây mà, bất quá sẽ không bao giờ có lần thứ 2. Ra cổng thì vẫn thấy bọn học sinh tụ tập đông đúc, hắn ngẩn ra không biết có vụ gì mà chúng nó vẫn còn ở đây.
Lúc này từ một chiếc ô tô có hình con ngựa trông khá đẹp mắt, có một anh đẹp trai đi lại chỗ hắn và Naccy. Hắn tặc lưỡi, đúng là hoa thơm thì không thiếu bướm, đến cả bướm ngoài trường cũng đã mò lại đây.
“ Xin chào em.”
Anh đẹp trai nở một nụ cười toả nắng dừng lại trước mặt Naccy dơ bàn tay thon dài của mình ra. Naccy dạo gần đây tâm trạng dĩ nhiên là không tốt nên chỉ đáp một câu.
“ CÚT.”
Anh đẹp trai đang cười cười, nghe vậy miệng lập tức cứng đờ đờ. Hắn ở bên cạnh lộ ra vẻ mặt tội nghiệp nhìn anh đẹp trai.
Đẹp trai nhiều tiền đúng gu mấy bé mới lớn thích chơi bời, nhưng đối với những người như Naccy thì ngay cả tư cách nói chuyện cũng không có.
Hắn thấy không khí ngột ngạt liền cười cười nói.
“ Anh trai để lần sau nhé, cô ấy mấy hôm nay bị bệnh ấy mà. Naccy về thôi.”
Hắn nổ máy xe, Naccy không thèm nhìn anh đẹp trai lấy một cái trèo lên xe. Anh đẹp trai lập tức đứng lại trước đầu xe hắn chăn lại.
“ Em việc gì phải đi với thằng nhà nghèo này.”
Hắn ngẩn ra, ơ cái đệt, theo lý thuyết thì mấy tình huống rắm chó như này chỉ sảy ra trên phim ảnh, ở ngoài đời thật đâu ra mấy thằng nhân vật phụ đầu không có não như vậy. Hắn tặc lưỡi một cái không chấp bọn trẻ con, cười cười nói.
“ Naccy là họ hàng nhà em thôi, anh đừng hiểu lầm.”
Thằng kia lập tức chỉ tay vào mặt hắn quát.
“ Tao khiến mày nói à, câm.”
Đệt, là từ trong đầu hắn nghĩ lúc này. Naccy không nói gì nhảy xuống xe, chân vung thẳng lên đạp thẳng mặt anh đẹp trai. “ Bụp” một tiếng anh đẹp trai bay ra khoảng 2m rơi xuống đất liền ôm mặt lăn lộn. Hắn nhếch miệng nhìn, tay khẽ búng một cái, một đoàn khí hoả nhỏ không ai nhìn thấy bay thẳng về cái xe con ngựa của anh đẹp trai.
Naccy trèo lên xe, hắn liền vít ga phóng đi. Khi hắn cùng Naccy vừa đến đầu đường thì chiếc xe của anh đẹp trai tự nhiên bốc khói. Mấy đứa hóng hớt xung quanh thì tá hoả hô lên có cháy, rồi bỏ chạy. Chiếc xe từ từ bùng lửa cháy, tên đẹp trai đang nằm lăn lộn dưới đất, khi nhìn thấy chiếc xe yêu thích bị cháy cũng nhịn đau hô hoán giúp đỡ.
Mấy nhà dân ngay cổng trưởng cũng mang nước ra đổ vào chiếc xe, nhưng cũng chẳng ăn thua. 5p sau chiếc xe sặc sỡ lúc đầu nay chỉ còn là một đống đen sì cháy xám, anh đẹp trai vẻ mặt tái mét sau đó liền đổ uỵch ra đất ngất xỉu, người dân xung quanh lại bận rộn đưa người đi cấp cứu.
Hắn vi vu trên đường, chuyện vừa rồi hắn chỉ coi như là xem bộ bộ phim não tàn của nhân vật phụ.
Đang đi trên đường, Naccy đột nhiên nói.
“ HIM, tớ sắp phải về Mĩ, ở bên kia tình hình rất căng thẳng.”
Hắn nghe vậy thì trong lòng có một tia không muốn, những cũng biết là không thể ngăn cản.
“ Tối nay tớ sẽ giúp cậu đột phá tầng thứ 4 của Nguyệt Âm Quyết.”
Naccy im lặng không nói gì thêm đến khi về nhà, mẹ hắn dọn cơm rồi cả 3 người trò chuyện ăn cơm vui vẻ, chị Lan thì đã đi về lo cho đám giỗ bố mẹ.
Buổi tối hắn cùng Naccy ngồi trên nóc nhà, xung quanh Naccy hắn bố trí một trận pháp tụ linh cơ bản, hấp thu linh khí mỏng manh lởn vởn quanh nhà hắn.
Trận tụ linh hắn bố trí quanh nhà trong mấy năm cũng đã tích góp được một lượng linh khí nhất định, hắn không dùng linh khí đó tu luyện mà để cho dược liệu hấp thu, với cải thiện sức khoẻ cho mẹ hắn. Hắn mà hấp thu hết thì chẳng còn sót lại gì.
“ Cậu vận chuyển hấp thu năng lượng theo những lộ tuyến mới đi.”
Naccy gật đầu vận chuyển Nguyệt Âm Quyết bản mới cập nhật mà hắn dày công mấy năm nghiên cứu cải tiến. Linh khí từ từ được Naccy hấp thu, cùng với đó là nguyệt lực từ mặt trăng.
Tuy hôm nay không có trăng nhưng nguyệt lực vẫn luôn ảnh hưởng, tồn tại lên địa cầu. Bất quá nếu theo quỹ đạo vẫn chuyển của mặt trăng, khi mặt trăng lại gần trái đất nhất thì nguyệt lực lại càng toả ra nhiều hơn.
Nhìn Naccy tu luyện, hắn lại nghĩ đến mấy hôm nữa cần ném đám người tinh anh của đội bảo an SG, qua sa mạc Sahara cho bọn họ tu luyện, bởi vì nơi đó thái dương lực nhiều hơn những nơi khác, thuận lợi hơn cho việc đột phá.
Tuy nói Naccy lợi dụng Nguyệt Âm Quyết có thể hấp thu được một phần nhỏ linh khí, nhưng nguyệt lực từ mặt trăng vẫn là năng lượng chủ đạo. Linh khí cần có linh căn mới có thể chuyển hoá thành linh lực. Naccy hấp thụ được một phần nhỏ linh khí chuyển hoá thành âm lực xem như cũng là một bước phát triển lớn.
Gần hai tiếng sau, thân thể Naccy đột nhiên run rẩy, mồ hôi trên chán nhỏ tong tỏng xuống đất, nhưng gân xanh trên khuôn mặt xinh đẹp nổi lên chằng chịt. Hắn nhíu mày bày ra một trận cách âm đơn giản xung quanh, bởi vì hắn biết lát nữa sẽ có nhưng âm thanh dễ gây hiểu lầm.
“ Aaaa…”
Naccy ngừa mặt lên trời hét lên một cách thống khổ, hắn thở dài, đây chính là một loại đau đớn khi phá bỏ tắc nghén ở các huyệt vị, kinh mạch trong cơ thể. Tu luyện là dùng những luồng khí súc tích cho chúng mạnh lên, sau đó kiểm soát điều khiển chúng thông kinh mạch, huyệt vị. Con người là hậu thiên sinh linh vì vậy từ lúc sinh ra nhiễm những tạp chất bên ngoài mà dẫn đến tắc nghén kinh mạch huyệt vị, khi thông thoáng những kinh mạch, huyệt vị khắp cơ thể, thì năng lượng, sức lực hay chính là thứ được gọi là sức khoẻ trở nên nhiều hơn, mạnh hơn.
Đây là lý do vì sao sức khoẻ của mỗi người lại khác nhau, thông thoáng kì kinh bát mạch, huyệt vị thì cơ thể được khoẻ mạnh. Một khi tắc nghẽn thì dấn tới sức khoẻ suy giảm, bệnh tật liên miên. 10 phút sau Naccy nằm vật ra đất thở hổn hển, thỉnh thoảng lại cất lên những tiếng rên rỉ. Hắn vui vẻ gật đầu sau đó đưa tay gãi gãi mũi nhìn Naccy lăn ra nằm rên rỉ những tiếng đầy mờ ám.
Khi đột phá thì kinh mạch, huyệt vị vừa được thông sẽ năng lượng chui vào tẩy rửa, chăm sóc. Vì vậy sau khi đột phá cảm giác sung sướng sẽ chuyền tới não bộ khiến cho người ta không nhịn được cất tiếng rên rỉ.
Hắn gỡ bỏ mấy trận pháp, cấm chế bế thúc Naccy lên, sau đó đem về phòng ném cả thân thể vẫn mặc nguyên quần áo của Naccy vào bồn tắm, khi đột phá thân thể được tẩy rửa đẩy những chất bẩn ra bên ngoài qua lỗ chân lông. Naccy lúc này cơ thể đang thoát lực sau khi đột phá, cần phải một thời gian mới hồi phục.
Hắn cười cười nói.
“ Không ngờ giọng cậu lại hay như vậy.”
Naccy biết hắn đang nói gì, liền trợn mắt nhìn hắn không nói. Hắn liền mặc kệ Naccy đóng cửa phòng tắm, trở về phòng của mình nhảy lên giường đắp chăn đi ngủ
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook